Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1911: Thiên ý (1)




Phong Vô Kỵ không thể phản kháng, mảnh vỡ Đại não Thiên ý này chính là lần trước Chung Nhạc và Tư Mệnh lẻn vào Bích Lạc Cung, Tư Mệnh đã dùng tương lai của Chung Nhạc làm câu hỏi, truy vấn Đại não Thiên ý, bức tử Đại não Thiên ý, khiến cho Đại não Thiên ý vỡ nát.
Đám mảnh vỡ Đại não Thiên ý kia đã được Bích Lạc tiên sinh thu thập lại. Những năm gần đây, Bích Lạc tiên sinh nghĩ muốn trọng luyện Đại não Thiên ý, nhưng thủy chung cũng không thể hồi phục Đại não Thiên ý.
Hiện tại mảnh vỡ Đại não Thiên ý với tương dung đại não của Phong Vô Kỵ. Phong Vô Kỵ nhất thời cảm thấy chính mình có một loại cảm giác trí tuệ thông suốt, không gì không biết.
Hiện tại, hắn cảm giác được hết thảy mọi thứ trong thiên địa đều trở nên vô cùng rõ ràng, bất cứ thứ gì tựa hồ cũng không còn bí mật gì đáng nói. Cho dù là những đại đạo trước đây vô cùng thâm ảo, lúc này cũng trở nên trật tự rõ ràng, từ Đạo biến thành đạo lý.
Những thứ trước đây hắn không biết, hiện tại đã trở thành biết rõ.
Những thứ trước đây hắn không hiểu, hiện tại đã trở thành có thể lý giải.
Những thứ trước đây hắn cảm thấy tối tăm, hiện tại đã trở thành dễ hiểu.
Loại cảm giác này thật sự quá kỳ diệu. Hắn phảng phất như đã có được một đại não cường đại không gì sánh được. Trong đại não này còn bao gồm hết thảy những nhận thức, kể cả công pháp tu luyện của các tộc, thiên phú trời sinh của các tộc, thần thông đạo pháp của các tộc… Hắn đối với hết thảy những thứ này đều rõ như lòng bàn tay!
- Thật cường đại!
Phong Vô Kỵ không nhịn được lẩm bẩm.
- Cường đại không phải là ngươi, mà là Thiên ý!
Bích Lạc tiên sinh mỉm cười, nói:
- Lần này đối với ngươi cũng là nhân họa mà được phúc. Đại não Thiên ý này chính là đại não của một tôn Thần Vương Thái Cổ, bởi vì đã tu luyện Thiên đạo, tự xưng là Thiên Đạo Chủ. Bất quá, hắn càng mạnh, liền càng là may áo cưới cho Thiên, cuối cùng đã thành toàn Thiên. Đại não Thiên ý chính là đại não của hắn luyện thành. Thiên phạt cũng là nắm đấm của hắn và Bảo vật Thiên đạo do hắn luyện chế ra. Hắn truyền thụ ba mươi bức Thiên Đạo Đồ cho các đệ tử của hắn. Ba mươi đệ tử của hắn phân biệt tu luyện ba mươi bức Thiên Đạo Đồ. Ba mươi đệ tử này vì vậy cũng đã trở thành Thiên Đạo Thân của Thiên. Một người trong đó chính là Đế Tu La, là Thiên Mệnh Thân của Thiên. Bản thân Thiên Đạo Chủ thì đã dung nhập vào Thiên, đã trở thành một bộ phận của Thiên!
- Thiên Đạo Chủ? Đại não Thiên ý? Thiên phạt? Ba mươi bức Thiên Đạo Đồ? Thiên Đạo Thân?
Toàn thân Phong Vô Kỵ chấn động, đột nhiên nghĩ tới Chung Nhạc cũng đang luyện chế Bảo vật Thiên đạo, hơn nữa còn đã luyện thành được hai kiện, thất thanh nói:
- Phục Hy luyện chế Bảo vật Thiên đạo, chẳng lẽ hắn cũng sẽ rơi vào sự chưởng khống của Thiên? Tương lai sẽ biến thành một bộ phận của Thiên sao?
- Hắn sớm đã rơi vào trong sự chưởng khống của Thiên!
Bích Lạc tiên sinh liếc mắt nhìn Đế Tu La, xoay đầu lại, lạnh nhạt nói:
- Chẳng những là hắn, thậm chí ngay cả ngươi, cha ngươi, đệ đệ ngươi, đều đang nằm trong sự chưởng khống của Thiên. Là Thiên đang thôi động các ngươi vận hành theo quỹ tích mà hắn muốn. Hết thảy mọi thứ của các ngươi có thể nói đều là nhờ có Thiên ở sau lưng thành toàn. Ngươi có Thiên mệnh của ngươi, cha ngươi có Thiên mệnh của cha ngươi, đệ đệ ngươi cũng có Thiên mệnh của bản thân hắn. Mà tên Phục Hy này, bản thân cũng có Thiên mệnh của hắn!
Hắn mỉm cười, tiếp tục nói:
- Các ngươi hiện tại đã là người một nhà rồi!
Phong Vô Kỵ rợn cả tóc gáy. Ba chữ ‘người một nhà’ này khiến cho hắn có cảm giác không rét mà run.
- Ngươi vẫn sẽ lưu lại ý thức của chính mình, cũng sẽ có ý nghĩ của chính mình. Ngươi vẫn còn sống, bởi vì Thiên chẳng quan tâm ngươi còn sống hay đã chết. Ý thức của ngươi, ý tưởng của ngươi cũng có thể bảo tồn, nhưng ngươi nhất định phải tuân theo Thiên ý, không thể làm trái!
Trên mặt Bích Lạc tiên sinh mang theo nụ cười thân thiện, nhẹ giọng nói:
- Trên thực tế, ngươi cũng không cưỡng lại được nữa! Thiên ý sẽ khiến cho ngươi trở nên càng cường đại hơn, không gì không biết, nhưng ngươi cũng sẽ thừa nhận ý chí của Thiên!
Bộ dáng Phong Vô Kỵ vô cùng ngoan ngoãn, cười bồi, nói:
- Đệ tử nhất định sẽ dốc hết khả năng, hoàn thành Thiên mệnh!
Bích Lạc tiên sinh nhàn nhạt nói:
- Yên tâm! Thiên thật sự chẳng quan tâm ngươi có những ý nghĩ khác!
Hắn càng nói như vậy, trong lòng Phong Vô Kỵ lại càng lo lắng bất an, lại càng vô cùng ngoan ngoãn.
Bích Lạc tiên sinh lắc lắc đầu, cùng với Đế Tu La xoay người trở về Tử Vi.
- Ta nhất định sẽ giết chết đệ đệ ta, khiến cho phụ thân ta trở thành Thiên…
Phong Vô Kỵ đột nhiên rùng mình một cái, hét lên một tiếng, nhảy vào Trận đài Truyền tống:
- Sao ta lại có thể suy nghĩ như vậy? Đây không phải là ý nghĩ của ta!
Hắn còn chưa kịp truyền tống rời khỏi, đột nhiên nhìn thấy một chiếc Cổ thuyền chấn động ngàn cặp cánh, từ phía dưới Thần Thành thứ chín nhanh chóng bay lên, bay vào một mảnh Tinh vực cổ lão.
- Chung Sơn thị!
Cặp mắt Phong Vô Kỵ đỏ bừng, há miệng gào thét:
- Ta bị hại thành ra như vậy, đều là vì ngươi!
Chung Nhạc đang định thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền rời khỏi, đột nhiên không gian chấn động kịch liệt, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Phong Vô Kỵ xé rách không gian, lao thẳng về phía này.
- Hóa ra là Vô Kỵ hiền chất! Lần trước ta không mời ngươi tham gia Đại hội Chư Đế tương lai, ngươi nổi giận à? Tiểu tử thối, ngươi điên rồi sao?
Chung Nhạc nhíu mày, vung tay chấn động một cái, đánh bay Phong Vô Kỵ.
Đột nhiên, thân pháp Phong Vô Kỵ khẽ biến, vậy mà biến thành chân thân Phục Hy, thực lực bạo tăng, lao thẳng về phía hắn. Các loại tuyệt học Đế cấp của Phục Hy thị hạ bút thành văn, bay múa đầy trời.
Ông! Ông! Ông! Ông! Ông! Ông! Ông!
Sau đầu Phong Vô Kỵ vang lên bảy thanh âm chấn động, vậy mà một mạch mở ra bảy tòa Bí cảnh, khiến cho chiến lực của hắn nhất thời tăng vọt, viễn siêu cùng thế hệ.
- Không đúng! Lĩnh ngộ của ngươi đối với Bí cảnh thứ bảy căn bản chưa đạt tới trình độ có thể mở ra! Kẻ nào đã giúp ngươi mở ra Bí cảnh thứ bảy?
Chung Nhạc thoáng ngẩn người, năm ngón tay mở rộng, không gian vặn vẹo, nhất thời hết thảy thần thông ngập trời đều không cánh mà bay, bị hắn dịch chuyển tới những không gian khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.