Ngự Thú Đại Sử Kí

Chương 110: đáng sợ




Rắc ~~ Rắc ~~
Một đạo thanh âm thanh thúy vang lên, hắc thuẫn mà Tiểu Hắc ngưng tụ ra đã có dấu hiệu không thể chống đỡ được. Trên mặt tấm khiên bắt đầu xuất hiện những đạo vết nứt giống như mạng nhện, nhanh chóng lan tràn.
Bang ~~ Bang ~~
Cuối cùng hắc thuẫn vẫn là không thể tiếp tục chịu đi xuống, vỡ tan thành từng mảnh vụn.
Thế nhưng < Băng Sa Huyết Vũ > cũng không có như thế mà ngừng lại, ngược lại thế tiến công của nó càng trở nên ác liệt hơn.
Băng máu đã mất đi hắc thuẫn ngăn cản, bắt đầu điên cuồng trùng kích lên khôi giáp trên người Tiểu Hắc. Âm thanh muộn hưởng trầm vang, trong lúc nhất thời vẫn là không có cách nào đánh xuyên được áo giáp năng lượng.
Bạch Du cùng Liễu Nhược Y còn tốt! Hai người được Tiểu Hắc bảo vệ, chỉ là bị năng lượng dư ba khuếch tán ra làm cho có chút choáng váng đầu óc, cũng không có gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Thế nhưng đoàn người Tưởng Hạo cùng Tam Thanh Huyễn Điệp lại không may mắn như thế, thân thể nhanh chóng bị đánh thành cái sàng, chết không toàn thây.
Tiếng la hét cùng kêu rên thống khổ truyền khắp cả không gian, huyết hoa nhuốm đỏ cả đại địa.
Một màn này từ đầu đến cuối đều rơi vào trong mắt Lãnh Ưng, thế nhưng hắn cũng không có cảm thấy thỏa mãn.
Ngược lại, Lãnh Ưng lại có cảm giác vô cùng kì quái, nhưng cho dù suy nghĩ thế nào thì hắn cũng không thể tìm ra được điểm khác thường.
Rít ~~ Rít ~~
Cho dù sinh mệnh lực ngoan cường như Tam Thanh Huyễn Điệp, cuối cùng vẫn là không chịu được. Rít lên một tiếng bi thương, sau đó hóa thành quang điểm tiêu tán trong thiên địa.
Tam Thanh Huyễn Điệp vừa chết, Liễu Nhược Y cũng liền lập tức nhận phải năng lượng linh hồn phản phệ.
Kết quả liền là không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt trở nên trắng bệch, không còn một tia huyết sắc.
Sinh cơ trên thân Liễu Nhược Y vô cùng suy yếu, thân thể như mất hết sức lực, cuối cùng vẫn là không thể chống đỡ mà ngã ra sau.
Bạch Du tay mắt lanh lẹ, đưa tay đỡ lấy eo thon của Liễu Nhược Y, tránh cho nàng ngã trên mặt đất.
Bạch Du sắc mặt lo lắng nhìn Liễu Nhược Y, nàng giống như đang cố nói cái gì đó. Thế nhưng Liễu Nhược Y do đã quá suy yếu, cuối cùng rơi vào hôn mê.
“ Đáng chết!” Bạch Du nghiến chặt răng.
Thế nhưng chuyện này còn chưa giải quyết xong, chuyện khác đã kéo nhau tìm tới cửa. Trong lúc Bạch Du còn đang luống cuống trị thương cho Liễu Nhược Y, < Băng Sa Huyết Vũ > đã đánh nát tầng phòng ngự thứ hai mà Tiểu Hắc bố trí.
Sau đó băng máu liền điên cuồng va chạm với thân thể Tiểu Hắc, lân phiến của nó nhanh chóng bị băng máu đánh cho vỡ nát, máu thịt be bét.
Chỉ trong chớp mắt, Tiểu Hắc đã bị thương không nhẹ, thậm chí có những chỗ còn lộ ra bạch cốt. Đầu rắn cũng là một bên bị đánh lõm xuống, sinh cơ nhanh chóng trôi qua.
Ngay lúc Tiểu Hắc sắp không còn chịu đựng được, < Băng Sa Huyết Vũ > bỗng nhiên im bặt mà dừng, bầu trời một mảnh yên tĩnh.
“ Chậc.....chậc.....thật là đáng tiếc! Phần thân thể mà Dực Huyết Thiên Ma lấy được đã đạt đến giới hạn, không thể tiếp tục làm môi giới thi pháp.......Nếu không thì ta thật sự muốn chiêu đãi các ngươi đến nơi đến chốn, nếm thử cảm giác được chết dưới chính chiêu thức của linh thú của bản thân......” Lãnh Ưng chép chép miệng, thầm than đáng tiếc.
Dực Huyết Thiên Ma thấy chiêu thức đã kết thúc, liền bắt đầu tự thân động thủ. Nó nhanh chóng hóa thành một đạo huyết ảnh, một lần nữa hướng về phía đám người Bạch Du đánh tới.
Dực Huyết Thiên Ma duỗi ra móng vuốt bên tay phải, muốn trong một đòn xé đầu của Tiểu Hắc xuống.
Ngay lúc móng vuốt sắp chạm đến được đầu lâu, Tiểu Hắc lấy một cái tư thái quỷ dị vặn vẹo đầu rắn.
Móng vuốt men theo sát bên mặt mà qua, đâm sâu vào thân thể Tiểu Hắc. Tiểu Hắc cố nhịn lấy đau đớn, đầu lâu một lần nữa quay ngược mà về.
Tiểu Hắc há to mồm rắn, táp thật manh vô bắp tay phải của Dực Huyết Thiên Ma, máu tươi không ngừng từ miệng vết thương chảy ra.
Dực Huyết Thiên Ma phản ứng cũng rất nhanh, thấy tay phải đã bị khóa chặt, tay trái liền vận lực chộp tới đầu rắn.
Tiểu Hắc biết là vận mệnh khó có thể tránh thoát, toàn thân bắt đầu điên cuồng triệu tập lực lượng.
Huyết hoa nợ rộ trong không trung, vẽ lên một bức tranh tuyệt mỹ mà thê lương.
Một cái đầu rắn bị đánh bay lên không trung, không còn một chút sinh cơ. Thế nhưng trong miệng của cái đầu này, thế mà lại đang ngậm lấy một cái cánh tay, cho dù đã chết đi thì vẫn là thủy chung cắn chặt không buông.
Gào ~~ Gào ~~
Dực Huyết Thiên Ma gào thét thảm thiết, tuy cánh tay phải đã bị đứt lìa, nhưng cũng không có máu tươi từ bên trong chảy ra.
Bỗng nhiên lúc này một đạo hàn quang lóe lên, lưỡi kiếm vạch phá không trung đánh về phía Dực Huyết Thiên Ma.
Dực Huyết Thiên Ma vội vàng không kịp chuẩn bị, trên thân thể ngay lập tức xuất hiện mấy đạo vết kiếm.
Ánh kiếm vừa qua, một loạt khối cầu sắt không biết từ đâu bay đến. Che kín đường lui của Dực Huyết Thiên Ma, sau đó ngay lập tức đồng loạt nổ tung.
Dực Huyết Thiên Ma có thể cảm nhận được uy hiếp tính mạng đến từ những viên thiết cầu này, nó cũng không có ý định ngồi yên chờ chết.
Huyết dực điên cuồng huy vũ, mang lấy thân thể của Dực Huyết Thiên Ma đánh về hướng Bạch Du cùng Liễu Nhược Y.
Bạch Du tay phải cầm kiếm, đứng thủ trước mặt Liễu Nhược Y. Trong khoảng khắc Tiểu Hắc tử trận, Bạch Du xác thật nhận phải linh hồn phản phệ. Nhưng không biết vì sao, sau cùng hắn lại giống như không có chuyện gì, sinh long hoạt hổ.
Ầm ~~ Ầm ~~
Không gian bạo tạc, yên vụ bao phủ cả một mảnh khu vực lớn. Không một ai thấy được bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Mất một lúc lâu, mây mù mới tản đi. Trên mặt đất đã nằm đó hai bộ thi thể, cả hai đồng dạng đều là bị một kích miểu sát.
Dực Huyết Thiên Ma cũng không có khá hơn bao nhiêu, nó cũng là ngã trên mặt đất, triệt để mất đi sức chiến đấu.
Hai cánh của Dực Huyết Thiên Ma bị xung kích của vụ nổ đánh cho nát bét, trên thân thể cũng là vết thương lỗ chỗ. Và ngoài cánh tay phải bị xé ra, hiện giờ cũng đã mất luôn một cái chân trái.
“ Ha........ha..........đối đầu với ta thì chỉ có một con đường chết........ha........ha........” Lãnh Ưng điên cuồng cười.
“ Thật sao?” bỗng nhiên đúng lúc này, một đạo âm thanh vang lên.
“ Ai.......là ai?” Lãng Ưng hoảng hốt kêu lên.
Lãnh Ưng vội vàng quay đầu tìm kiếm xung quanh, lúc này Lãnh Ưng liền là một trận da đầu tê dại, hắn đã phát hiện ra điều quỷ dị.
Không biết từ lúc nào, xung quanh hắn chỉ còn lại thi thể, đều là nằm liệt trên mặt đất. Người của Kền Kền thợ săn đoàn cũng là không còn một ai sống sót, đã trở thành những bộ xác chết không hồn.
Còn đám người Hấp Huyết thợ săn đoàn lại không biết đã đi đâu, giống như bọn hắn đã triệt để biến mất khỏi thế gian.
Lãnh Ưng cứng ngắc quay đầu sang nhìn thi thể của đoàn người Bạch Du. Thế nhưng ánh mắt hắn vừa nhìn đến thi thể của đối phương, không gian trước mặt liền lập tức trở nên vặn vẹo.
Từng bộ thi thể dần dần xuất hiện trước mắt Lãnh Ưng, tất cả đều là người của Hấp Huyết thợ săn đoàn cùng Kền Kền thợ săn đoàn. Con hắc xà kia cũng biến thành từng con từng con Ngạ Huyết Quỷ, nằm yên tĩnh trên mặt đất
“ Xem ra đầu óc của ngươi không dùng được! Tống Mục có thể phát hiện ra năng lực linh thú của ta, nhưng ngươi thì có vẻ lại trầm mê trong nó......” giọng nói kia lại một lần nữa vang bên tai Lãnh Ưng.
==========
Bây giờ đã vào học kì mới rồi, thế nên sẽ không có chương định kì theo ngày nữa.
Mỗi tuần sẽ có hai chương cố định vào thứ bảy cùng chủ nhật, còn những ngày còn lại thì ta chỉ có thể nói là hên xui.
Tuy tiến độ ra chương là rất chậm chạp, thế nhưng ta mong rằng mọi người vẫn sẽ ủng hộ Ngự Thú Đại Sử Kí!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.