Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 31: Tử Vong Như Gió




"Người mà ngươi nói đến cùng là ai?"
Thượng Quan Tinh Phong nói: "Ngụy huynh, ngươi có biết tứ đại danh bộ chứ?"
Ngụy Quân hiểu rõ: "Cho nên người mà ngươi đề cử cho ta là người thứ năm trong tứ đại danh bộ phải không?"
Thượng Quan Tinh Phong ngẩn ra: "Ngươi làm sao biết? Tên của hắn phải bị che dấu mới đúng."
Ngụy Quân cười cười: "Tứ đại Thiên vương có năm người, cái này không phải thường thức sao?"
Thượng Quan Tinh Phong cùng Mộng cô nương liếc mắt nhìn nhau một cái, đồng thời phát hiện mờ mịt trong mắt đối phương.
Đây là thường thức?
Vì sao bọn họ không biết?
Cuối cùng, Thượng Quan Tinh Phong cùng Mộng cô nương mang thường thức bọn họ không biết mà Ngụy Quân biết lý giải thành chỉ số thông minh Trạng Nguyên công áp chế.
Dù sao người ta là từ trong một đám tiến sĩ giết ra lấy được đệ nhất, thường thức trong mắt người như thế người thường không biết cũng là bình thường.
Hai người đều không có hoài nghi Ngụy Quân đã biết từ sớm, bởi vì người kia lúc trước đắc tội thật sự là rất nhiều người, có nhân vật lớn lên tiếng, hầu như xoá tên người nọ khỏi thế gian.
Một người đề cập cũng không thể đề cập, tự nhiên sẽ bị thế nhân quên đi rất nhanh.
Lấy cấp bậc của Ngụy Quân phía trước, không có khả năng tiếp xúc đến người kia.
Cho nên chỉ có thể là Ngụy Quân đoán được.
"Ngụy huynh đoán không sai, thật ra trong tứ đại danh bộ trước đây, vốn dĩ hắn cầm đầu. Hắn phá đại án nhiều nhất, lập công lao lớn nhất, đáng tiếc, đắc tội với người cũng nhiều nhất. Cho nên hiện tại, ngay cả tên cũng sắp trở thành cấm kỵ." Thượng Quan Tinh Phong bất đắc dĩ nói.
Mộng cô nương do dự một chút, vẫn mở miệng bổ sung: "Ngụy công tử, người này sau lưng nước rất sâu, ta đề nghị ngươi vẫn phải thận trọng suy xét một chút."
Ngụy Quân nở nụ cười: "Nước có sâu, có thể sâu hơn chiến tranh vệ quốc sao?"
Mộng cô nương nhẹ giọng nói: "Cái này thật đúng là vị tất."
Nghe Mộng cô nương nói như vậy, Ngụy Quân mắt lập tức sáng lên.
"Thế gian thế mà còn có loại kỳ tài này tồn tại?"

Cái này phải là người của trẫm.
"Nói là kỳ tài, cũng không phải không thể." Mộng cô nương vẻ mặt có chút phức tạp: "Hắn đi đến nơi nào, sẽ mang tử vong đưa nơi đó. Nhưng mỗi lần hắn đều có thể toàn thân trở ra, nhưng người đi bên cạnh hắn, thường thường đều chết không toàn thây. Nghe nói từng có tiên nhân phê mệnh cho hắn, nói hắn là Thiên Sát Cô Tinh, có thể khắc chết tất cả những người thân cận bên cạnh."
Ngụy Quân có một loại cảm giác trúng xổ số.
Thế mà còn có loại chuyện tốt này?
"Ngụy huynh, Mộng cô nương nói quả thật là thật." Thượng Quan Tinh Phong nói: "Từ góc độ cá nhân ta mà nói, ta rất muốn để ngươi giúp hắn một tay. Nhưng ngươi trở thành người chấp bút chiến tranh vệ quốc vốn đã là chuyện cửu tử nhất sinh, nếu thêm hắn mà nói, ngươi khả năng thật sự là thập tử vô sinh."
"Đừng nói nữa." Ngụy Quân vung tay lên, dùng giọng điệu không thể nghi ngờ nói: "Người này tất phải theo ta."
Ai mà cướp với trẫm là không xong đâu.
Thượng Quan Tinh Phong cùng Mộng cô nương đều bị hào khí của Ngụy Quân làm cho khựng lại.
Một lát sau, Mộng cô nương cảm khái nói: "Ngụy công tử quả nhiên là Ngụy công tử, trước sau như một, quân tử phong."
Thượng Quan Tinh Phong cũng nói: "Ngụy huynh, ta cũng không nói cái gì cả, tất cả trong rượu."
Đối với nịnh hót chó ɭϊếʍ này, Ngụy Quân không có hứng thú nghe.
Hắn càng cảm thấy hứng thú đối với Thiên Sát Cô Tinh kia.
"Các ngươi nói tình huống cụ thể của hắn cho ta nghe."
"Nói lên hắn, thật ra cũng là một người cơ khổ." Thượng Quan Tinh Phong khẽ thở dài: "Hắn thật ra không có làm chuyện gì sai, là người mà ta trừ Ngụy huynh ra bội phục nhất ở phương diện nhân phẩm. Đáng tiếc, năng lực của hắn quá mạnh mẽ. Người bị hắn nhằm vào, hầu như tất cả đều gặp hạn. Hắn đến đâu, phá gia diệt môn, tử thương vô số."
"Danh bộ không phải là làm cái này sao?" Ngụy Quân đối với cái này mười phần bình tĩnh.
Nếu làm Bộ đầu mà hoà hợp êm thấm, khẳng định là một tham quan.
"Quá sẽ là không tốt, Ngụy huynh, ngươi hẳn biết quan trường không có người sạch sẽ chân chính, ai cũng chịu không nổi điều tra. Hơn nữa, hắn bởi vì một án cưỡng chiếm dân nữ, trực tiếp tra tới trêи đầu Trường Sinh tông."
Ngụy Quân trừng mắt nhìn.
"Trường Sinh tông? Trường Sinh tông mà Quốc sư xuất thân?"
"Đúng, ngươi hiện tại đã biết đảm lượng của hắn rồi."
Ngụy Quân trong lòng nói giỏi thật, quả nhiên là nhân tài ta cần.

Quốc sư đương triều là Thái thượng trưởng lão Trường Sinh tông, người tu hành Càn đế quỳ ɭϊếʍ, cho dù ở trong Tu Chân Giới, cũng là một trong đại lão siêu cấp.
Trường Sinh tông cũng là một trong môn phái chính đạo hàng đầu Tu Chân Giới.
Loại môn phái lớn này ở Đại Càn, nhất là ở sau khi Càn đế thượng vị, cơ bản đều là đi ngang.
Người này lại có thể dám tra Trường Sinh tông, nhân tài, tuyệt đối là nhân tài.
Cái này thật giống như viên cảnh sát nhỏ bé đi điều tra quân Mỹ trong phim Hàn Quốc vậy, đều là tìm chết.
Tốt lắm, Ngụy Quân là cần nhân tài tìm chết như vậy.
"Hắn không chỉ tra đến trêи đầu Trường Sinh tông, hơn nữa ở dưới tình huống phủ Quốc Sư nhúng tay, trực tiếp bắt đệ tử thân truyền của Quốc sư đến Lục phiến môn tiến hành thẩm phán công khai, không chút cho Quốc sư mặt mũi.
Sau đó, hắn thẩm tra được tội chứng đệ tử kia, thân gánh tám mạng người, luật pháp dựa theo Đại Càn, mang ra trảm lập quyết.
Nhưng không có ai dám hành hình.
Cho nên hắn tự mình làm một hồi đao phủ, từ đó về sau cũng hoàn toàn kết tử cừu cùng Quốc sư.
Sau đó nữa, hắn đã thành một người ẩn hình.
Từ nhỏ những người bên cạnh hắn đã thường xuyên gặp chuyện không may, nghe nói lúc hắn sinh ra đã có tướng sĩ phê mệnh cho hắn, nói hắn sẽ khắc chết thân bằng hảo hữu bên cạnh, cho nên cha mẹ hắn đã từ bỏ hắn ở lúc hắn còn rất nhỏ. Sau khi làm bộ kɧօáϊ, hắn lục thân bất nhận, một lòng chỉ muốn trừng ác dương thiện, hắn nghĩ mình là làm việc tốt, nhưng ở trong Lục phiến môn, những người khác là kính nhi viễn chi đối với hắn.
Sau đó Giám Chính Khâm Thiên giám cũng phê mệnh cho hắn, nói hắn mệnh cách Thiên Sát Cô Tinh không giả.
Loại mệnh cách này bên người, cộng thêm hắn làm phủ Quốc Sư tức giận, lại không quen thân bằng hảo hữu giúp đỡ, hắn hiện tại, ở Lục phiến môn giữ chức vụ như trước, nhưng mà từ trêи xuống dưới, tất cả đều không nhìn nàng, hơn nữa không có người dám nhắc tới tên của hắn, Lục phiến môn cũng sẽ không phân nhiệm vụ cho hắn.
Người phủ Quốc Sư nói, muốn để hắn còn sống, nhưng sống giống như là một cái xác không hồn."
Nói xong lời cuối cùng, Thượng Quan Tinh Phong lại thở dài một tiếng.
Ngụy Quân nhíu mày.
"Đây là đang trả thù."
"Đúng, mọi người đều biết đây là đang trả thù, nhưng không có ai lên tiếng cho hắn, cũng không có ai dám lên tiếng vì hắn." Thượng Quan Tinh Phong nói.
Hắn cũng không dám, chỉ dám làm chút giúp đỡ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.