Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1752: Ba đại nội gian (1)




Thần thức từng vị từng vị Đại Đế phong tỏa sáu người bọn họ, đối diện với tinh thần mênh mông bát ngát của tồn tại Đế cấp, bọn họ giống như một chiếc thuyền nhỏ trong biển rộng mênh mông vậy, nói lật liền lật.
Đột nhiên, thần thức của Chung Nhạc kịch liệt va chạm với đạo tinh thần Đại Đế phóng vọt về phía hắn:
- Thần thức Đế cấp thì có làm sao? Không đích thân tới đây, kẻ nào cũng không thể chưởng khống sinh tử của ta!
Không gian bốn phía Thiên Dực Cổ Thuyền đột nhiên lay động, phảng phất như sâu bên trong không gian có một đại vật khổng lồ đang ẩn nấp, hiện tại muốn thuận theo thần thức của hắn chạy tới, tiến vào thế giới hiện thực.
Đó là tinh thần Đại Đế bắt lấy thần thức của Chung Nhạc, muốn tìm hiểu nguồn gốc, tìm được chân thân của hắn.
Ông!
Sau đầu Chung Nhạc xuất hiện từng đạo từng đạo quang luân, giống như từng đạo từng đạo đao nhận hình thái viên hoàn, liên tục cắt tới. Bảy đạo quang luân xoay tròn, chặt đứt tinh thần của vị Đại Đế kia.
Bất quá, tinh thần lực của vị tồn tại Đế cấp này vô cùng khủng bố, tinh thần sau khi chặt đứt liền lập tức liên tiếp lại, cuộn trào mãnh liệt đè xuống. Bất Diệt Thần Thức của Chung Nhạc nhất thời bị nghiền ép tới cơ hồ vỡ vụn, đại não hắn cơ hồ sắp sửa bị tinh thần của vị Đại Đế này xâm nhập vào.
- Lợi hại! Tinh thần của tồn tại Đế cấp quả thật cường đại tới không thể tin nổi! Bất quá, ta cũng không kém! Không Gian Luân Hồi!
Đạo luân thứ bảy sau đầu Chung Nhạc xoay tròn, không gian trùng điệp mở ra, dịch chuyển tinh thần vị Đại Đế này ra ngoài. Cách Thiên Dực Cổ Thuyền một quãng xa xa, một khỏa Thái Dương đột nhiên chia năm xẻ bảy, chính là Chung Nhạc đã dịch chuyển tinh thần của vị Đại Đế kia vào trong khỏa Thái Dương kia, đạo tinh thần mạnh mẽ khủng bố đó đã hủy diệt nó.
Không gian quanh người hắn vẫn đang không ngừng mở rộng, tầng tầng lớp lớp, nhiễu loạn tinh thần đang oanh tới của vị Đại Đế kia.
o0o
Cùng lúc đó, trong Thánh địa Trung Ương thị, Tử Quang Quân Vương cũng đang tao ngộ hiểm cảnh. Hắn mặc dù là Tạo Vật Chủ đỉnh cao, nhưng đối mặt với tinh thần của Đại Đế vẫn còn xa xa không đủ nhìn.
- Đế Tu La!
Tử Quang Quân Vương quát khẽ một tiếng. Đế Tu La sau lưng hắn lập tức tiến về phía trước một bước, một cỗ thần thức khủng bố tuôn trào ra, mãnh liệt va chạm với cỗ tinh thần của vị Đại Đế đang vọt tới kia.
- Cao thủ!
Sâu bên trong không gian truyền tới một đạo thanh âm vang vọng.
Thần thức của Đế Tu La chấn động, dự định thuận theo đạo tinh thần Đại Đế đang lùi về kia truy kích tới, Tử Quang Quân Vương vội vàng nói:
- Không cần đuổi theo! Đuổi theo chỉ là vô duyên vô cớ tạo ra cho chúng ta thêm một đối thủ cường đại mà thôi!
Đế Tu La thu hồi thần thức, vẫn như cũ đứng sau lưng hắn, không nói lời nào.
o0o
Trong Thiên Đình, đám người Thiên Ti nương nương, Mặc Ẩn, Phong Vô Kỵ và Vân Quyển Thư cũng đều đang tao ngộ hiểm cảnh, bị tinh thần của bốn vị Đại Đế truy tìm tới vị trí chân thân của bọn họ, trực tiếp trấn áp xuống, công kích vào trong đại não bọn họ.
Khuôn mặt Phong Vô Kỵ có chút vặn vẹo, mi tâm thì lại tỏa sáng. Trong mi tâm hắn cất chứa thần thông bảo mệnh của rất nhiều tồn tại cường đại, nếu gặp tình huống nguy hiểm, tinh thần của Đại Đế muốn phá hủy đại não của hắn, đám thần thông bảo mệnh này sẽ liền bạo phát.
- Không cần kinh hoảng! Nơi này là Thiên Đình, địa phương Thiên Đế cư trú, không phải là nơi bọn họ có thể càn rỡ địa!
Sắc mặt Vân Quyển Thư bất biến, tế khởi Lục Đạo Thiên Thư. Chỉ thấy quyển Thiên thư này càng lúc càng lớn, Thần quang từ trong sách dâng trào ra, chiếu rọi về phía Thiên Đình. Chỉ nghe thanh âm ông ông vang lên liên miên không dứt, sau đầu ức vạn Thiên binh Thiên tướng trong Thiên Đình không tự chủ được hiện ra Ngũ Đạo Luân Hồi cùng Lục Đạo Luân Hồi, bị quyển Thiên thư này nhất thống lại.
Tinh thần của bốn vị Đại Đế kia oanh kích xuống, bị tinh thần của ức vạn Thần Ma ngăn cản, phát ra bốn tiếng nổ vang chấn động. Tiếp theo, sâu bên trong không gian truyền tới bốn tiếng kêu đau đớn. Bốn vị Đại Đế kia không chiếm được bất cứ tiện nghi gì. Tinh thần bọn họ oanh tới phảng phất như oanh kích lên trên tường đồng vách sắt vậy, bị mạnh mẽ bắn ngược trở về, ngược lại khiến cho tinh thần của chính mình bị chấn động.
Vân Quyển Thư phất ống tay áo một cái, Lục Đạo Thiên Thư trên không trung càng ngày càng nhỏ, biến thành một mảnh thẻ tre được hắn nâng trong tay. Đám quang luân sau đầu ức vạn Thần Ma trong Thiên Đình lần lượt tắt đi, biến mất không thấy đâu nữa, từng người từng người kinh nghi bất định.
Phong Vô Kỵ nhìn về phía Lục Đạo Thiên Thư, ánh mắt chớp động, mỉm cười nói:
- Đúng là một kiện bảo bối tốt! Vân sư huynh, có thể cho ta xem kiện bảo vật này một chút không?
Vân Quyển Thư tiện tay đưa Lục Đạo Thiên Thư cho hắn, nửa cười nửa không nói:
- Vô Kỵ tiên sinh, quyển sách này ngươi căn bản không dùng được!
Phong Vô Kỵ thử thôi động Lục Đạo Thiên Thư, nhưng nửa điểm uy năng cũng đều không thể phát huy ra. Hắn mở quyển Thiên thư ra, chỉ thấy văn tự trong đó vừa giống như giun lại giống như nòng nọc, một chữ cũng không nhận ra. Hắn cố gắng ghi nhớ vài chữ văn tự trong sách, lại khiến cho đầu óc hắn trở nên choáng váng, có cảm giác muốn nôn mửa, trong lòng không khỏi hoảng sợ, vội vàng trả Lục Đạo Thiên Thư lại cho Vân Quyển Thư.
Vân Quyển Thư thu hồi Lục Đạo Thiên Thư, biến nó thành một mảnh thẻ tre, cất vào trong Bí cảnh Lục Đạo của chính mình, nói:
- Trước mắt chúng ta có hai con đường có thể đi! Một là đi tới Vũ trụ Cổ lão, truy sát Dịch tiên sinh, diệt trừ hắn, hai là tấn công Trung Ương thị. Lực lượng mạnh nhất trong Tiên Thiên Cung đều đã đánh xuống Vũ trụ Cổ lão cả rồi, là thời cơ tốt để chúng ta nhân cơ hội diệt trừ Tiên Thiên Cung, Trung Ương thị và Trường Sinh thị! Ta kiến nghị tuyển chọn con đường thứ hai!
Mặc Ẩn cười nói:
- Tử Quang vẫn luôn khoác lác nói chính mình là Trí tuệ nhập Đạo, hiện tại chúng ta sẽ có thể lĩnh giáo hắn một phen rồi!
Thiên Ti nương nương nói:
- Vô Kỵ tiên sinh cho rằng chúng ta nên tuyển chọn con đường nào?
Phong Vô Kỵ có lòng muốn đuổi theo truy sát Chung Nhạc. Bất quá, Vân Quyển Thư nói quả thật cũng rất có lý, hắn thật sự không phản bác được, chỉ đành nói:
- Không bằng đồng thời tiến hành cả hai con đường? Một đường truy sát Dịch Quân Vương, một đường tấn công Trường Sinh thị? Không làm phiền ba vị, bản thân ta có mấy vị hảo hữu, có thể mời bọn họ tới, chặn giết Dịch Quân Vương tại giữa đường!
- Thuyền của Dịch Quân Vương rất nhanh, ngươi có thủ đoạn thần thông gì có thể chặn đường được hắn?
Ánh mắt Mặc Ẩn chớp động, mỉm cười nói:
- Hơn nữa, bản lĩnh của hắn phi phàm, dưới trướng có mấy tôn Đế Quân Nhân Tộc, Tạo Vật Chủ cũng không phải số ít, đều là Dã Man Nhân Tộc, chiến lực cường hoành. Hảo hữu của ngươi có phải là đối thủ của bọn họ không?
Phong Vô Kỵ cười hắc hắc, nói:
- Các ngươi yên tâm! Những hảo hữu này của ta đều là Tiên Thiên Thần Ma, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, bản lĩnh phi phàm. Hơn nữa, ta cũng có chút quan hệ với các đệ tử của Tà Đế, Thần Đế và Ma Đế. Chỉ cần tới Vũ trụ Cổ lão, ta sẽ có thể thuyết phục bọn họ tương trợ!
Vân Quyển Thư, Thiên Ti nương nương và Mặc Ẩn liếc nhìn nhau một cái, trong lòng không khỏi rung động.
Bộ dạng Phong Vô Kỵ dương dương đắc ý, trong lòng thầm nghĩ:
- Bản lĩnh của ba người này mặc dù không tệ, nhưng vẫn không so sánh được bằng hữu của ta nhiều!
Hắn lập tức kêu bạn gọi bè các nơi. Cũng không lâu lắm, hai mươi bốn tôn Tiên Thiên Thần Ma nhận tin chạy tới, chính là đám người La lão. Đại đa số đều là Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ, còn có hai tôn Đế Quân nữa.
Phong Vô Kỵ mỉm cười, nói:
- Chờ một chút a! Ta vẫn còn một vị hảo hữu nữa chưa tới!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.