Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1159: Đại gian như trung (2)




Ánh mắt Tử Quang Quân Vương rơi xuống trên người hắn, cười lạnh một tiếng, nói:
- Cần gì biết rõ lại còn hỏi?
Chung Nhạc khẽ mỉm cười, mời hắn ngồi xuống, bình thản nói:
- Tử Quang hiền đệ… Ta gọi ngươi một tiếng hiền đệ cũng không tính là mạo phạm a? Tử Quang hiền đệ, ngươi thông minh thông tuệ, có thể giảng giải cho ta một chút hay không, ta gian ở chỗ nào?
Tử Quang Quân Vương ngồi xuống, ánh mắt rơi xuống trên người hắn, cười lạnh một tiếng, nói:
- Đế Quân cầu lão gia ân chuẩn, giải phong huyết mạch Phục Hy cho Nhân Tộc của Tiên Thiên Cấm Quân, ngươi cũng là Nhân Tộc, sao lại không giải phong?
Chung Nhạc còn chưa trả lời, Tử Quang Quân Vương lại cười lạnh một tiếng, nói:
- Đế Quân cấp cho Tiên Thiên Cấm Quân cơ duyên Chư Thiên Nhất đẳng Chư Thiên Nhị đẳng, tất cả Tiên Thiên Cấm Quân đều đã đi, sao ngươi lại không đi? Ngươi chưởng quản Tiên Thiên Cấm Quân, thống soái tám ngàn Phục Hy, lại hoàn toàn không có sở cầu, không phải là đại trung thì chính là đại gian!
Viêm Hoàng ở một bên mỉm cười, nói:
- Dịch Phong Đại Thống lĩnh trung tâm không hai lòng…
Tử Quang Quân Vương xùy một tiếng, cười lạnh nói:
- Ai có thể không có chút tính toán nhỏ nhặt? Ngay cả ta cũng có! Ta phụ tá Đế Quân, chính là vì muốn thi triển một thân sở học, chính là vì muốn làm rạng rỡ tổ tông, chính là vì muốn vợ đẹp con ngoan. Hắn cái gì cũng không muốn, thậm chí ngay cả huyết mạch Phục Hy cũng không giải phong. Một kẻ không hề sở dục, không hề sở cầu, thường thường là đại gian đại ác!
- Thì ra là thế!
Chung Nhạc lạnh nhạt nói:
- Vì những chuyện này mà Tử Quang hiền đệ hoài nghi hành vi của ta sao? Tử Quang hiền đệ, ngươi cho rằng ta mở ra huyết mạch Phục Hy, đợi tới thời điểm Bệ hạ đăng cơ trở thành Thiên Đế, ta còn có thể sống sót sao?
Tử Quang Quân Vương nhất thời ngẩn ra. Chung Nhạc tiếp tục nói:
- Những người hôm nay mở ra huyết mạch Phục Hy, đợi tới lúc Bệ hạ đăng cơ, toàn bộ cũng sẽ tan thành mây khói! Cho dù là có công lao bằng trời cũng khó thoát khỏi cái chết, chỉ có thể làm quỷ chết oan. Tử Quang hiền đệ, ngươi cho rằng giết chết bọn họ sẽ là kẻ nào?
Trong lòng Tử Quang Quân Vương nghiêm nghị, thấp giọng nói:
- Tất nhiên là Đế Quân…
- Phục Hy có sự uy hiếp cực lớn! Chim chết rồi, cung sẽ bị bẻ, huống chi là Phục Hy? Cho nên ta không giải khai phong ấn huyết mạch, sẽ còn có sinh cơ, nếu ta giải khai, khi đó Bệ hạ tất nhiên sẽ giết ta! Về phần không hề sở dục, không hề sở cầu…
Chung Nhạc nở nụ cười ngạo nghễ, tự phụ vạn phần nói:
- Kiếp trước ta chính là Tiên Thiên Thần, chỉ là Chư Thiên Nhất đẳng, cơ duyên Nhất đẳng, còn không đặt vào trong mắt của ta! Kiếp trước ta cũng lưu lại cho chính mình không ít chỗ tốt, còn có thể đặt vào mắt một chút cơ duyên Nhất đẳng sao?
Sắc mặt Tử Quang Quân Vương thoáng hòa hoãn trở lại, nói:
- Ngươi đã biết rõ huyết mạch Phục Hy cực kỳ nguy hiểm, lại hết lần này tới lần khác tranh giành chỗ tốt cho Phục Hy dưới trướng chính mình, lớn mạnh thực lực của Phục Hy, lòng dạ khó lường!
Chung Nhạc nhất thời yên lặng, mỉm cười nói:
- Là Bệ hạ tự mình quyết định giải phong huyết mạch Phục Hy của tám ngàn Thần Nhân này, không quan hệ gì với ta! Bệ hạ để cho ta chưởng quân, tương lai giúp hắn khai cương mở đất, chém giết địch thủ. Để ta mang theo một đám Phục Hy cái gì cũng không biết, làm sao giết địch mở đất? Làm sao trở thành Tiên Thiên Cấm Quân? Cho dù ta không yêu cầu chỗ tốt, Bệ hạ cũng sẽ chủ động cấp cho ta!
Tử Quang Quân Vương nhất thời ngạc nhiên, suy nghĩ một chút, quả thật là đạo lý này. Dù sao giải phong huyết mạch Phục Hy cũng là một tay Tiên Thiên Đế Quân đốc thúc, chính vì muốn mượn chiến lực của Phục Hy thị, chiếm thượng phong trong trận chiến tranh đoạt Đế vị này, quả thật không quan hệ gì với Chung Nhạc.
Sau một lúc lâu, Tử Quang Quân Vương mới nói:
- Ngươi gọi Đế Quân là Bệ hạ, đây là cử chỉ a dua thúc ngựa của gian nịnh chi thần, không phải là hành vi của thần tử cương trực công chính!
- Như vậy chính là gian thần sao?
Ngữ khí Chung Nhạc có chút không vui, hỏi:
- Tử Quang hiền đệ, ở trước mặt Bệ hạ nói xấu ta, âm thầm phỉ báng ta, có phải là gian thần hay không?
Sắc mặt Tử Quang Quân Vương khẽ biến. Chung Nhạc lại tiếp tục hỏi:
- Không để ý tới tâm ý của Bệ hạ, làm ra những âm mưu quỷ kế, ám toán thần tử có công, có phải là gian thần hay không? Ngăn cản Bệ hạ lớn mạnh thực lực của Tiên Thiên Cấm Quân, có phải là gian thần hay không?
Tử Quang Quân Vương á khẩu không trả lời được, hồi lâu nói không ra lời. Viêm Hoàng mỉm cười, nói:
- Hai vị đều nói bớt đi một câu a! Mọi người hòa hòa khí khí chẳng phải tốt hơn sao?
Tử Quang Quân Vương thở dài một tiếng, đứng dậy cáo từ:
- Sau này Tử Quang sẽ không lại can thiệp chuyện của Dịch tiên sinh nữa!
Viêm Hoàng liền vội vàng đứng lên đưa tiễn. Đi tới ngoài Nhân Hoàng Điện, Viêm Hoàng mỉm cười, hỏi:
- Tử Quang, ngươi còn cho rằng Dịch Phong là gian thần sao?
Tử Quang Quân Vương gật đầu, nói:
- Mặc dù ta bị hắn nói tới không thể phản bác, nhưng ta vẫn biết rõ hắn là hạng người đại gian đại ác!
Viêm Hoàng nghi hoặc không hiểu. Tử Quang Quân Vương nói:
- Sự đại gian đại ác của hắn là giấu trong nội tâm, giấu giữa lòng người, cũng không lộ ra ngoài, nhưng không thể gạt được ta. Là trung hay gian, ta vừa liếc mắt liền nhìn ra. Thế gian này làm gì có Tiên Thiên Thần nào vừa bắt đầu liền trung thành như một, thần phục dưới trướng một tôn Tiên Thiên Thần khác? Cho dù là Tiên Thiên Thần chuyển thế, cũng sẽ tự cho mình là cực cao. Hắn đối với Bệ hạ càng thần phục, ta liền biết rõ hắn càng dụng tâm hiểm ác!
Viêm Hoàng có chút rợn cả tóc gáy, không khỏi vừa bội phục lại vừa sợ hãi đối với trí tuệ của Tử Quang Quân Vương. Tử Quang Quân Vương mỉm cười, nói:
- Cũng may là ta có thủ đoạn đối phó hắn! Tương lai nếu hắn phản bội Đế Quân, ta sẽ khiến cho hắn chết ngay lập tức!
Dứt lời liền khom người cáo từ.
Viêm Hoàng quay trở lại Nhân Hoàng Điện, nói lại chuyện này cho Chung Nhạc nghe. Chung Nhạc khẽ nhíu mày:
- Có thủ đoạn khiến cho ta chết ngay lập tức? Rốt cuộc là thủ đoạn gì…
Sắc mặt hắn đột nhiên kịch biến, nghĩ tới điểm mấu chốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.