Người Trừ Tà Kết Minh Hôn

Chương 38: Chém Giết





Sau đó tôi nhanh chóng đóng nắp lại, trên tay mỗi tay cầm một hũ, nhìn chằm chằm hai vợ chồng đánh cá, hung ác nói: “Hiện tại ông đây sẽ khiến cho mấy người cảm thấy thoải mái!”Nói xong, tôi liền bắt đầu ra sức lắc mạnh hai hủ tro cốt.
Không cần phải nói, biện pháp của Mạc bà bà rất hiệu quả.
Hồ tiêu đen cùng tro cốt trộn lẫn với nhau, còn bị tôi lắc mạnh như vậy, sắc mặt của hai vợ chồng đánh cá liền thay đổi ngay tại chỗ.
Đồng loạt nhìn về phía tôi, hơn nữa vẻ mặt còn vô cùng hoảng sợ: “Thằng nhãi ranh, mày, mày đang làm gì?”“Làm gì à? Tôi chỉ thêm một ít gia vị vào tro cốt của mấy người!” Nói xong, tôi lắc càng thêm kịch liệt.
Hai con lệ quỷ vô cùng sợ hãi, lúc này toàn thân đã bắt đầu run rẩy.
Phảng phất như truyền đến từng trận đau đớn, rất là khó chịu, trong miệng càng phát ra từng đợt tiếng kêu thảm thiết.
“Thằng ranh, dừng, dừng lại!”“Tao, tao muốn giết mày!”Hai con lệ quỷ vô cùng đau đớn, muốn tới gần tôi, bên trong hai mắt tràn đầy vẻ hung ác cùng dữ tợn.
Tôi nhìn thấy bọn họ muốn tới gần mình, tôi không khỏi lui về phía sau vài bước, càng lắc mạnh hơn.

Hai con lệ quỷ càng thêm đau đớn và bất an, bước chân lảo đảo, có chút đứng không vững.
Sư phụ cùng Phong Tuyết Hàn nhìn thấy tình cảnh như vậy, liền nhanh chóng xông về phía trước.
Sư phụ đâm ra một kiếm, nhưng nam quỷ đã kịp thời né tránh, nhưng thân thể của nam quỷ đang vô cùng đau đớn, khiến hắn không thể ra chiêu được nữa.
Sau khi chiêu kiếm đầu tiên đâm vào không khí, lật tay liền lấy ra một lá bùa màu vàng.
“Bang” một tiếng, vỗ vào phía trên trán của nam quỷ.
Trong nháy mắt, sư phụ đã bắt đầu kết ấn, trong miệng khẽ quát một tiếng: “Cấp tốc nghe lệnh, phá!”Vừa mới dứt lời, lá bùa liền phát ra ánh sáng, “Oanh” một tiếng trực tiếp nổ tung ở trên trán của nam quỷ.
Nam quỷ phát ra một tiếng kêu thảm ngay tại chỗ, cơ thể trực tiếp bay ngược ra ngoài, nặng nề đập xuống đất.
Toàn thân run rẩy co quắp, lúc sáng lúc tối, thân thể đang lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà tan rã, hiển nhiên là muốn hồn phi phách tán, không sống nổi.
Cùng lúc đó, Phong Tuyết Hàn cũng đã ra tay với nữ quỷ.
Mặc dù anh chàng này bằng tuổi tôi, nhưng bản lĩnh của cậu ta cao hơn tôi rất nhiều.
Thấy nữ quỷ tấn công, cậu ta gặp nguy cũng không loạn, kiếm gỗ đào ở trong tay trực tiếp đâm về phía trước.
Nữ quỷ né tránh mấy lần, nhưng vẫn chịu không nổi sự đau đớn truyền đến từ trong thân thể, dẫn tới động tác không thể phối hợp với thân thể.
Phong Tuyết Hàn nắm bắt cơ hội và khoảng trống, đâm một kiếm xuyên thủng ngực của nữ quỷ.
Nữ quỷ giãy giụa, còn chưa có chết, thậm chí còn phát ra tiếng rống “A a”, giơ móng vuốt muốn đả thương Phong Tuyết Hàn.

Nhưng Phong Tuyết Hàn cũng không lui bước, bỗng nhiên rút kiếm ra, tay trái làm ra một thủ ấn kỳ quái, hướng về phía trán của nữ quỷ.
“Loảng xoảng” một tiếng, thủ ấn trực tiếp dán ở trên trán của nữ quỷ.
Trong nháy mắt thủ ấn tiếp xúc đến cái trán của nữ quỷ, liền phát ra tiếng vang “xì xì xì” ngay tại chỗ, giống như bị bàn ủi dán lên, bốc lên từng luồng khí đen.
Về phần nữ quỷ, càng lộ ra vẻ mặt đau đớn, trong miệng phát ra tiếng gào rống tê tâm liệt phế.
Ngay lúc này những đường nét trên khuôn mặt của nữ quỷ đều trở nên vặn vẹo, thân thể úc sáng lúc tối.
Thế nhưng Phong Tuyết Hàn cũng không thay đổi sắc mặt, thậm chí còn nhấn mạnh hơn.
Kết quả chính là nữ quỷ “Phanh” một tiếng liền té ngã ở trên mặt đất, thân thể cũng giống như nam quỷ, không ngừng run rẩy, lúc sáng lúc tối……Tất cả những điều này đều xảy ra cùng một lúc và trong cùng một khoảng thời gian ngắn.
Cùng lúc đó, Lão Tần gia cũng đang đánh nhau cùng quỷ thắt cổ.
Nhưng hai vợ chồng quỷ đánh cá đã bị phế, quỷ thắt cổ một cây chẳng chống vững nhà, liền muốn xoay người chạy trốn.
Nhưng lúc này sao chúng tôi có thể để hắn được như ý nguyện? Chúng tôi tấn công từ bên trái và bên phải, cộng thêm Phong Tuyết Hàn, ba người đồng thời ra tay, tôi thì cầm kiếm gỗ đào đứng ở bên cạnh tìm kiếm cơ hội ra tay.

Mặc dù quỷ thắt cổ một chọi ba, nhưng hắn cũng có một chút bản lĩnh.
Ba người liên thủ, trong lúc nhất thời còn chưa có bắt được hắn.
Tôi đứng ở bên ngoài, vốn dĩ chính là một nhân vật qua đường đi mua nước tương.
Nhưng không nghĩ tới, tôi thật sự đã tìm thấy một cơ hội.
Trong lúc bọn họ đang đánh nhau, bỗng nhiên quỷ thắt cổ đưa lưng về phía tôi.
Tôi không quan tâm nhát đâm này có trúng hay không, tôi giơ lên kiếm gỗ đào đột nhiên đâm tới, để tăng thêm dũng khí, thậm chí tôi còn hét lên: “Chết đi!”Tất cả các loại yếu tố cộng lại với nhau, một kiếm này của tôi rất vững chắc, trực tiếp đâm lên người của quỷ thắt cổ Lý Quang Vinh.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.