Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1744: Thiên Thư Viện




Chung Nhạc trầm mặc, nhưng trong đầu như nổ tung, thông tin mà Bích Lạc tiên sinh tiết lộ lần này thực sự quá chấn động, hắn khó lòng chấn tĩnh được!
Sau khi Lục Đạo Luân Hồi xác lập, trong Hư Không Giới có thần linh hạ giới, hơn nữa số lượng có lẽ không phải thiểu số!
Những thần linh đó có người thành đế, tránh được cuộc đại thanh tẩy của Phục Mân Đạo Tôn, sống được tới hiện giờ. Vốn Chung Nhạc vốn tưởng họ là may mắn tránh được cuộc huyết tẩy đó của Phục Mân Đạo Tôn. Nhưng nghe ý của Phục Mân Đạo Tôn thì dường như có một tầng nguyên nhân sâu xa khác.
Họ đang đợi cường giả của Phục Hy thị quật khởi, dẫn dắt họ quyết chiến một trận với Hắc Đế.
Chỉ là, điều khiến họ thất vọng đó là, mười vạn năm không có một Phục Hy nào quẩn khởi, còn họ thì già sắp chết đến nơi rồi.
- Phục Hy, một chủng tộc đáng thương, đáng cảm thán, đáng kính!
Bích Lạc tiên sinh nhàn nhã nói:
- Thiên rất kính trọng Phục Hy, nhưng Thiên không thích Phục Hy. Giữa Thiên và Phục Hy có sự cạnh tranh, vì là đối thủ nên phải đàn áp, nhưng cũng có thể hợp tác với đối thủ cạnh tranh.
Hắn mỉm cười, nói với Chung Nhạc:
- Thiên cần ngươi hơn cần Mục Tiên Thiên. Thiên muốn hợp tác với ngươi trừ bỏ những Thái Cổ Thần Vương kia, cũng cần hợp tác với ngươi trừ bỏ Mục Tiên Thiên. Thái Cổ Thần Vương lấy cắp địa vị của Thiên, tự cho mình là thiên địa chính thống, họ nắm giữ vũ trụ càn khôn này rất lâu rồi. Thiên không muốn để họ tiếp tục làm bừa nữa nên muốn trừ bỏ họ. Còn Mục Tiên Thiên…
Ngữ khí của hắn không có bất cứ cảm xúc gì:
- Chẳng qua lại có một Thái Cổ Thần Vương, nên cũng cần loại bỏ.
Chung Nhạc cười, cuối cùng nói:
- Thiên lại muốn hợp tác với ai trừ bỏ ta?
- Nếu sau này cần thì Thiên cũng sẽ trừ bỏ ngươi, nhưng giờ thì chưa.
Bích Lạc tiên sinh cười:
- Có lẽ ngươi có thể từ bỏ tham vọng, trở thành thiên tử, Thiên có thể cho phép ngươi tồn tại. Có thể sau này ngươi không thể từ bỏ tham vọng, khi đó Thiên mới nhằm vào ngươi, trừ bỏ ngươi. Có hợp tác với Thiên không thì phải xem ngươi quyết định thế nào. Còn giờ chúng ta là quan hệ hợp tác.
Chung Nhạc khẽ gật đầu:
- Có thể hợp tác. Ta và các ngươi hợp tác là để trừ bỏ Mục Tiên Thiên và Thái Cổ Thần Vương, trả mối thù của liệt tổ liệt tông Phục Hy thần tộc ta. Chuyện sau này sau này hãy nói. Nhưng giờ có phải Bích Lạc tiên sinh nên trả cho ta công pháp của các đời Thiên Đế Phục Hy thị không?
Bích Lạc tiên sinh cười:
- Mọi công pháp của Phục Hy thị các ngươi đều đã bị phá, ngươi thật sự cần?
Chung Nhạc trầm giọng nói:
- Có bị phá hay không là một chuyện, có ở trên người tộc nhân không lại là chuyện khác.
- Ngươi theo ta, ta đưa ngươi tới Thiên Thư Viện của Bích Lạc Cung.
Chung Nhạc cùng hắn đi về phía trước, không lâu sau tới Thiên Thư Viện của Bích Lạc Cung. Thiên Thư Viện có thể nói là một biển sách mênh mông. Chung Nhạc nhìn mà không thấy điểm tận cùng.
- Đây chính là Thiên Thư Viện, là do Thiên viết, ghi chép công pháp đỉnh cấp của các tộc.
Bích Lạc tiên sinh dẫn hắn đi qua biển sách, cười:
- Ngươi có thể tìm thấy công pháp từng xuất hiện trong lịch sử của bất cứ một tộc chủng tộc nào ngươi biết ở đây. Cho dù là chủng tộc ngươi không biết thì cũng có thể tìm thấy công pháp thần thông của họ. Phàm là chủng tộc từng tế tự Thiên thì công pháp ở đây đều có cả.
Chung Nhạc chấn động, bước thấp bước cao đi theo nghe Bích Lạc tiên sinh giới thiệu:
- Đây chính là Địa Kỷ Bàn Kê Bộ, công pháp thần thông của Bàn Kê ngũ đế đều ở đây. Ngoài ngũ đế, Bàn Kê thị còn có các vị đế cấp khác, thanh danh không nổi lắm, có những công pháp Bàn Kê thị cũng đã thất truyền, nhưng có thể tìm được ở đây. Bên kia là Đề Đình Bộ, bên cạnh chính là Hoa Tư Bộ…
Hắn giới thiệu từng khu một, Chung Nhạc trố mắt nhìn, Thiên Thư Viện không hổ với tên của nó, đúng là có thể gọi là “thiên thư”.
Nơi này dường như không có gì là không có, từ hi Đại Toại phát hiện thiên đạo tới nay, có lẽ các tộc đều từng tế tự Thiên, tế trời có lẽ là chuyện vô cùng bình thường.
Nhưng chỉ cần tế trời là sẽ tăng cường dưỡng phần cho Thiên, Thiên sẽ có khả năng tiếp xúc với công pháp thần thông của họ, từ đó có thể suy diễn ra công pháp thần thông của họ.
Cộng với công cụ suy diễn khủng bố như Thiên Ý Đại Não khiến tòa Thiên Thư Viện này tập trung trí tuệ của gần như toàn bộ các vị đại thần thông từ Hỏa Kỷ tới nay!
- Đây chính là Phục Hy Bộ của Thiên Thư Viện.
Bích Lạc tiên sinh dừng bước, chỉ vô số quyển sách phía trước, nói:
- Đế của Phục Hy thì nhiều, ngoài các đời Thiên Đế thì ở đây còn những vị đế cấp khác. Nơi này thu thập được khoảng hơn bốn trăm loại công pháp của các vị đế cấp. Hơn bảy mươi vạn năm hơn bốn trăm vị đế. Hề hề, làm sao không khiến Thiên không dè chừng Phục Hy thị được?
Hắn nói tiếp:
- Mục Tiên Thiên cũng ở đây, hắn đang tham ngộ công pháp của Hắc Đế. Ta cho hắn mười ngày, giờ còn tám ngày. Vậy ta cho ngươi tám ngày nghiên cứu công pháp của chư đế Phục Hy thị. Sau tám ngày, dù ngươi tham ngộ được bao nhiêu thì cũng phải rời khỏi đây trước Mục Tiên Thiên. Ngươi hiểu không?
Chung Nhạc chấn kinh, tám ngày tham ngộ công pháp thần thông của chư đế, đây rõ ràng là làm khó hắn!
Mục Tiên Thiên chỉ tham ngộ công pháp của Hắc Đế, còn hắn thì phải tham ngộ công pháp của Bằng Hà, Nhân Khang, Phong Hòa, Tiết Thị, Thái Hà, vân vân. Thời gian đó thực sự quá ngắn!
- Được!
Chung Nhạc quyết đoán nói:
- Tám ngày thì tám ngày!
Bích Lạc tiên sinh mỉm cười, quay người rời đi.
Chung Nhạc hít sâu một hơi, tiến về phía trước, quanh người vô số hào tượng bay lượn, hàng nghìn vạn phù văn tràn ra, càng ngày càng nhiều, ào ạt ngập trời!
Hắn tu luyện Bất Diệt Thần Thức Kinh của Ký Tiết Đế, tinh thần biến thành Bất Diệt Thần Thứ, với tu vi của hắn hiện tại, thần thức có thể nói là mạnh tới mức khủng khiếp.
Phù văn quanh người tạo thành Phù Văn Tử Mẫu Trận Liệt. Tử Mẫu Trận Liệt tạo thành Bát Quái phù văn, vô số phù văn liên tục biến hóa, diễn tiến, rồi lại tế Thiên Bàn. Thiên Bàn rơi vào trong Bát Quái phù văn khiến khả năng suy diễn tham ngộ của hắn đạt tới cực hạn!
Hắn vừa tiến về phía trước, bên trong cơ thể vừa phân ra các Chung Nhạc rồi lại phân tiếp các Chung Nhạc khác, liên tục diễn hóa, cuối cùng có tới nghìn vạn phân thân Chung Nhạc xuất hiện trong tòa Thiên Thư Viện này.
Phù văn quanh người hắn vẫn tiếp tục tăng số lượng, với trí tuệ của hắn đã không thể điều khiển được hết nên cần phân thân giúp.
Chung Nhạc cảm giác như đại não sắp bùng cháy thì mới dừng việc cho thần thức biến thành nhiều phù văn hơn.
Hắn đi một lúc lâu cuối cùng cũng tới trước Thiên Thư Bảo Quyển của Băng Hà Đế.
Bằng Hà Huyền Công.
Đây là công pháp của Bằng Hà Đế mà Thiên suy diễn ra.
Trong số các vị đế cấp của Phục Hy thị thì có lẽ không có ít vị không hề thua kém Thiên Đế, nhưng hắn không có thời gian để học từng người một, vì thế phải lựa chọn.
Thiên Đế công pháp dù gì cũng đã trải qua khảo nghiệm của thời gian, là công pháp mà tối cường giả của các thời đại để lại!
Chung Nhạc mở bảo quyển ra, ánh sáng vô biên lập tức nhấn chìm hắn, đưa hắn vào trong công pháp thần thông của Bằng Hà Đế.
Bằng Hà Đế nổi danh về pháp lực hùng hồn, công pháp của hắn phát huy tối đa ưu thế của Hoa Tư thần tộc trong cơ thể Phục Hy thị.
Hoa Tư thị Tiên Thiên Đại Xà, hư nạp vô lượng, pháp lực thâm hậu nhất, thế gian không có chủng tộc nào pháp lực có thể sánh ngang được với Hoa Tư thị. Kết quả của việc Bằng Hà Đế phát huy được ưu thế này tới cực hạn đó là khiến pháp lực hắn vô cùng vô tận!
Chung Nhạc điên cuồng suy đoán lĩnh ngộ, phân tích sự ảo diệu của công pháp Bằng Hà Đế. Đây là cơ hội hiếm có, tuy không bằng đích thân chư đế Hư Không Giới truyền thụ nhưng dù sao cũng là sự suy đoán của Thiên, cũng không hề tầm thường.
Chư đế đích thân truyền thụ, trực tiếp truyền thụ lĩnh ngộ của chư đế cho hắn, tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Còn tham ngộ suy đoán của Thiên thì cần phải tự lĩnh ngộ, nhận được bao nhiêu thì phải xem trí tuệ của tự thân.
Mà thời gian quá ngắn, Chung Nhạc phải tranh thủ từng giây từng phút, điều động hết toàn bộ trí tuệ có thể điều động!
Hàng tỉ đồ đằng phù văn điên cuồng quanh người hắn, tạo thành các phù hiệu khác nhau, văn lý trên Thiên Bàn cũng đang biến hóa nhanh chóng, được hắn điều động để giúp hắn lĩnh ngộ.
Một lúc lâu sau, đột nhiên đầu của một phân thân nổ bùm một tiếng, dịch não bắn ra với khói nóng, là đại não bị thiêu đốt nổ tung.
Chung Nhạc coi như không thấy, vẫn tiếp tục suy đoán, tiếng bùm bùm liên tục vang lên, các phân thân của hắn chạm tới cực hạn, nối đuôi nhau nổ tung đầu. Cho dù bản thân hắn cũng cảm thấy đầu mình nóng rục, thậm chí còn bắt đầu phát sáng.
Đại não quá nóng, nóng tới mức phát sáng. Cũng may nhục thân hắn tốt, còn chưa đến mức phát nổ.
Từ trong cơ thể Chung Nhạc tiếp tục có nhiều phân thân hơn đi ra, lấp chỗ trống cho những phân thân phát nổ, để hắn duy trì được trạng thái tốt nhất
Một ngày sau, hắn không suy đoán nữa mà đi ra khỏi quyển thiên thư đó, tới chỗ tiếp theo.
Thời gian quý giá, hắn không thể trong thời gian ngắn ngủi như vậy tham ngộ hết được sự ảo diệu trong Bằng Hà Huyền Công. Trong một ngày tham ngộ Bằng Hà Huyền Công tới mức đế cấp, đó căn bản là không thể!
Hắn chỉ tham ngộ phần quan trọng nhất của Bằng Hà Huyền Công, nhưng phần khác hắn quyết định tự mình suy đoán. Có Thiên Bàn hắn tin có thể suy đoán được Bằng Hà Huyền Công hoàn mỹ!
- Nhân Khang Đế Long Tinh Đại Hỏa Lịch Kinh!
Chung Nhạc tìm được công pháp của Nhân Khang Đế, mở thiên thư ra, ánh sáng tràn ra. Sau một ngày hắn đi ra, tới trước Thiên Thư Bảo Quyển của Vị Liệt Đế.
- Vị Liệt Đế Kiến Mộc Trọng Nghi Kỷ Kinh!
Lại qua một ngày, hắn tới trước Thiên Thư Bảo Quyển của Phong Hòa Đế.
- Bát Cực Bát Phong Hư Không Nhất Thể Kinh!
- Thái Sơ Thiên Tề Đồ của Tiết Thị Đế!

Năm ngày trôi qua, Chung Nhạc nghiên cứu công pháp của Bằng Hà, Nhân Khang, Vị Liệt, Phong Hòa, Tiết Thị, rồi tới trước Tam Thập Tam Trùng Thiên Đại Diệu Thiên Kinh của Đại Diệu Đế, mở ra rồi vào tham ngộ nửa ngày là ra.
Đại Diệu Thiên Kinh hắn đã tu luyện qua, tuy không phải toàn bộ nhưng hắn cũng bổ khuyết được không ít. Hắn dụng tâm nhiều nên thời gian không mất nhiều.
- Ở đây không có Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh.
Chung Nhạc tiến về phía trước, phát hiện đã điểm tận cùng của Phục Hy Bộ, phía trước không có gì, không có công pháp của Phục Mân Đạo Tôn.
- Huyền Cơ cũng không biết công pháp của Phục Mân Đạo Tôn, xem ra Phục Mân Đạo Tôn bất kính thiên bất kính địa, khiến Thiên cũng không thể suy đoán được.
Hắn thở phào, ánh mắt lay động, nhìn về phía thư khố khác trong Thiên Thư Viện.
Còn hai ngày rưỡi, hắn phải tranh thủ thời gian còn lại này.
- Mục Tiên Thiên đang tham ngộ công pháp Hắc Đế, ta không thể tới đó, thật đáng tiếc. Thật ra ta muốn tham ngộ nhất vẫn là công pháp của Hắc Đế. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Nhưng đã vô duyên không được thấy công pháp của Hắc Đế thì vẫn có thẻ tìm được thứ tốt hơn, không biết ở đây còn có thiên đạo thần thông, công pháp của trời không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.