Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2225: Hạo Dịch Cầm đứt gãy (2)




Gã Chung Nhạc này chính là Đạo thân Dịch tiên sinh của Chung Nhạc. Hắn giơ tay lên tế khởi Tiên Thiên Thần Đao, một đao ngang trời, đao quang lưu chuyển, vượt qua Vũ Thanh và Trụ Quang. Đao quang lóe lên, chiếu rọi khắp các địa phương trú đóng trong bốn giới vũ trụ của Phục Hy Thần Tộc và Nhân Tộc. Ba con mắt mở ra, nhìn thấy rõ Luân Hồi. Phàm là có Thần linh, Ma linh, Đế linh của ngoại tộc ý đồ chuyển thế vào Phục Hy Thần Tộc, hoặc là đoạt xá con cháu Phục Hy Thần Tộc, đều một đao chém chết.
Mà Thần linh, Đế linh của Phục Hy Thần Tộc chuyển thế, thì được đao quang của hắn tiếp dẫn, đưa vào Luân Hồi.
Ông!
Ba khỏa Thần Nhãn của hắn bắn ra quang trụ mênh mông, một lần lại một lần quét nhìn thiên không Tử Vi. Tinh không Tử Vi treo ở trên tinh không của Vũ trụ Cổ lão và Ba ngàn Lục Đạo Giới, từ nơi này có thể nhìn một cái không sót thứ gì. Mà hắn cúi đầu nhìn xuống, ánh mắt xuyên thấu khu Luân Hồi thứ bảy u ám, phát giác động tĩnh các nơi, thu hết vào đáy mắt.
Vị Đại Đế này có uy nghiêm cái thế, Thất Đạo Luân Hồi chuyển động, Vũ Thanh Trụ Quang lượn lờ, đao quang có thể cắt vào bất kỳ một nơi hẻo lánh nào trong vũ trụ, thủ hộ Nhân Tộc và Phục Hy Thần Tộc.
- Đại Toại mở ra Hư Không Giới, công đức vô lượng, hiện tại Đại Toại cũng nên nghỉ ngơi rồi!
Hư Không Giới vẫn đang trong lúc tiêu tan, nhụy hoa Bỉ Ngạn Hoa trong chấn động kịch liệt đang không ngừng thu liễm lại. Toàn bộ hai mươi bốn vị Thánh Đế cũng đều đã tỉnh lại, vờn quanh bốn phía Đại Toại vĩ ngạn. Phía trước, trên từng cánh từng cánh hoa, Mộ Cổ, bạch quang, hắc quang, Hỗn Độn, Thái Cực Đồ… đang huyền phù, diễn sinh ra ngàn vạn dị tượng.
Khởi Nguyên Đạo Thần đứng trên Mộ Cổ, Tứ Diện Thần đứng trong khí Hỗn Độn, Bạch Đế đứng trên bạch quang, Hắc Đế đứng trong hắc ám, còn có Thần Ma Tà Tam Đế hình thành tư thế Thái Cực, tế khởi một mặt Thái Cực Đồ.
Còn có một gã Thần Nhân khuôn mặt không có mặt mũi, đang tế khởi ba mươi kiện Bảo vật Thiên Đạo, đứng trên đỉnh một cây nhụy hoa.
Còn có một tôn Luân Hồi Thánh Vương mười sáu khuôn mặt, mười tám cánh tay đang chụp lấy Lục Giới Đạo Luân, cả mười sáu khuôn mặt đều có thần thái khác nhau.
Trên mặt hai mươi bốn vị Thánh Đế mang theo quang mang thần thánh. Hai trăm vạn năm, vô số chúng sinh chúng thần tế tự, khiến cho hai mươi bốn vị Thánh Đế này đã trở thành Tiên Thiên Tế Tự Thần, lực lượng tế tự đã tạo thành nhục thân cho bọn họ, thân thể khẽ động, liền có vô cùng thanh âm tế tự to rõ thâm thúy tựa hồ từ trong dòng thời gian cổ lão truyền tới.
Đại Toại nâng Phù Tang Thần Thụ trong tay. Chỉ thấy Thánh hỏa thiêu đốt hừng hực, sợi rễ Phù Tang Thần Thụ liên tiếp với Hỗn Độn, biến lòng bàn tay hắn thành một phiến Hỗn Độn Hải. Biển lửa thiêu đốt cuồn cuộn, không ngừng có Đại Nhật từ trong Hỗn Độn Hải chậm rãi bay lên, vận hành xung quanh Phù Tang Thần Thụ.
Từ trước tới nay, Phù Tang Thần Thụ vẫn luôn trợ giúp Bỉ Ngạn Hoa định trụ Hư Không Giới, tránh cho Hư Không Giới đổ sụp, mà rễ cây Phù Tang Thần Thụ thì lại tiếp dẫn khí Hỗn Độn không ngừng xâm nhập, ăn mòn Hư Không Giới.
Đại Toại là dùng bàn tay của chính mình định trụ Hỗn Độn Hải, cộng thêm Chung Nhạc phái Linh của Chư Đế tới, không ngừng luyện hóa áp chế khí Hỗn Độn, duy trì Hư Không Giới cũng không tới tình trạng sụp đổ.
Mà tại thời điểm Chung Nhạc suất lĩnh Chư Đế đánh vào Đạo Giới, Hỗn Độn Hải đột nhiên tăng vọt, ăn mòn xuyên thấu bàn tay của Đại Toại. Cùng lúc đó, Hư Không Giới cũng bị mấy tôn Đạo Thần phát động công kích, ầm ầm vỡ tan. Áp lực vô cùng kinh khủng từ trong lẫn ngoài cùng đánh tới, ép vỡ Hư Không Giới do Bỉ Ngạn Hoa biến thành, bức cho Đại Toại và hai mươi bốn vị Thánh Đế không thể không tỉnh lại.
Không gian bốn phía mênh mông vô lượng, không ngừng có linh hồn không kịp rời khỏi, trong lúc chấn động biến thành bột mịn, hồn phi phách tán, không còn tồn tại.
Sắc mặt Chư Đế Phục Hy thị cũng kịch biến, các đời Toại Hoàng cũng từ trong ngủ mê tỉnh lại, không thể không rời khỏi Hư Không Giới, hạ giới chuyển thế.
- Thật hối hận không nghe lời khuyên của Đế Nhạc a!
Đế linh Sư Dịch Đế thở dài một tiếng, nói:
- Nếu ta chuyển thế sớm mấy ngàn năm, hiện tại cũng đã có thể chiếm cứ tiên cơ, trở thành tồn tại Đế cấp rồi. Bây giờ bị buộc phải không thể không hạ giới chuyển thế, mất hết tiên cơ!
Từng tôn từng tôn Đế linh Phục Hy nhao nhao xuyên qua Hư Không Giới sụp đổ, hạ giới chuyển thế.
Tương lai một mảnh hỗn loạn không rõ, bọn họ cũng không có khả năng tiên tri biết trước tương lai. Chỉ cần Hư Không Giới vẫn còn, sẽ có thể lưu lại hậu thủ. Cho dù Chung Nhạc có thất bại, bọn họ cũng có thể chuyển thế, ngăn cơn sóng dữ. Nhưng lần này Hư Không Giới sụp đổ thật sự quá đột ngột, quá nhanh chóng, khiến cho hết thảy những cái gọi là hậu thủ đều mất đi ý nghĩa.
Đột nhiên, thân thể Thần Ma Tà Tam Đế khẽ động, một quyển Thần Ma Thái Cực Đồ cắt phá hư không, gào thét bành trướng, chặn đánh về phía hai mươi mốt tôn Đế linh Phục Hy chuyển thế.
Thái Cực Đồ mênh mông bát ngát mở ra, ông một tiếng bành trướng, cắt đứt đường đi của bọn họ. Tiên Thiên Thần Đạo bùng phát cuồn cuộn, Tiên Thiên Ma Đạo gió cuốn mây tan, vô cùng trầm trọng, dùng Tiên Thiên Tà Đạo làm đạo Long văn, hình thành mặt cắt bao phủ hư không, không cho bọn họ hạ giới.
Thiên chỉ tay một cái, Thiên Mạc nhanh chóng mở ra, từ phía sau phủ tới, cuốn về phía hai mươi mốt tôn Phục Hy Thiên Đế.
- Các vị tiền bối, hậu bối!
Hạo Dịch Đế đột nhiên dừng bước, mỉm cười nói:
- Ta sẽ không hạ giới rồi! Ta sẽ mở ra một con đường, các ngươi hạ giới đi thôi!
Hắn dốc tận toàn bộ dư uy cả đời, thét dài một tiếng, Vũ Thanh Trụ Quang bùng phát, một chiếc Phục Hy Cầm từ trong Đế lăng của Tổ Tinh bay thẳng lên không trung, tiến vào Hư Không Giới, xuất hiện trước mặt hắn.
Hai tay Hạo Dịch Đế đánh đàn, mái tóc loạn vũ, tiếng đàn bùng phát mãnh liệt, đánh thẳng về phía Thần Ma Thái Cực Đồ.
Ầm ầm!
Thần Ma Thái Cực Đồ nháy mắt nứt ra. Hạo Dịch Đế phất ống tay áo một cái, đưa Đế linh Chư Đế hạ giới, ngay sau đó bị Thần Ma Thái Cực Đồ và Thiên Mạc thôn phệ.
Soạt!
Hạo Dịch Cầm đột phá phong tỏa của Thần Ma Thái Cực Đồ và Thiên Mạc, rơi thẳng xuống dưới, ầm một tiếng rơi vào trong Đế lăng của Hạo Dịch Đế trên Tổ Tinh. Một tiểu nữ hài tóc bện đuôi sam ngồi trên dây đàn đứt đoạn, khuôn mặt ngửa lên trời, bất lực vô thanh khóc lớn.
Đế lăng nhanh chóng trầm tịch xuống, trên không trung Đế lăng, vô số ngôi sao băng bay vút qua bầu trời…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.