Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1231: Tiên Thiên Thánh Địa (2)




- Là ta sai rồi!
Phong Vô Kỵ lấy lại bình tĩnh, nói:
- Ta cứ tưởng hắn vẫn là hắn trước kia, không nghĩ tới hắn đã trưởng thành kinh người như vậy. Sau này ta sẽ không khinh thường hắn như vậy nữa! Tương lai, hắn nhất định sẽ chết trong tay ta!
Thiên Ti nương nương liếc nhìn hắn một cái, thấy hắn vẫn còn có chút không cam lòng, trong lòng có mấy phần xem thường, đột nhiên mỉm cười, nói:
- Gia hương của Vô Kỵ tiên sinh là ở nơi nào?
Phong Vô Kỵ lộ ra thần sắc cảnh giác, lắc đầu không đáp, cất bước rời đi. Ánh mắt Thiên Ti nương nương chớp động, trong lòng thầm nghĩ:
- Nếu Dịch tiên sinh thật sự là Tiên Thiên Thần chuyển thế, Hiếu Vô Kỵ làm gì có bản lĩnh kết thành hận thù với một tôn Tiên Thiên Thần? Chẳng lẽ nói vị Dịch tiên sinh này cũng không phải là Tiên Thiên Thần chuyển thế, mà là một Nhân Tộc đã mở ra phong ấn huyết mạch Phục Hy?
Trong lòng nàng sinh ra nghi tâm, thầm nghĩ:
- Không có khả năng! Không có khả năng! Nhân Tộc làm sao có thể tu luyện tới tình trạng cường đại như vậy?
Hiện tại nàng đối với chuyện tình Nhân Tộc là Phục Hy bị phong ấn ít nhiều cũng đã hiểu rõ, trong lòng không khỏi gieo xuống hạt giống hoài nghi.
- Nếu hắn quả thật là Nhân Tộc, vậy Viêm Hoàng…
Ánh mắt nàng sáng lên, trái tim đập thình thịch.
o0o
Thánh địa Hạo Anh thị, Chung Nhạc tạm lưu lại mấy ngày, sau đó đứng dậy cáo từ, mỉm cười nói:
- Nguyên Chu Đế Quân, mấy ngày nay đã làm phiền rồi! Dịch mỗ cáo từ!
Đế Quân Hạo Anh thị Hạo Nguyên Chu đứng dậy đưa tiễn, mỉm cười nói:
- Dịch Quân Vương khách khí! Ở lại thêm mấy ngày cũng không có vấn đề gì!
- Ta còn có việc vặt phiền nhiễu, không dám lưu lại lâu!
Chung Nhạc rời khỏi Hạo Anh thị, lại qua mười mấy ngày liền đi tới lãnh địa của Hoa Tư thị, tâm thần có chút kích động:
- Cấm Nhi sư muội và Quân sư tỷ theo Thần Hậu nương nương tu luyện, đã nhiều năm không gặp, cũng không biết hiện tại các nàng ra sao rồi…
Hắn tiến vào lãnh địa của Hoa Tư thị, dõi mắt nhìn lại. Chỉ thấy tòa Thánh địa Hoa Tư thị này không giống bình thường, là một mảnh Vũ trụ Cổ lão, vẫn còn khí Hỗn Độn, trong Hỗn Độn có Đại lục màu hoàng kim phiêu phù, còn có nhật nguyệt tinh thần, cũng đều là màu hoàng kim, phát ra kim quang xán lạn.
Trong Thánh địa Hoa Tư thị nhiều nhất chính là Thánh Sơn, có rất nhiều kỳ quan mỹ lệ. Chung Nhạc đi tới nơi này, cảm thấy nơi này có một loại đại đạo kỳ dị, trời sinh thần thánh, cũng là một loại đại đạo Tiên Thiên.
Từng khỏa ngôi sao, từng phiến Đại lục, từng cành cây ngọn cỏ ở nơi này đều là do đại đạo Tiên Thiên ngưng tụ ra, tự nhiên diễn biến sinh ra, có hiệu quả tương đương giống với Cổ Lôi Trạch Giới của Lôi Trạch thị.
- Nơi này hẳn là một bộ phận của Vũ trụ Cổ lão, bị Đại năng Hoa Tư thị dùng pháp lực mạc đại vận chuyển tới Tử Vi, tọa lạc ở nơi này!
Trong lòng Chung Nhạc không khỏi tán thán. Nơi này cũng là Tổ địa của Phục Hy thị, tiến vào Thánh địa Hoa Tư, hắn không khỏi có một loại cảm giác và tâm tính hành hương bái tổ.
- Chỉ là không biết Hoa Tư thị có giống như Lôi Trạch thị hay không, đã bị Đại năng ngoại lai chuyển thế vào trong Hoa Tư thị. Nếu là như vậy, chỉ sợ Hoa Tư thị chân chính cũng bị nghiền ép, tình cảnh gian nan!
Lục Đạo Luân Hồi xác lập, vừa có lợi cũng có hại. Hiện tại thế giới đã rất khó tìm được một chủng tộc tinh thuần thuần túy. Cho dù là Nhân Tộc thấp kém nhất, cũng bị những thế lực khác thẩm thấu vào. Ngay cả Tiên Thiên Đế Quân cũng đã từng nuôi qua mấy gã đệ tử Nhân Tộc, dự định cướp đoạt vị trí Nhân Hoàng. Hoa Tư thị thân là Thần Tộc cổ lão nhất, không dám đảm bảo sẽ không bị thẩm thấu.
Chung Nhạc tiến vào một tòa Hoa Tư Cổ Thành, đang muốn tìm một đệ tử Hoa Tư thị, thông bẩm một tiếng. Đột nhiên chỉ nghe một đạo thanh âm giòn giã vang lên, cười hì hì, hỏi:
- Ngươi là Dịch Phong Dịch tiên sinh sao?
Chung Nhạc nhìn lại, nhất thời ngẩn ra. Người vừa lên tiếng là một nàng nữ tử thanh tú, vô cùng khả ái, hơn nữa đã từng gặp mặt hắn qua một lần, chính là nàng thiếu nữ Hoa Tư thị Hoa Thiến Mân đã từng tới Nhân Hoàng Điện tìm hắn lúc trước kia.
Nữ tử này rất ngây thơ, nhưng lại quả cảm, sau khi giao Tiên Thiên Truyền Đạo Đan cho hắn liền lập tức lau đi đoạn ký ức gặp mặt hắn của chính mình, quay đầu liền đi.
Hiện tại, hiển nhiên Hoa Thiến Mân đã không quen biết Chung Nhạc, hồn nhiên không biết chính mình đã từng gặp mặt hắn.
- Nương nương sớm đã biết Dịch tiên sinh sẽ tới, lệnh cho ta ở đây chờ đợi. Tiên sinh, xin mời đi theo ta!
Hoa Thiến Mân đi trước dẫn đường, cười hì hì, nói:
- Tiên sinh vẫn là lần đầu tiên tới Hoa Tư thị ta a? Chỗ này của chúng ta có rất nhiều địa phương chơi vui a! Nếu ngươi có thời gian, ta sẽ dẫn ngươi đi dạo xung quanh, bên ngoài cũng chơi rất vui đó, đáng tiếc nương nương không cho ta ra ngoài! Nghe nói ngươi đã thành thân rồi? Vợ của ngươi là Âm Phần Huyên tỷ tỷ a? Ta và nàng đã từng gặp qua đó. Nàng rất lợi hại! Ngươi có thể đánh thắng được nàng sao? Ta thấy chắc là không thể a! Ngay cả ta cũng không thể đánh bại được nàng, chỉ có thể đánh ngang tay mà thôi! Các ngươi làm sao quen biết nhau vậy…
Thanh âm nữ tử này nhẹ nhàng thanh thuần, vô cùng êm tai, nhưng nàng nói quá nhiều, một đống câu hỏi không ngừng nhồi nhét vào trong tai Chung Nhạc. Chung Nhạc nghe nàng nói một hồi, thất thanh nói:
- Ngươi chính là nữ tử Hoa Tư thị đã từng giao thủ với Phần Huyên? Ngươi có thể đánh ngang tay với nàng? Ngươi biết không, ngươi là Thần Minh duy nhất có thể đánh ngang tay với nàng a!
- Nữ Oa đời tiếp theo cũng là phải ra ngoài lịch luyện a!
Hoa Thiến Mân cười khanh khách, nói:
- Ta nghe nói Phần Huyên tỷ tỷ lợi hại, liền chạy tới Thiên Hà Chi Châu khiêu chiến nàng đi, kết quả không thể đánh thắng, ta đành phải quay trở lại, tiếp tục tu luyện. Nương nương đã nói, mỗi một đời Nữ Oa phải là tồn tại lợi hại nhất trong cảnh giới đồng cấp. Ta vẫn chưa thể làm được chuyện này, không thể đánh bại được Phần Huyên tỷ tỷ. Đúng rồi! Ngươi vẫn chưa nói cho ta biết, ngươi có đánh thắng được nàng không?
- Đánh không lại!
Chung Nhạc hừ khẽ một tiếng, lúng ta lúng túng nói. Hoa Thiến Mân trợn trừng cặp mắt nhìn hắn, cười khanh khách, nói:
- Ngươi đừng nóng! Hôm nào ta sẽ đi đánh nàng… Ừm! Vậy cũng không được! Hai phu thê các ngươi liên thủ cùng đánh ta, ta sẽ đánh không lại a… Ngươi sẽ không thiên vị thê tử của ngươi đó chứ?
Chung Nhạc lại hừ khẽ một tiếng, trong lòng thầm nghĩ:
- Như thế nào còn chưa tới chỗ của Thần Hậu nương nương? Thời gian trôi qua tựa hồ hơi chậm…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.