Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 281: Mưa gió bập bùng (1)




- Khó trách Trọng Lê Thần Tộc lại chịu thả người, hóa ra là có biện pháp khác, có thể triệu hoán Thanh Long Vân Văn Kỳ!
Trong Tiểu Hư Không, Chung Nhạc mở nắp cây đèn đồng của Tân Hỏa kia ra, ném Thanh Long Vân Văn Kỳ vào trong đó, ngoài mặt giống như không có chuyện gì xảy ra, cùng với Khâu Cấm Nhi và Bạch Thương Hải tiến vào Lang Gia Bảng, đi xuyên qua tấm bảng này ra ngoài.
- Thanh Long Vân Văn Kỳ tuy mạnh, nhưng cũng không mạnh hơn Thần Dực Đao. Ngọn đèn kia của Tân Hỏa ngay cả Thần Dực Đao cũng có thể trấn áp, che đậy cảm ứng của Côn Bằng Thần Tộc, càng huống chi là Thanh Long Vân Văn Kỳ?
Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ.
- Ba vị lão tiên sinh này đang làm gì vậy?
Khâu Cấm Nhi ngẩng đầu nhìn lên ba vị lão giả đang vung vẫy đại kỳ giữa không trung, không khỏi hiếu kỳ hỏi.
U Tuyền nhị lão và vị Võ đạo Thiên sư kia đang cật lực thôi động ba cây Thần kỳ. Ba cây Thần kỳ này uy năng kinh người, huy vũ chúng cũng tiêu hao cực kỳ kinh người. Cho dù ba vị lão giả này đều là tồn tại cấp Cự bá, huy vũ suốt nửa ngày cũng mệt mỏi tới mức thở hồng hộc, toàn thân ướt đẫm mồ hôi.
Chung Nhạc ngẩng đầu lên, liếc mắt quan sát, lắc đầu cười nói:
- Ta cũng không biết! Có lẽ là đang huy động Thần binh để rèn đúc thân thể. Nghe nói sau khi tiêu hao hết toàn bộ pháp lực và thể năng trong cơ thể chính mình, lại một lần nữa tu luyện trở về, thực lực sẽ càng mạnh mẽ hơn!
Bạch Thương Hải cũng cười nói:
- Cho dù có muốn rèn đúc thân thể, cũng không có khả năng ở trước mặt mọi người huy vũ Thần binh a? Ta cảm thấy Trọng Lê Thần Tộc hẳn là muốn tế tự Thần Minh, ba vị lão tiên sinh này đang thi pháp tế tự a!
Khâu Cấm Nhi có chút khâm phục nói:
- Bọn họ tựa hồ đã mệt chết rồi, nhưng vẫn tiếp tục cố gắng chống đỡ. Đã lớn tuổi như vậy còn có thể năng bậc này, không hỗ là Trọng Lê Thần Tộc a!
U Tuyền nhị lão và vị Võ đạo Thiên sư kia mệt mỏi tới mức thở hổn hển như trâu, mồ hôi tuôn rơi như mưa. Vô số Luyện Khí Sĩ từ trong Tiểu Hư Không đi ra đều nhao nhao nghỉ chân ngắm nhìn, từng tên từng tên cũng đều kinh ngạc tán thán, vô cùng kinh ngạc đối với thể năng và pháp lực của ba vị lão giả này. Ba cây Thần kỳ này đều là Thần binh, ba vị lão giả huy động cho tới bây giờ, vẫn còn có thể tiếp tục kiên trì, thật sự là đáng kính đáng sợ.
Ba người Chung Nhạc đi ra môn hộ, tiến vào trong Hỏa Đô Thành.
- Nhạc tiểu tử, ngươi tựa hồ đã bị người ta để mắt tới!
Trong Thức hải Chung Nhạc, Tân Hỏa đột nhiên nói.
Sắc mặt Chung Nhạc ngưng trọng, tinh thần lực đảo quét bốn phía, trong lòng nhất thời nghiêm nghị. Hắn quả thật đã bị người khác để mắt tới. Trong phạm vi cách hắn chừng bốn năm dặm, ít nhất có hơn hai mươi gã Luyện Khí Sĩ các Tộc đang theo dõi, chú ý tới nhất cử nhất động của hắn. Mà ở những chỗ xa hơn, hẳn là còn có những Luyện Khí Sĩ khác.
Ánh mắt Chung Nhạc nhìn về phía đám người theo dõi kia, chỉ thấy đại đa số đám Luyện Khí Sĩ này là tới từ Thần Tộc Tây Hoang, thậm chí còn có thân ảnh của Yêu Tộc và Trọng Lê Thần Tộc nữa.
- Ta vốn dĩ có cừu oán với rất nhiều Thần Tộc Tây Hoang, cách đây không lâu ở trong Tiểu Hư Không lại leo lên Thần Thoại Bảng, không bị người ta để mắt tới mới là lạ.
Chung Nhạc hút mạnh một hơi thật dài, danh tiếng của hắn tại Tây Hoang cực kỳ vang dội, rất nhiều Thần Tộc Tây Hoang đều hạ Tất Sát Lệnh và Huyền Thưởng Lệnh, nhất định muốn diệt trừ hắn.
Mà lần này hắn leo lên Thần Thoại Bảng trong Tiểu Hư Không. Cả năm vạn năm qua chỉ có hai ba ngàn Luyện Khí Sĩ có thể ghi danh lên Thần Thoại Bảng. Có thể tưởng tượng, Luyện Khí Sĩ có thể leo lên Thần Thoại Bảng sợ rằng sẽ trở thành cái đinh trong mắt những chủng tộc khác.
Dù sao, Thần Thoại Bảng chính là rất khó leo lên, có thể leo lên Thần Thoại Bảng đều là tồn tại có tư chất ngộ tính nghịch thiên, thực lực cơ hồ là vô địch trong cùng cảnh giới. Luyện Khí Sĩ bậc này có tiềm lực quá lớn, nếu để mặc cho trưởng thành lên, đối với những chủng tộc khác sợ rằng chính là một sự uy hiếp thật lớn, cho nên nhất định phải trước khi hắn trưởng thành lên lập tức diệt trừ, bằng không chính là nuôi hổ gây họa.
- Khoảng cách tới lúc cuối năm chỉ còn có ba tháng, hiện tại cũng là lúc nên trở lại Kiếm Môn. Bất quá làm sao trở về vẫn có chút khó khăn!
Chung Nhạc bình tĩnh lại tinh thần, trong lòng thầm suy tính. Từ Nam Hoang một đường thẳng trở về Đại Hoang, tất nhiên sẽ có rất nhiều hung hiểm, sợ rằng nửa bước khó đi. Mà nếu mượn đường từ Nam Hải tiến vào Đông Hải, sau đó chuyển hướng tiến vào Đông Hoang, lại vào Đại Hoang, sợ rằng sẽ chậm trễ thời gian, cần phải hao phí thời gian bốn năm tháng, mới có thể đi hết con đường này.
Mà nếu đi theo đường Tây Hoang, đường xá so với đường biển sẽ gần hơn một chút, có thể kịp thời trước cuối năm tiến vào Đại Hoang. Thế nhưng tại Tây Hoang những kẻ muốn giết hắn cũng là nhiều nhất, ngược lại chính là tự chui đầu vào lưới, sợ rằng độ nguy hiểm so với trực tiếp trở về Đại Hoang càng cao hơn.
Chung Nhạc tính toán một hồi, trong lòng không khỏi sầu muộn, nói với Khâu Cấm Nhi:
- Sư muội, chúng ta tạm thời ở lại Hỏa Đô Thành một thời gian, mấy ngày nữa mới lên đường về Đại Hoang!
Khâu Cấm Nhi gật đầu. Sau đó Chung Nhạc tìm khách sạn, mướn hai gian khách phòng ở tạm. Bạch Trạch thị ở trong Hỏa Đô Thành có cứ điểm của chính mình, Bạch Thương Hải cũng có địa phương dừng chân của riêng mình, tách khỏi hai người Chung Nhạc. Bất quá, mỗi ngày Bạch Thương Hải cũng đều thường xuyên chạy tới, đàm luận bí mật các Hoang với Chung Nhạc.
- Nghe nói ngày đó U Tuyền nhị lão của Trọng Lê Thần Tộc huy vũ đại kỳ cũng không phải là muốn rèn đúc thân thể, cũng không phải tế tự, mà là muốn sưu tầm kẻ trộm cờ. Có Luyện Khí Sĩ nào đó đã đánh cắp Thanh Long Kỳ, làm hư đại kế Trọng Lê Thần Tộc mở ra Đế lăng, cho nên Trọng Lê Thần Tộc mới đại động can qua như vậy. Bất quá, kẻ trộm cờ kia rất gian xảo, cho tới bây giờ Trọng Lê Thần Tộc vẫn chưa tìm được hắn!
- Gần đây Trọng Lê Thần Tộc mười bước một nhóm, trăm bước một trạm gác, nghiêm tra các Luyện Khí Sĩ rời khỏi Hỏa Đô Thành. Không ít Luyện Khí Sĩ bị bọn họ bắt giữ ở ngoài thành, lục soát toàn thân, nghe nói chính là đang sưu tầm Thanh Long Kỳ!
Bạch Thương Hải mang tới rất nhiều tin tức hữu dụng. Một ngày này, hắn lại tới khách sạn, thoáng chần chừ trong chốc lát, nói:
- Chung sư huynh, Trưởng lão Bạch Trạch thị chúng ta đã tới. Trưởng lão nói, ta không được đi lại quá thân cận với ngươi. Gần đây Kiếm Môn các ngươi sợ rằng sắp có đại sự phát sinh…
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, hỏi:
- Có phải Bạch huynh đã nghe được phong thanh gì hay không?
Bạch Thương Hải còn chưa kịp trả lời, đột nhiên, giữa không trung tường vân lượn lờ, vân khí phiêu phiêu, thanh âm tế tự vang vọng từ giữa không trung truyền xuống. Chung Nhạc mở cửa sổ ra nhìn lại, chỉ thấy một chiếc lâu thuyền giá ngự mây trắng từ phía Tây bay tới, xa xa đã có khí tức cường đại nghiền ép tới.
Xung quanh chiếc lâu thuyền kia mây mù mờ mịt, từng vị từng vị cường giả Thần Tộc cao lớn vĩ ngạn dị thường đứng trên khoang thuyền, toàn bộ đều là Bàn Ngao ba đầu, có kẻ còn giống như Thần Nhân vậy, ánh mắt sáng ngời như điện. Chiếc lâu thuyền này nhanh chóng lái vào Hỏa Đô Thành, lập tức có cường giả Hạ thị đi ra đón chào. Không ngờ lại là U Tuyền nhị lão đích thân đón tiếp.
Giữa không trung, trên chiếc lâu thuyền kia đột nhiên xuất hiện một vầng minh nguyệt treo cao. Sắc mặt Chung Nhạc kịch biến, thấp giọng nói:
- Bốn vị Cự bá Tứ Phương Thần Miếu của Hiếu Mang Thần Tộc, Âm Tình Viên Khuyết! Hiếu Âm, Hiếu Tình, Hiếu Viên, Hiếu Khuyết! Vì sao bốn vị Cự bá này lại cùng tới Hỏa Đô Thành?
Bạch Thương Hải liếc nhìn hắn một cái, nói:
- Tự nhiên là vì Kiếm Môn mà tới! Chung sư huynh có chỗ không biết, Hiếu Mang Thần Tộc cũng mời chào Bạch Trạch thị ta tham dự vào việc này, nói là muốn đánh hạ Trấn Phong Đường của Kiếm Môn. Bất quá, Bạch Trạch thị ta vẫn luôn không để ý tới phân tranh của ngoại giới, hơn nữa có giao tình không tệ với Trưởng lão Thủy Tử An của Kiếm Môn, cho nên mới không đáp ứng. Lần này Trưởng lão tới đây, cũng là đáp ứng lời mời tới đây làm người chứng kiến, cũng không phải thật sự muốn đối địch với Kiếm Môn!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động. Chuyện tình Hiếu Mang Thần Tộc liên thủ với Trọng Lê Thần Tộc, hắn sớm đã nghe được tin tức. Bất quá Hiếu Mang Thần Tộc nhất cử xuất động bốn vị Cự bá Âm Tình Viên Khuyết, thủ bút này cũng quá lớn rồi.
- Trong Trấn Phong Điện có trấn áp một vị Thần Nhân Võ đạo của Nam Hoang, không biết sống chết. Hiếu Mang Thần Tộc chính là ném ra cái mồi nhử này, Trọng Lê Thần Tộc tự nhiên là nhịn không được cắn câu!
Chiếc lâu thuyền của Hiếu Mang Thần Tộc được dẫn vào trong thành, đáp xuống trong Hỏa Thánh Cung trong thành. Hỏa Đô Thành ở trong Nam Hoang là Thánh địa bài vị thứ hai, đệ nhất Thánh địa là Thiên Hầu Cung. Bất quá, Hỏa Đô Thành cách Đại Hoang gần hơn một chút, cho nên Trọng Lê Thần Tộc và Hiếu Mang Thần Tộc mới chọn gặp mặt ở đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.