Nhà Bây Giờ Cũng Xuyên Không?

Chương 39: Hồng môn yến




“Há há! Vàng, thật là nhiều vàng! Cứ đà này thì mình sẽ trở thành tỷ phú mất thôi!” Trước mặt Nam Phong lúc này là từng xấp vàng được xếp ngay ngắn ở trên bàn. Cứ nhìn đống tiền đang chạy nhảy trước mắt mình, lại làm hắn chảy nước miếng ròng ròng. Hắn cảm giác được mình như là nhìn thấy một tuyệt sắc mỹ nữ đang ở ngay trước mắt vậy.
Bây giờ, hắn rất là muốn trải nghiệm cái cảm giác được tắm trong tiền là như thế nào. Hắn đổ hết đống vàng của mình vào bồn tắm và bơi trong đó. Yu Mina dùng ánh mắt quái dị để nhìn tên này, nàng nghĩ: “Tên này thèm tiền đến phát điên rồi!”
Sau một hồi tắm trong vàng, cuối cùng Nam Phong cũng lưu luyến đứng dậy để đi xuống nhà. Nhà mà hắn nói ở đây không phải là căn phòng trọ của hắn, mà là căn biệt thự được xây ở gần trung tâm Phong thành.
Hắn mua nơi này với mục đích là có một nơi dừng chân và làm ăn lâu dài. Nam Phong quyết định rồi, dù sao thì hắn cũng phải ở đây trong một thời gian dài, thế nên việc đầu tiên hắn phải có một nơi dừng chân cố định.
“Chào anh Nam Phong!” Vừa mới bước xuống nhà thì hắn đã nghe thấy có một cậu nhóc đang cúi người kính chào mình, hắn cũng nhiệt tình đáp lại: “ Nhóc con đấy à? Dạo này sống ở đây như thế nào rồi?”
Nhìn thấy Nam Phong hỏi han mình nhiệt tình, thì cậu nhóc này cảm thấy vô cùng sung sướng, câu ta nhanh chóng trả lời: “Em cảm ơn anh rất nhiều! Cuộc sống ở đây thật vô cùng tốt, nó như là ở trên thiên đường vậy?”
Nghe thấy câu trả lời của cậu nhóc làm cho Nam Phong bật cười, hắn hóm hỉnh đáp lại: “Cái gì mà thiên đường chứ! Anh mày đây vẫn còn muốn sống lâu trăm tuổi, chứ chưa muốn chết trẻ đâu!” Câu nhóc nghe thấy vậy thì chỉ biết gãi đầu cười, nhưng trong đôi mắt vẫn không thể che dấu nổi vẻ tinh ranh trong đó.
Cậu nhóc mà Nam Phong nói đến ở đây, không ai khác chính là cậu nhóc can đảm, dám đứng lên chống lại những tên người lớn xấu xa trong cái hẻm nhỏ đó. Câu nhóc này tên là Jack, năm nay mới chỉ có bảy tuổi, em gái cậu tên là Annie, kém cậu ta một tuổi.
Hỏi ra thì cũng thật trùng hợp, hoá ra cậu nhóc này và em gái mình ngay từ đầu cũng không phải là người vô gia cư trong con hẻm đó. Sở dĩ hai đứa phải sống ở đó, là vì trại tập trung của câu ta bị một đợt Zombie triều cường càn quét. May mắn thay, hai người đã may mắn sống sót và gặp được hai vị ân nhân tốt bụng này.
Sở dĩ, câu nhóc này xuất hiện ở đây cũng chính vì chính sách mà hắn đề ra, đó chính là thuê những người ở trong cái hẻm vô gia cư đó và tạo cho họ một công ăn việc làm ổn định.
Lúc đầu, khi nghe được tin có người thuê những người ở trong con hẻm vô gia cư đó về để làm việc, thì cậu không thể tin vào tai của mình nữa. Cậu không nghĩ rằng có người sẽ bỏ tiền ra để thuê những kẻ ốm yếu sắp chết đói này.
Lúc mới vào đây thì cậu nhận ra được người đã thuê mình, chính là hai vị ân nhân đã cứu cậu hồi đó. Và từ ngày đó đến giờ thì cậu vô cùng sùng bái người ân nhân này, đối với cậu thì người này như là một vị cứu tinh được gửi xuống để cứu cậu và em gái của mình vậy. Hiện giờ, cậu và em gái đã có một cuộc sống ổn định và tốt hơn rất nhiều.
Nam Phong nhìn Jack một hồi và sau đó mỉm cười bước đi. Đi đến đâu hắn đều nhận được những lời chào hỏi nhiệt tình của công nhân viên đang làm việc ở đây. Họ vô cùng biết ơn vị ân nhân tốt bụng này, vì chính hắn đã cứu họ một mạng, đó như là ân tái tạo vậy.
Lúc mới đầu, do hắn phát lương đều đặn mà lại không có chế tài cụ thể, đã khiến cho một số người có hiện tượng chây lười trong công việc. Họ nghĩ rằng dù không cần cố gắng vào công việc, thì vẫn được nhận lương tháng đều đặn.
Tình trạng đó diễn ra ngày một nhiều, khiến cho hắn phải dùng phương pháp “giết gà doạ khỉ”, đó chính là sa thải một số kẻ cầm đầu và cũng là những kẻ đầu tiên khởi sướng hiện tượng này. Những kẻ này sẽ bị hắn cho vào một danh sách đen và không bao giờ được thuê trở lại nữa. Chính vì vậy đã khiến cho một bộ phận trong nhà hàng của hắn được cảnh tỉnh và không dám tái phạm.
Nhìn nhân viên ở đây như những chú ong vàng chăm chỉ thì Nam Phong cảm thấy vô cùng hài lòng. Mặc dù, một phần cũng là vì hắn muốn giúp đỡ những người này thoát khỏi hoàn cảnh đói nghèo, nhưng một phần cũng vì hắn muốn thành lập cho mình một đội ngũ nhân viên giá rẻ ở nơi đây. Cuộc đời mà, ai mà chẳng có lúc lợi dụng lẫn nhau cơ chứ, nhưng mọi thứ đều được thành lập trên lợi ích chung của cả hai bên.
Nam Phong cũng dự định sẽ tìm thêm những đứa trẻ nhân tài với mục đích đào tạo bọn chúng. Trong một lần tình cờ, hắn đã phát hiện ra được cô bé Annie, em gái của Jack là một thiên tài về công nghệ thông tin. Hắn vô cùng vui mừng, vì hắn biết công nghệ chính là một thứ thiết yếu cho một xã hội hiện đại sau này.
Hắn dự định, một khi mở được hỗ trợ dịch chuyển nhân lực đến từ hệ thống, thì sẽ mang theo những tiềm năng này sang thế giới của mình và giúp sức cho hắn. Thế nên lúc này, những thiên tài tiềm năng trẻ như cô bé Annie này và nhiều người khác nữa, đều được hắn đầu tư và bồi dưỡng một cách nhiệt tình.
Nam Phong vừa đi vừa nhìn xung quanh và gật gù tán thưởng, những người nhân viên này được hắn phân vào những công việc khác nhau, tuỳ vào khả năng của mỗi người. Có người giỏi giao thương buôn bán, thì được hắn để cử làm trưởng quầy buôn bán, những người giỏi tính toán thì được hắn giao phụ trách về tính sổ sách. Còn những người nào không có đầu óc thì được hắn cho đi làm những công việc nặng như bốc vác hàng hoá, trông coi hàng và vận chuyển hàng.
Mọi thứ được vận hành một cách suôn sẻ, khiến cho hắn bây giờ đang khá là rảnh rỗi, việc của hắn lúc này chỉ là ngồi và đếm tiền mà thôi. Nam Phong cũng đã đi về thêm hai lần nữa, để lấy thêm nguồn hàng hoá ở thế giới của mình, vì thực phẩm mà hắn đang buôn bán đang rất là đắt hàng.
Đợt lương thực mới gần đây nhất hắn mang về có cả bánh kẹo, nó khiến cho rất nhiều người trong giới quý tộc xôn xao bàn tán, vì thứ đồ ăn này vô cùng mới mẻ đối với họ. Lúc đầu, họ cũng chẳng mấy quan tâm lắm đến nó, vì ở thế giới này cũng có những thứ đồ ăn gọi là bánh kẹo.
Nhưng khi họ được thưởng thức bánh kẹo với những hương vị đa dạng, phong phú, thì ngay lập tức họ chết mê chết mệt với chúng. Nhất là những phu nhân và những tiểu thư quyền quý trong thành, bánh kẹo của hắn chính là thứ mà họ mua nhiều nhất.
Yu Mina cũng vô cùng thích thú với những thứ bánh kẹo mà hắn mang về. Nào là bánh Su Kem Chewy Junior, bánh vòng đủ các hương vị hay là những loại bánh cupcakes, macaron đều được nàng nhiệt tình hưởng ứng, đến nỗi mà hắn phải cấm không cho nàng ăn, vì sợ nàng sẽ tăng cân một cách nhanh chóng. Ai mà chẳng muốn nữ nhân của mình luôn xinh đẹp trong mắt mình cơ chứ và hắn cũng không phải là trường hợp ngoại lệ.
...
“Anh này! Lão già của gia tộc Yoon có gửi thư mời anh đến để thương lượng! Hay là chúng ta không đi nữa?” Yu Mina cảm giác lời mời này không quá chân thật. Nàng biết, dù sao gia tộc Yoon cũng đang ở thế đối lập với hắn, nàng không nghĩ ra được những gì an toàn khi đến đó cả.
“Không vấn đề gì, anh sẽ đến đấy!” Nam Phong thong thả trả lời, dù đó có phải là “hồng môn yến” hay không thì hắn vẫn phải đi một chuyến. Có những thứ không phải muốn trốn chạy là có thể được. Với lại hắn vẫn còn một con át chủ bài trong tay, đó chính là người thần bí áo đen.
Mặc dù, cho đến tận bây giờ hắn vẫn chưa ước lượng được sức mạnh của người thần bí áo choàng đen, nhưng dù sao nếu có thể nhẹ nhàng giải quyết được một con Zombie cấp hai, thì cũng không phải là hạng người đơn giản.
Nam Phong hiện giờ đang rất là mong chờ cho lần gặp sắp tới của hắn, là trùng hay là long đều sẽ được xác định trong lần gặp gỡ này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.