Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2009: Phong hoa tuyệt đại (1)




Xuy!
Hai đạo kiếm khí chợt từ trong mi tâm tôn Thần Vương Thái Cổ đầu bò kia bùng phát, xé rách đầu của hắn, xốc lên sọ não của hắn.
Ánh mắt Chung Nhạc sáng lên, thân hình bay thẳng lên không trung, quát lớn:
- Táng Linh, tế Luân Hồi Đằng!
Táng Linh Thần Vương hiểu ý, thân hình theo sát phía sau, xông vào Bí cảnh Đạo Nhất của Chung Nhạc, lập tức thôi động Luân Hồi Đằng trong Bí cảnh Đạo Nhất. Luân Hồi Đằng nhanh chóng tăng trưởng, trong khoảnh khắc đã xuyên qua tầng tầng Bí cảnh của Chung Nhạc, xuyên suốt quán thông bảy tòa Bí cảnh.
Khí tức Chung Nhạc nhất thời tăng vọt, Tiên Thiên Thần Đao bị hắn thôi phát tới tận cùng, đao quang kinh thiên chém thẳng xuống tôn Thần Vương Thái Cổ đầu bò kia.
Đột nhiên, trong cơ thể tôn Thần Vương Thái Cổ đầu bò kia chợt bộc phát ra từng đạo từng đạo kiếm khí kim sắc và kiếm khí ngân sắc. Nhục thân khổng lồ của hắn giống như một cái sàng rách vậy, từng đạo từng đạo kiếm khí từ trong cơ thể hắn bạo phát, kích xạ ra bốn phía.
Trong lòng Chung Nhạc cả kinh, vội vàng thu đao lui về phía sau, quay trở lại trên Thiên Dực Cổ Thuyền. Chỉ thấy kiếm khí từ trong cơ thể tôn Thần Vương kia bùng phát ra càng lúc càng nhiều, cắt ra hết thảy Bí cảnh trong cơ thể hắn, toàn bộ Bí cảnh Nguyên thần nhao nhao tan rã.
- Đây là…
Trong lòng Chung Nhạc chấn động. Táng Linh Thần Vương cũng không khỏi ngây người, khẽ rùng mình một cái, cảm thấy đám kiếm khí kia thật đáng sợ. Đổi lại là chính mình, sợ rằng ngay cả một chiêu cũng khó có thể tiếp được.
- Trong Chư Đế Thượng Cổ cũng có tồn tại đẳng cấp này sao?
Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Mà những Đại Đế khác trên thuyền thấy thế, nhãn tình đều sáng lên, lộ ra thần sắc vui mừng. Một lão giả tay vuốt chòm râu, kích động tới khó có thể kềm chế, lẩm bẩm:
- Đế Kích Thuật Song Kiếm Hợp Bích, không ngờ sinh thời ta rốt cuộc cũng có thể nhìn thấy loại Đế Kích Thuật này rồi! Không uổng một đời a!
Chư Đế còn lại cũng nhao nhao gật đầu, nói:
- Không uổng một đời! Không uổng một đời!
- Đế Kích Thuật? Song Kiếm Hợp Bích?
Chung Nhạc quan sát vô số đạo kiếm quang kia, sắc mặt không khỏi khẽ động. Ở trong mắt những người khác, đám kiếm quang kia chính là kiếm quang, không có bao nhiêu biến hóa. Nhưng hắn đã mở ra Bí cảnh Trí Tuệ, có thể nhìn ra mỗi một đạo kiếm quang kia đều ẩn chứa vô số thần diệu và trí tuệ vô tận.
Uy lực đám kiếm quang từ trong cơ thể Thần Vương Thái Cổ đầu bò kia bắn ra thật ra cũng không cường đại đến đâu, thứ cường đại chính là những biến hóa uẩn tàng trong đám kiếm quang này. Mỗi một đạo kiếm quang này đều tích chứa vô tận biến hóa, đã cắt đứt đại đạo của Thần Vương Thái Cổ đầu bò kia, phá vỡ Đại đạo Tiên Thiên của hắn.
Loại phá vỡ này có chút tương tự với thần thông Trảm Đạo của Chung Nhạc, nhưng càng kỳ diệu hơn chính là, thời điểm kiếm quang phá vỡ Đại đạo Tiên Thiên cũng đã phân giải Đại đạo Tiên Thiên, phân giải chúng thành từng đạo từng đạo hoa văn Đồ đằng tỉ mỉ.
Đại đạo Tiên Thiên của Cổ Thần Vương vốn là một chỉnh thể, không có kết cấu hoa văn Đồ đằng. Mà đám kiếm quang kia lại phân giải chúng ra thành hoa văn Đồ đằng. Cũng tức là nói, loại Đế Kích Thuật này chính là chuyên môn dùng để khắc chế Tiên Thiên Thần Vương, đánh Đại đạo Tiên Thiên của Tiên Thiên Thần Vương từ Tiên Thiên trở thành Hậu Thiên!
Loại bản lãnh này, cho dù là Chung Nhạc cũng không thể làm được, cần trí tuệ quá cao.
Loại Đế Kích Thuật Song Kiếm Hợp Bích này không thua kém Đế Kích Thuật Long Xà Hợp Kích do Bào Hy thị và Nữ Oa khai sáng ra chút nào.
Chung Nhạc nhất thời biết rõ chủ nhân của đám kiếm quang kim sắc và kiếm quang ngân sắc này, trong lòng không khỏi đại chấn:
- Không phải Tiêu Dao Đế và Trí Tuệ Đế đã nói bọn họ sẽ không tham dự vào trận phân tranh này sao? Sao bọn họ cũng đã tới rồi?
Trận chém chết giữa Chư Đế Thượng Cổ và Tiên Thiên Thần Vương lần này, Chung Nhạc đã sớm biết được từ miệng của Vân Quyển Thư. Tiêu Dao Đế biết rõ sự hung hiểm trong đó, cho nên tuyệt sẽ không tham gia. Nhưng không ngờ Tiêu Dao Đế vậy mà cũng đã tới rồi.
Mà đạo kiếm khí ngân sắc kia tất nhiên là của Trí Tuệ Nữ Đế.
Trí Tuệ Nữ Đế càng là tại lần trước gặp mặt Chung Nhạc đã từng đề cập qua, nàng không có ý liên thủ với Tư Mệnh đối kháng với các Tiên Thiên Thần Vương, nhưng hiện tại nàng vậy mà cũng đã tới rồi.
- Hai vị trí giả xuất sắc nhất Thời đại Phục Mân Đạo Tôn đều đã tham dự vào trong trường tranh đấu này, nói không chừng chúng ta còn có hy vọng thắng lợi!
Ánh mắt Chung Nhạc sáng lên, thấp giọng nói.
Trong Thức hải của hắn, Tân Hỏa đột nhiên nói:
- Chung Sơn thị, nếu hai vị Đại Đế Trí Tuệ và Tiêu Dao tham chiến sẽ có thể giành thắng lợi, sao năm xưa bọn họ lại lựa chọn ẩn cư?
Trong lòng Chung Nhạc càng lúc càng trầm trọng. Tân Hỏa nói không sai, cho dù Tiêu Dao Đế và Trí Tuệ Nữ Đế có tham chiến, lại có được Đế Kích Thuật không hề thua kém Long Xà Hợp Kích, cũng không có bất kỳ phần thắng nào.
Nếu đã như vậy, sao bọn họ lại còn xuất hiện?
Trong cơ thể tôn Thần Vương đầu bò kia truyền ra thanh âm nổ vang ầm ầm đùng đùng, trên dưới toàn thân không ngừng nổ tung, máu chảy đầm đìa.
Hắn không ngừng phẫn nộ hống lớn, nhưng khí tức lại đang kịch liệt suy sụp. Tiêu Dao Đế và Trí Tuệ Nữ Đế đã chém đứt đại đạo của hắn, chém hắn từ Tiên Thiên Thần Vương trở thành sinh linh Hậu Thiên, khiến cho hắn vô cùng sợ hãi.
Loại rơi xuống này, không biết sau này có thể nghịch chuyển hay không, nhưng cũng đủ khiến cho tâm thần hắn đại loạn, so với giết chết hắn còn khiến cho hắn sợ hãi hơn nhiều.
Đột nhiên, hai đạo quang mang từ trong phần sọ não bị xốc lên của hắn bay ra, chính là Tiêu Dao Đế và Trí Tuệ Nữ Đế. Hai vị đại trí giả bay ra khỏi sọ não của hắn, quay lưng về phía tôn Thần Vương Thái Cổ đầu bò kia, không chút phòng bị.
Tôn Thần Vương đầu bò kia rống giận một tiếng, giơ tay lên đậy lại phần sọ não bị xốc lên của chính mình, chuẩn bị lao thẳng về phía hai người. Nào ngờ Trí Tuệ Nữ Đế đã cười khanh khách, nói:
- Đan Sơn Thần Vương, hiện tại ngươi đã không còn là Tiên Thiên Thần Vương nữa, cũng là sinh linh Hậu Thiên đồng dạng với chúng ta. Hiện tại ngươi không trốn đi, chẳng lẽ còn đợi đám huynh đệ kia của ngươi bắt lấy ngươi, ăn tươi ngươi sao?
Tôn Thần Vương đầu bò Đan Sơn Thần Vương kia nhất thời ngẩn ngơ, trong mắt lộ ra thần sắc sợ hãi, run giọng nói:
- Ta lập tức tự sát, từ trong Thánh địa Đan Sơn phục sinh trở lại, ta vẫn còn là Thần Vương Thái Cổ…
- Ngươi không rõ ràng sao?
Trí Tuệ Nữ Đế cười khẽ một tiếng, thu lại Ngân kiếm, thản nhiên nói:
- Ngươi đã không còn là Tiên Thiên Thần Vương nữa rồi, sao còn có thể phục sinh từ trong Thánh địa Đan Sơn nữa chứ?
Sắc mặt Đan Sơn Thần Vương đại biến, liên tục cười lạnh, nói:
- Ý của ngươi là nói, ngươi đã triệt để biến ta từ Tiên Thiên Thần Ma thành sinh linh Hậu Thiên rồi sao? Điều đó không có khả năng! Ngay cả Phục Mân Đạo Tôn cũng không làm được chuyện này…
Trí Tuệ Nữ Đế cười khanh khách, nói:
- Sao lại không có khả năng? Sự tình Phục Mân Đạo Tôn làm không được, chúng ta chưa chắc đã làm không được. Chúng ta đánh ngươi rơi xuống thành sinh linh Hậu Thiên, liên hệ giữa ngươi và Tiên Thiên Thánh Địa cũng đã bị chém đứt. Ngươi không còn là Tiên Thiên Thần Ma, Thánh địa Đan Sơn tự nhiên sẽ không phục sinh ngươi trở lại. Thế gian này vẫn còn có biện pháp gạt bỏ Tiên Thiên Thần Vương!
Đan Sơn Thần Vương nhất thời ngẩn ngơ, sự sợ hãi trong mắt trâu càng lúc càng đậm.
Tiêu Dao Đế nhẹ giọng nói:
- Đan Sơn, hiện tại ngươi đã là sinh linh Hậu Thiên rồi, mau bỏ chạy đi! Đám huynh đệ kia của ngươi đang lúc chạy tới a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.