Người Yêu Bị Nguyền Rủa

Chương 2:




Lãnh Diệm sợ tới mức muốn xoay người chạy trốn, nhưng hắn đã bắt lấy tay nàng, chỗ nào cũng không chạy được, chỉ có thể mặc hắn như dã thú đãnh về phía nàng, đẩy nàng ngã vào bờ hồ bên cạnh.
“Buống!”
Nàng vùng vẫy dưới thân hắn, đôi mắt đẹp lóe lên sợ hãi cũng bất an.
Troóng mắt hắn tỏa ra ngọn lửa mãnh liệt, hai tay như sắt thép yên lặng đè lên hai vai nàng
Nàng trừng mắt nhìn hắn, nghiến răng nghiến lợi nói:
“ Giữa ban ngày ban mặt mà ngươi dám đừa giỡn con gái nhà lành….. Trong mắt ngươi có còn vương pháp không?”
Lúc này, mặt trời chậm rãi nhô lên, ánh sáng vàng óng làm hắn có thể nhìn rõ dung nhan của nàn hơn.
Thật đẹp!
“ Ngươi tên là gì?”
Hắn hỏi lại một lần.
“ Ta không nghĩ sẽ nói!”
“ Không nói? Không sao, ta sẽ nghĩ biện pháp để ngươi nói.” Hắn vẫn ung dung nhìn nàng chằm chằm, trong lời nói tràn đầy uy hiếp.
“Ta…Ta gọi là Hoa nhi.”
Nàng nói bừa một cái tên.
“Hoa Nhi? Ừm, chính xác giống một đoá hoa kiều diễm……”
Hắn gắt gao nắm bàn tay mềm mại của nàng, không ngừng vẽ các vòng tròn lên giữa tay nàng.
Toàn thân Lãnh Diễm không ngừng nổi lên một trận da gà.
“ Bất cứ lúc nào nơi này cũng sẽ có người đi qua, ngươi nhanh buông ra, nếu để ta kêu to ngươi nhất định sẽ chết!”
Ngoài miệng Lãnh Diệm không chịu thua, trong lòng lại nhảy rất nhanh,…..
Hắn nghênh ngang đè lên cô, nhiệt độ nóng bỏng xuyên thấu qua y phục, hơi thở nam tính của hắn truyền đến mũi nàng, làm nàng không thể nào xem nhẹ khuôn ngực rắn chắc cường tráng của hắn đang gắt gao dán lên bầu ngực mềm mại của nàng, hai người vô cùng thân mật……
Cái này sao có thể?!
“Ngươi yên tâm, lúc này không có người đến.”
Bởi vì hắn muốn giải sầu, nên cấm bất cứ kẻ nào cũng không được đến gần nơi này. Mà nàng là tiên tử ông trời mang đến cho hắn, cho nên hắn muốn hảo hảo nắm chắc cơ hội----
“Ai nói?” Nàng không chịu tin tưởng.
“Ta nói.” Long Đan Thanh thoải mái trả lời.
Hắn phát hiện mặt nàng càng ngày càng hồng, hô hấp cũng càng ngày càng dồn dập….
“Còn có, người dám đánh ta, nhất định phải trả giá thật nhiều!”
Lãnh Diễm hoang mang nhìn hắn, cũng không kịp nói gì đã bị môi hắn che lại, đầu lưỡi nóng bỏng ướt át xâm nhập vào miệng nàng.
Cảm giác hôn nàng thật tốt……. Long Đan Thanh thỏa mãn nhớ lại.
Nàng ngọt ngào làm hắn càng muốn sâu xuống nữa, càng nóng bỏng, càng tham lam thăm dò mỗi một góc trong miệng nàng, hấp thụ nước bọt ngọt ngào của nàng, tà tứ đùa chiếc lưỡi xinh xắn đáng yêu của nàng, làm cho nàng không thể không dây dưa với hắn.
“Ừm……”
Nàng không tự giác được mà ừm một tiếng.
Nam nhân trước mắt này là một người xa lạ với nàng, nhưng nụ hôn của hắn lại nhiệt tình như thế, khát vọng, cuồng dã không ngừng làm nàng bị hấp dẫn.
Nàng tuyệt đối không ngờ nụ hôn đầu tiên của mình lại mãng liệt như vậy, mà nụ hôn này lại trao cho nam nhân nàng mới gặp mặt……
“Thật ngọt! Ta chưa bao giờ hưởng qua tư vị ngọt đến thế…..” Hắn nói nhỏ, môi lại thong thả rơi xuống.
“Không cần như vậy……”
Nàng cảm thấy mặt mình như sắp bị đốt cháy.
Cả người Long Đan Thanh không khách khí mà đè nặng lên trên người nàng, hắn có thể cảm nhận được nhũ phong mềm mại của nàng đang áp vào ngực hắn.
Mùi thơm của xử nữ truyền đến mũi hắn, kích thích huyết dịch đang chảy trong người hắn, hắn cảm nhận được rõ bộ phận nào đó của mình đang cứng rắn……
Tay hắn phủ lên ngực nàng, dùng lực không lớn không nhỏ xoa lên ngực nàng.
“ Không cần! Ngươi muốn làm gì?” Đối với hành động của hắn, Lãnh Diễm sợ tới mức choáng váng.
“ Sờ ngươi a.” Hắn nói như chuyện đương nhiên.
“ Không cần như vậy……” 
Nàng hoảng sợ vùng vẫy, lại phát hiện tay hắn vẫn sờ nàng, thân thể nàng đột nhiên cảm thấy lạ lẫm mang theo cảm giác thoải mái…….
“ Ta không cho phép…..A! Ngươi muốn làm gì?”
Nàng không kịp ngăn hai tay hắn dò xét trong y phục mình, phủ lên bộ ngực sữa của nàng. Nàng vội vã lùi lại, lại vẫn không ngăn cản được động tác vuốt ve của hắn.
“ Không cần! Dừng tay……”
Tay hắn linh hoạt cởi chiếc yếm ngăn cách ra, bầu ngực xinh xắn đáng yêu lập tức xuất hiện trước mặt hắn, mê người lắc lư dưới ánh mặt trời.
Nhụy hoa màu hồng vừa tiếp xúc với không khí lạnh nhanh chóng trở nên kiên định.
“ Thật đáng yêu…..” Tay hắn đùa bỡn nụ hoa màu hồng của nàng, ngón tay xoa lên nụ hoa đáng yêu, lại nhẹ nhàng nắm nụ hoa xinh xắn kia. Chúng giống như trái cây vừa rơi từ trên cây xuống, tươi mới đến mê người.
Lãnh Diệm chưa bao giờ bị nam nhân đối xử như vậy, âu yêm của hắn kích thích cả thân thể nàng.
Toàn thân nàng cứng ngắc, gắt gao nhắm hai mắt lại, nằm mơ cũng không nghĩ tới có ngày nàng lại bị một người xa lạ đùa bỡn thân thể như vậy.
“ Ngươi cái Đăng Đồ Tử này! Buông…..” Thân thể nàng mãnh liệt run rẩy, hay tay không ngừng đánh lên thân thể hắn, ý đồ ngăn cản công kích của hắn.
Nhưng khí lực của nàng đâu có thể ngăn được nam nhân?
Lãnh Diệm càng kháng cự thì dục hỏa trong cơ thể Long Đan Thanh càng kích động, dẫn tới chinh phục dục vọng ẩn núp sâu trong lòng hắn!
Hắn bừa bãi vuốt ve vú nàng, mê muội ở nơi mềm nhẵn kia.
Tiếp theo hắn cúi đầu ngậm nụ hoa không ngừng run rẩy kia vào miệng, dùng lực mút…..
“A….không cần…..” Nàng cảm thấy khoái cảm còn mãnh liệt hơn so với vừa rồi, mà hắn lại vẫn cố ý kích thích điểm nhỏ, làm nàng không thừa nhận được…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.