Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1352: Bí cảnh thứ bảy




- Bát Trận Đồ!
Chung Nhạc hô lớn, một nghìn sáu trăm vạn thần ma bọn Xích Tùng dốc toàn bộ sức lực khởi động Bát Trận Đồ, pháp lực hùng hồn tựa sóng cả tràn vào nhục thân nguyên thần của hắn, lấp đầy lục đại bí cảnh.
Chung Nhạc dùng toàn bộ pháp lực điều khiển con thuyền cổ, khiến tốc độ của nó càng ngày càng nhanh, biến thành đạo lưu quang bay thẳng tới cửa vào Trấn Thiên Phủ.
- Vẫn chưa đủ nhanh!
Chung Nhạc da đầu tê dại, cảm giác nhục thân và nguyên thần cảm ứng được nguy hiểm hủy diệt đang tới, bất giác hét lớn lấy hết sức mạnh và tinh khí, miễn cưỡng ép xung kích các bí cảnh khác trong nhục thân và nguyên thần!
Hắn và Phong Hiếu Trung cùng nghiên cứu nhục thân của Tiên Thiên Thần Ma, phát hiện trong cơ thể Tiên Thiên Thần Ma có hàng vạn bí cảnh lớn nhỏ và Tiên Thiên đồ đằng đặc biệt được in dấu trong những bí cảnh đó. Lục đại bí cảnh chỉ là trạng thái tập trung của những bí cảnh khá lớn trong cơ thể Tiên Thiên Thần Ma.
Phong Hiếu Trung thì cực đoan, mở các bí cảnh trong cơ thể mình một cách hỗn loạn giống như Tiên Thiên Thần Ma, khiến nhục thân và nguyên thần phải chịu gánh nặng rất lớn, nhiều lần lấy mạng mình ra thí nghiệm, từ đó có được sức mạnh lớn hơn.
Chung Nhạc thì cẩn thận hơn, chỉ mở ra một vài bí cảnh trong cơ thể, chỉ thử chứ không thâm nhập sâu.
Nhưng giờ liền một lúc hắn mở mấy trăm bí cảnh, để sức mạnh của bọn Xích Tùng từ Bát Trận Đồ điên cuồng tiếp cho hắn, nâng cao tu vi thực lực, hoàn toàn có thể nói là liều mạng!
Hắn cũng không phải lỗ mãng mở bí cảnh, những bí cảnh hắn mở này đều có thuộc tính tương đồng, chính là không gian bí cảnh!
Lý giải của hắn về chữ “Vũ” trong đạo ngữ của Tiên Thiên Thần Ma ngày một tinh thâm hơn. “Vũ” là sự lý giải của các cổ thần về không gian đại đạo, cộng với sự giải thích của Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh về không gian, và sự bổ sung của lão tộc trưởng Phong Thường Dương cho Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh tám vạn năm trước, lý giải của hắn về không gian đã đạt tới trình độ người khác khó lòng theo kịp!
Lần này mở không gian bí cảnh cho dù cũng nguy hiểm trùng trùng nhưng không phải lỗ mãng liều mạng như Phong Hiếu Trung.
Hắn cảm nhận được những không gian bí cảnh này được mở ra, nhục thân nguyên thần đồng thời vỡ ra, gánh nặng của nhục thân nguyên thần lập tức đạt tới cực hạn, gần như muốn đè nát người hắn!
Phục Mân Đao Tôn khai sáng Lục Đạo, nạp Huyết Mạch Bí Cảnh, bí cảnh thứ sáu, vào hệ thống tu luyện đồ đằng, tập hợp hết trí tuệ của mọi cường giả, thậm chí cả trí tuệ của vô số Tiên Thiên Thần Ma, vậy mới sáng lập thành công.
Sự sáng lập bí cảnh thứ sáu khiến tất cả sinh linh trong cơ thể lúc sinh ra đã có một cái Lục Đại Luân Hồi bé nhỏ, tự thành hệ thống, kết hợp mật thiết nhục thân và nguyên thần của sinh linh Hậu Thiên, từ đó có được sức mạnh lớn lao hơn.
Còn Hậu Thổ nương nương lập ra Luân Hồi, hoàn thiện hệ thống đại vũ trụ Lục Đại Luân Hồi, giúp linh hồn của các sinh linh có thể sinh sinh tử tử trong Luân Hồi, thay đổi cục diện vũ trụ.
Đến lúc này Lục Đạo mới coi như định hình, tập hợp trí tuệ của toàn bộ những vị cường giả cường đại.
Chung Nhạc muốn mở ra một đường mới trên cơ sở Lục Đạo, biến thành Thất Đạo, khó khăn của việc này không cần nghì cũng biết!
Thất Đạo hoàn thiện bổ sung Lục Đại Luân Hồi, hoàn thiện hệ thống tu luyện đồ đằng, cần phải có trí tuệ vô biên, với khả năng của hắn hiện giờ thì không thể làm nổi.
Hắn liền một lúc mở ra mấy trăm không gian bí cảnh, nhưng bí cảnh này đều độc lập với nhau, không thể đả thông thành bí cảnh thứ bảy. Tuy giúp sức mạnh của hắn tạm thời tăng mạnh nhưng cũng khiến hắn phải chịu gánh nặng không thể tưởng tượng nổi. nhục thân nguyên thần vì vậy mà có nguy cơ bị phân giải!
Đặc biệt là hắn dựa vào Bát Trận Đồ cưỡng ép nâng tu vi lên cảnh giói Tạo Vật Chủ. Gánh nặng này càng lớn hơn, gần như muốn đè nát sáu bí cảnh Đạo Nhất, Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng, Ngũ Hành và Huyết Mạch!
Da trên toàn thân Chung Nhạc bục ra, máu thịt lẫn lôt, nhưng hắn vẫn đứng sừng sững trên mũi thuyền không gục ngã.
Đó chỉ là vết thương bên ngoài, thương thể nghiêm trọng thật sự là ở bên trong cơ thể hắn, trong nguyên thần của hắn. Mấy trăm không gian bí cảnh mới mở tuy nhỏ, cộng lại cũng không bằng Âm Dương Bí Cảnh, nhưng sức phá hoại với nhục thân nguyên thần của hắn thì không hề nhỏ!
Nhưng cũng dễ dàng nhận thấy ưu điểm đó là thực lực hắn đại tăng, khiến tốc độ của con thuyền tăng mạnh!
Con thuyền cổ lao đi như bay, trên đường đi căn bản không hề tránh các mảnh vỡ không gian mà cứ thế đâm thẳng. Nghìn đôi cánh của con thuyền đập mạnh, cắt đôi không gian, dù là mảnh vỡ không gian có uy năng lớn lao nhưng cũng bị những đôi cánh kia cắt tan tành.
Vùng trời bên trong Trấn Thiên Phủ đáng sụp đổ vẫn còn cái lỗ đen đang hoạt động, con thuyền cổ cũng lao tới, cắt đôi lỗ đen.
Đất nước gió lửa trào dâng khi con thuyền cổ lao tới trực tiếp cắt đôi những đất nước gió lửa hỗn loạn!
Uỳnh uỳnh!
Con thuyền cổ này đâm vỡ tan tành hết vì sao này tới vì sao khác, không hổ là dị bảo mà các Thần Vương thời đại Hắc Ám tập trung mọi sức mạnh tạo thành, có thể di chuyển trong Đạo Giới. Uy lực của con thuyền này có lẽ không hề thua kém đế binh, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.
Cho dù là vậy cũng không thể sánh được bằng uy năng hủy thiên diệt địa phía sau. Đằng sau, uy lực của ba mươi thiên đạo mà Đại Tư Mệnh điều động khủng bố tuyệt luân, cùng sóng xung kích của chiếc trống kia tạo ra, đi tới đâu là nuốt chửng tất cả. Mọi thứ bị phân giải, kể cả không gian thời gian vỡ vụn, cả đất nước gió lửa đang tràn tới, cả các lỗ đen đang xoay chuyển, cả những vì sao, cả toàn bộ mọi nơi nguy hiểm, tất cả đều bị hủy diệt, không còn tồn tại nữa!
Chung Nhạc cũng không biết con thuyền cổ này liệu có thể chống đỡ nổi xung kích đáng sợ đó không. Cho dù nó có thể thì liệu hắn có thể chống trọi nổi không?
Những thần ma dưới trướng hắn thì sao?
Vì thế, chỉ còn cách chạy!
Chỉ còn cách dốc hết sức mà bỏ chạy, chưa biết chừng lại có chút cơ hội sống!
Phía xa đã thấy cánh cửa của Trấn Thiên Phủ, càng ngày càng gần rồi, chỉ cần chút nữa là hắn sẽ lái con thuyền này ra khỏi Trấn Thiên Phủ, rời xa khỏi nơi nguy hiểm này!
Phía sau con thuyền, luồng uy năng khủng bố kia cuối cùng cũng đuổi kịp con thuyền. Con thuyền được các vị Tiên Thiên Thần Vương dùng hết tâm huyết tạo ra bị nhấc lên như một cọng cỏ, lao về phía cửa Trấn Thiên Phủ.
Con thuyền phát ra tiếng răng rắc, bị luồng uy lực đáng sợ đó nghiền tới tan nát, cánh buồm thủng lỗ chỗ như tổ ong, nghìn đôi cánh cũng bị xuyên thủng.
Chung Nhạc lúc này chui vào trốn trong khoang thuyền, bên tai vọng tới tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, các loại âm thanh tụ lại, hỗn loạn, chói tai.
Con thuyền không ngừng lăn lộn, hắn trong khoang thuyền cũng lộn đi lộn lại, va đập liên hồi vào vách thuyền đến trọng thương, thổ huyết.
Cộng với việc cưỡng ép mở không gian bí cảnh, thương thế của hắn đã tích tụ tới cực hạn chịu đựng, nếu bị thương nữa hắn sẽ không chịu nổi, thân tử đạo tiêu là chuyện nhỏ, quan trọng là có thể bị hồn bay phách tán!
- Lục Đạo Giới Châu…
Hắn đang định trốn vào Lục Đạo Giới Châu thì con thuyền đột nhiên không lộn nhào nữa.
Chung Nhạc khựng người, đứng dậy, thò đầu ra ngoài thì thấy không biết từ bao giờ con thuyền đã ra khỏi vòng vây của sóng xung kích, ra khỏi Trấn Thiên Phủ.
Tại cửa vào Trấn Thiên Phủ, sóng xung kích khủng khiếp tràn ra, tạo thành một đường cong hoa lệ trên bầu trời Tử Vi Tinh Vực.
- Sóng xung kích mạnh như vậy, cho dù là Đại Tư Mệnh thì cũng bị trọng thương nhỉ?
Chung Nhạc nghĩ bụng.
- Trước kia có Trấn Thiên Phủ bảo vệ, ngoại giới không thề biết về động tĩnh bên trong, nhưng giờ chắc chắn sóng xung kích kia sẽ kinh động những vị cường giả đáng sợ của Tử Vi Tinh Vực. Nơi này không thể ở lâu, ta phải thoát thân sớm, trở về Trấn Thiên Quan, nếu không, bất cứ một vị cổ xưa nào tới thì ta cũng khó lòng bảo toàn tính mạng.
Chung Nhạc ra khỏi khoang thuyền một cách khó khăn, lên sàn thuyền, phải vịn vào tay vịn bên cạnh cửa mới miễn cưỡng đứng vững được. Nhìn xung quanh là cảnh hoang toàn, con thuyền cổ này lại trở nên tàn tạ, cũng chẳng tốt hơn khi mới lôi ra từ tinh hà là mấy.
Thân thuyền không bị phá hoại, nhưng buồm chính và buồm phụ thỉ thủng lồ chỗ, hàng nghìn đôi cánh cũng đầy vết thương, tan nát không nỡ nhìn.
Còn lầu đài trên sàn thuyền, cửa sổ cũng bị phá hoại thê thảm.
Chung Nhạc miễn cường điều động pháp lực thử lái con thuyền. Con thuyền này vẫn dùng được, công dụng chung vẫn còn, hắn liền lái thuyền bay về Tử Vi Tinh Vực.
Rời khỏi Trấn Thiên Phủ, hắn không gặp phải bất cứ dòng chảy thời gian hỗn loạn nào nữa, dọc đường bình an, nhưng ngay khi hắn rời đi không lâu thì Trấn Thiên Phủ cũng chấn động dữ dội, biến mất không còn tung tích.
Nhìn từ dưới lên có thể thấy rõ tòa phụ đệ này. Khóe miệng Chung Nhạc rỉ máu, ngẩng lên thấy Trấn Thiên Phủ biến mất thì trong lòng chấn động, không biết đây là chuyện tốt hay xấu nữa.
- Đại Tư Mệnh chắc là đã hồi sinh rồi…
Chung Nhạc thầm nghĩ.
Đại Tư Mệnh hồi sinh với sự thù hận vô tận. Chuyện tốt đó là có lẽ những vị cổ xưa còn sống từ năm đó sẽ toàn tâm toàn ý đối phó hắn.
Chắc Đại Tư Mệnh và Phục Hy có chung một kẻ địch. Như vậy thì áp lực của Chung Nhạc sẽ giảm nhiều, trong trời đất này có thêm nhiều biến có, giúp Chung Nhạc có thêm không gian để trưởng thành.
Chuyện xấu thì cực kỳ rõ ràng, Đại Tư Mệnh hiện nay đã không còn là vị Đại Tư Mệnh với hoài bão lớn lao, một lòng mưu cầu hành phúc cho Tiên Thiên Thần Ma nên muốn mở ra Đạo Giới nữa rồi.
Vị Đại Tư Mệnh đó khí độ bất phàm, thậm chí có thể chấp nhận sự nổi dậy của sinh linh Hậu Thiên.
Còn Đại Tư Mệnh hồi sinh lúc này đã trở thành vị Đại Tư Mệnh dùng thủ đoạn tanh máu trấn áp mọi động loạn, trừ bỏ tất cả những kẻ không theo mình rồi.
Hắn sẽ tạo ra một trận mưa gió tanh mưa máu, gây nên một trận đại kiếp nạn!
Ai dám nói những người chết trong kiếp nạn đó sẽ không có mình?
Cổng thành cháy chưa chắc cá chết, nhưng nếu cả vũ trụ cháy thì sao?
- Thần Hậu nương nương không muốn để Đại Tư Mệnh hồi sinh, có lẽ là vì lẽ này. Ảnh hưởng quá lớn, quá rộng, hắn hồi sinh với sinh linh hiện nay mà nói không phải chuyện tốt!
Thần Hậu nương nương là quá khứ của Hậu Thổ nương nương, là đạo thân đã bỏ. Nàng là thần tử trước kia của Đại Tư Mệnh, năm đó cũng tham gia lạc ấn đạo ngữ hồi sinh Đại Tư Mệnh, nhưng nàng cũng có được tinh thần thương xót sinh linh, không muốn nhìn thấy sinh linh của thời đại này thương vong, vì thế thà không cho Đại Tư Mệnh hồi sinh.
Con thuyền cổ lắc lư tiến về Trấn Thiên Quan, cuối cùng bình an đáp xuống trước Quân Vương Điện. Chung Nhạc toàn thân vẫn chảy máu không ngừng, mấy trăm không gian bí cảnh mở ra khiến gánh nặng lên người hắn càng ngày càng lớn, đặc biết là xung kích mà con thuyền gặp phải cũng phá hoại cực nặng tới nhục thân nguyên thần của hắn.
Con thuyền lắc lư, thật ra là hắn gần như không thể chịu nổi thương thế của mình, là nhục thân của hắn đang lắc lư, nguyên thần cũng vậy.
Chung Nhạc xóa bỏ Tiên Thiên Thần Ma Âm Dương Bát Trận Đồ, thích phóng Tiên Thiên Cấm Quân, một nghìn sáu trăm thần ma ngã ra đất, khí tức yếu ớt, ai cũng trọng thương.
Chung Nhạc gắng gượng đứng dậy, vào trong Lục Đạo Giới Châu, cuối cùng không gượng được, ngã quỵ, trước khi hoàn toàn ngất lịm hắn thấy Âm Phiền Huyên đang bay tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.