Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1844: Thiên thư loạn thế (1)




Mục Tiên Thiên thoáng có chút chần chừ, Ương Tôn Đế và Trường Sinh Đế cũng mở to hai mắt nhìn chằm chằm Chung Nhạc. Chỉ đôi câu vài lời, Chung Nhạc đã bỡn cợt thế lực của Đế Hậu tới mức không đáng nhắc tới. Nghe ngữ khí của hắn, tựa hồ chỉ cần vung tay sẽ có thể tiêu diệt Đế Hậu rồi.
Thần Vũ Uy Vương cười lạnh một tiếng, nói:
- Dịch tiên sinh, không phải là ta khinh thường ngươi! Nhưng ngươi đã rời khỏi Đế tinh suốt hai mươi năm. Trong hai mươi năm này, đại chiến sinh tử với đại quân Thiên Đình không phải là ngươi, mà là chúng ta! Tướng sĩ chúng ta đã trải qua vô số đại chiến sinh tử, tử thương vô số, trên chiến trường khắp nơi trên mặt đất đều là thi cốt, đều là thi cốt của tướng sĩ ta! Ngươi vừa trở về liền nói Đế Hậu chỉ cần vung tay sẽ có thể tiêu diệt, Thiên Đình chỉ cần vung tay sẽ có thể tiêu diệt, chính là xem thường những tướng sĩ Thần Ma đã đại chiến sinh tử, đổ máu hy sinh trên chiến trường như chúng ta sao?
Chung Nhạc khẽ liếc nhìn hắn một cái, cũng không nói lời nào. Trên mặt Thần Vũ Uy Vương mang theo thần sắc giận dữ. Giữa hai người vốn có thù oán, trước đây Chung Nhạc đã từng giết con ngoan của hắn, bởi vậy xưa nay Thần Vũ Uy Vương và Chung Nhạc cũng đều không hợp nhau.
- Vũ Uy Vương, lĩnh binh đánh nhau, ngươi không được!
Chung Nhạc lạnh nhạt nói:
- Nói tới mưu lược, ngươi càng là thua kém ta cả vạn dặm! Ngươi thống quân tổn binh hại tướng, nhưng ta sẽ không!
Thần Vũ Uy Vương nhất thời giận dữ, liền muốn phát tác, nhưng Tử Quang Quân Vương đã nhíu mày, vội vàng nói:
- Dịch Quân, Đế Hậu không phải là dễ dàng có thể tiêu diệt như vậy. Không có mười phần nắm chắc, tuyệt đối chỉ là lưỡng bại câu thương. Những năm qua ngươi không ở trong Tử Vi, bộ hạ Đế Hậu nương nương đã xuất hiện một cao thủ, tên là Vân Quyển Thư, sử dụng Lục Đạo Thiên Thư, khiến cho đám Thần Tộc, Ma Tộc đầu nhập vào Bệ hạ đã không còn sinh sôi nảy nở, không có con cháu sinh ra. Hiện tại, hậu đại của đám Thần Tộc, Ma Tộc này điêu linh, rất nhiều chủng tộc đều không người nối nghiệp, trong lòng sợ hãi, đã quay sang đầu phục Đế Hậu không ít!
- Lục Đạo Thiên Thư quả thật vô cùng lợi hại!
Ương Tôn Đế cũng nói:
- Những năm qua, các Thần Tộc, Ma Tộc bộ hạ chúng ta đã bị Lục Đạo Thiên Thư khống chế, dân tâm hoảng sợ, quân tâm lo lắng. Vân Quyển Thư dùng Lục Đạo Thiên Thư, khống chế các Chư Thiên trong Thánh địa của những Thần Tộc, Ma Tộc này, bóp méo Lục Đạo Luân Hồi, đoạn tuyệt sinh dục. Chỉ có Đế tộc có được Đế binh trấn áp, lúc này mới không bị Lục Đạo Thiên Thư ảnh hưởng. Hắn biết rõ không thể làm gì được những tồn tại Đế cấp như chúng ta, cho nên chỉ hạ thủ với Thần Tộc, Ma Tộc dưới trướng chúng ta!
Trường Sinh Đế cũng nói:
- Ngoại trừ tên Vân Quyển Thư này ra, còn có Thiên Ti nương nương dùng Nhân Quả Thiên Thư nhiễu loạn nhân quả, khiến cho Thần Tộc, Ma Tộc dưới trướng chúng ta tay chân tương tàn, phụ tử tương giết, nội bộ các tộc đấu tranh hỗn loạn, tranh quyền đoạt lợi, tranh danh tranh sủng… vô cùng hỗn loạn. Ngoài ra, còn có Mặc Ẩn cũng đã đầu nhập vào Đế Hậu, dùng Khí Vận Thiên Thư chém khí vận các tộc phe ta, đoạn tuyệt khí vận đại quân các tộc. Tướng lĩnh các Quân bộ vừa gia nhập chiến trường sẽ liền tử chiến sa trường!
Mục Tiên Thiên khẽ phất tay. Chỉ thấy trong đại điện xuất hiện từng tấm từng tấm gương sáng, trong những tấm gương này chiếu rọi ra cảnh tượng của các Chư Thiên trong Tiên Thiên Cung, nói:
- Dịch khanh, mời xem!
Trường Sinh Đế, Ương Tôn Đế cũng nhao nhao vung tay. Trong đại điện lại có thêm mấy trăm tấm gương, phân biệt chiếu rọi cảnh tượng trong Thánh địa và Chư Thiên của các tộc Thần Ma đầu nhập vào bọn họ.
Chung Nhạc ngẩng đầu lên quan sát, sắc mặt nhất thời ngưng trọng.
Lúc này, trong Thánh địa của các tộc Thần Ma đầu nhập vào đám người Mục Tiên Thiên, Ương Tôn Đế và Trường Sinh Đế bọn họ đã là một mảnh hỗn loạn. Chư Thiên các tộc sinh cơ điêu linh, nhân quả hỗn loạn, một mảnh cảnh tượng suy tàn tiêu vong.
- Tất Phương sinh con đẻ cái, hẳn là sinh ra Tất Phương Thần Noãn, Tất Phương Thần Tộc từ trong Thần noãn nở ra. Nhưng hiện tại…
Ương Tôn Đế xoay chuyển hình ảnh trong một tấm gương, hiển hiện ra một mảnh biển lửa, đó là Dục Anh Hải của Tất Phương Thần Tộc. Vô số Tất Phương Thần Noãn được đặt trong Thần Hỏa Chi Hải, hấp thu lực lượng của Thần hỏa để ấp trứng. Rất nhiều Thần Nhân Tất Phương Thần Tộc giương cánh phi hành trên không biển lửa, chăm sóc những Tất Phương Thần Noãn này.
Chung Nhạc chăm chú quan sát hình ảnh trong tấm gương kia. Đột nhiên chỉ thấy mấy quả Thần Noãn nứt ra, có Thần Nhân Tất Phương vội vàng bay tới, dự định chiếu cố hài nhi mới sinh. Không ngờ từng quả từng quả Thần Noãn nứt ra, từ trong noãn rơi ra lại là từng cái từng cái tử anh.
- Vân Quyển Thư đã nhiễu loạn Lục Đạo Luân Hồi của Tất Phương Thần Tộc, khiến cho Tất Phương Thần Tộc trong những Thần Noãn này không có hồn phách, còn chưa sinh ra cũng đã chết rồi!
Ương Tôn Đế thở dài một tiếng, nói:
- Lục Đạo Thiên Thư là một kiện trọng khí do Phục Hy thị sáng tạo ra, uy lực cực kỳ đáng sợ! Tất Phương Thần Tộc không có Đế binh trấn áp Luân Hồi, đã bị hắn bóp méo Lục Đạo Luân Hồi, chém chết hồn phách của đám Tất Phương Thần Tộc tân sinh kia!
Đột nhiên, trong biển lửa lại có một quả Thần Noãn nứt ra, phát ra tiếng khóc nỉ non trong trẻo. Đám người nhao nhao nhìn lại, chỉ thấy một tôn Thần Nhân Tất Phương giơ hài nhi vừa mới sinh ra kia lên cao, sau đó hung hăng ném chết.
Sinh ra từ trong quả Tất Phương Thần Noãn vậy mà không phải là Tất Phương Thần Tộc, mà là một đầu Tu La Ma Tộc, cho nên mới bị gã Thần Nhân Tất Phương Thần Tộc kia trực tiếp ném chết.
Trong Thần điện, khóe mắt Linh Tranh của Cự Linh thị run rẩy, than thở:
- Lục Đạo Thiên Thư không chỉ có bóp méo hồn phách, hơn nữa còn đã thay đổi huyết mạch chủng tộc của các tộc. Hiện tại, các tộc đều đã tràn ngập nguy cơ, ốc còn không mang nổi mình ốc. Thậm chí còn có không ít chủng tộc cũng định đầu nhập vào Đế Hậu, tránh cho chủng tộc bị diệt tuyệt!
Chung Nhạc nhìn về phía những tấm gương khác, chỉ thấy các tộc khác, thậm chí ngay cả Vương tộc cũng bản thân khó bảo toàn dưới uy năng của Lục Đạo Thiên Thư. Tộc nhân sinh ra đại đa số là tử anh, khắp nơi đều là đám hài nhi đã bị ném chết kia. Trong đó có không ít tộc nhân không thừa nhận nổi loại đả kích này, vì vậy nên đã rơi vào trạng thái điên điên khùng khùng, mất hồn mất vía, ngây ngô đần độn.
Những chủng tộc này đều tràn ngập bầu không khí tử vong, khắp nơi đều là một cỗ mộ khí nặng nề, không tìm được nửa điểm sinh cơ.
Cho dù là Đế Quân của Vương tộc đích thân đi tới Địa Ngục Luân Hồi trong Chư Thiên, cũng không thể trấn áp được Lục Đạo Luân Hồi, Lục Đạo Thiên Thư vẫn còn ảnh hưởng tới nơi đó.
Chung Nhạc không khỏi rùng mình một cái. Cử động này của Vân Quyển Thư quả thật đáng sợ, đây chính là muốn đẩy các tộc dưới trướng Mục Tiên Thiên, Trường Sinh Đế và Ương Tôn Đế tới bên bờ diệt tộc.
Vân Quyển Thư thoạt nhìn giống một gã thư sinh nho nhã, không ngờ xuất thủ lại tàn nhẫn quyết tuyệt như vậy.
Bất quá, cử động này của hắn nhất định sẽ hao tổn thọ nguyên, ắt phải gặp Thiên khiển.
Vân Quyển Thư khiến cho các tộc tuyệt tự, các tộc oán niệm xung thiên, Thiên khiển của hắn theo lý hẳn là sẽ tới rất sớm, đánh hắn, kẻ khởi xướng này thành tro bụi. Mà cho tới hiện tại Vân Quyển Thư vậy mà vẫn chưa chết, trong này khẳng định là có chỗ kỳ hoặc gì đó, khiến cho hắn đã tránh thoát Thiên khiển, Thiên phạt.
- Ba vị trí giả nắm giữ ba đại Thiên thư, ai nấy cũng đều không tầm thường a!
Trong lòng Chung Nhạc cảm khái nói.
Mục Tiên Thiên thở dài một tiếng, nói:
- Vân Quyển Thư nhiễu loạn Lục Đạo Luân Hồi, Thiên Ti nương nương bóp méo nhân quả, mà Mặc Ẩn thì chém khí vận các tộc. Thống binh đánh nhau, Mặc Ẩn cũng là người trong nghề. Dư độc của Phục Hy thị vẫn còn chưa tan, vậy mà khiến cho đại quân ta nhiều lần chịu thiệt thòi như vậy! Dịch khanh, hai mươi năm nay, chúng ta thắng ít bại nhiều, quân không muốn chiến. Hiện tại quyết chiến với Đế Hậu, tuyệt không phải là cơ hội tốt!
Chung Nhạc nghiêm mặt nói:
- Chính bởi vì như vậy, cho nên quyết chiến phải sớm không được muộn! Kéo dài thời gian càng lâu, ba người này chỉ càng sẽ chém khí vận của ta, loạn nhân quả của ta, tuyệt con cháu của ta. Nếu tiếp tục kéo dài nữa, sẽ chỉ khiến cho chúng ta càng lúc càng suy yếu. Chân thân Thần Ma của Bệ hạ vẫn phải nhanh chóng chạy tới, đối phó Đế Hậu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.