Người Tìm Xác

Chương 1676: Tìm cách hỗ trợ đinh nhất




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng đương nhiên tôi không để hắn có cơ hội này, tôi dùng đầu gối đè lên lưng hắn, lúc này nửa người dưới của hắn giống như con rắn không ngừng vặn vẹo, nhưng cũng không lật được tôi ra.
Lúc này tôi phát hiện hai tay con hàng này giống như đã bị phế, mặc kệ thân thể vặn vẹo đến thế nào, hai tay hắn vẫn dán chặt vào hai bên người
Tôi cảm thấy cũng đúng, rắn thì làm gì có tay, cho nên sau khi tên này bị xà tinh ám lên người, hắn cũng quên luôn đôi tay của mình rồi.
Nếu hai tay của hắn đã không dùng được thì tôi có gì phải sợ chứ? Thế là tôi xoay người, cởi dây giày của hắn ra, rồi vặn cánh3tay ở hai bên người hắn, sau đó dùng dây giày cột chặt lại
Sau khi bị cột chặt hai tay, hai chân con hàng này vẫn không ngừng giãy giụa, có mấy lần còn có ý định quyết tâm đứng lên..
Tôi thấy hầu hết sức lực của tên này đều dồn xuống nửa người dưới, bèn nhanh chóng đứng lên kéo hai chân hắn rồi đập liên tục vào tảng đá
Dù sao cũng là máu thịt trên cơ thể sau khi bị đập mấy lần, hắn cũng ngất đi trong chốc lát, tôi tranh thủ lấy sợi dây giày còn lại trói hai chân hắn lại thật chặt rồi buộc hai đầu dây lại với đầu dây giày buộc tay hắn
Nhìn tên chết tiệt này cuối cùng cũng bị tôi trói lại như heo,0tôi thở ra một hơi thật dài..
Nhưng kết quả là tôi còn chưa kịp thở phào thì đã nghe thấy tiếng rầm vang lên, tảng đá lớn chặn ở lối vào hang bị một lực mạnh đẩy ra một bên, lúc này một tên khác máu me đầy mặt đang chui ra khỏi lối vào.
Nhìn thấy cảnh này mà tim tôi thắt lại, xem ra đúng là tôi đã đánh giá thấp sức lực của tên kia, ấy vậy mà hắn lại dùng đầu để đẩy khối đá lớn kia ra
Không biết có khi nào đầu hắn nát luôn rồi không
Nếu biết hắn làm như thế thì tôi đã không dùng biện pháp này rồi.
Ánh sáng trong này không đủ, tôi cũng chỉ nhìn thấy được ở khu vực có ánh đèn chiếu đến,5cho nên tôi cũng không biết tên này có bị thương nặng không
Nhưng tôi thấy hai mắt hắn trắng dã, mặt toàn là máu, dáng vẻ trông rất đáng sợ.
Tôi vốn định đưa tên đã bị trói chặt đang vặn vẹo liên tục kia lên trước, nhưng trong tình huống này, đành phải trói cả hai lại rồi cùng đưa lên một thể thôi
Tên kia nhìn thấy đồng bọn của mình bị trói chổng bốn vó lên trời, thì tức giận nhìn về phía tôi..
Có vẻ tính tình tên này tương đối nóng nảy, đầu bị đập chảy máu đến mức thể rồi mà vẫn còn tức giận há to miệng lao đến đánh tối
Lúc ấy tôi nhìn hàm răng trắng hếu của hắn mà lòng hốt hoảng, thầm mắng: “Móa! Không phải con4quỷ này định cắn mình thật đấy chứ?!”
Trong một khoảnh khắc tôi chần chờ, hắn đã há rộng miệng lao đến gần..
tôi muốn tránh đi thì phát hiện đã muộn
May mà quần áo trên người tôi toàn là nước bùn đã khô lại, ít nhiều gì vẫn tạo được một lớp bảo vệ, mặc dù tôi bị hắn cắn một phát vào tay nhưng chỉ bị rách một mảnh tay áo thôi.
Chỉ thể này cũng khiến tôi kinh hãi, may mà còn có áo bên ngoài, chứ nếu hắn cắn trực tiếp vào da thịt tôi, chắc có khi xé toang được một khối thịt ấy chứ.
Tôi nhấc chân đá cho con hàng kia một cái, đạp hắn ngã lăn trên đất, nhưng không ngờ lại đúng ý hắn, hắn nhanh chóng trườn đến9bên chân tôi, há mồm định cắn vào bắp chân tôi!
May mà tôi phản ứng nhanh, lập tức dùng con dao thép trong tay chặn hàm răng cứng nhắc của hắn lại, một tiếng “Rắc” vang lên, hắn ta cắn thẳng vào lưỡi dao.
Lúc đó tôi thực sự muốn cho hắn một dao giải quyết luôn cho xong, nhưng cuối cùng lý trí vẫn chiến thắng xúc động, tối cầm đuôi dao lôi hắn dậy
May mà tên điên này cũng có tí đầu óc, cắn thứ gì rồi là cắn thật chặt không há ra cắn thứ khác, cho nên dù bị tôi lôi lên cũng không biết buông lưỡi dao ra cắn lại tôi.
Thế là tôi dùng sức kéo chuôi dao về phía sau, đem tên kia đập cả người lên mặt đất
Sau đó tôi lặp lại chiêu cũ, đạp vào giữa lưng của hắn, mà con hàng này vẫn ngậm con dao trong miệng, đang chiến đấu với nó, chắc hẳn nhất định phải cắn đứt bằng được lưỡi dao mới thôi.
Chờ đến khi tôi trói chặt tay chân của hắn lại, định đi ra rút con dao ra thì thấy trong miệng hắn đã toàn máu là máu!! Mẹ..
không biết có phải đã cắt mất lưỡi hắn ra rồi không.
Không còn cách nào, tôi đành móc một đoạn xương người trong đống nước bùn ra, sau đó cố gắng cay hàm răng cắn chặt của hắn
Cho đến khi tôi dùng hết sức đổi được con dao trong miệng hắn thành cục xương kia thì có hai cái răng đã cùng đi ra với con dao của tôi, rơi xuống đất
Tôi nhìn hai cái răng mà nghĩ thầm, xem ra tên này khi quay về phải đi gặp nha sĩ rồi...
Tôi nhìn hai con hàng đang không ngừng giãy giụa trên nước bùn, thầm nghĩ có thể đưa chúng lên rồi
Chỉ là không biết khi chú Lê nhìn thấy tôi lại đưa lên cho chú ấy hai kẻ thần chí không rõ ràng thì có cảm thấy đau đầu không
nhỉ?
Để phòng ngừa hai người bọn họ giãy giụa quá nhiều sẽ khiến dây thừng quấn lại với nhau, tôi đưa từng người lên một
Chờ khi bọn họ đã được lôi ra hẳn khỏi hổ trời, tôi mới xoay người quay trở lại lối vào tối tăm chật hẹp kia, tôi không hề do dự chui vào ngay
Quay trở lại hang động đá vôi kia một lần nữa, tâm trạng tôi lúc này khác hoàn toàn khi nãy, tôi nghĩ rằng sau khi giải quyết được hai con “động vật thân mềm” phiền phức kia, thì cứu Đinh Nhất sẽ dễ như ăn bữa sáng vậy
Nhưng khi quay lại trong hang, tôi mới thấy rằng mọi thứ không hề đơn giản như tôi nghĩ..
Tôi nhìn thấy con rắn lớn khi nãy nằm bên cạnh Đinh Nhất bây giờ đã đổi vị trí, có lẽ vừa rồi tôi bắt hai con hàng kia đã khiến con súc sinh này tỉnh lại.
Nghĩ đến đây tôi không khỏi hoảng sợ, may mà con rắn trắng này khi nãy không đói bụng, nếu không chỉ sợ lúc này Đinh Nhất sớm đã thành món ăn trong bụng nó
Nếu thật sự như vậy..
tôi có chết xuống âm phủ cũng không dám nhìn mặt Đinh Nhất.
Tôi thấy mặc dù vị trí của con rắn trắng đã thay đổi, nhưng nó vẫn nằm yên không nhúc nhích, còn Đinh Nhất bên cạnh vẫn duy trì tư thế nằm rạp trên đất như cũ
Trong một khoảnh khắc, trái tim tôi đột nhiên trở nên rất sợ hãi
Tất cả sự tự tin trước đó đối với Đinh Nhất đều biến mất.
Bởi vì anh ta thực sự quá yên lặng, lúc trước cho dù có bị thương nặng đến thế nào anh ta cũng chưa từng bị hôn mê bất tỉnh lâu như bây giờ, thậm chí có một khoảnh khắc..
Tôi đã nghi ngờ liệu có phải anh ta không có nhịp tim không?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.