Người Trừ Tà Kết Minh Hôn

Chương 79: Tấm Lòng Của Cha Mẹ





“Con bé, con bé đang ở đâu? Con bé có khỏe không? Có phải con bé còn di nguyện chưa hoàn thành, cậu, cậu nói cho tôi, tôi nhất định sẽ giúp Yến Yến hoàn thành!”“Đúng vậy, Đinh đạo trưởng, Yến Yến của nhà tôi đã nói cái gì, Yến Yến của nhà tôi có khỏe không?”Bởi vì Văn tiên sinh và Văn phu nhân quá kích động, đã trực tiếp nắm lấy tay áo của tôi.
Văn tiểu thư ở một bên nhìn thấy, lại bật khóc, trong miệng không ngừng kêu: “Cha mẹ, con ở chỗ này, con ở chỗ này!”Tôi nhìn vợ chồng Văn tiên sinh: “Ừm! Đúng vậy, tôi đã nhìn thấy Văn tiểu thư, cô ấy nhờ tôi nói với hai người, cô ấy rất nhớ hai người, nói hai người phải giữ gìn sức khỏe, trước kia cô ấy thường xuyên chọc hai người tức giận, hiện tại cô ấy đã biết sai rồi……”Sau đó, tôi đã một năm một mười nói ra những việc mà Văn tiểu thư muốn nói với vợ chồng Văn tiên sinh.
Về phần Văn tiểu thư bị chú hai của mình hại chết, sau khi chết còn bị khống chế, tôi không có nói và cũng không dám nói.
Dù sao chuyện này chúng tôi cũng sẽ giải quyết đến cùng, cho nên chúng tôi không muốn tăng thêm bi thương cho cha mẹ của Văn tiểu thư, chỉ muốn bọn họ nghĩ rằng chuyện này là tai nạn xe cộ, như vậy thì bọn họ sẽ dễ dàng “Quên” chuyện bi thương này.
Tôi mới nói được một nửa thì Văn phu nhân đã khóc như mưa, Văn tiên sinh cũng rất kích động.

Sau khi tôi nói xong, hai người đều đi vào linh đường, không ngừng đốt giấy tiền vàng mã cho Văn tiểu thư.
“Đứa nhỏ ngốc nghếch, cha mẹ chỉ mắng con cũng không có giận con.
Cha mẹ cảm ơn con đã đến bên cạnh cha mẹ, mặc dù hiện tại con đã đi rồi, nhưng con mãi mãi là đứa con gái ngoan ngoãn của cha mẹ, ……” Văn phu nhân khóc nức nở nói.
Nhưng Văn tiên sinh chỉ đốt vàng mã được một nửa, bỗng nhiên quay đầu nhìn tôi: “Đinh đạo trưởng, tôi nghe người ta nói, chỉ cần người chết còn chưa có hạ táng, hồn phách của người chết sẽ không nhập thổ vi an.
Con gái của tôi, có phải con gái của tôi còn chưa có rời đi dương thế, cậu muốn bao nhiêu tiền, tôi đều đưa, đều đưa, tôi muốn gặp con bé, tôi muốn gặp con gái của tôi……”Văn tiên sinh trở nên vô cùng kích động, giọng nói rất lớn.
Nói xong còn nhìn xung quanh, dường như đang tìm kiếm Văn tiểu thư.
Nhưng ông ấy không biết Văn tiểu thư đang dựa vào trước ngực của ông, đưa tay vuốt ve khuôn mặt có chút tang thương của ông, cũng không đi đâu cả ……Tôi thấy Văn tiên sinh thương tâm như vậy, thật sự có chút không đành lòng, trong lòng có một loại cảm giác rất kỳ quái.
Tôi cũng không lừa gạt bọn họ, chỉ nói với Văn tiên sinh: “Văn tiên sinh, Văn tiểu thư đang ở trong linh đường, hơn nữa cô ấy còn đang dựa vào trước ngực ông!”Văn tiên sinh vừa nghe thấy lời này, cả người đột nhiên run lên, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hơi cúi người xuống nhìn thoáng qua.
Ngay cả Văn phu nhân cũng vội vàng đứng dậy, nói với không khí: “Yến Yến, Yến Yến!”Văn tiên sinh cũng trở nên kích động, cũng không ngừng kêu Văn tiểu thư.
Văn tiểu thư không ngừng đáp lại, nhưng làm sao vợ chồng Văn tiên sinh có thể nghe thấy?Cuối cùng tôi nghe Văn phu nhân nói: “Đinh đạo trưởng, chúng tôi nhìn không thấy Yến Yến, cầu xin cậu giúp chúng tôi, làm Yến Yến hiện thân! Bao nhiêu tiền cũng không sao cả, chỉ cần có thể cho hai chúng tôi nhìn thấy Yến Yến, tôi, chúng tôi sẽ đưa cho cậu một căn biệt thự ở trong nội thành, còn cho cậu thêm 300 vạn tiền mặt! Hoặc là, hoặc là cậu nói giá tiền đi!”Vừa nghe thấy lời này, tôi thực sự có chút động tâm.

Một căn biệt thự ở trong nội thành, với giá nhà ở chỗ của chúng tôi, nó phải hơn mấy trăm vạn, còn có thêm mấy trăm vạn tiền mặt.
Tôi lớn như vậy, cũng chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy.
Nhưng mà, nếu tôi đã vào nghề thì phải tuân theo quy củ.
Tôi nuốt một ngụm nước miếng, cuối cùng vẫn từ chối ý tốt của bọn họ.
Chuyện này không phải là chuyện mà tôi có thể thay đổi, tôi cũng không có biện pháp, càng không dám phá quy củ.
Vợ chồng Văn tiên sinh nhìn thấy tôi từ chối, liền chạy đi tìm Phong Tuyết Hàn đang hút thuốc ở bên cạnh.

Nhưng Phong Tuyết Hàn càng không dễ nói chuyện, cậu ta chỉ nói ra hai chữ “Không được”, sau đó cũng không nói chuyện.
Tôi nhìn thấy vợ chồng Văn tiên sinh thật sự là nhớ con đến sốt ruột, liền nói với bọn họ: “Hai người có lời nào cần nói, liền ở chỗ này nói với Văn tiểu thư đi! Cô ấy có thể nghe thấy, tuy rằng hai người không nhìn thấy cô ấy, nhưng cô ấy lại có thể nhìn thấy hai người!”Nói xong, tôi cũng không còn lời nào để nói với bọn họ nữa, liền đi về phía Phong Tuyết Hàn.
.
Phong Tuyết Hàn nhìn thấy tôi đi lại đây, liền đưa cho tôi một điếu thuốc, lạnh nhạt nói: “Làm nghề của chúng ta, thương người cũng không phải là chuyện tốt!”Tôi xấu hổ cười cười, cũng không nói chuyện.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.