Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1590: Một đạo phá vạn binh (2)




- Thần binh khắc chế kẻ này ở đây! Các vị cứ yên tâm! Cho dù Huyết Tế có thể phá giải được Thần binh của chúng ta, nhưng gã Chiến Tranh Linh Thể này cũng sẽ chết, Dịch Quân Vương cũng xem như là đã thua rồi!
Quỷ U Minh nhất thời đại hỉ, gọi một gã Thần Hoàng tới, để cho hắn tay cầm hồ lô sắt đi xuống ứng chiến, nói:
- Nhất định phải kỳ khai đắc thắng!
- Chậm đã!
Mặc Ẩn vội vàng chạy tới, kêu lên:
- Thiên Thừa chậm đã! Nếu ngươi phái người ứng chiến, nhất định không được mang theo Thần binh do Huyền Kỳ Nhị Lão luyện chế, bằng không nhất định sẽ chết!
Quỷ U Minh liếc nhìn hắn một cái, thản nhiên nói:
- Mặc tiên sinh có gì muốn chỉ giáo?
Mặc Ẩn nói:
- Dịch tiên sinh quỷ kế đa đoan, nhất định là đã có đề phòng. Dùng Thần binh nhằm vào Chiến Tranh Linh Thể mà Huyền Kỳ Nhị Lão luyện chế ra để đối phó Chiến Tranh Linh Thể, chắc chắn sẽ thất bại không thể nghi ngờ. Theo như ta thấy, nhất định phải mời Đế binh, để cho Thần Hoàng cầm theo xuất trận ứng chiến, xuất kỳ bất ý tế khởi Đế binh tru diệt hắn. Đây mới là sách lược vẹn toàn!
Quỷ U Minh cười lạnh một tiếng, nói:
- Mặc tiên sinh, ngươi tuy là sứ giả của Bệ hạ, nhưng nếu ngươi lại hồ ngôn loạn ngữ, phá hoại sĩ khí quân ta, ta cũng sẽ giết chết ngươi để tế cờ!
Gã Thần Hoàng kia nhận lấy hồ lô sắt, vỗ tọa kỵ dưới khố chính mình một cái, xông ra trận doanh. Hai gã Thần Hoàng ở trước hai quân đại chiến một trận. Bách Thắng thân là Chiến Tranh Linh Thể, chiến lực cực mạnh, khí huyết khủng bố tới cực điểm, nhất là ở trên chiến trường, thực lực của hắn lại càng mạnh hơn. Chỉ qua mấy chiêu, gã Thần Hoàng kia không địch lại, liền tế khởi hồ lô sắt. Bách Thắng Thần Hoàng chỉ cảm thấy ba hồn bảy vía tê dại, cơ hồ muốn bay vào trong hồ lô. Hắn vội vàng tế khởi Thần chung mà Chung Nhạc đã giao cho hắn, mạnh mẽ vỗ một cái.
Thần chung phát ra Đạo âm mãnh liệt, chấn vỡ cái hồ lô sắt kia. Gã Thần Hoàng kia trở tay không kịp, bị Đạo âm của Thần chung định trụ. Bách Thắng một thương đâm xuyên nhục thân hắn, định trụ Nguyên thần hắn, mạnh mẽ giết chết, đắc thắng quay về.
Đám người Quỷ U Minh toàn bộ đều ngây người, cặp mày Huyền Kỳ Nhị Lão cũng nhíu chặt, vội vàng thu hồi mảnh vỡ hồ lô sắt do chính mình luyện chế, tinh tế kiểm tra. Nhị lão cũng đều trầm ngâm không nói lời nào.
- Đa tạ Huyền Kỳ sư huynh đã thủ hạ lưu tình!
Trên thành lâu Trấn Thiên Quan, Chung Nhạc cười ha hả, cao giọng nói lớn.
Quỷ U Minh hồ nghi nhìn về phía Huyền Kỳ Nhị Lão. Sắc mặt Huyền Kỳ Nhị Lão cũng một trận mờ mịt, vội vàng nói:
- Quỷ Sư, bảo vật mà chúng ta luyện chế, quả thật là nhằm vào gã Thần Hoàng vừa rồi, kiên quyết không sai!
Khóe mắt Quỷ U Minh nhảy lên một cái, khách khí nói:
- Ngựa cũng có thất đề! Đoán chừng hai vị sư huynh đã có chút sơ xuất rồi. Bất quá, tiếp theo cũng không thể lại sơ xuất nữa!
Huyền Kỳ Nhị Lão hồi phục lại tinh thần, tiếp tục rèn sắt.
Trong Trấn Thiên Quan, Bách Thắng đắc thắng trở về, cực kỳ vui vẻ, quỳ một chân trên mặt đất, trả Thần chung lại cho Chung Nhạc. Chung Nhạc vung tay, mỉm cười nói:
- Ngươi đi xuống đi, trước ghi cho ngươi một công! Phù Lê Đế Quân đâu?
Phù Lê khom người, bước ra khỏi hàng. Tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, kiện Thần chung trong tay biến hóa, biến thành một cây châm nhỏ, nói:
- Ngươi ra trước quan khiêu chiến, sau khi đắc thắng trở về cũng ghi ngươi một công!
Phù Lê đạt được Tam Thập Tam Trọng Thiên Đại Diệu Thiên Kinh, mấy chục năm qua chuyên cần khổ luyện, đã tu thành Đế Quân, thân thể lại càng vĩ ngạn xuất chúng hơn, nhục thân có thể so với mấy vị Đế Quân Cự Linh thị. Gã Đế Quân Nhân Tộc này cầm lấy cây kim thêu nhỏ bé, thất thanh nói:
- Chủ công, bảo bối này cũng quá nhỏ rồi a? Có cái nào lớn hơn một chút không?
Chung Nhạc phất tay nói:
- Bảo ngươi đi, ngươi cứ việc đi đi!
Phù Lê chỉ đành nhét cây kim thêu vào trong lỗ tai, cầm theo cây gậy xương lớn đi ra khỏi thành, lớn tiếng kêu lên:
- Đối diện nghe đây, Phù Lê gia gia các ngươi ở đây, ai dám đánh một trận với ta?
Cũng không lâu lắm, một gã Đế Quân Nam Thiên Môn ra khỏi hàng, cầm theo Thần binh cấp Đế Quân do Huyền Kỳ Nhị Lão chế tạo ra xuất trận. Đó là một tấm vải bố lớn. Khúc xương sống thứ bảy sau đầu Phù Lê đã luyện tới không có sơ hở, Thần châm đối với hắn đã vô hiệu, Huyền Kỳ Nhị Lão tìm chỗ sơ hở khác, dùng tấm vải bố lớn này để đối phó hắn.
Hai gã Đế Quân ở trước trận đại chiến một trận, giết tới thiên hôn địa ám. Gã Đế Quân Nam Thiên Môn tế khởi tấm vải bố lớn, soạt một tiếng bao phủ Phù Lê trong tấm vải bố lớn, nghiền ép tới mức xương cốt toàn thân hắn ầm ầm đùng đùng vang dội. Mắt thấy Phù Lê sắp sửa bị nghiền nát, đột nhiên cây kim thêu trong lỗ tai Phù Lê xuyên phá tấm vải bố lớn, nhanh như thiểm điện chui vào lỗ tai gã Đế Quân Nam Thiên Môn kia.
Cây kim thêu kia chui vào lỗ tai của hắn, liền ở trong cơ thể hắn tới lui xuyên toa, xuyên qua toàn bộ nhục thân và Bí cảnh Nguyên thần của hắn một lần.
Phù Lê thu hồi cây kim thêu, thân thể gã Đế Quân kia chia năm xẻ bảy, chết oan chết uổng. Chỉ thấy phía sau cây kim thêu kia mang theo một sợi tơ mảnh, chính là sợi tơ mảnh này đã cắt đứt, cắt nát nhục thân và Nguyên thần của hắn.
Trên thành lâu vang lên tiếng cười to của Chung Nhạc:
- Đa tạ nhị lão đã tương trợ, lại diệt trừ một địch thủ!
Phù Lê đại thắng trở về, khom người tạ ơn Chung Nhạc, lại không hề nhắc tới chuyện trả cây kim thêu lại cho Chung Nhạc. Hiển nhiên là hắn nhìn trúng kiện bảo vật này uy lực kinh người, nghĩ muốn giả vờ quên đi, tự chiếm làm của riêng.
Chung Nhạc cười ha hả, cây kim thêu tự động từ trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn bay ra, biến thành một cái đỉnh nhỏ, giao cho một gã Tạo Vật Chủ bên cạnh, nói:
- Ngươi đi ra trước quan khiêu chiến đi!
Sắc mặt Phù Lê chán nản, chỉ thấy gã Tạo Vật Chủ kia đã cầm lấy cái đỉnh nhỏ chạy xuống thành lâu, ra tới trước trận khiêu chiến.
Sắc mặt Huyền Kỳ Nhị Lão lúc trắng lúc xanh, có chút không biết làm sao. Sắc mặt Quỷ U Minh cũng có chút khó coi, sự nghi ngờ trong lòng càng nặng hơn, nói:
- Huyền Kỳ sư huynh, Thần binh của các ngươi tựa hồ có chút sơ sót, thật sự có thể khắc chế được đối phương sao?
- Quỷ Sư để chúng ta rèn luyện lại một phen!
Sắc mặt Huyền Kỳ Nhị Lão ngưng trọng, nhanh chóng đánh thiết chùy. Luân Hồi Ma Âm vang lên đương đương vang dội. Sau một lúc lâu, Huyền Kỳ Nhị Lão luyện chế lại kiện Thần binh kia một phen, cuối cùng mới gật đầu, nói:
- Hiện tại có thể bảo đảm không còn sai sót gì nữa rồi!
Quỷ U Minh nửa tin nửa ngờ, lệnh cho một gã Tạo Vật Chủ tay cầm kiện Thần binh này xuất chiến. Trống trận song phương vang lên như sấm. Bất quá chỉ mấy chiêu, sắc mặt Quỷ U Minh đã tái nhợt. Chỉ thấy đại tướng bên phía chính mình vừa tế khởi Thần binh do Huyền Kỳ Nhị Lão chế tạo, đã bị một cái đỉnh nhỏ do đối phương tế khởi ngay cả người lẫn Thần binh cùng một chỗ thu vào trong đỉnh, luyện hóa thành tro bụi.
- Quỷ Sư, Huyền Kỳ Nhị Lão sẽ không phải đã đầu phục Dịch Quân Vương rồi chứ?
Một gã Thần Hoàng bên cạnh Quỷ U Minh chợt thấp giọng nói.
Quỷ U Minh nhìn về phía đám bộ hạ chính mình. Chỉ thấy ai nấy đều lộ ra thần sắc sợ hãi, hiển nhiên là phi thường không tín nhiệm đối với Thần binh của Huyền Kỳ Nhị Lão, sợ rằng khó có thể chọn ra một gã Thần tướng nào chịu cầm lấy Thần binh của Huyền Kỳ Nhị Lão đi nghênh địch nữa rồi.
- Lẽ nào Huyền Kỳ Nhị Lão thật sự đã cấu kết với Dịch Quân Vương rồi sao?
Quỷ U Minh nhìn về phía Huyền Kỳ Nhị Lão. Chỉ thấy Huyền Kỳ Nhị Lão cũng là đầy mặt đỏ bừng, có chút kinh nghi bất định. Huyền lão chợt đứng lên, nói:
- Thần binh mà chúng ta luyện ra tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm! Nhất định là Dịch tiên sinh đã phá rối! Quỷ Sư lại phái ra mấy gã cường giả nữa xuất chiến. Ta không tin Dịch Quân Vương có thể phá giải được hết thảy Thần binh của chúng ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.