Ngự Thú Nữ Vương

Chương 22: Làm thịt ngươi không cần phải lưu tình




"Ca, muội chơi, huynh ở bên cạnh nhìn nha." Âu Dương Tĩnh nói với Âu Dương An.
Âu Dương An gật đầu nhìn Âu Dương Tinh đang đứng bên cạnh lộ ra nụ cười quỷ dị, hắn lập tức cảm thấy buồn cười. Tưởng tính kế hai anh em bọn họ, để xem lát nữa là ai tính kế ai.
"Được rồi, mọi người đặt cửa đi." Nhà cái nói với mọi người.
Âu Dương Tinh, Âu Dương Thần nhìn thoáng qua Âu Dương Tĩnh, hai người đẩy tiền lên mặt bàn, trao đổi ánh mắt với nhà cái.
Những người khác cũng đặt tiền.
"Ngũ tiểu thư, nàng tính đặt bao nhiêu tiền?" Bạch Phú Niên nhìn Âu Dương Tĩnh nói.
"Năm trăm lượng, ta mua tiểu." Âu Dương Tĩnh đặt tiền, cười cười nói.
"Không hổ là Ngũ tiểu thư, lần đầu tiên ra tay đã đánh lớn." Bạch Phú Niên cười cười.
Âu Dương Tĩnh khẽ cười, không lên tiếng.
"Bắt đầu đi."
Bạch Phú Niên đưa tay ra hiệu, nhà cái bắt đầu lắc xúc xắc.
"Đại, đại, đại ——"
"Tiểu, tiểu, tiểu ——"
"......"
Mọi người đều nhìn chằm chằm động tác của nhà cái, nhìn không chuyển mắt. Tay huy động, miệng cũng không ngừng hô. Không khí trong sòng bạc toàn bộ khẩn trương lên.
Âu Dương Tinh, Âu Dương Thần khóe miệng mang theo tươi cười thần bí, như đã nhìn ra kết cục thảm bại của Âu Dương Tĩnh. Đúng vậy, bọn họ muốn làm cho Âu Dương An, Âu Dương Tĩnh thua, thua đến bị trừ hết không còn một đồng là tốt nhất.
Mà Âu Dương Thấm đứng ở đó vô cùng im lặng, khuôn mặt xinh đẹp cũng mang theo ý cười, nhìn thế nào cũng thấy không vừa mắt.
Vẻ mặt của Âu Dương An, Âu Dương Tĩnh giống nhau, mỉm cười như gió mùa xuân. Tuyệt không bị không khí khẩn trương làm ảnh hưởng. Ngược lại Âu Dương Tinh cười lạnh, để xem lát nữa bọn chúng còn cười được không?
Nhà cái nhanh tay, một tay đảo xúc xắc vù vù xé gió, làm người ta hoa cả mắt.
Có lẽ người khác sẽ bỏ qua cảnh tượng tay chân táy máy này, nhưng anh em Âu Dương An lại thấy rất rõ ràng. Hơn nữa còn mặc kệ hắn làm như vậy, tự mình muốn tiểu thì sẽ thành tiểu. Hai đầu ngón tay giật giật, không để cho bất luận kẻ nào phát hiện chỗ không ổn của nàng.
"Mở đi, mở đi ——" Mọi người đồng thanh hô.
Nhà cái nhìn mọi người liếc mắt, sau đó nói:
"Đại ——"
Tay cũng phối hợp mở ra cái chụp xúc xắc nhìn vào, mọi người trợn tròn mắt.
"Cái này, cái này?"
Bạch Phú Niên cười cứng ngắc, Âu Dương Tinh, Âu Dương Thần, Âu Dương Thẩm lại có dáng vẻ không dám tin. Sao có thể như vậy? Chỉ thấy xúc xắc kia chỉ còn một viên lành lặn, còn lại đều nát hết. Mà viên lành lặn kia lại là nhất.
"Xem ra thời vận của ta không tệ, lại là tiểu." Âu Dương Tĩnh tủm tỉm cười, nói với mọi người: "Đắc tội." Tay cũng không khách sáo trước mặt đám đông thu tiền về phía mình.
Cả bọn Âu Dương Tinh thu hồi sắc mặt, cũng không chịu khuất phục. Nhất định là tiện nha đầu này mèo mù vớ cá rán, chờ chút nữa nhất định phải làm cho nàng ta thua đến cả người cũng mất.
"Chơi tiếp."
"Đúng, đúng, chơi tiếp." Những người khác cũng không vì thua mà tức khí.
Vì thế lại tiếp tục đổ xuống.
Lần đầu tiên:
"Thực xin lỗi, ta lại thắng."
......
Lần thứ năm:
"Ai da, thì ra đánh cược đơn giản như vậy."
Âu Dương Tinh bọn họ tức đến hộc máu.
......
Lần thứ mười:
"Ngại quá, mọi người hình như không có lợi thế rồi." Âu Dương Tĩnh cười híp mắt nhìn bọn họ.
"Ngươi ăn gian." Âu Dương Thần mất hứng chỉ vào Âu Dương Tĩnh nói.
"Các ngươi nhìn thấy sao?" Âu Dương Tĩnh khẽ cười, nói tiếp một câu làm cho Âu Dương Tinh bọn họ hộc máu: "Lại nói Đại ca, Nhị ca, chúng ta đều là huynh muội mà. Ta thắng không phải tương đương các người thắng sao."
Âu Dương Tinh bọn họ bị đả kích. Gặp quỷ mới nàng thắng chẳng khác nào bọn họ thắng. Cả bọn đúng là có khổ mà nói không nên lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.