Ngũ Hành Online

Chương 13:




Tuy Vụ Sơn trấn ở dưới chân núi Vụ Sơn,quanh năm bị sương mù quấy nhiễu, nhưng mà lúc trước chỉ có mùa đông thì sương mới dày hơn chút xíu,cũng không giống như giờ,đi ra ngoài vài bước liền không thấy thôn ở đâu.Nhưng mấy năm trước, không biết trên núi xảy ra chuyện gì mà sương mù lại càng sâu thêm,cũng dần dần ảnh hưởng tới trấn nhỏ của họ dưới chân núi.Lúc đầu thì mọi người cũng chẳng để ý, chỉ nghĩ là sương lớn thêm tí thôi, tuy rằng có lúc có gia súc mất tích, nhưng khi đó mọi người lại nghĩ là mãnh thú ở ngọn núi giở trò quỷ, nhưng mà sau đó liền thấy không đúng,bây giờ chính là mùa hè, mãnh thú rất ít khi đến chân núi tìm thức ăn, hơn nữa,mấy tháng nay lại liên tiếp có người mất tích,tất cả đều là những thiếu nam thiếu nữ có dung mạo thanh tú, mọi người suy nghĩ nhưng không ra được đó là yêu quái nào vì thế liền phái người lên trên núi điều tra nhưng không thu hoạch được gì. Mà tần suất người bị mất tích lại càng nhanh hơn, ban đầu là một tháng một lần, bây giờ dường như biến thành mỗi đêm đều có người mất tích, mấy ngày hôm trước,con gái bảo bối của trấn trưởng cũng tìm không thấy liền xin giúp đỡ từ thôn trưởng Vụ Vân thôn, không nghĩ tới đêm đó liền có một câu trả lời thuyết phục, thôn trưởng Vụ Vân thôn miêu tả bộ dáng của ba người Lăng Vân cho trấn trưởng biết, còn nói sự thật rõ ràng cho họ biết, nhưng mà Vụ Sơn trấn không phải là một nơi giàu có gì, trấn trưởng sợ không có thưởng thì bọn Lăng Vân sẽ không chịu giúp đỡ, vì thế liền tập hợp danh nhân trên trấn cùng nhau chiêu đãi bọn hắn, muốn tìm cơ hội mở miệng để tìm kiếm trợ giúp.
Sau khi giải thích một phen, bọn Lăng Vân cũng hiểu được sơ sơ, trấn trưởng thấy bàn bạc với ba người cũng được vì thế tiến lên hỏi: “Không biết ba vị đại hiệp có giúp đỡ hay không?” Tay nắm chặt tay áo của Mạc Nhật, chỉ sợ bọn họ không đồng ý. Cùng lúc đó, đội trưởng Mạc Nhật cũng thu được một tin: có tiếp nhận nhiệm vụ hay không? Chắc là đồng ý,mặc kệ là thật lòng muốn giúp đỡ hay xuất phát vì tò mò, nhiệm vụ này cũng đã quyết định rồi.Ngay sau đó ba người liền thấy trên cột nhiệm vụ có một hàng chữ màu nâu:
Tên nhiệm vụ: Vụ Sơn mê đoàn(bí ẩn Vụ Sơn)
Loại hình nhiệm vụ: kịch tình tâm vụ (nhiệm vụ nội dung vở kịch)
Nội dung nhiệm vụ: điều tra rõ bộ mặt thật của sương mù ở Vụ Sơn, tìm được cả người lẫn vật mất tích.
Thấy bọn họ tiếp nhận nhiệm vụ, trấn trưởng mừng rỡ,sau khi đãi ba người ăn no liền tặng cho bọn họ một phòng hảo hạng để nghỉ ngơi chờ đến tối hành động.Lăng Vân bọn họ ban đầu là nghĩ nên trực tiếp lên núi,nhưng mà nhớ đến yêu quái kia buổi tối mới thường tới thì không bằng đêm nay ở lại dưới chân núi xem tình huống cái đã.Ba người vào phòng chuyện thứ nhất làm đương nhiên là ngủ. Hiếm khi có một phòng hảo hạng miễn phí để ở, tuy rằng không thể so với khách sạn năm sao ở hiện thực nhưng bố trí cũng coi như là xa hoa,chỉ chốc lát liền tiến vào mộng đẹp,đợi cho đến khi bầu trời tối đen, bọn họ ngủ cũng khoảng 4,5 tiếng. Người tỉnh đầu tiên chính là Mạc Nhật, hắn tỉnh lại sau trời tối, đánh thức hai người kia, sau khi ba người chỉnh đốn xong thì tiểu nhị cũng vừa đi lên.
“Ba vị đại hiệp đã tỉnh a,chưởng quầy còn kêu ta lên gọi các ngươi.Chắc là không cần rồi.” Nói xong liền cười hì hì bước xuống lầu,ba người đi theo ở phía sau.Sau khi nói mấy câu với Tiễn Nhị Phú, ba người đi ra khỏi khách ***, trên đường đã không còn một bóng người,ngay cả người gõ mõ cầm canh cũng không có, tất cả mọi người sợ tên yêu quái bắt người lúc trời tối kia. Đi tới đi lui, hẳn là đã đêm khuya,chưa phát sinh chuyện gì cả,Tra Tra Tạc cảm thấy thật nhàm chán.
“Ta nói, Mạc Nhật, Lăng Vân, chúng ta nghỉ ngơi chút đi. Ta thấy tên yêu quái này nhất định là thấy chúng ta tới nên sợ không dám đi ra a.” Nói xong,hắn ngồi xuống một cái bậc thang.
“Ngu ngốc a” Mạc Nhật đúng là chịu không nổi đệ đệ này: “Yêu quái này là quái vật trong trò chơi chỉ biết đi theo trình tự đã đặt, không có AI cao như vậy a.May mà trò chơi là do nhà ngươi thiết kế, please ngươi có khái niệm gì không a.”
“Ha ha......”
“A, cứu mạng......”
Lăng Vân vừa muốn nói thì chợt nghe một tiếng kêu cứu cách đó không xa truyền đến, ba người nhảy lên ngựa đuổi tới. Một đường chạy tới cửa trấn, không phát hiện được gì, đang nghi ngờ thì có ba bóng đen chạy đi mỗi hướng khác nhau. Tra Tra Tạc lập tức muốn đuổi theo một hướng lại bị Mạc Nhật kéo lại, “Coi chừng là kế a,nó hình như muốn tách chúng ta ra......” Chưa nói xong thì đã bị đánh gảy: “Ngươi không phải đã nói là yêu quái không có AI cao vậy sao, nghĩ nhiều như vậy làm gì,BOSS Vạn Năm Ma Thụ cao cấp như vậy không phải cũng bị đánh bại luôn rồi sao.” Nói xong cũng không quay đầu lại liền hướng một phía chạy đi. Mạc Nhật cùng Lăng Vân sau khi suy nghĩ cũng chia nhau đuổi hai bóng đen kia.
Lăng Vân đang đuổi theo bất tri bất giác lại tới cửa trấn,bóng đen hô một tiếng liền biến mất, mà Mạc Nhật lúc này cũng vừa chạy tới nhưng mà đợi đến bình mình vẫn không thấy Tra Tra Tạc đâu,chuyện lớn rồi.Bèn vội vàng chạy tới nhà trấn trưởng, đem trấn trưởng mơ mơ màng màng từ trên giường tha xuống.
“Chúng ta nhìn thấy yêu quái kia” trấn trưởng vừa định nói thì lại thấy vẻ mặt cứng lại của Mạc Nhật cùng Lăng Vân, nhìn nhìn lại giống như thiếu một người, im miệng chờ Mạc Nhật nói tiếp: “Nhưng mà một người bạn của chúng ta đã không thấy đâu,chúng ta phải lập tức lên núi, đem tình báo mà các ngươi biết nói cho chúng ta đi.”
“Các ngươi chờ một chút.” Trấn trưởng tìm trong ngăn kéo ở phòng mình nửa ngày mới lấy ra một quyển sách đưa cho Lăng Vân.”Về chuyện lên núi ta cũng không thể nói cho các ngươi, bởi vì sương mù mấy năm nay mà trấn cũng không có người nào lên núi, ngay cả thợ săn cũng đổi nghề, cho nên các ngươi phải tự mình đi lên mà tìm.Có một kỹ năng được viết trong quyển sách này tên là ‘Hỏa Nhãn Kim Tinh’, trên núi sương mù dày, người thường cơ hồ nhìn không ra đường đi, các ngươi nên luyện kỹ năng này trước khi lên núi nếu không sẽ không nhìn thấy đường liền từ vách núi đen ngã xuống.”
Lăng Vân nhận sách,hỏi: “Có cái này rồi sao các ngươi không luyện đi?”
“Ngươi nhìn trang thứ nhất một chút sẽ biết.” Trấn trưởng nói.
“Hảo, chúng ta đi.Nhất định sẽ đem những người mất tích mang về.” Nếu người còn sống,đương nhiên câu này Mạc Nhật sẽ không nói ra.
Đi một hồi, hai người đi tới chân núi, Lăng Vân lấy sách ta xem, mặt trên viết: Kỹ năng Tiên tộc.Thuộc tính Kim 30, cấp bậc 30.
“Xem ra chỉ có Tiên tộc mới có thể tu luyện. May là có ngươi”
“Nhưng ngươi thì làm sao đây.” Lăng Vân nhìn Mạc Nhật
“Tất nhiên là theo sau ngươi rồi.” Mạc Nhật cười cười không sao cả.
Ngẫm lại cũng chỉ có thể như vậy,vì thế Lăng Vân mở ra thái đơn, đem đếm của thuộc tính Kim tăng thành 30 điểm.Ba người lúc đầu đã bàn luận rồi,dù sao bây giờ cấp bậc cũng đủ, dứt khoát sau này mới dùng đếm, như vậy mới có thể căn cứ chức nghiệp cuối cùng để điều chỉnh nhưng bây giờ chỉ có thể dùng trước một chút. Sau khi điều chỉnh xong,Lăng Vân lại dành chút thời gian để luyện kỹ năng lên đến cấp 5, đây là đề nghị của Mạc Nhật.Do đó thời gian tu luyện kỹ năng lên 5 cũng không dài, tuy rằng bọn họ có nóng lòng đảm nhiệm nhiệm vụ của Tra Tra Tạc hay không nhưng mà nếu không làm đầy đủ thì chỉ có thể biết là mình đã chết đi một cách vô nghĩa.Không phải là không lo rằng Tra Tra Tạc đã chết,nhưng mà nếu bị đuổi về nơi sinh ra,hắn nhất định sẽ M cho bọn họ, mà họ lại không thu được tin gì, vậy thì có nghĩa là Tra Tra Tạc chưa chết, chắc là đang bị vây trong một tình huống đặc biệt nào đó cho nên không thể sử dụng mật ngữ. Mà trong lúc Lăng Vân tu luyện Hỏa Nhãn Kim Tinh, Mạc Nhật cũng không lãng phí thời gian mà bắt đầu tu luyện tâm pháp Ma giới, tâm pháp này trong khi ngủ cũng có thể tu luyện, tốc độ chẳng qua là chậm chút thôi, cho nên hắn đã tới cấp 4.Sau nửa ngày,khoảng giờ chiều,Hỏa Nhãn Kim Tinh cũng tới 5.Lăng Vân cùng Mạc Nhật chờ không nỗi nên quyết định vừa đi lên núi vừa luyện, bởi vì ban ngày sương không dày mà sương mù dưới chân núi lại trắng xóa hơn trên đỉnh núi rất nhiều cho nên bọn họ có thể vừa đi vừa luyện, dù không sử dụng kỹ năng này, may là Lam cũng đem theo không ít.
Đường núi đi cũng không quá tốt, huống chi Mạc Nhật giữa sương lớn cũng chẳng khác nào người mù,chỉ có thể để Lăng Vân kéo tay đi thật cẩn thận đi theo sau,điểm này tất nhiên là làm hắn rất vui vẻ. Giày của Lăng Vân đã đổi thành giày mua ở Vụ Sơn trấn.Thật ra, ban đầu bọn họ nghĩ muốn ăn gian dùng Phong giày trực tiếp bay đến bên cạnh Tra Tra Tạc, nhưng mà Phong giày hình như cũng bị sương mù làm cho mê hoặc, đừng nói đến chuyện bay đến bên Tra Tra Tạc, hướng lên trên núi nó cũng chẳng xong nên họ đành phải buông tha cho ý tưởng này,Lăng Vân lúc này nhớ sủng vật nhỏ Địa Thử Vương Bạch Bạch của Tra Tra Tạc vô cùng, nếu có nó là có thể dẫn đường rồi,nhưng mà trên thế giới lại không có nhiều nếu như vậy a,hai người đành phải từng bước từng bước đi lên núi.
P/s ~ Com TT^TT Like TT^TT

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.