Người Tìm Xác

Chương 1696: Hai yêu quái tranh chấp




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng vào lúc tôi đã thóa mạ Trang Hà từ đầu đến chân một trận rất lâu, điện thoại di động trên giường bỗng vang lên như kỳ tích..
Tôi lập tức cầm lấy xem, thấy quả nhiên là số điện thoại trâu bò muốn nổ trời của Trang Hà chủ động gọi lại.
Bắt máy, tối mở miệng nói luôn: “Tôi gửi định vị cho anh, anh nhanh chóng đến đây.” Tiếp đó, giọng Trang Hà lười biếng truyền ra từ trong điện thoại: “Có việc gì gấp mà đáng gửi tin nhắn hết lần này đến lần khác như đòi mạng thể hả? Cậu bị người ta cắm sừng à? Không đúng! Không phải những đứa con gái cậu thích đều đã...”
Tôi tức giận nói
“Anh lắm lời vô nghĩa quá! Đinh Nhất xảy ra chuyện rồi, tôi muốn3gặp bạn tốt phu nhân Kim của anh
Anh nghĩ cách nào nhanh nhanh dẫn gã đến đây gặp tôi!” Trang Hà nghe thể thì phì cười: “Cái giá của cậu to nhỉ, còn muốn cô ấy tới gặp cậu! Cậu nghĩ cho kĩ, bây giờ cô ấy đang lúc cô đơn lạnh lẽo đấy, một khi dính vào cô ấy thì cậu không dứt ra được đâu.”
Tôi liếc Bạch Linh Nhi bên cạnh, sau đó thở dài nói: “Không sao cả, dù sao cũng là rận nhiều rồi nên không cần sầu nữa, anh mau dẫn gã đến đây đi!” Cúp điện thoại rồi, chú họ lại hỏi: “Thế nào? Trang Hà nói khi nào cậu ta tới?” Tôi dùng vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Ai biết được, lời anh ta chẳng bao giờ đáng tin cậy,1dù sao cháu đã nói với anh ta rằng chuyện vô cùng khẩn cấp, bảo anh ta tự xem mà làm.”
Chú họ ngẫm nghĩ và bảo: “Bây giờ cũng không có cách khác, chỉ có thể chờ phu nhân Kim kia đến đây thôi.” Buổi tối ngày hôm sau, một mình tôi canh ở phòng bệnh của Đinh Nhất, chú Lê và chú họ bị tối đuổi về khách sạn nghỉ ngơi, dù sao trong khoảng thời gian ngắn Đinh Nhất cũng không tỉnh lại được, thật sự không cần tất cả mọi người trực ở bệnh viện
Tôi vốn cho rằng Bạch Linh Nhi sẽ ở lại với tôi, kết quả tối vừa xoay người đã phát hiện không biết con rắn trắng này đã đi từ khi nào rồi.
Thật ra cảm giác của tôi về con rắn3trắng này vẫn khá phức tạp, tuy rằng cô ta có khuôn mặt của một cô bé, nhưng tôi thật sự không biết rốt cuộc cô ta đã mấy nghìn tuổi..
Giống như tôi không biết rốt cuộc Trang Hà đã già bao nhiêu vậy.
Điểm chết người là cô ta còn coi tôi là chuyển thể của tay hòa thượng kia, luôn miệng bắt tôi trả nợ
Thật ra tôi thấy con rắn trắng này thích hòa thượng kia, trả nợ gì đó đều chỉ là một cái cớ vì cô ta muốn ở lại bên cạnh tôi mà thôi.
Nhưng trước tiên không nói tôi không phải, cho dù tôi thật sự là chuyển thể của Tuệ Không thì thế nào chứ? Đó đều là chuyện của kiếp trước, có liên quan một xu nào với tôi của kiếp này3đâu?
Tuy nhiên tôi cũng chỉ có thể nghĩ thầm những lời này ở trong lòng được thôi, tôi cũng không dám nói thẳng với Bạch Linh Nhi, dù sao cô ta cũng là một yêu quái vừa mới được thả ra không bao lâu, tâm tính còn chưa vững, lỡ đầu nểu trở mặt không nhận người thì không phải tôi sẽ chịu thiệt hay sao? Cho nên bây giờ tôi cũng chỉ có thể áp dụng chính sách kéo dài, dù sao cô ta bằng lòng đi theo thì cứ đi theo đi, tôi cố gắng coi cô ta như không tồn tại là được.
Ngay lúc tôi đang ngồi một mình suy nghĩ miên man trong phòng bệnh của Đinh Nhất, đột nhiên tôi ngửi thấy trong không khí bay tới một mùi thơm rất nồng, mùi9này hơi quen, hình như trước đây tôi đã từng ngửi thấy ở chỗ nào đó rồi.
Đột nhiên, dưới đan điền của tôi đột nhiên vọt ra một dòng nước ngầm, lúc ấy tôi lập tức nhớ ra mùi này là cái con mẹ gì rồi, còn không phải là hương hoan hỉ từng ngửi được lúc trước khi đến biệt thự của phu nhân Kim đấy à? Không cần suy nghĩ nhiều cũng biết, phu nhân Kim đã tới rồi, vì thế tôi trầm giọng nói với không khí: “Ở xa tới là khách, nếu phu nhân Kim đã tới thì cần gì phải trốn tránh chứ?”
Tôi vừa dứt lời thì thấy cửa phòng bệnh mở ra từ bên ngoài, một tiếng cười duyên vọng vào từ ngoài cửa: “Chó săn nhỏ à, đã lâu không gặp rồi nè...”
Tôi vừa nghe giọng nói này là đầu đã đau ong ong, nhớ lần trước gặp phu nhân Kim thì gã vẫn mang cái vỏ đàn ông, sao lúc này lại biến trở về thành phụ nữ rồi? Nhưng hiện nay có việc cầu người ta, nên tất nhiên phải nói chuyện khách sáo một chút
Vì thế tôi hít một hơi, sau đó cười và nói ra phía cửa: “Phu nhân Kim, lâu rồi không gặp vẫn khỏe chứ!”
Một thiếu phụ dáng người đẫy đà kéo một người đàn ông mặt mũi không tầm thường cùng nhau bước vào
Nếu là người không biết tình hình thực tế, chỉ sợ sẽ hâm mộ đôi trai xinh gái đẹp này rõ là xứng đôi, chứ không ngờ hai con hàng này lại là hai con yêu quái già nghìn năm chưa chết...
Ai ngờ sau khi phu nhân Kim vào phòng bệnh lại cau mày nói: “Hử? Mùi ở đây có gì sai sai! Trương Tiến Bảo, tôi thấy ấn đường của cậu biến thành màu đen, chắc chắn là bị yêu quái nào quấn lấy...” Suýt nữa tôi không cười phun ra, tôi tức giận nói: “Hai người các người không phải là yêu quái quấn lấy tôi sao?” Trang Hà cũng ngửi thử ở trong phòng, sau đó rất hứng thú nói với tôi: “Một khoảng thời gian không gặp, đời sống ngoài luồng của cậu khá phong phú đấy nhỉ!” Nói xong anh ta lại ngửi cẩn thận và nói: “Phải nói là đạo hạnh còn không thấp..
Trương Tiến Bảo, chẳng lẽ cậu chọc phải con yêu quái nào lợi hại nên nhờ chúng tôi tới giải quyết giùm cho cậu!” Tôi chỉ vào Đinh Nhất nằm trên giường: “Là Đinh Nhất bị chạy mất hồn, cho nên tôi muốn nhờ phu nhân Kim đến đây có vấn một chút chuyện.” Phu nhân Kim cười quyến rũ tới gần tôi: “Nhóc chó săn, cậu lại có việc cầu xin tôi, vậy cậu phải nghĩ cho kĩ, tôi luôn luôn không giúp việc không công..
Lần này cậu không cho tôi nếm được chút ngon ngọt thì không thể được.” Cô ta nói xong thì duỗi tay tới muốn sở mặt tối, đúng lúc này, chợt nghe phía sau tôi truyền đến một tiếng quát khẽ: “Buông móng vuốt của mi ra!”
Tôi lập tức đau đầu gấp đôi, vì thế vội quay đầu nhìn lại, thì thấy Bạch Linh Nhi vừa rồi không biết chạy đi đâu đã trở lại từ khi nào..
Trong lúc nhất thời không khí trong phòng bệnh khá căng thẳng! Hai yêu quái giống cái đều nhìn đối phương với vẻ mặt thù địch.
Còn Trang Hà thì dùng vẻ mặt xem náo nhiệt không chế to chuyện: “Chà, khẩu vị của cậu rất nặng nhé! Mặt hàng tanh như vậy cậu cũng vừa ý à?!” Tôi tức giận nói: “Cho nên tôi mới muốn giới thiệu cô ta cho anh đó! Hai người các người một tanh một khai, không phải là trời sinh một đôi hay sao...”
Nhưng trước tiên không nói tôi không phải, cho dù tôi thật sự là chuyển thể của Tuệ Không thì thế nào chứ? Đó đều là chuyện của kiếp trước, có liên quan một xu nào với tôi của kiếp này đâu?
Tuy nhiên tôi cũng chỉ có thể nghĩ thầm những lời này ở trong lòng được thôi, tôi cũng không dám nói thẳng với Bạch Linh Nhi, dù sao cô ta cũng là một yêu quái vừa mới được thả ra không bao lâu, tâm tính còn chưa vững, lỡ đầu nểu trở mặt không nhận người thì không phải tôi sẽ chịu thiệt hay sao? Cho nên bây giờ tôi cũng chỉ có thể áp dụng chính sách kéo dài, dù sao cô ta bằng lòng đi theo thì cứ đi theo đi, tôi cố gắng coi cô ta như không tồn tại là được.
Ngay lúc tôi đang ngồi một mình suy nghĩ miên man trong phòng bệnh của Đinh Nhất, đột nhiên tôi ngửi thấy trong không khí bay tới một mùi thơm rất nồng, mùi này hơi quen, hình như trước đây tôi đã từng ngửi thấy ở chỗ nào đó rồi.
Đột nhiên, dưới đan điền của tôi đột nhiên vọt ra một dòng nước ngầm, lúc ấy tôi lập tức nhớ ra mùi này là cái con mẹ gì rồi, còn không phải là hương hoan hỉ từng ngửi được lúc trước khi đến biệt thự của phu nhân Kim đấy à? Không cần suy nghĩ nhiều cũng biết, phu nhân Kim đã tới rồi, vì thế tôi trầm giọng nói với không khí: “Ở xa tới là khách, nếu phu nhân Kim đã tới thì cần gì phải trốn tránh chứ?”
Tôi vừa dứt lời thì thấy cửa phòng bệnh mở ra từ bên ngoài, một tiếng cười duyên vọng vào từ ngoài cửa: “Chó săn nhỏ à, đã lâu không gặp rồi nè...”
Tôi vừa nghe giọng nói này là đầu đã đau ong ong, nhớ lần trước gặp phu nhân Kim thì gã vẫn mang cái vỏ đàn ông, sao lúc này lại biến trở về thành phụ nữ rồi? Nhưng hiện nay có việc cầu người ta, nên tất nhiên phải nói chuyện khách sáo một chút
Vì thế tôi hít một hơi, sau đó cười và nói ra phía cửa: “Phu nhân Kim, lâu rồi không gặp vẫn khỏe chứ!”
Một thiếu phụ dáng người đẫy đà kéo một người đàn ông mặt mũi không tầm thường cùng nhau bước vào
Nếu là người không biết tình hình thực tế, chỉ sợ sẽ hâm mộ đôi trai xinh gái đẹp này rõ là xứng đôi, chứ không ngờ hai con hàng này lại là hai con yêu quái già nghìn năm chưa chết...
Ai ngờ sau khi phu nhân Kim vào phòng bệnh lại cau mày nói: “Hử? Mùi ở đây có gì sai sai! Trương Tiến Bảo, tôi thấy ấn đường của cậu biến thành màu đen, chắc chắn là bị yêu quái nào quấn lấy...” Suýt nữa tôi không cười phun ra, tôi tức giận nói: “Hai người các người không phải là yêu quái quấn lấy tôi sao?” Trang Hà cũng ngửi thử ở trong phòng, sau đó rất hứng thú nói với tôi: “Một khoảng thời gian không gặp, đời sống ngoài luồng của cậu khá phong phú đấy nhỉ!” Nói xong anh ta lại ngửi cẩn thận và nói: “Phải nói là đạo hạnh còn không thấp..
Trương Tiến Bảo, chẳng lẽ cậu chọc phải con yêu quái nào lợi hại nên nhờ chúng tôi tới giải quyết giùm cho cậu!” Tôi chỉ vào Đinh Nhất nằm trên giường: “Là Đinh Nhất bị chạy mất hồn, cho nên tôi muốn nhờ phu nhân Kim đến đây có vấn một chút chuyện.” Phu nhân Kim cười quyến rũ tới gần tôi: “Nhóc chó săn, cậu lại có việc cầu xin tôi, vậy cậu phải nghĩ cho kĩ, tôi luôn luôn không giúp việc không công..
Lần này cậu không cho tôi nếm được chút ngon ngọt thì không thể được.” Cô ta nói xong thì duỗi tay tới muốn sở mặt tối, đúng lúc này, chợt nghe phía sau tôi truyền đến một tiếng quát khẽ: “Buông móng vuốt của mi ra!”
Tôi lập tức đau đầu gấp đôi, vì thế vội quay đầu nhìn lại, thì thấy Bạch Linh Nhi vừa rồi không biết chạy đi đâu đã trở lại từ khi nào..
Trong lúc nhất thời không khí trong phòng bệnh khá căng thẳng! Hai yêu quái giống cái đều nhìn đối phương với vẻ mặt thù địch.
Còn Trang Hà thì dùng vẻ mặt xem náo nhiệt không chế to chuyện: “Chà, khẩu vị của cậu rất nặng nhé! Mặt hàng tanh như vậy cậu cũng vừa ý à?!” Tôi tức giận nói: “Cho nên tôi mới muốn giới thiệu cô ta cho anh đó! Hai người các người một tanh một khai, không phải là trời sinh một đôi hay sao...”
Lúc này phu nhân Kim khẽ thở dài và nói: “Không phải tôi không muốn giúp cậu, mà là đối với cậu mà nói, việc này căn bản là không thể làm được, nhân vật lớn rút tinh phách của Đinh Nhất đi là người cậu sẽ mãi mãi không tưởng tượng đến được..
Cứ nói thế này đi, có hàng nghìn hàng vạn cách có thể tìm lại sinh hồn của Đinh Nhất, nhưng cậu lại cứ nhất định chọn cách khó nhất để làm, chẳng phải hoàn toàn là nói chuyện vớ vẩn hay sao?”
Tôi nghe vậy thì ít nhiều hơi nhụt chí, nhưng tôi biết tuy rằng có rất nhiều cách tìm thấy sinh hồn của Đinh Nhất, nhưng với tình hình trước mắt, không có một cách nào có thể tìm về được sinh hồn chân chính của anh ta.
Nghĩ đến đây, tôi nói với phu nhân Kim bằng giọng nặng trịch: “Vậy được, cô nói trừ cách này ra, vẫn có trăm nghìn cách khác hả? Chỉ cần có thể tìm lại sinh hồn của Đinh Nhất, tôi sẽ không rối rắm việc có thể tìm về tinh phách bị rút đi lúc trước hay không nữa.”
Phu nhân Kim suy nghĩ và nói: “Gọi hồn bằng ngày sinh tháng đẻ của cậu ta...”
Tôi lập tức ngắt lời cô ta: “Trên đời này không có ai biết ngày sinh tháng đẻ của Đinh Nhất là gì.”
Phu nhân Kim bị tôi chọn họng mà sửng sốt, suy nghĩ rồi lại tiếp tục nói: “Đến Âm Ti tìm âm sai giúp, nhất định bọn họ có thể tìm được sinh hồn của Đinh Nhất, nếu cậu không có người quen thì tôi có thể giới thiệu cho cậu.” Tôi nói như hơi phát điên: “Tôi đã tự mình đến trạm dịch Hoàng Tuyền một chuyến, bên đó căn bản không có sinh hồn của Đinh Nhất.”
“Cái gì? Cậu đi đâu cơ?” Trang Hà khẽ giật mình hỏi.
“Trạm dịch Hoàng Tuyền, làm sao vậy?” Mặt tôi không cảm xúc
Trang Hà cười với vẻ hơi khó mà tin nổi: “Có phải cậu chán sống rồi hay không?! Còn xuống ÂM TÀO Địa Phủ tìm cách?” Tôi giải thích với anh ta một cách bất đắc dĩ: “Lúc ấy tôi cũng cho rằng sinh hồn của Đinh Nhất bị âm sai làm việc gần đó câu đi rồi, vì vậy đuổi theo thẳng tới trạm dịch Hoàng Tuyển, kết quả cuối cùng lại phát hiện đuổi theo sai người.”
Trang Hà thử hỏi dò tôi: “Sau khi cậu đến trạm dịch Hoàng Tuyền, có xảy ra chuyện gì đặc biệt không?” Tôi lắc đầu đáp: “Không cảm thấy có chuyện gì đặc biệt..
Nổi gió to có tính không?” “Nổi gió to? Cậu nói là trạm dịch Hoàng Tuyền nổi gió? Sao có thể chứ?” Phu nhân Kim tỏ vẻ giật mình.
“Nghĩa là sao, trạm dịch Hoàng Tuyền không thể nổi gió à?” Tôi khó hiểu hỏi.
Trang Hà xua tay với phu nhân Kim, ra hiệu cô ta đừng ngắt lời tôi, sau đó anh ta quay lại tiếp tục truy hỏi tôi: “Tình huống thế nào mà lại đột nhiên nổi gió?” Tôi nhớ lại rồi kể tình hình lúc đó cho bọn họ
Nghe xong, sắc mặt của Trang Hà vô cùng khó coi, đặc biệt là khi anh ta nghe nói tôi đã vượt qua ranh giới âm dương, sắc mặt quả thật là khó coi đến cùng cực
“Làm sao vậy..
anh đừng nói với tối trận gió to kỳ lạ kia có liên quan tới tôi nhé? Tôi nào có bản lĩnh lớn như vậy! Các người đều không nhìn thấy, lúc ấy rất nhiều âm hồn đều bị thổi lên trời, nếu còn thổi thêm một lát, có lẽ đám âm sai đó sẽ không kéo nổi nữa.” Tôi buồn cười nói
Kết quả lúc này Trang Hà đột nhiên nổi giận: “Cậu còn có mặt mũi mà cười! Suýt chút nữa cậu đã gây ra tai họa lớn đó có biết hay không?!” Tôi khó hiểu hỏi: “Anh hù dọa ai đây? Lúc ấy lão Bạch cũng đâu nói tôi gây tai họa đâu..
Còn nữa, sao tôi lại gây tai hoạ?” Trang Hà bị tôi hỏi thì sửng sốt, ậm ừ cả buổi mới nói: “Cậu là một người sống bước lên đường đến Hoàng Tuyền thì đương nhiên sẽ, sẽ gây ra gió to! Nơi đó chỉ có âm hồn mới có thể đi, người sống, còn thở đều không thể đi! Đây là quy củ..
Một khi có người trái với quy củ thì dĩ nhiên sẽ xuất hiện hiện tượng lạ nào đó.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.