Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 8: Kẻ Tới Không Có Ý Tốt




Thái Âm Cốc bình thường đều là oanh yến náo nhiệt, thế nhưng hôm nay liền phong cốc. Liền cả hộ cốc đại trận đều mở ra. Bởi vì bên ngoài cốc tụ tập lấy mấy vạn tên tu chân giả. Đây là cường giả của Vạn Độc Môn.
Gần đó k xa 1 đỉnh núi tụ tập mấy chục nhân ảnh. Đây đều là cao tầng Vạn Độc Môn, có Môn chủ. Trưởng lão. Môn chủ Vạn Độc Môn tên là Lý Sa, hắn là 1 cái trung niên nam tử. Tu vi của hắn đạt tới Linh Vương trung kỳ đỉnh phong, Chỉ kém một bước là đạt tới hậu kỳ.
“Bẩm 2 vị Thần sứ đại nhân, chúng ta đã bao vây chặt chẽ Thái Âm cốc này, Hiện tại liền phá trận xông vào chứ” Lý Sa chắp tay nói với 2 người. 2 người này 1 cái là trẻ tuổi thanh niên, 1 cái là trung niên mỹ phụ.
Trẻ tuổi thanh niên tên là Hàn Hoặc, hắn là 1 vị trẻ tuổi thiên tài của Thiên Hà thần điện. Ít tuổi nhưng lại có thể đạt tới vị trí Thần Côn. Địa vị gần với trưởng lão ngoại điện của Thần Điện. Bởi vì hắn có đc 6 cái chân mệnh. Bình thường sinh linh ra đời căn bản là không có chân mệnh. Cái này đã chú định bọn hắn cẢ đời là phàm nhân. 10 cái sinh ra cũng chỉ có 1 cái là có chân mệnh. Đa số đều chỉ là 1 chân mệnh. Có đc chân mệnh đại biểu bọn hắn liền có đc tư cách bước vào con đường tu luyện. Có đc 2 cái chân mệnh liền tương đương hiếm có. 3 chân mệnh thì cả ngàn người có 1. 4 chân mệnh liền đc xem như thiên tài vạn người có 1.
Có thể thấy có đc 6 chân mệnh Hàn Hoặc là cỡ nào may mắn. Hắn căn bản liền không để 1 cái nho nhỏ Thái Âm Cốc vào mắt. Bởi vì ngoài cái Thần Côn danh phận này. Hắn còn là đệ tử thân truyền của 1 vị trưởng lão nội điện.
Còn người trung niên mỹ phụ kia, nàng tên là Thái Phụng. Nàng là trưởng lão ngoại điện. Nàng đc lệnh Điện chủ mang tới chỉ dụ đi Vạn Độc Môn yêu cầu Vạn Độc Môn tới ép Thái Âm Cốc giao ra 1 món đồ. Còn nàng và Hàn Hoặc tới Giám sát. Lúc cần thiết liền ra tay. Nàng có đc Tu vi linh Vương Hậu kỳ đỉnh phong. Nếu nàng hoàn thành này nhiệm vụ sẽ được ban thưởng lớn. Có thể sẽ nhân cơ hội này mà tiến giai Linh Tôn. Liền có thể thăng cấp làm nội điện trưởng lão. Nghĩ tới đây đều làm nàng hưng phấn.
“Không vội. Trước liền kêu gọi bọn chúng đầu hàng. Nếu có thể đoạt tới đồ vật mà k cần hi sinh liền tốt nhất.” Hàn Hoặc nói.
Thế nhưng trong lòng hắn lại là ý nghĩ khác. Nếu thật có thể đoạt tới đồ vật kia mà k cần hi sinh nha. Trở về Thần Điện liền sẽ đc cao tầng càng coi trọng hơn. Lại thể hiện đc sự mưu trí của hắn.
Thái Phụng là liếc mắt nhìn hắn. Trong lòng là khinh bỉ. Nàng sống 200 năm dạng người gì chưa gặp qua. Liếc mắt liền nhìn ra ý nghĩ trong lòng Hàn Hoặc. Thế nhưng là nÀng cũng k có nói gì.
Lý Sa cũng là như vậy ôm may mắn. Bởi vì Vạn Độc Môn bọn hắn phụ thuộc vào Thần Điện. Nói cách khác cũng chỉ là con chó của Thần điện. Người ta sai đâu bọn hắn phải đặt đó. Thế nhưng là bọn hắn cũng k có cách nào phản bác. Thần điện Thực lực quá đáng sợ. Chỉ tuỳ tiện phái ra 1 cái Linh Tôn. Thậm chí là Linh Hoàng, Linh Đế liền để bọn hắn diệt môn. Nếu như thật có thể đoạt đc đồ bằng cách chiêu hàng liền k còn gì tốt hơn. Dù sao hi sinh cũng là hắn Vạn Độc Môn đệ tử. Hoàn thành nhiệm vụ liền đc ban thưởng. Có thể khiến hắn tu vi kéo 1 bước dài.
Lý Sa bước lên phía trước. Vận dụng linh lực nói “Bên trong Thái Âm cốc nge cho rõ. Vạn Độc Môn đc Thần Điện uỷ thác tới đây mời Thái Âm cốc giao ra 1 món đồ, Hi vọng Thái Âm Cốc chủ có thể giao ra. Để tránh tổn thương hoà khí. Dù sao chúng ta cũng đều là ở lưu vực Thiên hà”
Hàn Hoặc nge Lý Sa nói vậy liền có chút không vui trong lòng. Hắn nge ra đc Lý Sa nói như vậy là nói tránh việc nhận lệnh từ Thần Điện. Thế nhưng là dù sao cũng cần lợi dụng hắn. Nên Hàn Hoặc cũng k có nói ra.thế nhưng hắn vừa nghĩ như vậy thì trong cốc lại vang lên thanh âm đáp lại.
“Hừ, làm chó săn của Thần Điện. Nhận lệnh người ta liền nói là nhận lệnh. Còn bày đặt nhận uỷ thác. Lý Sa, ngươi không thấy nhục, ta còn nhục thay cho ngươi” vừa nói vừa từ trong cốc đi ra. Chính là Ma Âm cùng chư vị trưởng lão Thái Âm Cốc.
Lý Sa nge đc câu này cũng tương đương là nổi giận. Hắn mặt mo có chút mất tự nhiên. Dù sao hắn cũng là nhân vật có tiếng tăm. Đôi phương k cho mặt mũi thì thôi, cũng liền k cần như vậy sỉ nhục hắn.
“Ma Âm cốc chủ nói như vậy ra sai rồi, Thần Điện gần đây tất bận để chuẩn bị diện kiến thần linh. K đủ nhân lực, nên tới nhờ vả Lý Môn Chủ tới giúp 1 chút” Hàn Hoặc bước lên đáp lời Ma Âm.
Ma Âm chỉ là nhìn hắn rồi hỏi. “Nói như vậy ngươi là người của thần điện đi”
Hàn Hoặc ngạo ngễ đáp “Tại hạ Hàn Hoặc, Thần Côn thần điện, nge danh Ma Phi đã lâu.nay đc diện kiến”
“Không cần nói nhiều. Đồ là bọn ta không có.
Mời chư vị rời khỏi.” Ma Âm trực tiếp nói ra
Từ đầu đến cuối không nói gì Thái Phụng lúc này cũng là trở nên nghiêm túc. Từ lúc Thái Âm cốc người đi ra nàng liền biết chuỵen hôm nay liền k dễ làm. Chỉ vẹn vẹn cái kia Ma Phi liền làm nàng cảm thấy khó giải quyết. Bởi vì tu vi người kia tuyệt k thua kém gì nàng. Hơn nữa đội hình kia cũng tương đương mạnh mẽ. Chỉ Linh Vương Liền có tới 6 vị. Trong khi đó tính cả nàng bên này cũng chỉ có 5 người.
Thái Phụng chủ động cất lời “Cốc chủ. Nge lời ta khuyên. Tốt nhất giao ra món đồ kia, bọn ta liền lập tức rời đi. Sau này Thái Âm cốc k thiếu chỗ tốt. Đừng ngoan cố. Ngươi hằn phải biết Thần Điện là như thế nào. Món đồ đó là bắt buộc. Nếu ngươi k giao ra. Đừng nói thần điện. Liền ngay cả cửu hà giới chúng ta cũng là tai hoạ ngập đầu.” Nàng vừa nói vừa nhìn về phía Đại Môn trên bầu trời kia.
Quả thật lời vừa ra liền khiến Lý Sa giật mình sợ hãi. Hắn cũng k biết Thái Âm cốc giấu món đồ gì. Chẳng lẽ là cùng Thần môn giáng lâm có liên hệ. Nghĩ tới đây hắn là âm thầm quyết định nhất định hôm nay liền phải đem đồ đoạt tới. Nếu là có thể trèo lên đùi Thần thì sẽ là 1 bước lên trời.
Ma Âm cũng là ngẩng nhìn Thần Môn trong lòng có chút do dự. Nàng k sợ thần điện. Thế nhưng là có liên quan đến thần linh lại khiến nàng k thể k sợ hãi. Nếu thật liên quan tới thần. Làm không tốt cơ nghiệp trăm vạn năm của Thái Âm cốc liền bị huỷ trong tay nàng. Nàng liền trở thành tội nhân Thái Âm Cốc. Xuống tới âm phủ biết sao ăn nói với liệt tổ liệt tông.
Đúng lúc này có một thanh âm truyền vào tai nàng. Sau khi nge xong nàng thở dài 1 hơi, ánh mắt trở nên kiên định nói. “Muốn ta giao đồ không phải là không được, chỉ là các ngươi có hay không tư cách này, Phi nhi, bước ra đây” dứt lời liền thấy Linh Phi đi từ phía sau ra.
Ma Âm tiếp lời. “Cử ra 3 người quyết đấu. Nếu là các ngươi thắng liền để các ngươi lấy đồ đi. Nếu các ngươi thua liền trở về cử người khác tới lấy”
Nhìn thấy Linh Phi, Hàn Hoặc đôi mắt có chút phát sáng. Hắn là 1 cái dâm tà. Tuyệt đối thấy mỹ nhân là nổi máu lên. Hắn cười hắc hắc đáp ứng “Được, chúng ta đáp ứng bên này ta, Lý môn chủ, Thêm Thái trưởng lão sẽ ứng chiến.”
Ma Âm đáp “Ta và đồ đệ ta Linh Phi thêm Hoa trưởng lão sẽ ứng chiến”
Thái Phụng cảm thấy Ma Âm đưa ra điều kiện như vậy chính là có gì đó không đúng. Thế nhưng là nàng suy nghĩ không ra. Cũng đành như vậy đáp ứng. Chỉ nói “Hi vọng Ma Phi hẳn là giữ lời”
Đấu đầu tiên chính là Linh Phi và Hàn Hoặc. Hàn Hoặc căn bản là k để Linh Phi vào mắt. Hắn lúc này chỉ đang nghĩ tới cảnh tượng đc đè Linh Phi dưới thân. Nghĩ tới đây nụ cười trên mặt hắn càng là nồng đậm. “ Ha ha. Linh Phi cô nương. Cần gì như thế tự làm khổ mình. Không bằng theo ta về làm thê tử. Ta cam đoan cô nương sẽ chỉ sung sướng cả đời ha ha” Hàn Hoặc nói.
“Ta sống là đệ tử Thái Âm Cốc. Chết làm ma nơi này. Không nói nhiều rút kiếm ra đi” Linh Phi đáp lại bằng giọng nói lạnh như băng.
“Ngươi không phải đối thủ của ta. Ta tu vi Địa Sư Trung Kỳ ngươi chỉ là nửa bước Địa Sư, đấu k lại ta, hơn nữa chân mệnh của ta là 6 cái” Hàn Hoặc tự tin nói ra. Sau đó chỉ thấy sau lưng hắn hiện lên 6 cái chân mệnh. 6 cái chân mệnh đều là Tràn đầy lực lượng.
Linh phi không yêu thế liền đáp. “6 chân mệnh Thì như thế nào. Cũng k phải là 60 cái. Vừa nói nàng cũng đem chân mệnh của mình bày ra, chính là hiện lên 8 cái.
Nhìn Thấy 8 cái chân mệnh nụ cười trên mặt Hàn Hoặc lập tức đông cứng lại.
Chân mệnh mình lấy ý tưởng từ truyện tranh đấu la đại lục. Nó sẽ trông giống mấy cái hồn hoàn trong truyện ấy. Bạn nào k biết thì google hồn hoàn trong đấu la đại lục là ra ngay. Hì hì

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.