Người Trừ Tà Kết Minh Hôn

Chương 43: Gọi Tôi Là Thi Muội





“Vậy, vậy cô cũng phải nói cho tôi biết, tôi nên xưng hô với cô như thế nào chứ?” Tôi có chút ủy khuất mở miệng nói.
Hiện tại tôi đã nhìn ra, mặc dù cô vợ quỷ rất xinh đẹp, nhưng tính tình của cô ấy rất giống với suy đoán trước đó của tôi, đặc biệt hung dữ, là một cô gái bạo lực.
Cô vợ quỷ sửng sốt một chút, sau đó không nóng không lạnh mở miệng nói: “Tôi tên Mộ Dung Ngôn……”Tôi vừa nghe ba chữ “Mộ Dung Ngôn”, liền có cảm giác tên này rất hay.
Tôi vừa định bắt chuyện, kết quả Mộ Dung Ngôn đã lập tức mở miệng nói: “Nhưng anh không được gọi tên của tôi, càng không thể nói tên của tôi cho người khác biết! Bằng không, bằng không tôi liền hút khô anh!”Mộ Dung Ngôn vừa nói vừa làm ra động tác hù dọa tôi.
Trong lòng cảm thấy kỳ quái, cô ấy nói ra tên của mình nhưng lại không cho gọi thì dùng để làm gì? Không cho gọi, còn không cho tôi nói với người khác.
Tôi cảm thấy cô vợ quỷ của mình, trước khi chết đầu óc đã bị tổn thương, cho nên tinh thần có chút rối loạn?“Không cho gọi là vợ, không cho gọi là chị gái, không cho nói tên.
Vậy tôi phải gọi cô là gì?” Tôi có chút mơ hồ.

Mộ Dung Ngôn sửng sốt một chút, suy nghĩ trong chốc lát, sau đó mới nói với tôi: “Lúc tôi còn sống đã học đạo ở Thi Môn, anh gọi tôi là Thi Muội đi!”Lúc ấy tôi có phản ứng chậm, nghe từ “Thi” thành từ “Sư”.
Cho nên tôi đã cười hì hì, sau đó gọi một tiếng: “Sư muội.
”Nhưng Mộ Dung Ngôn đã chỉnh lại, nói: “Đừng gọi bậy! Là từ thi trong thi thể, sau khi trở về nhớ viết cái tên này lên bài vị không chữ ở trong nhà.
”Thi trong từ thi thể? Sao lại lấy cái tên cổ quái như vậy?Tôi có chút không hiểu, nhưng Mộ Dung Ngôn đã nói như vậy, tôi chỉ có thể làm theo.
Dù sao tính tình của cô vợ quỷ cũng không tốt, lại rất lợi hại.
Nếu tôi đắc tội với cô ấy, nói không chừng cô ấy thật sự sẽ làm ra chuyện xấu.
Trong miệng cũng liền “Ừ” một tiếng, Mộ Dung Ngôn thấy tôi đồng ý, lại mở miệng nói với tôi: “Được rồi, ác quỷ kia đã bị tôi đánh trọng thương, cũng không còn nguy hiểm.
Mấy người phải suy nghĩ ra một biện pháp có thể dẫn hắn đi ra ngoài để diệt trừ.
”Nói xong, Mộ Dung Ngôn liền đi vào bên trong núi rừng ở hướng khác.
Tôi thấy cô ấy đã rời khỏi, liền vội vã nói một câu: “Mộ Dung…… Không, Thi Muội cô đi đâu vậy?”Mộ Dung Ngôn không quay đầu lại, chỉ đưa lưng về phía tôi, mở miệng nói: “Trở về bãi tha ma!”Nghe thấy ba chữ “bãi tha ma”, tôi cực kỳ xấu hổ, trong lúc nhất thời cũng không biết nói gì.
Bất quá bóng dáng của Mộ Dung Ngôn cũng nhanh chóng biến mất ở bên trong núi rừng u ám.

Thấy Mộ Dung Ngôn đã biến mất, tôi liền đi tới trước mặt sư phụ cùng Phong Tuyết Hàn, lay động hai người vài lần.
Sư phụ nhanh chóng được tôi đánh thức, nhưng đầu của Phong Tuyết Hàn đã bị va chạm mạnh, cậu ta vẫn còn đang hôn mê.
Nhưng sắc mặt của cậu ta vẫn còn rất tốt, hô hấp đều đều, hẳn là không có vấn đề gì lớn.
Sư phụ lắc đầu vài cái, có chút mỏi mệt nhìn tôi: “Sư! sư phụ làm sao vậy? Vì sao sư phụ lại ở chỗ này?”Tôi thấy sư phụ đã tỉnh, trong lòng vui vẻ, liền mở miệng nói với sư phụ: “Sư phụ, người đã bị ác quỷ kia bám lên thân!”“Cái gì? Sư phụ bị ác quỷ bám lên thân?” Sư phụ kinh ngạc, sau đó nhìn chung quanh.
“Sư phụ, không có việc gì, hắn đã bị đánh chạy……” Tôi trực tiếp mở miệng, đồng thời nói cho sư phụ biết chuyện cô vợ quỷ đã xuất hiện, sau đó đánh đuổi ác quỷ rời đi.
Sư phụ nghe xong, thở ra một hơi thật dài: “May mắn, may mắn, không nghĩ tới đạo hạnh của ác quỷ này lại cao như vậy, bất tri bất giác đã bám lên trên người của sư phụ!”Trong lúc sư phụ cảm thán, bỗng nhiên có hai người lao ra khỏi núi rừng cách đó không xa.
Hai người kia vừa xuất hiện, tôi liền nghe được giọng nói của Lão Tần gia: “Lão Đinh, ông không có việc gì chứ?”Nhìn về phương hướng phát ra giọng nói, thì phát hiện hai người ở phía trước chính là Độc đạo trưởng cùng Lão Tần gia đã lạc mất sư phụ.
“Lão Tần, tôi không có việc gì.
” Sư phụ trả lời.

Độc đạo trưởng cùng Lão Tần gia cũng nhanh chóng đi tới nơi này, thấy vẻ mặt của sư phụ uể oải, Phong Tuyết Hàn thì hôn mê nằm trên mặt đất, liền hỏi đã xảy ra chuyện gì.
Tôi đang chuẩn bị trả lời, nhưng sư phụ lại sợ tôi nói bậy, liền giành mở miệng trước.
Nói hắn bị ác quỷ kia bám lên thân, sau đó quay trở về, chuẩn bị ra tay hại tôi.
Cuối cùng làm tôi đánh bậy đánh bạ, dùng kính bát quái xua đuổi ác quỷ kia ra ngoài.
Cuối cùng tôi đã liên thủ cùng sư phụ, thời điểm chúng tôi chuẩn bị liều chết chiến một trận cùng ác quỷ, ác quỷ lại đột nhiên biến mất.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.