Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1983: Kế hoạch Bổ Thiên (1)




Hoa Thiến Mân mặc dù bình thường mơ mơ màng màng, nhưng trên phương diện tu luyện lại cơ linh cổ quái. Nàng thường xuyên sẽ có những phương pháp tu luyện khiến cho người khác không lường trước được. Con đường nàng đi có chút tương tự với Phong Hiếu Trung. Bất quá, Phong Hiếu Trung là vì cầu Đạo mà không từ thủ đoạn, không có phân chia thị phi đúng sai gì cả.
Mà con đường Hoa Thiến Mân đi thì càng tiếp cận tự nhiên hơn, nghiên cứu Đạo, nhưng không làm thương hại tới những sinh linh khác.
Ví dụ như nghiên cứu Linh của các tộc trong Hư Không Giới, tìm kiếm ảo diệu của Động thiên. Loại phương pháp này, Chung Nhạc căn bản chưa từng nghĩ qua. Mà trên thực tế, đây cũng là đường tắt nhanh nhất. Từ khi Hư Không Giới xây dựng cho tới nay, vô số linh hồn Tạo Vật Chủ đã sống nhờ ở trong đó, bọn họ đối với Động thiên thăm dò có lẽ không bằng Chung Nhạc, nhưng tất cả mọi người trí tuệ kết hợp cùng một chỗ, liền sẽ viễn siêu Chung Nhạc không biết bao nhiêu rồi.
Âm Phần Huyên sở dĩ đạt tới Tạo Vật Cảnh viên mãn còn nhanh hơn Chung Nhạc, là bởi vì nàng đạt được sự chỉ điểm của Hoa Thiến Mân, cũng đã từng đi tới nơi này tìm hiểu. Vạn Đạo Động Thiên của Thánh Linh Thể muốn đề thăng thành Chư Thiên, cần điều kiện cực kỳ hà khắc. Nếu không có Hoa Thiến Mân chỉ điểm, nàng vẫn còn cách Tạo Vật Cảnh viên mãn một khoảng cách vô cùng xa xôi.
Hai người từ Hư Không Giới bay xuống, Chung Nhạc thoáng liếc nhìn một cái. Chỉ thấy Thiên Mạc phiêu phù trên không trung Hư Không Giới, một tôn Thần Ma đứng sừng sững trên Thiên Mạc phiêu đãng bất định, đang nhìn về phía hai người.
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, nhưng cũng không nói gì. Hai người rời khỏi Hư Không Giới, quay trở về Tổ Đình. Nguyên thần Hoa Thiến Mân nhập khiếu, trở lại nhục thân, mở mắt ra. Chỉ thấy Chung Nhạc vẫn như cũ đang ngẩng đầu nhìn lên Hư Không Giới, Thần quang trong Thần Nhãn thứ ba sáng ngời, tựa hồ như có thể nhìn thấy cảnh tượng trong Hư Không Giới. Hoa Thiến Mân không khỏi nghi hoặc, hiếu kỳ hỏi:
- Ngươi đang nhìn gì vậy? Ngươi không phải đã biết rõ rồi sao?
- Biết rõ và đắc đạo cũng không giống nhau!
Chung Nhạc thu hồi ánh mắt, nhoẻn miệng cười, nói:
- Ta đúng là đã biết rồi, nhưng vẫn còn cách Đạo một đoạn khoảng cách nho nhỏ. Vừa rồi ta chính là nhìn…
Hắn đột nhiên dừng lại, không tiếp tục nói nữa, mà tâm niệm khẽ động. Từ trong mi tâm, một đạo Thần quang chiếu rọi ra, cuốn Hoa Thiến Mân lên, kéo vào trong Bí cảnh Đạo Nhất của chính mình.
Hoa Thiến Mân không khỏi kinh ngạc, đảo mắt quan sát khắp nơi. Chỉ thấy đây là một tòa Tiên Thiên Thánh Địa to lớn khôn cùng, hơn nữa tựa hồ không chỉ có một tòa Thánh địa, mà là tập hợp thể của rất nhiều Thánh địa, tổ hợp cùng một chỗ.
Đại đạo nơi này vô cùng hưng vượng, phảng phất như một vũ trụ thu nhỏ vậy. Nàng ngẩng đầu nhìn lên, thậm chí có thể nhìn thấy một đạo Tinh hà phiêu đãng cách đó không xa.
Sau đó, nàng nhìn thấy Chung Nhạc, một gã Chung Nhạc khác, hình thái Phục Hy đầu người thân rắn. Hoa Thiến Mân lắc mình lóe lên, cũng hiện ra chân thân đầu người thân rắn, hai người sóng vai bò tới.
- Biểu muội, ngươi từng gặp qua kiện bảo vật này chưa?
Chung Nhạc vươn tay ra, từ trên không trung gỡ xuống Hỗn Nguyên Đại La Kiếm, chia ra làm năm mươi thanh kiếm, ngay sau đó nhẹ nhàng phất một cái, lại biến thành một thanh kiếm.
Hoa Thiến Mân lắc đầu, nói:
- Ngoại trừ ở nơi này của ngươi ra, chưa từng gặp qua ở nơi nào khác!
- Vậy ngươi từng gặp qua quyển Trượng Thiên Bộ Địa Thiên Thư này chưa?
Chung Nhạc lại lấy một kiện bảo vật từ trên không trung xuống, hỏi.
Hoa Thiến Mân cũng lại lắc đầu. Chung Nhạc lại lấy rất nhiều Bảo vật Thiên đạo đám Thiên Thùy Thái Cực Ấn xuống, nhất nhất tra hỏi, Hoa Thiến Mân cũng đều lắc đầu, nói:
- Chỉ từng gặp qua ở nơi này của ngươi!
Chung Nhạc trầm ngâm trong chốc lát, lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ không phải…
- Không phải cái gì?
Hoa Thiến Mân càng thêm hiếu kỳ.
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Ta thấy Thiên Mạc Thân của Thiên xuất hiện hai lần nhìn về phía chúng ta. Nếu hắn muốn giám thị ta, cũng không cần phải xuất hiện hai lần. Bởi vì Thiên Mạc có thể cảm ứng được nhất cử nhất động của ta. Chỉ cần có Phục Hy tiến vào Hư Không Giới đều sẽ bị hắn cảm giác được. Hắn có thể biết được hết thảy hướng đi của ta. Cho nên ta cho rằng hắn không phải là muốn giám thị ta, mà là muốn giám thị ngươi. Ta đột nhiên cảm thấy ngươi có thể là một lựa chọn khác của Thiên. Con đường của ngươi có chút gần giống với con đường của Phong sư huynh. Bất quá, lại là hai loại cực đoan khác biệt. Có lẽ ngươi cũng giống với Phong sư huynh, đều là cơ hội để Thiên chạy thoát khỏi bản thể. Hiện tại xem ra là ta suy nghĩ quá nhiều rồi, ngươi chưa từng nhìn thấy qua Bảo vật Thiên đạo của Thiên!
Cảm nhận của Hoa Thiến Mân đối với Đạo chính là nhạy cảm không cách nào tưởng tượng. Thánh Linh Thể là thân thiện với đại đạo, mà nàng lại là cảm nhận sâu sắc đối với đại đạo.
Phong Hiếu Trung nghiên cứu Đạo cực kỳ cuồng nhiệt, Hoa Thiến Mân cũng cực kỳ cuồng nhiệt, thường xuyên thần du ở bên ngoài, quên luôn trở về nhục thân của chính mình, cũng khiến cho chính mình nhiều lần tao ngộ hiểm cảnh.
Trong suy nghĩ của Chung Nhạc, Thiên muốn cướp đoạt Phong Hiếu Trung là vì Phong Hiếu Trung là Thiên Nhân, sau khi bỏ qua hết thảy cảm tình, thứ còn lại chính là sự khát cầu đối với Đạo. Chiếm cứ nhục thân của hắn, vô cùng có lợi đối với việc Thiên thoát đi thân thể chúng sinh tế tự, có thể khiến cho Thiên càng tiến thêm một bước.
Bất quá, nếu Hoa Thiến Mân cũng có thể thì sao? Nàng tiểu nha đầu mơ mơ màng màng này cũng là một sự lựa chọn khác của Thiên thì sao?
Bất quá, Hoa Thiến Mân cảm nhận đối với Đạo cực kỳ nhạy cảm, nếu Thiên tới giám thị nàng, nhất định sẽ có Thiên đạo bị nàng cảm giác được, cho nên Chung Nhạc mới lấy ra từng kiện từng kiện Bảo vật Thiên đạo hỏi xem nàng có từng gặp qua chưa.
Sau khi Hoa Thiến Mân xác nhận chưa từng gặp qua những Bảo vật Thiên đạo này, lúc này trong lòng Chung Nhạc mới yên tâm.
Đột nhiên, thân thể Chung Nhạc chợt động, nghĩ tới một chuyện, vội vàng hỏi:
- Ngươi có bao giờ thấy qua trên thiên không xuất hiện vết thương, trong vết thương máu chảy đầm đìa chưa?
Hoa Thiến Mân lắc đầu, nói:
- Trong thực tế thì chưa từng thấy qua! Bất quá…
Nàng mỉm cười, nói:
- Thời điểm ta nằm mơ ngược lại cũng thường xuyên nhìn thấy. Trên bầu trời xuất hiện đầy vết thương, máu chảy đầm đìa. Còn có huyết dịch giống như thác nước đổ thẳng xuống dưới nữa!
Trong lòng Chung Nhạc đại chấn, dằn xuống sự rung động trong lòng, cơ thịt trên mặt co quắp, miễn cưỡng mỉm cười, ôn hòa nói:
- Ngươi gần đây có nằm mơ không? Có phát hiện vết thương trên bầu trời đã giảm bớt đi rất nhiều rồi không, có phải chỉ còn lại có một vết thương hay không?
Hoa Thiến Mân gật đầu, càng thêm hiếu kỳ, hỏi:
- Sao ngươi lại biết?
- Thiên đây là muốn dùng ngươi để bổ thiên a…
Chung Nhạc cũng không nói ra lời này, trong lòng thầm nghĩ:
- Kế hoạch Thiên Nhân không chỉ có một! Mục tiêu của Thiên còn có biểu muội nữa! Nếu Phong sư huynh bên kia không thành công, biểu muội chính là nhân tuyển thay thế của hắn! Không biết Thần Hậu nương nương có biết việc này không…
- Biểu muội, ngươi có nói qua với Thần Hậu nương nương việc này không?
Hoa Thiến Mân lắc lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.