Nguyên Tố Thao Khống Sư

Chương 68: Trộm gà không thành




Chỉ vài phút, Vua khô lâu đã suất lĩnh hai con khô lâu tinh linh và mấy trăm con vong linh bậc ba nhẹ nhàng giết chết không dưới hai trăm tên người chơi, khe núi Tử Vong xem như bị tẩy rửa một lần! Mấy trăm tên người chơi còn lại đã bị ép ra ngoài hơn hai trăm mét, không dám đến gần một bước. Phong phạm và khí thế ngập tràn của BOSS vương giả bậc ba được phơi bày một cách tận cùng.
Tổ hợp mấy trăm con vong linh bậc ba ngày thường không lấy gì làm mạnh mẽ này, bây giờ lại giống như một cơn ác mộng của hầu hết những người chơi bậc bốn ở đây, chúng chỉnh tề sắp hàng dưới trướng của Vua khô lâu trong bộ áo choàng tử thần, uy phong lẫm lẫm, không ai dám sánh!
Ngay lúc mùi vị khẩn trương đang lan tràn, tràng cảnh rơi vào bế tắc thì một tiểu đội tuyệt đối không giống như đang vây trừ BOSS đột ngột bước ra, chậm rãi tiến tới gần Vua khô lâu và đám quân vong linh đang im lặng. Họ đã đánh vỡ cục diện mà mấy trăm người còn lại đều không dám đánh vỡ!
“Grào!!!”
Vua khô lâu phát ra một tiếng gào nhẹ, đôi tròng màu đỏ máu của nó sáng rực lên, nhưng vẫn chỉ đứng đó nhìn chằm chằm tiểu đội này chứ không bước ra.
Mấy trăm người chơi đang đứng xem nơi xa đều rất mờ mịt:
Đây là bọn ngớ ngẩn nào vậy? Ba chiến sĩ cuồng bạo, một kiếm sĩ, để làm gì đấy?
“Hừ! Định dụ Vua khô lâu rời đi sao? Ngu xuẩn, dụ quái đâu nhất thiết phải dùng nghề nghiệp cận chiến chứ? Lẽ nào không biết phái ra cung tiễn thủ dạng tốc độ à?”
Rất nhiều người một bên cười lạnh suy đoán ý đồ của mấy người kia, một bên thì chuẩn bị xem màn kịch hay - tốc độ của con chiến mã mà Vua khô lâu đang cưỡi rất là nhanh, cho dù là cung tiễn thủ bậc năm dạng tốc độ thì trong thời gian ngắn cũng sẽ bị nó đuổi kịp.
Nhưng bọn họ hiển nhiên không biết, tên cung tiễn thủ cầm đầu kia phái mấy người chơi cận chiến này qua, là muốn lôi kéo sự chú ý của Vua khô lâu, sau đó kéo dài thời gian để đạt tới mục đích.
Đáng tiếc…
Nhìn thấy Vua khô lâu vẫn còn chậm chạp không chịu hành động, mà mấy tên chiến sĩ nọ cũng đang cách nó ngày càng gần rồi, cung tiễn thủ cầm đầu không khỏi âm thầm mắng:
“Mẹ! Mới vừa rồi còn đuổi theo hăng máu như thế, sao giờ lại đứng im rồi?”
Vốn dĩ dựa theo tính cách thích giết chóc nhất quán của Vua khô lâu, chỉ cần tiến được vào trong tầm nhìn của nó thôi là đã đạt được mục đích, dụ được nó đuổi theo rồi, nhưng nào ngờ... Phản ứng của nó lại là thế này...
Quái dị!
Lẽ nào nó biết mấy người này là để lôi kéo sự chú ý của nó hay sao?
Nhíu chặt mày, ánh mắt cung tiễn thủ cầm đầu nheo lại. Y bất an nhìn sang bên khác - tám tên đạo tặc đã ở vị trí cách đường vào hẻm núi chừng 150 mét đợi lệnh, chỉ chờ một khi Vua khô lâu chạy đi là lẻn vào ngay. Với thuật Ẩn Thân bậc bốn của họ, không cần phải lo lắng sẽ bị lũ vong linh bậc ba phát hiện.
Lúc này, mắt thấy mấy tên chiến sĩ ‘mồi nhử’ kia đã ngày càng gần với Vua khô lâu, cũng đồng thời càng lúc càng gần với ranh giới cảnh giác rồi, trái tim của y tựa như đàn bị căng dây...
Nhìn thoáng về phía xa, cuối cùng y cũng đưa ra quyết định!
Một tên chiến sĩ cuồng bạo trong nhóm dụ quái chợt rống lên, khởi động Cuồng Hóa, sau đó sải bước bước tới gần Vua khô lâu. Nhìn y rất có khí thế - khí thế quyết chí tiến lên, chịu chết.
Sáu mươi mét...
Vua khô lâu vẫn không chút động tĩnh, mà hai con khô lâu tinh linh và đám quân vong linh phía sau nó cũng đều sừng sững bất động, coi tên chiến sĩ ấy như một người trong suốt vậy.
... Năm mươi mét!
Ánh sáng đỏ rực lên, Vua khô lâu rốt cục cũng hành động rồi!
Đã đến khoảng cách như trên, nếu còn không ra tay, không khỏi có chút đọa mất sự uy nghiêm của một con BOSS cấp vương giả...
Một tiếng gầm đơn giản, bình thản vang lên, con khô lâu tinh tinh phía bên trái nó đột nhiên bắn vụt ra như một mũi tên rời cung, sau đó không chút dấu hiệu đã tiến vào trạng thái cao tốc. Con khô lâu này tựa như một đám mây màu đỏ máu lao về phía kẻ khiêu khích đằng kia.
Năm mươi mét cự ly, nháy mắt đã bị kéo gần chỉ còn ba mươi!
Không chỉ cung tiễn thủ cầm đầu đằng xa bị sững cả người, mà ngay cả kẻ ở khoảng cách gần nhất là tên chiến sĩ cuồng bạo nọ cũng bị tình huống trước mắt khiến cho ngơ ngẩn. Họ không thể rằng ngờ Vua khô lâu lại chỉ phái một tên tiểu đệ như thế này...
“Má!”
Cung tiễn thủ cầm đầu lớn tiếng mắng một câu. Mấy tên chiến sĩ kia đều là do y an bài đi qua để chịu chết cả, cho nên trang bị trên người cực kỳ rác rưởi, trạng thái như thế đừng nói là một chọi một với một con BOSS bậc ba loại yếu dạng tinh anh, mà tùy tiện một con tiểu quái bậc bốn nào cũng đủ để sặc nước rồi!
Trong thời gian tên chiến sĩ cuồng bạo kia còn ngơ ngẩn, y đã bị con khô lâu tinh linh đặt vào trong phạm vi tấn công.
“Grào!”
Khô lâu tinh linh là BOSS dạng phép thuật, am hiểu tấn công tinh thần bằng nguyên tố bóng tối, cho nên sau tiếng gào này, tên chiến sĩ cuồng bạo nọ như bị người ta dùng một cây búa nặng trăm cân nện thẳng vào ngực, “A” một tiếng sau đó thổ ra một búm máu tươi, thân thể loạng choạng, rồi đứng dại một chỗ, hiển nhiên là đã trúng phải trạng thái tiêu cực từ đòn tấn công vào tinh thần của con khô lâu tinh linh kia rồi.
Không chút trì trệ, một vật hi sinh đã xuất hiện!
Xử lý xong kẻ khiêu khích, con khô lâu tinh linh nọ không thèm nhìn đến vài tên người chơi mặc toàn trang bị rác rưởi đang đứng cách nó hơn năm mươi mét, mà xoay người, trở về bên cạnh Vua khô lâu...
Đám người chơi phía xa trông thấy con khô lâu tinh linh kia nhẹ nhàng như thế đã đập nát một tên chiến sĩ cuồng bạo bậc bốn thì ai nấy đều cười đến bổ nghiêng bổ ngửa, trông hết sức hài.
Mà đám cung tiễn thủ bên này, thì đều tức giận đến xanh mét mặt.
Bốn người còn lại trong tiểu đội dụ quái rống giận lên, rồi đồng thời đổi lại trang bị chữ tím, cùng xông tới, khiêu khích Vua khô lâu!
Lần này, Vua khô lâu cẩn thận sai khiến hai khô lâu tinh linh cùng qua...
“Dụ qua!”
Mấy tên đội viên cùng đội với họ đang đứng trong rừng cây cùng nhao nhao vẫy tay kêu gọi.
Trông thấy chuyện này, Tần Nhược chỉ khịt mũi khinh thường. Bốn tên chiến sĩ bậc bốn, đối chọi với hai con BOSS bậc ba loại yếu dạng tinh anh, trông thế nào thì bên người chơi cũng chiếm ưu thế cả, chỉ cần trụ vững được, khiến Vua khô lâu nhìn thấy chúng bị nguy hiểm thì tuyệt đối sẽ lao ra ngay, như thế sẽ tạo thành cơ hội tuyệt hảo để dẫn dụ Vua khô lâu rồi.
Chỉ tiếc là...
Họ lại bỏ chạy. Là nghề nghiệp chiến sĩ, làm sao tốc độ nhanh hơn khô lâu tinh linh được chứ?
Bốn tên chiến sĩ nọ theo lời hô hào của đồng bọn, cùng lui lại, trong đó có hai tên giữa đường bị hai con khô lâu tinh linh đánh cho rơi vào trạng thái hôn mê, thế là chưa chờ cho đám đồng bọn bên rừng cây chạy tới, bốn chiến sĩ đã mất toong một nửa.
Hai con khô lâu tinh linh vỗ mông, xoay người trở về...
Cách đó một trăm mét, Tần Nhược nhìn xem mà mắt trừng miệng há, trong lòng thầm đổ mồ hôi: không hổ là BOSS vương giả bậc ba nhé, năng lực chỉ huy quả nhiên... trâu bò mà! Hai con khô lâu tinh linh không mất một chút máu mà đã xử được ba tên người chơi bậc bốn rồi.
Ngay khi Tần Nhược còn đang suy đoán xem tên cung tiễn thủ cầm đầu kia sẽ làm sao với khốn cảnh trước mặt thì phía xa chợt xảy ra một trận rối loạn, sau đó, một nhánh quân gần trăm tên người chơi tách bầy người ra, dùng hàng ngũ chỉnh tề bắt đầu tiến về phía Vua khô lâu và nhánh quân vong linh nọ!
Đoàn đội của các gia tộc cuối cùng cũng tới rồi...
Ngày lành của Vua khô lâu rốt cục cũng kết thúc rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.