Người Tìm Xác

Chương 1742: Lừa ma quỷ




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thật ra lúc đó Liễu Mai vì muốn thoát khỏi ông chủ Giả nên đã vác bụng bầu về ở trong quán đồ ăn sáng với chị mình, thế nhưng Triệu Xuân Dương vẫn tìm đến và cuối cùng còn làm cho Liễu Mai bị sẩy thai
Thấy đứa bé không còn, ông chủ Giả cảm thấy Liễu Mai đã không còn giá trị gì nên tất nhiên không đến dây dưa nữa, mà giữa ông ta và Triệu Xuân Dương còn có hai đứa con gái nên chẳng bao lâu họ lại tốt đẹp bình thường.
Mà điều làm Liễu Lan không thể chấp nhận nhất là từ đầu đến cuối chỉ có em gái Liễu Mai là “đứa hề”, không ai quan tâm tại sao Liễu3Mai lại trở thành tình nhân của ông chủ Giả, cứ như thể kết cục hiện giờ đều do cô ta nên tự gánh chịu vậy..
Chính vì thế mà cuối cùng Liệu Mai mới lựa chọn tự tử, vĩnh biệt hoàn toàn thế giới xấu xí này.
Nói đến đây Liễu Lan đột nhiên dừng lại rồi hỏi tôi: “Anh cảm thấy em gái tôi đang phải nhận kết cục này sao?” Tôi thở dài: “Thật ra ánh mắt thế gian không thể nói rõ tất cả, chỉ cần mình không thẹn với lương tâm là tốt rồi..
Người sống trên đời làm sao có thể khiến cho tất cả mọi người đều thích mình, tiếp nhận mình được chứ? Cuối cùng thứ làm mình sống thư thái1không phải là ý kiến của người khác mà là ý kiến của chính mình, nói thẳng ra là phải tự mình hòa giải với chính mình! Nếu không cô sẽ vĩnh viễn rơi vào trong bóng tối và khổ đau, dù cho cuối cùng kẻ thù của cô cũng nhận báo ứng thì cô vẫn không thật sự được giải thoát.”
Tôi không biết những lời này có đi vào được nội tâm của Liễu Lan không, thật ra một khi hạt giống hận thù đã mọc rễ nảy mầm thì sau đó nhất định sẽ nở ra trái cây đau khổ, bất kể kẻ thù có nhận được báo ứng hay cô ta có báo được thù hay không
Liễu Lan nghe tôi nói xong cũng3sững người một lúc, có lẽ đến lúc này cô ta mới hiểu ra một số chuyện..
Tôi thấy thế bèn tranh thủ rèn sắt khi còn nóng mà nói: “Thu tay lại đi! Tôi biết hai chị em cô đều là người hiền lành, đừng để hận thù che mất đôi mắt!”
Nghe tôi nói như thế, Liễu Lan bỗng cười thảm: “Muộn rồi..
Tất cả đều đã muộn rồi, chúng tôi không thể quay đầu mà hôm nay anh cũng không nên xuất hiện ở đây.” Nghe cô ta nói thể, trong lòng tôi thầm nghĩ không ổn rồi, tôi bèn chậm rãi đặt tay lên Kim Cương Xử ở hông để sẵn sàng ứng phó khi ma nữ nổi điên
Ai ngờ đúng lúc này tôi đột3nhiên cảm giác phía sau lạnh lẽo, tôi quay đầu lại theo bản năng thì thấy có một “Liễu Lan” xinh đẹp đứng ở phía sau lưng tôi.
Nhưng tôi hiểu ngay người phụ nữ mặt mũi không bị tổn hại này chính là Liễu Mai! Tối nhanh chóng lùi hai bước sang bên cạnh để hai người bọn họ xuất hiện trong tầm mắt của tôi.
Liễu Mai nói với vẻ độc ác: “Chị, nói mấy lời vô nghĩa này với hắn làm gì? Chỉ cần chị hút một tinh phách của đàn ông nữa là có thể khôi phục khuôn mặt, đến lúc đó chị không cần phải trốn cả ngày ở chỗ quỷ quái này nữa!”
Liễu Lan nghe thể thì hơi do dự, tôi nhận9ra ngay cô ta vẫn chưa hoàn toàn mất đi bản tính, bèn vội vàng nói: “Thật ra làm người hiền lành..
À, không đúng, làm ma hiền lành cũng không khó khăn gì, chỉ cần trong lòng cô có điều thiện thì cô sẽ phát hiện thế giới này rất tốt đẹp.”
Ai ngờ Liễu Mai nghe xong lại cười to: “Thế giới này có đẹp hay không còn cần anh đến nói với chúng tôi à? Chúng tôi đương nhiên biết thế giới này tươi đẹp, thể cho nên chúng tôi mới nghĩ hết tất cả biện pháp để ở lại trên thế giới này..
Anh chàng đẹp trai, tôi thấy anh đẹp trai như vậy chắc cũng rất tốt bụng, anh có đồng ý giúp chúng tôi không?” Tôi hừ lạnh: “Giúp thế nào? Giống mấy người Vương Bàn hả?”
Liễu Mai gật đầu: “Chà? Không ngờ anh hiểu chuyện thật đấy, chỉ cần anh chịu đưa nguyên thần và tinh phách cho chúng tôi thì chúng tôi sẽ có thể tiếp tục ở lại thế giới tươi đẹp này rồi.” Tôi đã hiểu tại sao Vương Bân chết vì tai nạn mà lại chẳng có tí tàn hồn nào, có vẻ là đã bị hai ma nữ này nuốt chửng! Tiếc là hiện giờ Chú Lê không ở đây, còn Đinh Nhất lại bị vây ở chỗ khác, lần nào cũng chỉ còn lại mỗi một người không biết hàng yêu đuổi qủy là tôi.
Nghĩ tới đây tôi siết mạnh cái Kim Cương Xử bên eo rồi nghĩ nếu thực sự không được thì đành liều mạng với họ vậy! Cũng vừa đúng lúc tôi đang muốn xem pháp khí để lại từ ngàn năm trước này có lợi hại như mấy người Đinh Nhất nói hay không..
Lúc này Liễu Mai nhìn thấy tay phải tôi vẫn luôn để sau lưng thì nghiêm nghị hỏi: “Anh đang giấu gì phía sau?”
Tôi cười lạnh và nói: “Tất nhiên là pháp khí để hàng yêu trừ ma! Trước khi đến đây tôi đã tìm hiểu tình huống của các cô rồi và cũng biết những năm qua hai người đã làm hại bao nhiêu tính mạng, vốn định khuyên các cô quay đầu là bờ, nhưng không ngờ hai cô lại ương bướng như thế!”
Ai ngờ Liễu Mai không bị lừa, chỉ thấy cô ta hừ nhẹ một tiếng: “Nếu như anh thật sự có bản lĩnh như thế thì đã ra tay từ lúc nhìn thấy chị tôi rồi, làm gì còn phí nhiều thời gian với chúng tôi như vậy? Anh định lừa con ma nào thế?”
Lúc đó đúng là tôi muốn thốt ra một câu: “Ừ đúng vậy, tôi đang lừa ma quỷ đấy!” Nhưng bây giờ còn chưa phải lúc vạch mặt với họ..
Nếu tôi không đoán sai thì lúc này Đinh Nhất đang nghĩ biện pháp tìm tôi, cho nên việc tôi phải làm là cố gắng kéo dài thời gian! Nghĩ tới đây, tôi cố ý ra vẻ nói: “Không có kiến thức đúng là không có kiến thức, làm ma nhiều năm rồi mà vẫn như vậy à? Các cô hẳn phải biết muốn chết rất dễ, ngay cả khi bấy giờ hai cô thấy mình rất lợi hại..
Nhưng đừng quên người giỏi còn có người giỏi hơn, tốt nhất đừng quá manh động nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đó!”
Liễu Lan nghe tôi nói rõ như thể hiển nhiên hơi dao động, cô ta ngẩng đầu nhìn về phía Liễu Mai sau đó lắc nhẹ đầu một cái để ra hiệu cho em gái đừng nóng vội
Tôi nhìn thấy hết hành động của hai chị em này, có vẻ như giữa hai người này, Liễu Lan sẽ là điểm đột phá
Thế là tôi rút tay từ phía sau về rồi nói: “Có một điều mà từ đầu tới giờ tôi nghĩ mãi vẫn không hiểu, đây là đã xảy ra chuyện gì mà cả hai chị em các cô lại biến thành dáng vẻ như bây giờ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.