Người Tìm Xác

Chương 1784: Mẹ là con rối




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cô ta cực kỳ giống một bà nội trợ chuẩn bị dùng dao rọc giấy mở bưu kiện chuyển phát nhanh.
Những cảnh kể tiếp khiến cho tôi mở rộng tầm mắt
Lư Cẩm bỗng tóm lấy một con mèo con bên cạnh, sau đó đi vào phòng của bé Tuấn Bác một cách cứng ngắc, cũng chính là căn phòng mà chúng tôi phát hiện ra hình vẽ quái lạ kia.
Ước chừng sau sáu, bảy phút, một cảnh khủng khiếp xuất hiện: Lư Cẩm đi chầm chậm ra khỏi phòng của Tuấn Bác, lúc này con mèo trên tay cô ta đã không còn đầu, vết cắt ở cổ vẫn đang không ngừng rỏ máu..
Mà trên người và trên mặt Là Cẩm cũng đầy vết máu
Xem đến đây, Bạch Kiện không kìm được phải3nói: “Chắc chắn người phụ nữ này điên rồi!” Tôi nói một cách sâu xa: “Anh nói sai rồi
Cô ta chẳng những không điên mà còn rất có mục đích...”
Quả nhiên chuyện kể tiếp bị tôi nói trúng
Lư Cầm không hề hoang mang, bỏ con mèo chết vào một cái túi đựng rác màu đen, sau đó cô ta xoay người vào phòng vệ sinh hứng một chậu nước trong, rửa sạch sẽ vết máu trong phòng khách.
Ai ngờ ngay lúc này, trong phòng Tuấn Bác đột nhiên vang lên âm thanh, Lư Cầm nghe tiếng lập tức đứng dậy đi vào, một lúc sau thấy cô ta ôm vài món quần áo nhỏ dính máu đi vào phòng vệ sinh
Ngay sau đó tôi và Bạch Kiện nhìn thấy hình ảnh khiến người1ta kích động, đó chính là bé Tuấn Bác từ đầu đến cuối không thấy mặt cuối cùng đã xuất hiện trong màn ảnh.
Nhìn bề ngoài, nó chỉ là một bé trai năm tuổi bình thường, hơn nữa trông còn có sức sống hơn Lư Cầm
Có một điều đáng chú ý là, bắt đầu từ khi bé Tuấn Bác bước ra phòng khách, những con mèo con lúc trước còn chơi đùa gần đó bắt đầu trở nên bồn chồn không yên, cuối cùng tất cả chúng đều chui xuống phía dưới ghế sofa không dám ra ngoài.
Tuy rằng chúng tôi không nhìn thấy trước đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ở trong phòng Tuấn Bác, nhưng rõ ràng ở trong mắt những con mèo con đó, Tuấn Bác là kẻ6đáng sợ hơn cả Lư Cầm..
Cảnh cuối của video cực kỳ kinh khủng và nó cũng giải thích tại sao Là Cẩm lại cắt da thịt trên người mình trước khi chết..
Lư Cầm vạch quần áo trên người ra, để lộ phần ngực đã lóc thịt thấy cả xương
Lúc này những con mèo con lúc trước còn trốn biệt đi lại chạy ra từ dưới ghế sofa, sau đó vây quanh Lư Cầm không ngừng kêu như điên
Cùng lúc đó, Lư Cầm từ từ dùng con dao rọc giấy để cắt một miếng thịt trước ngực và đút cho một trong những con mèo đen nhỏ kêu hăng nhất.
Cắt thịt cho mèo ăn? Hoạt động gì thế này?! Điều này cũng hơi quá..
quá ấy ấy rồi đấy! Thảo nào Lữ Cầm nói trong4nhật ký là cảm thấy cơ thể của mình cứng đờ, nói vậy lúc ấy cơ thể của cô ta đã không còn cảm giác, nếu không sao có thể chịu đựng được cơn đau đến độ này?
Đoạn video này không dài lắm, đến 35 phút 52 giây là kết thúc
Tôi đoán có lẽ là điện thoại di động hết pin nên ngừng quay..
Trong video, mặc dù Lư Cẩm không phải là Lư Cầm, nhưng chắc hẳn là cô ta đang cố gắng bắt chước Lư Cảm.
Điều này cũng có ghi lại trong nhật ký của Lư Cầm
Cô ta phát hiện đồ đạc trong nhà mình chưa bao giờ thay đổi so với lúc ban đầu, mặc dù là lúc mình tỉnh táo động vào chỗ nào, nhưng khi tỉnh táo lại vào3lần sau, đồ vật đều sẽ trở về chỗ cũ.
Điều này chứng minh Lư Cầm bị điều khiển cũng không có ý thức tự chủ của mình, cô ta chỉ đang không ngừng tuân theo mệnh lệnh của người khác..
Mà người khác này không phải ai khác mà chính là bé trai Lư Tuấn Bác thoạt nhìn chỉ có năm tuổi kia!
Bởi vì trong video, từ đầu đến cuối bé Tuấn Bác đều không nhìn thẳng về phía ống kính, cho nên chúng tôi không thể nhìn thấy ánh mắt phức tạp như lời Lư Cầm nói, nhưng lại tóm được trong một lúc bé Tuấn Bác xoay người, trong mắt có ánh sáng đỏ mơ hồ...
Bạch Kiện nhìn thấy hình ảnh mà tôi bẩm tạm dừng thì khẽ giật mình: “Đây là ánh sáng phản chiếu hả?” Tôi nói với giọng nặng nề: “Anh cảm thấy trong phòng khách có thứ gì có thể phản chiếu ánh sáng đỏ không? Hơn nữa vì sao chỉ có trong ánh mắt của Tuấn Bác phản chiếu ra ánh sáng đó, mà trong mắt Lư Cầm lại không có?”
Tất nhiên là Bạch Kiện không trả lời được câu hỏi của tôi, bởi vì anh ta cũng chưa từng thấy đôi mắt lóe ánh sáng đỏ của tà thần Nam Dương, còn tôi lại từng thấy rồi..
Cho nên tôi dám chắc chắn trăm phần trăm rằng bé Tuấn Bác chính là tà thần mắt đỏ kia!
Lúc ra khỏi Cục cảnh sát, Đinh Nhất đã chờ ở trong xe rất lâu, thấy tôi lên xe thì hỏi luôn: “Thế nào? Có sửa được tệp video không?”
Tôi cười gật đầu và nói: “Làm sao mà người của Bạch Kiện không thể chữa được chứ? Việc này chỉ là một bữa ăn sáng với họ thôi
Tôi đã chép một bản vào USB, đến nhà Chú Lê trước đi!”
Thật ra, lúc đầu Bạch Kiện không muốn cho tôi đem đoạn video này đi cho lắm, dẫu sao nội dung của nó quá đáng sợ
Lỡ đầu lan truyền lên mạng sẽ gây ra chuyện lớn! Nhưng không xem thử anh ta đưa đoạn video này cho ai? Tôi là người không có đầu óc như vậy à? Hơn nữa, đoạn video này là do chúng tôi tìm về có được không?! Bạch Kiện bị tối năn nỉ mãi, cuối cùng cũng đồng ý cho tôi sao chép nó, tiền đề là “xem xong xóa ngay”, kiên quyết không thể để lan truyền lên mạng!!
Trở lại nhà Chú Lê, bọn họ vội đến nỗi không chờ nổi, dùng laptop bắt đầu phát đoạn video đó
Tôi đã xem một lần, cho nên cũng không có sự tò mò quá nặng như bọn họ
Xem xong video, vẻ mặt Chú Lê tối tăm
Có lẽ lúc này chú ấy gặp phải cọng rạ cứng rồi
Đây quả thật là phiên bản 2.0 của tà thần mắt đỏ trước kia, hơn nữa nó còn thông minh hơn trước, tuyệt đối không dễ đối phó như lần trước dâu.
Nghĩ đến đây tôi bèn hỏi Chú Lê: “Chú nói xem vì sao nó phải giết chết Lư Cầm? Bởi vì xác thịt của cô ta không thể dùng được nữa à?”
Chú Lê ngẫm nghĩ và đáp: “Rất có khả năng này
Từ trong video có thể thấy, lúc ấy thịt trên người Lư Cầm đã bị cắt bảy tám phần
Nếu không phải cô ta không cảm thấy đau thì chắc đã đau đến chết rồi
Có lẽ thật sự không thể dùng Lư Cầm tiếp được nữa, cho nên đứa trẻ kia mới đành phải từ bỏ người mẹ này, đi tìm người mẹ làm con rồi tiếp theo có thể bị nó điều khiển...”
Tôi vội tiếp lời: “Vậy chúng ta có nên bảo Bạch Kiện đi điều tra thử xem vào khoảng thời gian Là Cẩm chết, gần đó có trường hợp nào nhặt được trẻ con không?”
Chú Lê lắc đầu: “Những việc này không cần cháu nói ra thì đội cảnh sát của cậu Bạch chắc chắn cũng sẽ điều tra
Có điều chú tin thứ này sẽ không dễ dàng để lại dấu vết gì cho chúng ta có thể lần theo để tìm được nó đâu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.