Người Đẹp Thẩm Mỹ

Chương 111:




Tịnh Nhi mua một đống lớn đồ đạc, xách lỉnh kỉnh chạy về quán cafe gần phim trường nhất càn quét đồ uống. Cô vừa đứng chờ nhân viên phục vụ làm việc, vừa rà soát lại toàn bộ mọi thứ cần mua trên giấy, thấy không còn thiếu thứ gì mới hài lòng đứng dựa vào bàn, hưởng thụ điều hòa dịu mát. Mặc dù đã sắp sang tháng 9 nhưng không khí cũng chẳng dễ chịu hơn là bao nhiêu, ngoại trừ việc lúc này đã không còn tiếng ve ầm ĩ nữa.
Aiii~ Nhớ lại thời gian trước mới thực sự bi thống không nguôi.
Những khu chung cư cao tầng khác khi lên đến một tầng lầu nhất định nào đó thì hoàn toàn không cần nghe đến thứ tiếng ồn tự nhiên kia nữa. Một phần vì độ cao, một phần cũng do nơi này là thành phố, cây xanh ít thành ra ve cũng không nhiều. Thế nhưng... Thế nhưng là.. Chung cư của bạn Nhi chính là nơi ngược đời vô cùng!
Chỗ này gần công viên, tất nhiên nhiều cây xanh!
Chỗ này có một người chủ kì lạ, mong muốn phủ xanh thành phố đầy khói bụi, nên kết quả tất yếu chung chư của ông ta cũng tràn ngập màu xanh!
Chỉ cần có chỗ lưu trú đủ để giống loài côn trùng đáng ghét đó sinh sôi mạnh mẽ. Cứ nhớ lại những ngày hè đó, tâm trí Tịnh Nhi không nhịn được rét lạnh, đồng dạng thân thể bên ngoài cũng đánh một cái rùng mình, ra sức hắt hơi một phát thật lớn!
Kì quái.. Thần mong mình sao?
Lẽ nào là kết quả xét nghiệm đã có..
Tự dưng trong lòng có dự cảm không tốt cho lắm..
"Hi, Tịnh Nhi đúng không?" Một người không rõ danh tính đứng ở bàn số 10 vui vẻ đưa tay qua vẫy cô, cũng nhanh chóng di chuyển rời khỏi đó, tiến đến trước mặt Tịnh Nhi. Cô hơi thất thần, nhưng rất nhanh đã nhận ra vị này là ai!
Circle - tác giả trẻ nổi danh của nước A!
Không phải giờ này anh ta vẫn nên chu du đi khắp mọi miền tổ quốc của cô hay sao? Tự dưng có mặt ở đây là thế nào? Hơn nữa.. xem cái cung cách nói chuyện kia ai mà tưởng tượng được anh ta là người ngoại quốc và vừa mới tới đây có một thời gian ngắn chứ?
Không hổ danh thiên tài, học cái gì cũng nhanh, thứ tốc độ mà người thường như cô chẳng bao giờ có thể sánh nổi..
Nhịn xuống ai oán trong lòng, Tịnh Nhi dù muốn hay không cũng phải lịch sự đáp lại. Cô đứng thẳng người, hơi hơi mỉm cười. Bỗng dưng trong đầu vang vọng mấy câu nói bậy mà hôm trước Kim Huệ đã vô tình nói ra, cái gì mà.. 
Vị Circle này đặc biết yêu thích em, còn muốn chuyển đến cùng chung cư với em để dễ bề gặp mắt.. 
Vì em nên anh ta mới đến SM.. 
Vì em nên anh ta mới tới đây..
Ây.. Lại nghĩ loạn rồi!
Làm như ai cũng có thể khẩu vị nặng giống như boss nhà mình không bằng! Tịnh Nhi điên cuồng lắc đầu trong lòng, cô tự nhận thức được mình không có khả năng cũng không hề muốn có hậu cung, có dàn Harem hùng hậu. Hơn nữa, cô thả thính được con cá béo Đại Thần chính là chuyện may mắn nhất trong cuộc đời này của cô. Thật sự giống như vô ý mua vé xổ số, ai mà ngờ được mua một lần lại trúng luôn độc đắc..
"Chào anh!" Tịnh Nhi hơi cúi đầu, suy nghĩ một chút vẫn quyết định nói "Cảm ơn anh về chuyện lần trước!"
"Không có gì.." Circle vốn muốn thực hành chào hỏi kiểu phương Tây với cô gái nhỏ bé này, nhưng thấy cô tự dưng sử dụng đại lễ với mình như vậy, bàn tay đang chuẩn bị đưa ra cũng bị thu hồi lại "Dù sao tôi cũng không giúp được cô, cuối cùng vẫn làm cô bị thương.."
"Cũng đâu phải lỗi của anh?" Cố gắng nặn ra một nụ cười, kì quái, thế nào mà cô lại có cảm giác anh ta đang tự nhận lỗi và chính nạn nhân là cô đây lại phải đi an ủi anh ta vậy? "Nếu không nhờ anh chắc tôi thảm rồi!"
"Vậy.." Circle cười như không cười, đôi mắt hổ phách mị hoặc bắn ra mấy tia nhìn quyến rũ. Mấy cô nữ sinh nhỏ vốn để ý anh chàng ngoại quốc này từ lâu, tự dưng bắt được ánh nhìn này của anh ta lập tức ôm tim gục ngã!
Sức sát thương cũng thật lớn quá mức!
Tịnh Nhi ở bên cạnh vừa nghĩ vừa nuốt nước bọt, cũng may cô có Đại Thần siêu cấp đẹp trai mỗi ngày luyện tinh thần cho rồi. Nếu là cô trước đây nhất định sẽ bị một chiêu này của Circle ám toán, tình nguyện ôm chân anh ta kêu gào: Phúc hắc công của emmmm!
"Tịnh Nhi, muốn cảm ơn cũng không nên chỉ dùng lời như thế.." Anh ta hơi nhíu mày, cái nhìn này anh đã luyện tập rất nhiều lần trước gương rồi, đến chính mình còn mê mình chết đi được, vậy mà cô gái này không mảy may để ý là sao?
Chưa đủ đẹp? Hay là cô ấy.. les?
"Hình như ở chỗ cô gọi đó là không thành ý thì phải?"
"A.. Hả?" Tịnh Nhi không ngờ bạn Circle này vừa tới đã nhắc cô trả nợ, mặc dù nội dung câu chuyện hơi bị vô duyên nhưng sao Tịnh Nhi lại không thấy phản cảm với anh ta nhỉ? Kì quái, lẽ nào vì vị này đẹp?
"Thế này đi.. Chủ nhật tuần này tôi chính thức dọn vào chung cư.." Circle nói nhanh, bàn tay nắm chặt quả quyết ".. Bữa tối có làm tiệc nhỏ, Tịnh Nhi mang quà tới chúc mừng có được không?"
"Chủ nhật tuần này?" Lúc đó cô sớm đã đi rồi, ở đấy mà mang quà đến chúc mừng.. Cơ mà anh ta muốn quà cũng không phải không có cách, cô nhờ chị gái Kim Huệ đem tới giùm là xong xuôi hết! "Thế.."
"Không nói chuyện nữa.." Circle tất nhiên thấy vẻ phân vân do dự trên mặt Tịnh Nhi, anh vội vã xoay người bước đi " Tôi phải đến tổng công ti làm chút việc, hẹn gặp lại vào chủ nhật!"
"..."
*
Tịnh Nhi trở lại phim trường đã là chuyện của mấy chục phút sau, hai tay cô rã rời vì xách đồ nặng đi trong thời gian dài, trán cũng đã lấm tấm mồ hôi, lau đi không kịp. Thực ra Tịnh Nhi có thể không cần tự ngược bản thân như thế, Đại Thần thuê cho cô rất nhiều vệ sĩ, cô hoàn toàn có thể nhờ nhưng người sức khỏe phi thường đó giúp đỡ. Thế nhưng bạn nữ nào đó vì đề cao sĩ diện của bản thân, lại chứng minh luôn mình không phải người vô dụng nên triệt để nuốt toàn bộ khổ vào trong, hùng hổ xách đồ!
Mấy vị vệ sĩ thấy cổng phim trường đã ở ngay trước mắt cũng không theo cô vào nữa, họ âm thầm tản ra các góc, chờ đợi Tịnh Nhi trở ra sẽ tiếp tục theo sát.
Công việc của mấy người không tính là khó khăn, boss đã nói chỉ cần canh phòng cẩn thận không để cô gái này chạy mất là được. Mấy ngày hôm nay Tịnh Nhi đều rất ngoan, hoặc giả có muốn ngoan cũng không được. Bởi vì bạn Thần tự dưng bị chạm dây, thời khắc đều nắm tay cô đi chơi, làm sao cô trốn đi đâu được chứ?
Hơn nữa Tịnh Nhi này có vẻ như cũng không có kẻ thù nào hết, chỉ cần không có nguy hiểm mọi chuyện tự dưng dễ giải quyết hơn nhiều.
Giữ một người theo họ là không có ý định chạy trốn, cũng không gặp nguy hiểm liên quan đến tính mạng, tự dưng tinh thần cảnh giác thả lỏng hơn rất nhiều. Đến cả yêu cầu của cô là được tự do đi lại trong phim trường cũng được họ ngầm đồng ý, điều này không phải biểu thị Tịnh Nhi trong lúc vô tình đã mua chuộc được lòng dân rồi hay sao?
"Đi gì mà lâu như vậy?" Mấy nhân viên phục vụ ngồi cạnh vài vị minh tinh trẻ tuổi cùng nhau hàn huyên vài câu chuyện trong giới. Bọn họ vừa thấy Tịnh Nhi nhễ nhại mồ hôi trở lại đồng loạt tắt cười, bực bội quay ra hỏi thăm bằng giọng điệu khét lẹt.
"Bò trên đường à?"
"Trắng lắm rồi hay sao mà còn muốn tắm nắng cho đen bớt? Gớm..."
"Haha.."
"..." Tịnh Nhi nhíu mày, Hạo Khánh không có ở đây, bảo sao bọn họ dám đè đầu cưỡi cổ cô như vậy. Mẹ kiếp, từ nay bà đây sẽ không bao giờ thèm tới đây tự tìm ngược nữa! Mà sao thời gian này cô ngu quá vậy, bị bọn họ nói cũng không nói thêm cái gì hết.. Tâm tình không vui đè nén tự dưng muốn bộc phá của Tịnh Nhi sắp sửa bùng nổ!
"Trở về rồi?" Tuyết Tuyết vốn gác chân ngồi bên ghế cũng tiến sát đến bên cô, trong vòng vây của địch, Tịnh Nhi âm thầm tìm kiếm bóng hình em Huyền yêu dấu, có điều tuyệt nhiên không thấy! " Nước của tôi đâu?"
"Đây.." Tịnh Nhi để toàn bộ túi đồ xuống bên cạnh, nín nhịn đưa túi đồ uống qua cho Tuyết Tuyết. Cô nàng cao ngạo cầm lấy uống một hơi dài sau đó dưới con mắt ngạc nhiên cực độ của mọi người, đột ngột phun một hơi dài!
Hơi này phun ra cũng đủ hiểm, làm bạn Nhi đang đứng đối diện lãnh đủ. Chỉ thấy một dòng nước mát tựa như vòi sen chỉnh lạnh chiếu qua người, hương vị trà lạnh thoang thoảng không tồi, trừ mỗi việc nó là từ miệng người phun ra mà thôi..
"Gì thế này?" Tuyết Tuyết ném toẹt cốc trà xuống bên chân Tịnh Nhi, nước trà và đá còn thừa lập tức bị xổ ra ngoài, bắn lên chân và quần áo của cô "Trà lạnh? Mẹ kiếp, cô muốn hãm hại tôi phải không?"
"Trà lạnh?" Mấy người bên cạnh cũng nhao nhao lên " Không biết chị Tuyết bị đau họng sao?"
"Con khốn xấu người xấu cả nết này.."
"Ghen tị với chị Tuyết đúng không?"
"Sao mày không chết đi?"
"..."
Đá lạnh dưới chân bốc từng mảnh hơi nước mỏng manh, Tịnh Nhi không hiểu vì sao khi đứng giữa một đám người không ngừng chửi rủa mình như vậy cô lại thanh tỉnh cực kì. Đôi mắt sâu sắc nhìn xung quanh một lần, từng gương mặt hoặc giận dữ hoặc hả hê cứ xoay mòng mòng trước mặt cô. Thậm chí cô còn thấy được nữ chính Thanh Thúy ngồi ở bàn trong góc, cô ấy lãnh tĩnh nhìn một màn bắt nạt tập thể này, một câu cũng không nói, tựa như mình không hề liên quan, cũng không muốn liên quan..
Vì sao luôn là cô?
Bắt nạt cô vui vẻ đến thế sao?
Dù cho cô có cố gắng hòa hợp đến đâu, đem tâm của mình ra đối đãi bọn họ đến đâu.. Rốt cuộc nhận lại là thứ gì?
Huyền quay lưng với cô, tất cả người trong trường quay nhờ kịch bản của cô mới có việc để làm lại xâu xúm vào hắt hủi cô?
Lí do là gì?
Lí do là gì??
Ai đó.. Làm ơn nói rõ cho cô đi được không?
Còn cả vụ hãm hại kia nữa? Kẻ nào nhằm vào cô? Đang tâm vươn tay rạch nát mầm non của tổ quốc khiến bọn chúng vui vẻ lắm ư? Phá hoại tình cảm cô và Thần khó khăn lắm mới nhận ra hạnh phúc lắm ư?..
"Chị yêu cầu, giờ lại muốn đổi?" Tịnh Nhi nhấc lên túi đồ uống bên chân. Sự thanh tĩnh trong giọng nói và đôi mắt rực lửa giận đối lập nhau hoàn toàn "Trà nóng?"
"Mày cũng dám mở mồm ra nói chuyện sao?"
"Câm đi!"
"..."
Tịnh Nhi thể hiện rõ mình rất nghe lời, cô không nói chuyện, chỉ chuyên chú cầm túi đồ uống đập mạnh về phía người đang đứng trước mặt mình. Chỉ thấy Tuyết Tuyết hoảng hốt che một bên mặt, máu tươi vì bị đá lạnh đập vào mà chảy ra be bét! Đám người xung quanh thấy con mèo bệnh Tịnh Nhi tự dưng phát uy quá đáng sợ, ai nấy đều ngây ra thật lâu chưa hoàn hồn lại được. Cô bên này trái ngược hoàn toàn, thấy máu càng hăng, đánh càng mạnh, càng sướng tay! Thậm chí có vài kẻ không biết điều nhảy lên ngăn cản cũng bị Tịnh Nhi dùng một đống hung khí "nước đá" đánh đến nỗi chảy máu toác đầu!
Mẹ nó!
Xông lên đi!
Hôm nay bà giải quyết triệt để chúng mày rồi mới yên tâm đi được!!
Mặc cho bên cạnh diễn một màn phim kinh dị tươi mới, Thanh Thúy vẫn ngồi vắt chân chậm rãi thưởng thức qua gương. Tuyết Tuyết.. Bình thường chị kiêu ngạo lắm không phải sao? Haha, bị người ta đánh cũng chỉ dám diễn một màn chó nhà có tang! A nha~ Nếu lúc này phóng viên tới, mọi chuyện không phải thú vị lắm hay sao?
*Ngư ông đắc lợirồi =))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.