Người Tìm Xác

Chương 27: Căn nhà có ma




Chị gái cúi xuống nhìn, phát hiện trên mặt sân bằng phẳng có một đống tuyết, vì chị vấp chân đá vào khiến tuyết đọng ở bên trên rơi xuống, để lộ một thứ có màu đỏ tím.
Chị gái nhìn kĩ một lúc mới phát hiện đây là cái áo bông mà bà cụ Cát vẫn thường mặc! Chị khẽ gạt lớp tuyết đọng phía trên, một gương mặt tái nhợt lộ ra…
Chị gái thét lên sợ hãi, chị ngã ngồi trên đất một lúc lâu vẫn không sao tỉnh táo lại được. Lúc này chồng chị thấy vợ ra ngoài mãi mà chưa về nên lo lắng, không biết vợ mình có bị trượt ngã hay không nên ra ngoài tìm chị… Nào ngờ phát hiện vợ mình đang đờ người ngồi trong sân nhà bên cạnh.
Anh ta vào xem rồi cũng bị dọa cho chết khiếp! Được cái đàn ông to gan hơn nên vội kéo chị dậy, về nhà gọi điện báo cảnh sát.
Cảnh sát đến rất nhanh, họ phát hiện trong nhà họ Cát có tất cả sáu thi thể, gồm hai ông bà, con trai lớn, con dâu, cháu trai và cả một cô con gái chưa lấy chồng nữa.
Tối hôm qua tuyết rơi rất dày nên mọi dấu vết ở trong sân đều bị lấp hết, trừ dấu chân của chị gái nhà bên và chồng lúc sang rồi phát hiện ra thi thể nhà hàng xóm, thì không còn dấu vết có ích nào khác.
Nhưng cảnh sát cũng nhanh chóng xác định đối tượng bị tình nghi lớn nhất là bạn trai của cô con gái út Hồng Mai - Lữ Trạch Huy. Lúc đầu, anh ta và Hồng Mai đã định ngày lành làm lễ cưới hỏi, nhưng gia đình hai bên không thống nhất được chuyện lễ vật nên hôn sự thất bại.
Cũng vì việc này mà Lữ Trạch Huy đã đến nhà họ Cát quậy phá mấy lần, lần gần đây nhất là cách đó vài ngày. Hôm ấy ồn ào tới mức hàng xóm xung quanh phải chạy ra xem, mọi người đều khuyên anh này đừng làm quá lên nữa, nếu cứ làm bậy như thế này thì chỉ khiến mọi chuyện tệ hơn thôi.
Nhưng Lữ Trạch Huy rất cố chấp, mặc ai nói thế nào anh ta cũng không nghe. Trước khi đi anh ta còn cảnh báo, nếu đã không muốn để anh ta sống tốt thì người đó cũng đừng mong mà tốt đẹp được!
Cảnh sát bắt Lữ Trạch Huy lúc tên này còn đang ngủ say sưa ở nhà! Khi bị bắt, anh ta rất kinh ngạc, sống chết cũng không chịu thừa nhận mình đã giết cả nhà họ Cát. Nhưng chỉ vài ngày sau, vụ án có thêm tình tiết mới, cảnh sát tìm thấy một con dao nhuốm máu trong sân nhà anh ta, bản án coi như được giải quyết.
Vụ án được thẩm tra và kết luận rất nhanh, chưa qua năm mới Lữ Trạch Huy đã bị kết án tử hình và chuyện ma quỷ liên quan đến căn nhà này cũng bắt đầu từ đó.
Thảm án của nhà họ Cát kết thúc, một người cháu của ông cụ Cát là Cát Dân Khải được thừa kế căn nhà, vì có quá nhiều người chết nên rất khó bán được nhà vào thời điểm ấy.
Thế nên Cát Dân Khải cho người ở bên ngoài không biết chuyện thuê lại, đặc biệt là những công nhân từ nơi khác đến. Vì giá thuê rất rẻ nên căn nhà nhanh chóng có người vào ở. Những người thuê nhà thường đi làm từ sáng sớm đến tối mịt mới về, hầu như ban ngày không bao giờ gặp được họ, đến tối họ trở về lại khiến căn nhà trở nên có sức sống hơn. Nhưng vui chẳng được bao lâu đã tiếp tục xảy ra chuyện…
Mỗi đêm trở về, những người công nhân này đều vừa ăn cơm vừa cười nói trò chuyện vui vẻ trong sân. Chị gái ở cạnh nhà cũng biết thời gian làm việc và nghỉ ngơi của họ. Nhưng tối hôm đó, sát vách yên tĩnh đến lạ kỳ.
Lúc đầu hai vợ chồng nhà chị kia còn tưởng hôm nay mấy công nhân xong việc muộn nên chưa về, nhưng mãi đến sau nửa đêm, họ vẫn không nghe thấy âm thanh những người công nhân kia về nhà.
Liên tiếp mấy ngày, nhà bên cạnh vẫn không có động tĩnh gì cả…
Vì những công nhân này đều chỉ thuê phòng ở tạm thời, khi nào xong việc họ sẽ về quê, nên chị gái nghĩ họ về hết rồi. Ai ngờ mấy ngày sau, có một đám người tự xưng là đồng hương của những khách trọ bên cạnh đến tìm. Họ nói đã mấy ngày rồi không thấy những đồng hương sống ở đây đến ruộng hái bông, họ lo lắng không biết có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không, nên mới đến đây xem thử.
Những người này gõ cửa cả buổi nhưng vẫn chẳng có ai ra mở, mà cửa lại bị khóa từ bên trong. Chị nhà bên cạnh thấy cứ tiếp tục thế này cũng không phải cách, bèn đề nghị bọn họ nên đi báo cảnh sát!
Cảnh sát nhận điện thoại xong, nghe thấy lại là căn nhà đó cũng cảm thấy sợ hãi, họ sợ lại xuất hiện thêm một vụ thảm án chết cả nhà lần nữa. Khi cảnh sát tới cũng gõ cửa, xác nhận bên trong không có ai trả lời mới để hai cảnh sát khỏe nhất trèo tường vào trong rồi mở cổng ra.
Sau khi vào trong, mọi người phát hiện dụng cụ của những người kia đều được dựng thẳng ở cạnh tường, chắc là đêm hôm trước trở về, họ đã tiện tay đặt ở đó. Cửa nhà vẫn đang đóng, cảnh sát vừa đẩy thì cửa đã mở ra, bên trong không bị khóa.
Vì sợ phá hoại hiện trường nên chỉ có hai người cảnh sát vào trong xem xét, ngờ đâu chỉ khoảng nửa phút sau, họ đi ra và nói bên trong không có ai cả! Mọi người nghe thấy thế cũng chạy vào nhìn, đúng là không có ai thật! Nhưng chăn đệm ở trên giường vẫn được trải ra gọn gàng đúng là có người từng ngủ ở trên, giày và quần áo cạnh giường vẫn còn nguyên, thế mà người lại không thấy đâu…
Mấy đồng hương liên lạc với người nhà của những người thuê, kết quả đều nói họ vẫn chưa về nhà, cũng không gọi điện gì cả. Cảnh sát gặp chủ nhà Cát Dân Khải để tìm hiểu thì được biết, những công nhân này đều đã trả tiền thuê trong ba tháng, phải còn hơn một tháng nữa mới đến kỳ trả tiếp!
Cảnh sát lục tung mọi ngóc ngách trong căn nhà, tìm được vài vật tùy thân và thẻ căn cước của những người này, đến lúc này mọi người đều thấy hơi sợ. Với những người thường xuyên đi ra ngoài làm việc như bọn họ thì đi đâu cũng cần chứng minh nhân dân, cho dù có đi vội cũng phải chuẩn bị đồ tùy thân đơn giản chứ!
Nhưng nhìn những đồ vật vẫn còn để lại trong căn nhà, thì những người đó cứ như thể tự dưng biến mất vậy…
Vụ án lập tức trở thành án treo, khu tự trị đã phái tổ chuyên án đến nhưng vẫn không thể điều tra ra, những người đó cứ mất tích một cách ly kỳ không rõ nguyên nhân! Nghe nói đến bây giờ vẫn không tìm thấy được.
Chuyện này khiến căn nhà của Cát Dân Khải càng khó cho thuê hơn, nhưng ông ta là hạng người tham tiền, suy đi tính lại thì quyết định đưa nhà mình đến ở. Dù sao những người chết trước đó đều là họ hàng thân thích, chắc sẽ không hại ông ta đâu. Hơn nữa những người mất tích sau đó cũng vì lý do cá nhân nên mới bỏ đi, đâu phải chết ở chỗ này, nên ông ta không sợ!
Tuy nói thế, nhưng trước khi vào ở, Cát Dân Khải vẫn tìm thầy pháp đến xem nhà, còn đốt rất nhiều tiền giấy, hi vọng những vong hồn có thể yên nghỉ, đừng tới quấy rầy người sống.
Gia đình Cát Dân Khải có vợ ông ta và một cậu con trai chưa đến mười tuổi. Sau khi cả nhà ông ta vào ở thì đúng là không có gì xảy ra thật, nó chỉ như các căn nhà bình thường khác. Mọi người thấy nhà ông ta vào ở đều bình yên vô sự thì nghĩ những chuyện lúc trước có lẽ chỉ là sự trùng hợp thôi!
Chẳng ai ngờ, thời gian yên bình này còn chưa được một năm đã lại xảy ra chuyện…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.