Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1662: Thánh dược thành Đế (1)




- Trường Sinh Đế rất có sâu xa với ta?
Chung Nhạc lộ ra vẻ nghi hoặc không hiểu. Đế Lâm Lão Mẫu mỉm cười, nói:
- Trường Sinh Đế và ta là đồng loại, cũng là đồng tộc, đều là Thần dược thành tinh. Nhưng hắn là Thánh dược, là ai mới có thể tạo hóa hắn thành Đế? Năm xưa, hắn là Thánh dược của Phục Mân Đạo Tôn! Phục Mân Đạo Tôn tại thời điểm thành Đế đã điểm hóa hắn, lại tại thời điểm mở ra Bí cảnh thứ sáu, tu thành Lục Đạo Luân Hồi, khiến cho hắn cũng có thu hoạch không cạn. Nếu không phải như vậy, Thần dược chúng ta muốn thành Đế, sợ rằng còn gian nan hơn Tiên Thiên Thần Ma rất nhiều!
- Trường Sinh Đế lại là Thánh dược của Phục Mân Đạo Tôn?
Chung Nhạc cảm thấy khó mà tin nổi. Trường Sinh thị dù gì cũng là một Đại Đế tộc, vậy mà Trường Sinh Đế lại là Thánh dược của Phục Mân Đạo Tôn thành Đế, sau đó sinh sôi nảy nở ra một Đế tộc thật lớn. Chuyện này nói ra, ngay cả bản thân Chung Nhạc cũng không cách nào tưởng tượng nổi!
Bất quá, Thần dược tu hành gian nan, chuyện này Chung Nhạc thật ra là sâu sắc đồng tình.
Lục Đạo lão nhân là một cây Lục Đạo Quả Thụ biến thành, cho tới bây giờ vẫn chỉ là ở giữa cảnh giới Thiên Thần và Chân Thần. Trong bảy trăm năm qua, tu vi thực lực Chung Nhạc một đường tăng mạnh, cho dù là Sư Bất Dịch cũng đã đạt được những tiến bộ nhảy vọt, tu thành Chân Thần, duy chỉ có Lục Đạo lão nhân là không có bao nhiêu tiến bộ.
Mà Hồ Tam Ông đi theo hắn tu hành, tu vi cảnh giới cũng là chậm chạp không tiến, không có bao nhiêu khởi sắc.
Trong cơ thể Thần dược trời sinh liền đã tích lũy linh tính rất lớn và năng lượng kỳ diệu, Thần dược thành tinh sẽ có thể hóa hình, nhưng chỉ là biến thành hình dáng bề ngoài, bên trong không có lục phủ ngũ tạng, không có cơ nhục hoa văn, không có trái tim huyết dịch, không có đầu lâu cùng Thức hải. Bởi vậy, bọn họ trong lúc tu hành cũng không thể nghiên cứu kinh nghiệm tu luyện của sinh linh khác, chỉ có thể không ngừng lục lọi trong bóng tối.
Mà Trường Sinh Đế lại có thể tu thành Đại Đế, thật sự cực kỳ đáng quý.
Từ tình huống trước mắt tới xem, Trường Sinh Đế hẳn là đã giải quyết được nan đề Thần dược Thánh dược khó có thể tu luyện, tìm ra một con đường riêng, tạo ra con đường mới cho chủng tộc của chính mình.
- Có lẽ hẳn là nên để cho đám người Lục Đạo lão nhân và Hồ Tam Ông tới đây, để bọn họ đi theo Đế Lâm Lão Mẫu tu hành!
Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ.
- Thiếu niên Phục Hy thị, ngươi cần phải gặp mặt hắn một lần!
Đế Lâm Lão Mẫu thâm ý sâu sắc nói:
- Trường Sinh Đế và ngươi dù sao cũng xem như là một nhà. Có một số việc, hắn hoặc là có thể trợ giúp ngươi!
Chung Nhạc thoáng chần chờ một chút. Trường Sinh Đế mặc dù là Thánh dược của Phục Mân Đạo Tôn, nhưng dù sao cũng đã là sự tình mười vạn năm trước rồi, hắn thật sự có thể tín nhiệm được không?
- Cũng được! Ta dùng diện mạo vốn có gặp hắn, cho dù hắn không niệm tình xưa, cũng không thể nhìn thấu thân phận Dịch Quân Vương của ta. Hơn nữa, vẫn còn có Đế tử Phục Thương ở đây, nếu hắn có ác ý, Phục Thương cũng sẽ không ngồi yên không ra mặt!
Chung Nhạc vừa nghĩ tới đây, gật đầu nói:
- Đế Lâm Lão Mẫu có thể mời hắn tới đây một chuyến không?
Đế Lâm Lão Mẫu gật đầu, nói:
- Ngươi đợi trong chốc lát!
Một lúc sau, Chung Nhạc đột nhiên cảm thấy không trung tràn ngập mùi thơm ngát như có như không, thấm nhuần phế phủ. Sau đó, liền thấy một vị Đại Đế từ trong tầng tầng không gian đi tới. Đây là một gã nam tử trung niên gầy gò, toàn thân có một loại khí độ đặc thù, vô cùng ôn hòa thân cận, khiến cho người ta có cảm giác giống như gió xuân mát mẻ vậy. Tướng mạo của hắn góc cạnh rõ ràng, có một loại cảm giác như một pho Thần tượng sống lại vậy, nhưng ánh mắt lại lộ ra thần thái linh động mà tràn ngập trí tuệ.
- Đã lâu không gặp rồi, Dịch Quân Vương!
Trường Sinh Đế vừa mở miệng đã khiến cho Chung Nhạc rợn cả tóc gáy. Hắn dùng diện mạo vốn có gặp mặt Trường Sinh Đế, chính là muốn ẩn giấu thân phận Dịch Quân Vương của chính mình, không nghĩ tới Trường Sinh Đế vậy mà trực tiếp gọi ra danh hào Dịch Quân Vương của hắn.
Cổ Nhạc dùng dung mạo chân chính của mình hành tẩu trong ba ngàn Lục Đạo Giới, thay Chung Nhạc hấp dẫn lực chú ý, hoàn toàn bất đồng với tướng mạo Dịch Quân Vương. Thân phận này tuyệt đối không có khả năng bại lộ, mà Trường Sinh Đế lại nhìn thấu thân phận chân chính của hắn, thật sự có chút không thể tưởng tượng nổi.
- Không cần hoài nghi!
Khuôn mặt như pho tượng của Trường Sinh Đế lộ ra một tia tươi cười, nói:
- Trong Bí cảnh Nguyên thần của ngươi mang theo Đồ Đằng Thần Trụ của ta, có thể liên hệ với ta, sao ta có thể không biết ngươi chính là Dịch Quân Vương chứ?
Chung Nhạc nhất thời ngơ ngẩn, nói:
- Trong Bí cảnh Nguyên thần của ta có Đồ Đằng Thần Trụ của ngươi, ngươi nói là…
- Nông Hoàng trước khi qua đời, đã giao phó nguyện vọng và tích lũy cả đời của chính mình cho ngươi, trong đó cũng có Đồ Đằng Thần Trụ liên hệ với ta!
Trường Sinh Đế mỉm cười, nói:
- Ta sớm đã biết ngươi chính là kẻ thừa kế của Nông Hoàng, chỉ là vẫn luôn không liên lạc với ngươi. Ngươi dù sao vẫn còn quá nhỏ yếu rồi, trước mắt còn chưa gánh nổi trọng trách. Phục Hy, thân phận của ngươi rất mẫn cảm, ta sẽ không dễ dàng liên hệ với ngươi. Hiện tại vẫn chưa phải là thời điểm gặp ngươi. Bất quá, nếu ngươi đã tới, vậy ta cũng chỉ có thể gặp ngươi. Sau khi gặp ngươi, ký ức của ngươi và ta có thể bảo lưu lại, nhưng Đế Lâm Lão Mẫu nhất định phải lau đi đoạn ký ức này!
Đế Lâm Lão Mẫu gật đầu, xoay người rời khỏi cung điện, rút ra trí nhớ của chính mình, lau đi đoạn ký ức này.
Chung Nhạc lục tìm trong Bí cảnh Nguyên thần một hồi, tìm ra Đồ Đằng Thần Trụ của Trường Sinh Đế, nghiệm chứng một phen, xác nhận chủ nhân của Đồ Đằng Thần Trụ chính là Trường Sinh Đế, lúc này mới yên lòng lại.
Trường Sinh Đế nhìn hắn cẩn thận nghiệm chứng, không có bất kỳ thần sắc không vui nào, tán thưởng nói:
- Ngươi thật sự rất cẩn trọng, không hỗ có cái tên Dịch tiên sinh! Khó trách Mục Tiên Thiên lại xem trọng ngươi như thế!
- Vì sao Đại Đế lại muốn tranh đoạt Đế vị?
Chung Nhạc thu hồi Đồ Đằng Thần Trụ, dò hỏi:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.