Người Tìm Xác

Chương 1657: Đổi cách tìm kiếm




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi cha anh ta trở về, ít nhất Phương Tư Triệu đã có trụ cột, hai người liên hệ với tất cả họ hàng thân thích mà không có kết quả nên chỉ đành lựa chọn báo cảnh sát.
Sau khi cảnh sát đến, họ kiểm tra kỹ càng phía trước và phía sau nhà, nhưng lúc đó đang là mùa mưa nên cảnh sát cũng không tìm được manh mối nào có giá trị
Hơn nữa khi đó điện thoại còn chưa phổ biến, nhà họ Phương chỉ có vợ chồng Phương Tư Quyên có một chiếc
Chỉ tiếc là chiếc điện thoại này vẫn luôn ở vào trạng thái tắt máy, cho nên cảnh sát cũng không có biện pháp nào cả.
Thôn Đại Vương mà nhà họ Phương sống có khoảng một trăm nhân khẩu,3trong một đêm lại mất tích sáu người dẫn đến oanh động khá lớn
Mọi người thi nhau hoài nghi không biết có phải sáu người nhà này đã bị “Sơn tinh quỷ quái” hại chết hay không? Vì nhà họ Phương nằm ở tận đầu hướng Tây của thôn và gần với ngọn núi phía sau.
Bởi trong nhà không có dấu vết bị lục lọi cho nên lúc đó cảnh sát nhận định đây không phải vụ án cướp tài sản..
Nhưng họ lại không thể giải thích sáu người nhà này đã đi đâu? Tình huống “Sống không thấy người chết không thấy xác” ở những năm đó không hiếm thấy, nhưng đa số đều vì nguyên nhân nào đó mà mất liên lạc với người nhà, qua một thời gian là sẽ tìm được,0cho nên lúc đó cảnh sát tra án của địa phương khuyên Phương Tự Bình liên lạc với một số người thân ở nơi khác, biết đâu hai ông bà dẫn theo bọn nhỏ đi thăm người thân mà không nói với bọn họ thì sao.
Nhưng Phương Tự Bình lại không nghĩ như thể bởi vì đầu tiên lúc Phương Tự Triệu trở về thầy của nhà mở toang, thử hỏi có ai đi thăm người thân lại mở tung cửa ra như thể không? Hơn nữa, mấy nhà hàng xóm bên cạnh cũng kể lại là trước đó không nghe thấy hai ông bà họ Phương nói muốn đi đâu cả
Đủ điểm đáng ngờ bày ra trước mắt nên Phương Tư Bình không suy nghĩ lạc quan như cảnh sát
Ông ta thấy..
Chuyện này không5hề đơn giản như thế.
Ngày thứ hai từ khi xảy ra chuyện, chú hai của Phương Tư Triệu là Phương Tư An cũng từ nơi khác chạy về để giúp đỡ Phương Tư Bình đi tìm kiếm
Bây giờ trong nhà chỉ còn lại ba người đàn ông, vì thế họ ngồi xuống mở một cuộc họp đế thương lượng tiếp theo nên làm gì.
Người luôn có nhiều mưu mẹo là Phương Tư An vậy mà lần này không đưa ra chủ ý gì, cuối cùng vẫn là Phương Tự Bình quyết định anh em họ chia làm hai đường đến mấy nhà người thân xem thử, biết đâu bọn họ thật sự đi đến nhà ai đó thì sao? Còn Phương Tư Triệu ở lại chỗ này vì nhỡ đâu ông bà lại trở về4từ bên ngoài! Lúc đó anh ta cũng có thể báo ngay cho cha và chú của mình
Đối với tình hình lúc đó, bọn họ chỉ có thể gửi hy vọng vào những lời cảnh sát nói là đúng, sáu người này chỉ là đi nơi khác thăm người thân..
Thế nhưng sau một thời gian tìm kiếm, hai anh em Phương Tự Bình đều choáng váng vì đã đi khắp nhà họ hàng thân thích mà vẫn không hề thấy bóng dáng bọn họ đâu.
Chuyện đã đến nước này thì tất cả những gì bọn họ có thể làm chỉ là chờ đợi..
Nhưng Phương Tư Triệu không ngờ được là đã chờ vài chục năm đến tận bây giờ vẫn không có bất cứ tin tức gì
Chuyện này đã thành một cây gai trong lòng9cha của Phương Tư Triệu, vẫn luôn làm ông ấy lo lắng bất an..
Ai ngờ năm ngoái ông Phương Tự Bình làm xét nghiệm lại phát hiện mình bị ung thư gan thời kỳ cuối, không sống được bao lâu nữa, vì thế nguyện vọng lớn nhất của ông ấy lúc này là tìm được cha mẹ mình và cả hai vợ chồng em gái năm đó đã đi đầu.
Phương Tư Triệu vì muốn hoàn thành tâm nguyện của cha mà đã phí khá nhiều tâm tư
Nhưng manh mối lúc đó để lại quá ít, anh ta cũng không điều tra được nguyên nhân ông bà mình mất tích
Mà năm đó Phương Tư Triệu còn rất trẻ nên thiếu sự phán đoán đối với sự vật xung quanh, hiện giờ nhớ lại luôn cảm giác có chỗ nào đó không đúng.
Sau đó có một người bạn của Phương Tư Triệu trong lúc trò chuyện đã đưa ra một đề nghị, bảo anh ta đổi cách tìm kiếm
Lúc đầu Phương Tư Triệu cũng không hiểu người bạn nói “Đổi cách tìm kiếm” nghĩa là gì?
Sau đó người bạn kia nói cho anh ta biết, chuyện đã qua nhiều năm như vậy rồi, vì người mất tích là thân nhân của Phương Tư Triệu nên anh ta nhìn không rõ..
Mà do người bạn đó là người ngoài nên nhìn qua đã thấy ngay.
Nếu như tỉnh táo phân tích thì chuyện này không khó lắm, thật ra khả năng còn sống của sáu người này vô cùng nhỏ
Chưa nói đến gia đình bốn người của cô Phương Tư Triệu mà chỉ nói đến hai ông bà già! Năm đó hai ông bà già đã qua tuổi tám mươi, hơn nữa bây giờ đã qua vài chục năm nên ông bà khó mà còn sống nữa.
Lúc trước Phương Tự Triệu chưa từng tin quỷ thần, tất nhiên anh ta không hiểu ý người bạn đó nói, sau đó người bạn lại kiên nhẫn giải thích mất một lúc lâu thì anh ta mới hiểu, hóa ra đổi cách tìm kiếm nghĩa là “tìm xác”.
Kinh nghiệm của những năm lập nghiệp vừa qua khiến Phương Tư Triệu hiểu được một điều, khi anh ta tiến vào một lĩnh vực mình chưa quen thuộc thì cách duy nhất không phải đi đường vòng chính là tìm cao nhân của lĩnh vực này hỗ trợ..
Cho nên anh ta trải qua nhiều phen tìm hiểu mới tìm được đến chỗ Chú Lê.
Lúc này tôi khép “bộp” cặp hồ sơ lại, sau đó quay đầu nói: “Với kinh nghiệm nhiều năm của cháu thì có thể khẳng định sáu người này đã chết rồi...” Chú Lê nghe mà không thèm ngước mí mắt lên, tiếp tục cúi đầu mân mê tấm giấy bìa màu vàng trong tay, chú nói: “Chú cũng biết..
Nhưng vấn đề là xác của bọn họ đâu?” Tôi suy nghĩ sau đó thở dài: “Nếu như năm đó cảnh sát phá án cẩn thận tìm kiếm thì có lẽ không khó để tìm được...”
“Nghĩa là sao?” Chú Lê nhìn về phía tôi
Tôi phân tích cho chú nghe: “Chú nghĩ xem! Năm đó thôn này của bọn họ hiếm người có điện thoại, hơn nữa càng không có phương tiện giao thông hiện đại
Đây là sáu cái xác đấy! Cho dù bỏ qua không tính hai đứa bé thì vẫn còn bốn người lớn nữa mà? Chở nhiều xác như thể ra chỗ khác rồi sau đó giấu đi..
Đây đâu phải là công việc nhỏ
Chú Lê nghe xong thì gật đầu: “Hoàn toàn chính xác..
Đừng nói là chở thi thể đi, mà chỉ cần đào hố chôn họ thôi cũng phải mất một buổi tối rồi!”
Tôi lại tiếp tục nói: “Cho nên nhất định những cái xác này lúc trước đã được giấu ở một chỗ rất bí mật và có sẵn, không cần phải mất công đào bới
Theo lịch thì lúc đó đang mùa mưa, cho nên xung quanh không lưu lại dấu vết nào có giá trị, nhưng cũng không thể nói là hoàn toàn không có..
Chỉ tiếc hiện giờ đã qua nhiều năm nên hung thủ có quá nhiều cơ hội để chuyển thi thể đi chỗ khác rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.