Ngự Đạo

Chương 93: Ai mới là hậu duệ?






Dưới pháp quyết dày đặc của bản tôn, hắc khí trên mảnh vải đen càng lúc càng nồng, chầm chậm che kín cả huyết trì lúc này đã cạn khô thần huyết. Mà bản tôn do hao tổn quá nhiều chân nguyên, sắc mặt hắn trắng bệch, có chút khó có thể chống đỡ tiếp được. Nhưng là, hắn vẫn không chút ngừng nghỉ rót pháp lực vào, mà hắn cũng không chút để ý đến biến hóa của Dạ Anh phía sau. Truyện "Ngự Đạo "

Cho đến khi phía sau người hắn truyền đến một lực hút cực lớn, hắn mới phân ra một tia tâm thần chú ý sau người. Pháp lực tiếp tục lưu chuyển trên tay, bản tôn thầm liếc nhìn về phía sau, vừa nhìn, hắn không khỏi sững người, pháp quyết cũng khẽ dừng lại.

Lúc này, phía sau hắn là một quyển trục vô cùng lớn, quyển trục vừa mở ra, vô số ma pháp trận huyền ảo theo đó hiện ra, quang mang ngũ sắc mãnh liệt chiếu khắp động, mà theo quang mang không ngừng tăng mạnh, quyển trục dần dần hóa thành tro bụi, chỉ lưu lại từng quang mang tu tập thành quang tuyến càng lúc càng lớn.

Ở phía trên vô số ma pháp trận, không gian bắt đầu vặn vặn vẹo vẹo, hấp thu năng lượng bốn phía xung kích không gian. Đột nhiên ở điểm không gian vặn vẹo đó đột nhiên xuất hiện một điểm đen nho nhỏ, theo điểm đen xuất hiện, không gian càng lúc càng nứt lớn ra, hơn nữa bắt đầu khuếch tán về bốn phía, vô số năng lượng cũng bị hút vào khe nứt.

Tiểu tinh linh Địch Nhi có chút không chịu nổi lực hút, nàng lập tức bay vào bên trong cổ áo bản tôn. Bản tôn kinh ngạc nhìn một màn trước mắt, nhưng hắn vẫn không ngừng đánh pháp quyết, chỉ khẽ lưu ý đến phía sau mà thôi. Khe nứt chầm chậm mở rộng đến khi đạt đường kính bốn thước mới dừng lại. Khi dừng lại rồi, nó không còn sinh ra chút lực hút nào cả, chỉ là không ngừng tỏa ra ánh sáng bạch sắc, không ngừng dập dờn như là sóng nước vậy.


Mà không ngờ lỗ hổng không gian chầm chậm thu nhỏ lại, nhưng tốc độ cũng không quá nhanh, bản tôn biết rõ, theo thời gian trôi đi, lỗ hổng này sẽ càng lúc càng nhỏ cho đến khí biến mất mới thôi.

“Không gian ma pháp?”Bản tôn kinh ngạc nói.

Đồ thư quán của học viện có miêu tả về không gian ma pháp, nhưng là trong sách nói chỉ có thực lực đạt đến thánh cấp mới có thể học tập, mà người đủ yêu cầu học tập cũng là một trong vạn người, hơn nữa, trong điển tịch cũng chỉ có một ít tri thức về không gian ma pháp, chứ đừng nói đến lỗ hổng không gian hay ma pháp trận huyền ảo trước mặt.

“Không sai, chính là không gian ma pháp, đây là một truyền tống môn”Dạ Anh sau khi biến thành nữ nhân, cũng dùng thanh âm vốn có của nàng nói chuyện với hắn.

“Dạ Anh ngươi là nữ sao?”Bản tôn cũng không quá kinh ngạc nói.

“Xem ra, các ngươi đã biết, không sai, ta là huyết tộc vĩ đại, cũng không thuộc về thế giới này, lần này ta đến chỉ vì đạt chúng thần huyết mà thôi”Dạ Anh nói, vừa nói gương mặt nàng vừa hiện lên một tia hung ác. Nàng chậm rãi bước đến gần bản tôn, nhưng là hắn không thể ngoảnh hoàn toàn đầu về phía sau, nên cũng không thấy rõ ràng biến hóa trên gương mặt nàng.

Trong khi bước về phái bản tôn, trong miệng Dạ Anh bỗng hiện ra hai đôi răng nanh dài nhọn đặc trưng của huyết tộc.

“Ngươi không phải vẫn nghi hoặc ngươi có tư cách gì sao?”Dạ Anh vừa đi vừa nói.

“Hử?”Bản tôn đánh hơi được một tia không ổn trong ngữ khí của nàng.


“Địch Nhi, bay ra nhìn Dạ Anh xem”Bản tôn lập tức thông qua khế ước nói với Địch Nhi.

“Ân”Tiểu tinh linh thấy hấp lực xung quanh cũng biến mất rồi liền nhanh chóng bay ra.

“Ngươi có tư cách trở thành hậu duệ của ta”Dạ Anh đột nhiên cười gằn nói.

Tiểu tinh linh vừa bay lên được một khoảng thì vừa vặn nhìn thấy Dạ Anh nhanh chóng lao về phía bản tôn, nàng kinh hoàng thốt lên: “A!”.

Giờ phút này, bản tôn cũng cảm nhận được không ổn, như là có nguy hiểm trí mạng đến gần vậy, lông tơ trên người hắn trong nháy mắt dựng đứng lên. Khốn tiên thằng buộc búi tóc cũng nhanh chóng thả lỏng lao về hướng Dạ Anh.

Dạ Anh lao đến quá nhanh, trong nháy mắt đã đến sau lưng bản tôn, răng nanh sắc nhọn của nàng chuẩn bị cắm ngập vào cổ bản tôn, nhưng là tốc độ khốn tiên thằng không chút thua kém, ngay khi răng nanh nàng chuẩn bị chạm vào bản tôn, khốn tiên thằng đã trói nàng lại.

Dạ Anh đối mặt với vật săn sắp thành, sao chịu buông tha, răng nanh bén nhọn tiếp tục hạ xuống, một tia tinh huyết bắn ra, bao phủ tia tinh huyết này là một năng lượng kỳ dị.

Vốn là, bản tôn chuẩn bị dùng khốn tiên thằng trói chặt Dạ Anh, nhưng là một tia dị dạng trong thân thể làm bản tôn vứt bỏ ý niệm này, mà khốn tiên thằng cũng có chút nới lỏng Dạ Anh ra.

Một giọt tinh huyết của Dạ Anh mang theo năng lượng kỳ dị tiến vào thân thể bản tôn, ngay lúc này, Thái Cực đồ trong nên hoàn cung bắn ra hai luồng năng lượng đen trắng, hai luồng năng lượng này không ngừng quấn quanh nhau, tạo thành âm dương ngư. Âm dương ngư lao về phía giọt tinh huyết, nháy mắt nó đã bao bọc lấy giọt máu. Âm dương ngư như một bàn xay khổng lồ không ngừng xay năng lượng kỳ dị cùng giọt máu, năng lượng kia cùng giọt máu không ngừng bị âm dương ngư phân giải chuyển đổi. Truyện "Ngự Đạo "


Mà Dạ Anh hai mắt trừng lớn, không thể tin tưởng nổi nhìn hắn, nàng muốn rút răng nanhvề, nhưng là đoàn năng lượng âm dương này lại sinh ra một lực hút cực lớn làm nàng không thể động đậy nổi.

Sau một lát âm dương ngư chuyển đổi, hỗn hợp máu tươi cùng năng lượng kỳ dị bị phân thành hai cỗ năng lượng kỳ dị màu vàng cùng màu tím. Hoàng sắc năng lượng nhanh chóng chìm vào trong thân thể bản tôn, mà tia tử sắc năng lượng trong nháy mắt tiến vào thân thể Dạ Anh. Lúc này, nàng trừng lớn mắt đầy không thể tin nổi nhìn hắn. Răng nanh vừa thoát khỏi cổ hắn, nàng liền vội vàng lùi lại phía sau.

Lúc này khốn tiên thằng cũng buông nàng ra, bay trở về trên búi tóc bản tôn, nhưng là Dạ Anh sau khi thoát khỏi khốn tiên thằng thì hoảng loạn ngồi phịch xuống đất, hai mắt đầy kinh khủng nhìn bản tôn, hơn nữa ngón tay chỉ về phái bản tôn đầy không thể tin nổi.

Ngay khi Dạ Anh rút răng nhọn ra, âm dương ngư cũng quay trở về Thái Cực đồ bên trong nên hoàn cung, mà bản tôn vẫn tiếp tục đánh pháp quyết, thầm lộ ra tia quái dị. Bởi vì, lúc này, bản tôn đột nhiên cảm nhận được chính mình cùng Dạ Anh kiến lập một tia liên hệ, như là ký khế ước với Địch Nhi vậy.

Dạ Anh đến giờ vẫn không thể tin nổi đây là sự thực, vốn nàng muốn biến bản tôn biến thành hậu duệ của mình, nhưng thế sự chuyển biến, nàng lại thành hậu duệ của hắn, dù nàng không thể tin nổi, nhưng biến hóa trong thân thể nàng nói cho nàng biết, đây là sự thật! Truyện "Ngự Đạo "

“Đây là mộng, nhất định là mộng”Dạ Anh vẫn không nguyện ý tin tưởng thét lên.

Thân thể nàng trong sợ hãi càng lúc càng lui về phía sau, cách càng xa bản tôn càng tốt. Khi lỗ hổng không gian chỉ còn đến một thước, nàng như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng, vội vội vàng vàng nhảy vào, mong tránh xa chốn thị phi này càng xa càng tốt



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.