Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 181: Chân tướng




Trong lòng Phong Sấu Trúc âm thầm kêu khổ. Tả Tương Sinh nhận được Nhật Linh, tu thành Nguyên thần Đại Nhật Hỏa Nha đầu chim thân người, vốn dĩ đã khiến người ta nghi ngờ là hắn có quan hệ với Thần Nha Tộc. Thậm chí Trưởng Lão Hội của Kiếm Môn cũng đã từng bởi vì chuyện này mà điều tra qua hắn. Về sau bởi vì không tra được bất cứ nghi vấn gì, lúc này mới xem như bỏ qua. Không nghĩ tới, hắn lại là đánh cắp Hỏa chủng của Thần Nha Tộc, cho nên mới tu thành Nguyên thần Đại Nhật Hỏa Nha.
Trong lòng đám người Điền Duyên Tông, Chung Nhạc cũng thầm kêu một tiếng không ổn. Tinh thần lực Điền Duyên Tông ba động, truyền âm cho đám người:
- Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, có thể sẽ phát sinh biến cố! Đợi lát nữa nếu thật sự phải động thủ, chúng ta chia nhau giết ra Hiếu Mang Thần Miếu. Về phần có thể còn sống chạy ra khỏi Hiếu Mang Thần Tộc và Tây Hoang hay không…
Khóe mắt hắn thoáng nhảy lên mấy cái, thở ra một ngụm trọc khí:
- Thì phải xem vận khí của các vị rồi!
Sắc mặt đám người Thích Phong, Quân Lục Đường, Lôi Đằng thảm đạm, trầm lặng không nói lời nào. Sự tình phát sinh như thế này, căn bản là không một kẻ nào từng nghĩ tới. Nếu Tả Tương Sinh thật sự là kẻ đánh cắp Hỏa chủng của Thần Nha Tộc, như vậy việc này chính là khó bình ổn rồi. Trong lòng Chung Nhạc cũng không khỏi phanh phanh nhảy loạn, lặng lẽ cầm lấy ngọc thủ thon dài của Khâu Cấm Nhi, tâm loạn như ma:
- Làm sao bây giờ? Nên làm gì bây giờ? Làm sao mới có thể giết ra Hiếu Mang Thần Tộc đây… Tân Hỏa, ngươi có biện pháp gì không?
Trong Thức hải của hắn, tiểu đồng Tân Hỏa lại không chút lo lắng nào, bộ dáng trái lại cực kỳ hưng phấn, không ngừng nhảy nhót, vui vẻ nói:
- Dưới lòng đất của Hiếu Mang Thần Miếu này cũng có một cái Cấm khu Ma Hồn. Nhạc tiểu tử, đợi lát nữa phát sinh đánh nhau, chúng ta cứ việc chui xuống lòng đất, tiến vào Cấm khu Ma Hồn. Ta sẽ thả đám Ma Hồn bên dưới ra, chắc chắn sẽ khiến cho Hiếu Mang Thần Miếu cực kỳ náo nhiệt!
Chung Nhạc nghe hắn nói vậy, nhất thời ngẩn ra, trong lòng khó có thể tin nổi:
- Dưới lòng đất Tây Hoang cũng có Cấm khu Ma Hồn sao?
- Không sai! Hẳn là ngôi mộ tuẫn táng thứ ba của tòa đại mộ kia. Bên trong đồng dạng cũng chôn không biết bao nhiêu Thần Ma!
Tân Hỏa hăng hái bừng bừng nói:
- Dưới lòng đất Kiếm Môn không thể đào, dưới lòng đất Hãm Không Thành thì không có thời gian đi đào. Nhưng Cấm khu Ma Hồn dưới lòng đất Hiếu Mang Thần Miếu này, đào một chút hẳn là không có bao nhiêu vấn đề a?
Chung Nhạc hít vào một hơi thật dài, trong lòng thầm nghĩ:
- Chỉ có thể như thế! Chỉ là, nếu thật sự đánh nhau, đám người Kiếm Môn ta lần này tới đây, sợ rằng không còn mấy người có thể sống sót trở ra…
Lúc này, Phong Sấu Trúc đã gấp gáp đứng lên, nghiêm mặt nói:
- Sư huynh, trong này nhất định là có hiểu lầm gì đó…
- Khí tức của Thái Dương Tinh Hỏa, ta tuyệt đối sẽ không nhận lầm!
Đại Tế ty Thần Nha Tộc giơ tay lên, nghiêm mặt nói:
- Nếu hắn không phải là kẻ đã trộm Hỏa chủng, vậy thì chuyện này không có vấn đề gì, nhưng nếu chính là hắn, như vậy Thần Nha Tộc ta nhất định phải truy cứu! Sấu Trúc huynh, đắc tội rồi!
Hắn đã nói như vậy, Phong Sấu Trúc cũng không thể làm gì hơn, chỉ đành nhìn về phía Tả Tương Sinh, nói:
- Tả Đường chủ, mau ra đây, giải thích một phen với Đại Tế ty của Thần Nha Tộc a!
Trong lòng hắn cũng đã làm ra tính toán xấu nhất. Nếu Tả Tương Sinh quả thật là kẻ đã đánh cắp Hỏa chủng của Thần Nha Tộc, như vậy bọn họ liền trực tiếp giết ra Hiếu Mang Thần Miếu.
Tả Tương Sinh tản đi hình thái Thần Nha, cất bước rời khỏi Thần cảnh, chỉ mấy bước đã đi tới trước mặt Đại Tế ty của Thần Nha Tộc, khom người nói:
- Bái kiến Đại Tế ty!
Đại Tế ty của Thần Nha Tộc khẽ gật đầu, sắc mặt không tốt hơn chút nào:
- Đứng lên đi! Có phải trên người ngươi đang có Hỏa chủng của Thần Nha Tộc ta hay không?
- Đúng vậy!
Tả Tương Sinh rất dứt khoát nói. Phong Sấu Trúc ở bên cạnh cơ hồ là nhảy dựng lên, suýt chút nữa đã xuất thủ cứu người. Nhưng Đại Tế ty của Thần Nha Tộc đã lạnh nhạt nói:
- Sấu Trúc huynh bình tĩnh một chút, đừng vội! Tả Tương Sinh, ta hỏi ngươi, địa phương Thần Nha Tộc ta cất giữ Hỏa chủng có tầng tầng phong ấn, hơn nữa thủ vệ nghiêm mật. Ngươi làm sao có thể đánh cắp được Hỏa chủng?
Nào ngờ Tả Tương Sinh lại lắc đầu, nói:
- Ta không hề đánh cắp Hỏa chủng! Mà là Thần Nữ của Thần Tộc đã tặng cho ta!
Đại Tế ty Thần Nha Tộc nhất thời ngẩn ngơ, thất thanh hỏi:
- Thần Nữ tặng cho ngươi? Nữ nhi của ta tặng Hỏa chủng cho ngươi?
- Hóa ra Thần Nữ chính là lệnh ái!
Tả Tương Sinh thoáng chần chừ một chút, cuối cùng cũng nói:
- Mười năm trước, ta ngây ngây ngốc ngốc, tự nghĩ không thể tu thành Luyện Khí Sĩ, bởi vậy mới hành tẩu bốn phương thử thời vận. Trong lúc bất tri bất giác vậy mà đi tới Tây Hoang, bị lệnh ái bắt về làm nô lệ, lưu giữ bên cạnh, hầu hạ sinh hoạt thường ngày của nàng. Sau đó…
Hắn lại chần chừ một chút, sau đó tiến hành truyền âm cho Đại Tế ty Thần Nha Tộc. Những người khác chỉ nhìn thấy sắc mặt Đại Tế ty Thần Nha Tộc âm tình bất định, lúc xanh lúc trắng, lúc thì lan tỏa sát khí, lúc thì sát khí biến mất, lúc thì nhíu chặt cặp mày, lúc thì cặp mày giãn ra. Một màn này khiến cho mọi người hết sức tò mò, không biết Tả Tương Sinh đã nói cái gì với hắn.
- Thì ra là vậy!
Cuối cùng Đại Tế ty Thần Nha Tộc thở dài một tiếng, nhìn chằm chằm Tả Tương Sinh một hồi, nhàn nhạt nói:
- Cháu ngoại của ta rất muốn gặp ngươi một lần!
Tả Tương Sinh nhất thời chấn động, thất thanh nói:
- Ta đã có con trai rồi sao?
Đại Tế ty Thần Nha Tộc liếc nhìn bốn phía một vòng, chỉ thấy đám Trưởng lão Tế ty bốn phía đều đang nghiêng tai lắng nghe, trên mặt bọn họ ai nấy cũng đều lộ ra thần sắc bừng tỉnh đại ngộ. Hắn không khỏi có chút chán nản, cười lạnh, nói:
- Cháu ngoại của ta mặc dù đúng là con trai của ngươi, nhưng ngươi muốn trở thành con rể của Thần Nha Tộc ta, thì còn phải xem bản lĩnh của ngươi nữa! Chuyện tình Hỏa chủng, ta cũng không truy cứu tiếp nữa. Nhưng ngươi muốn cưới nữ nhi của ta làm vợ, thân phận địa vị của ngươi hiện tại vẫn còn chưa đủ! Nếu muốn kết hôn, hãy lấy ra thân phận địa vị và bản lĩnh tương xứng rồi hãy nói tiếp. Đừng nghĩ tới chuyện không cưới! Nếu ngươi không cưới, ta sẽ đánh chết ngươi!
Phong Sấu Trúc ở bên cạnh cũng nghe vô cùng rõ ràng, trong lòng không khỏi vừa mừng vừa sợ, âm thầm giơ ngón tay cái với Tả Tương Sinh, mỉm cười nói:
- Sư huynh, nhi nữ tình trường cũng là chuyện thường xảy ra…
- Ngươi câm miệng cho ta!
Đại Tế ty Thần Nha Tộc nhất thời cả giận:
- Đừng được tiện nghi lại còn khoe mẽ!
Phong Sấu Trúc cười gượng hai tiếng:
- Chúng ta dù sao cũng là thân gia…
- Ngươi cút đi!
- Được rồi! Chúng ta nên thương nghị một chút chuyện tình đón dâu a?
Cuộc phong ba này rốt cuộc cũng bình ổn trở lại. Đám người Chung Nhạc cũng âm thầm lau một thân mồ hôi lạnh. Mặc dù Tả Tương Sinh không nói ra hoàn toàn những tao ngộ của hắn, nhưng mọi người cũng có thể đoán được bảy tám phần.
Thần Nữ của Thần Nha Tộc bắt tù binh Tả Tương Sinh, lúc đó vẫn chưa phải là Luyện Khí Sĩ, xem là nô lệ, giữ lại bên người mình. Mà Tả Tương Sinh thì lại kiệt ngạo bất tuân, hơn nữa thân mang chí lớn, là hào kiệt hiếm có trong thiên hạ, chói mắt xuất chúng, không biết vì sao đã nảy sinh cảm tình với Thần Nữ kia. Hai người sớm chiều ở chung với nhau, cô nam quả nữ sớm chiều ở chung chính là dễ dàng xảy ra chuyện nhất, cuối cùng liền đã xảy ra chuyện.
Chuyện phía sau liền dễ đoán rồi. Đoán chừng Thần Nữ phát hiện ra chính mình có thai, trong lòng biết rõ Thần Nha Tộc tuyệt đối không có khả năng để cho nàng gả cho một tên Nhân Tộc, hơn nữa còn là một tên nô lệ. Nàng thân là Thần Nữ của Thần Nha Tộc, cho dù có lấy chồng thì nhất định phải là môn đăng hộ đối. Bởi vậy Thần Nữ mới hữu tình, tìm cách lấy trộm Hỏa chủng tặng cho tình lang, giúp Tả Tương Sinh tu thành Luyện Khí Sĩ, quay trở về Kiếm Môn, đợi một thời gian sau khi hắn trưởng thành lên, có đủ thân phận địa vị, lại tới Thần Nha Tộc hỏi cưới.
Mà Thần Nha Tộc thì bởi vì Thần Nữ có thai, thủ phạm bất minh, hơn nữa Hỏa chủng thất lạc, tất cả đều là chuyện tai tiếng, cho nên cũng không trắng trợn tuyên dương ra ngoài. Mãi cho tới hôm nay, phụ thân của Thần Nữ, Đại Tế ty của Thần Nha Tộc nhìn thấy Nguyên thần của Tả Tương Sinh, lúc này mới cởi bỏ khúc mắc của đoạn chuyện xưa này, cả hai đại bí ẩn đều đã có đáp án.
- Đã có được thân phận cô gia của Thần Nha Tộc, lần này an toàn rồi!
Lôi Đằng nhất thời tâm hoa nộ phóng nói. Điền Duyên Tông lại có chút suy tư, nói:
- Tương lai nếu ta có con gái, tuyệt đối không để cho bên người nàng có nam nô…
Tâm cảnh của bọn họ đều thả lỏng rất nhiều. Trận chiến này, Tả Tương Sinh tất thắng không thể nghi ngờ. Có Hỏa chủng của Thần Nha Tộc trong người, hơn nữa thực lực của Tả Tương Sinh vốn dĩ đã đứng tại cực hạn của Linh Thể Cảnh, trận chiến này cũng không còn bất kỳ lo lắng nào nữa.
Chiến đấu bắt đầu, quả nhiên thực lực của Tả Tương Sinh bạo phát, cực kỳ khủng bố, nháy mắt đã đốt cạn hải dương, lộ ra thềm lục địa phía dưới. Sơn mạch dưới đáy biển cũng nóng chảy, hóa thành biển nham tương. Địa hình vốn dĩ bất lợi nhất thời trở nên cực kỳ có lợi đối với hắn. Dưới tình huống như vậy, Hiếu Sơ Sơn liên tiếp bại lui, bị bức cho không thể không bỏ chạy ra khỏi Thần cảnh, trực tiếp chịu thua. Tả Tương Sinh thu được toàn thắng, đi ra Thần cảnh. Phong Sấu Trúc cực kỳ vui vẻ tiến lên nghênh đón, cao giọng cười nói:
- Trận thứ năm đã không cần tỷ thí nữa. Nếu Hiếu sư huynh nhất định muốn đấu, vậy Kiếm Môn chúng ta liền trực tiếp nhận thua!
Rất nhiều cường giả Hiếu Mang Thần Tộc trong lòng phẫn nộ, sắc mặt âm tình bất định. Nhưng Trưởng lão Đại Tế ty của Hiếu Mang Thần Tộc đã giơ tay lên, mặt không đổi sắc, mỉm cười nói:
- Kiếm Môn năm cục ba thắng, đã đạt được thắng lợi cuối cùng, quả thật không cần đấu nữa. Nếu đã như vậy, cái chết của Hiếu Sơ Tình từ đây một bút xóa bỏ. Sấu Trúc huynh, ở lại thêm mấy ngày a, để cho chúng ta trọn tình chủ nhà một phen?
Phong Sấu Trúc cũng cười híp mắt, nói:
- Ta cũng đang có ý đó, muốn ở thêm mấy ngày, quấy rầy Đại Tế ty một phen!
- Dễ nói! Dễ nói!
Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc cười ha hả, nói.
Cường giả hai tộc Sơn Thần Tộc, Quỷ Thần Tộc cũng nhao nhao tiến lên cười nói vui vẻ, Phong Sấu Trúc nhất nhất hoàn lễ, vừa nói vừa cười. Duy chỉ có cường giả của Thần Nha Tộc là không có tiến lên. Phong Sấu Trúc nháy mắt với Tả Tương Sinh, mỉm cười nói:
- Tả Đường chủ, ngươi mười năm không gặp vợ con, hay là nhân dịp này đi Thần Nha Tộc gặp mặt vợ con một lần?
Tả Tương Sinh hiểu ý, khom người nói:
- Vâng!
Phong Sấu Trúc phất tay với đám người Thích Phong, Lôi Đằng nói:
- Mấy người các ngươi cũng đi theo Tả Đường chủ ghé thăm Thần Nha Tộc một chuyến, khai mở nhãn giới. Lúc tới nơi đó không được làm mất lễ nghi của Kiếm Môn ta a!
Đám người Thích Phong và Lôi Đằng không hiểu ý hắn, nhưng cũng khom người xưng vâng, cùng đi theo Tả Tương Sinh rời đi. Bên cạnh Phong Sấu Trúc chỉ còn lại có ba người Chung Nhạc, Khâu Cấm Nhi và Điền Duyên Tông. Phong Sấu Trúc dẫn theo ba người, vui vẻ ra mặt, vừa nói vừa cười với các vị Trưởng lão Tế ty.
Chung Nhạc có thể nhìn ra được, lão giả này thật ra chính là đang miễn cưỡng vui cười, ý đồ quấn lấy các Tế ty của Sơn Thần Tộc và Quỷ Thần Tộc, không để bọn họ rời khỏi Hiếu Mang Thần Tộc. Nếu những cường giả này rời đi, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì? Cho dù là Khâu Cấm Nhi cũng nhìn ra một tia không thích hợp, thấp giọng hỏi:
- Vì sao Phong Trưởng lão không để cho chúng ta cũng cùng với Tả Đường chủ đi tới Thần Nha Tộc lánh nạn? Ta xem Hiếu Mang Thần Tộc tuyệt đối là không có hảo ý, chỉ sợ sẽ phục kích truy sát chúng ta trên đường chúng ta trở về Kiếm Môn!
- Tả Đường chủ chỉ có thể dẫn theo những người không quan trọng rời đi mà thôi. Đám người Thích Phong và Lôi Đằng đều là những người không quan trọng. Dù sao hắn cũng là con rể của Thần Nha Tộc, Hiếu Mang Thần Tộc sẽ cấp cho Thần Nha Tộc một chút mặt mũi!
Chung Nhạc thấp giọng nói:
- Nhưng giá trị của cái mặt mũi này cũng chỉ dừng lại ở đấy. Nếu chúng ta cũng đi theo Tả Đường chủ, Hiếu Mang Thần Tộc sẽ lập tức xé rách mặt, bất luận thế nào cũng sẽ xuất thủ truy sát đám người Tả Đường chủ!
Khâu Cấm Nhi có chút suy tư, lặng lẽ nói:
- Hiện tại thế cục hung hiểm như vậy, vì sao Phong Trưởng lão lại đáp ứng ở lại thêm mấy ngày nữa? Sao không nhanh chóng rời khỏi nơi này?
- Phong Trưởng lão đang đợi! Đợi viện quân của Kiếm Môn ta tới!
Điền Duyên Tông ở một bên nói nhỏ:
- Môn chủ nhất định sẽ phái viện quân tới tiếp ứng chúng ta. Ta đoán chừng người này chính là Trưởng lão Thủy Tử An. Mặt mũi của hắn rất lớn, lại thêm xử sự khôn khéo, thực lực cũng rất mạnh. Nếu hắn tới đây, tỷ lệ chúng ta còn sống trở lại Kiếm Môn sẽ lớn hơn rất nhiều. Sở dĩ Phong Trưởng lão đáp ứng ở lại thêm mấy ngày nữa, chính là vì muốn kéo dài thêm mấy ngày, đợi Thủy Trưởng lão tới đây!
Khâu Cấm Nhi thè lưỡi một cái, nói:
- Không ngờ trong này lại có nhiều quanh co khúc chiết như vậy. Tâm tư của Phong Trưởng lão thật sự là kín đáo tới mức đáng sợ, ta chưa từng nghĩ tới nhiều như vậy!
Điền Duyên Tông nhìn về phía Chung Nhạc, lộ ra thần sắc tán thưởng, khen:
- Chung sư đệ còn trẻ như vậy, đã có ánh mắt cay độc và lòng dạ bậc này, khó trách Môn chủ lại đưa Kiếm bài cho ngươi. Vốn dĩ ngươi tề danh với Long Nhạc của Đông Hoang, nhưng hiện tại ngươi đã nghịch khai năm đại Bí cảnh, một hơi trở thành cao thủ Khai Luân Cảnh đỉnh cao, hiển nhiên là đã quẳng tên Long Nhạc kia lại phía sau, không còn thấy bóng dáng tăm hơi nữa rồi!
Hắn nhịn không được bật cười ha hả, Chung Nhạc cũng cười hắc hắc theo hai tiếng, trong lòng lại có chút không biết phải nói gì:
- Nếu hắn biết được Long Nhạc cũng chính là ta, sợ rằng sẽ không nghĩ như vậy rồi…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.