Ngự Đạo

Chương 72: Bài thi thứ hai








Chầm chậm tới lúc tất cả các thiếu niên lên bờ, cả đám đều dùng anh mắt quái dị nhìn Mộc Vĩnh Diệp, đương nhiên có ít kẻ oán hận lại đan xem cảm kích. Lần thi bơi lội này, tụt lại phía sau phần lớn là ma pháp sư cho nên chừng hơn năm ngàn người lên đảo trước đại đa số đều là người tu luyện đấu khí hơn nữa nam tử chiếm phần đông.

Tới khi các thiếu niên đều lên bờ từ đủ năm ngàn người lưu lại còn thừa ra liền bị Thiên Tinh học viện mang thuyền lớn tới vớt lên đưa thẳng về đế đô.

Ma pháp sư Sean chờ tới lúc các thí sinh thi rớt rời đi hết rồi liền nói: “Các vị, chúc mừng các ngươi đã thông qua cửa đầu tiên này, thiết tưởng lần bơi lội này cũng đủ mệt mỏi rồi, lần khảo hạch thứ hai sẽ diễn ra vào ngày mai, hiện tại các ngươi cùng ta tiến vào trong nghỉ ngơi một đêm, ngày mai sẽ chuẩn bị vượt qua lần khảo hạch thứ hai”.

“Rõ”Chúng thiếu niên vượt qua khảo hạch đều đồng thời lên tiếng.

Tiếp theo, ma pháp sư Sean cùng với chừng một trăm người trên quảng trường liền dẫn theo đám thiếu niên đi về phía kiến trúc trên đảo nhỏ.


Đường ở trên tiểu đảo đều được sửa chữa qua, cơ hồ tất cả đều là lát đá thành đường, trên đường đi hai bên đều là rừng rậm, lá cây rụng rơi vô số theo gió thổi bay qua như trải ra trên con đường đá.

Mọi người đi mất gần một nén hương dưới sự chỉ huy của Tiếu Ân liền tới trước một tòa đại lâu, mà trước đại lâu lại có một quảng trường. Mà trong quảng trường lại có rất nhiều lều bạt cũng không biết là để dùng làm gì.

“Các vị, nơi này là chỗ nghỉ lại đêm nay của các vị, mọi người có thể ở bên trong minh tưởng, sẽ có các lão sư trong học viện hộ pháp cho các ngươi, bữa tối sẽ có người đem tới”Ma pháp sư Sean cười nói.

Nghe ma pháp sư Sean nói vậy, mọi người không khỏi cảm thấy vô cùng khó chịu, Thiên Tinh đế quốc đệ nhất học viện cũng quá keo kiệt đi, nhưng lúc này mọi người đều đem chôn chặt ý niệm đó trong lòng chứ không ai dám nói ra.

Mà Mộc Vĩnh Diệp cũng trợn mắt há mồm nhìn ma pháp sư Sean, đây là đệ nhất học viện chiêu sinh sao? Ngay tại lúc Mộc Vĩnh Diệp đang kinh dị thì bên cạnh bổn tôn đột nhiên một âm thanh truyền tới.

“Ngươi tên là gì?”.

Bổn tôn liền quay đầu lại thấy một thiếu niên vóc người có chút gầy gò chừng mười bốn mười lăm tuổi, ánh mắt lấp lánh đang nhìn mình mà Mộc Vĩnh Diệp lại kinh ngạc phát hiện ra hai mắt thiếu niên này không ngừng lóe lên những tia hắc quang, tuy rất bé nhưng cũng không thể trốn thoát được ánh mắt của bổn tôn. Truyện "Ngự Đạo "

“Ta là Mộc Vĩnh Diệp, không biết ngươi là…?”Bổn tôn có hứng thú liền đáp lời.

“Ta họ Dạ, ngươi có thể gọi ta là Dạ Anh, tuy không biến ngươi làm thế nào để vượt biển nhưng ta biết rõ ràng đó không phải là phong hệ ma pháp”Dạ Anh hai mắt hơi nghiêng cười nói khiến bổn tôn cảm thấy có chút tà dị

“Ta cũng không có nói đó là phong hệ ma pháp!”Bổn tôn không chút nhân nhượng đáp lại.

“A, hy vọng ngươi có thể vượt qua hai cửa còn lại, đừng khiến ta thất vọng”Dạ Anh thản nhiên nói rồi quay đầu đi.

Một màn này khiến Mộc Vĩnh Diệp buồn bực không thôi, hắn là ai vậy? Đúng là mạc danh kỳ diệu mà!


“Biểu thúc”Lúc này từ phía xa đột nhiên truyền đến tiếng Thủy Vũ gào thét.

Liền sau đó hắn đã chạy tới trước mặt Mộc Vĩnh Diệp.

“Biểu thúc, theo cháu đi thôi!”Thủy Vũ liền nói.

“Ân! Sao ngươi lại ở đây?”Bổn tôn kỳ quái hỏi.

“Cháu vốn là học sinh của học viện, tới nơi này là chuyện đương nhiên, chỉ là trước khi các ngươi khảo thí không phải người dự thi thì không được vượt biển mà thôi!”Thủy Vũ lập tức nói.

“Vậy chúng ta tới nơi nào?”.

“Tới nơi trú ngụ của cháu, không lẽ biểu thúc người định ở lại đây nghỉ đêm đấy chứ?”Thủy Vũ lại nói.

Lúc này, bổn tôn cũng nhìn ra một ít thân thích của các thiếu niên đều tới tiếp ứng cho bọn họ, bởi thế liền nói: “Hảo, ngươi dẫn đường đi!”.

Theo đó, dưới sự chỉ dẫn của Thủy Vũ đi qua rất nhiều đường vòng tới tận rìa ngoài phía đông, ở nơi này có năm tòa phòng ốc kiến tạo vô cùng nguy nga, phòng ốc xây thành vòng tròn ở trung ương là một cái sân lớn có cả đài phun nước.

“Biểu thúc, nơi này chính là nơi cháu trú ngụ, phụ thân đã trở về mà đại ca cùng Tuyên ca cũng đang ở bên trong đợi ngươi”Thủy Vũ chỉ vào một gian phòng liền nói.

“Nơi này là nơi ở của các ngươi?”Bản tôn cảm thấy bốn phía yên tĩnh không giống như có người ở liền kỳ quái hỏi lại

“Trước kia có năm người, chẳng qua hai người vừa tốt nghiệp bởi thế hiện tại chỉ có ba chúng ta, lần này nhập học có lẽ sẽ nhiều thêm hai người”Thủy Vũ vừa dẫn đường vừa giải thích.


“Năm gian phòng ốc mà chỉ có ba người bọn ngươi ở thôi sao?” Mộc Vĩnh Diệp cổ quái hỏi lại.

“Thiên Tinh học viện tuy là đệ nhất đế quốc học viện nhưng đệ tử trước nay cũng không quá hai ngàn, hơn nữa đại lượng kiến trúc ở trên đảo là do đế quốc xây dựng do đó nơi trú ngụ cũng rộng rãi mà đại đa số người lại chỉ thích sống ở vùng trung tâm đảo hy vọng gặp được nhiều lão sư chỉ đạo mà ngũ gia chúng ta vốn là có hệ thống tu luyện công pháp rồi cũng không cần phổ thông lão sư chỉ dạy bởi thế liền tìm những chỗ an tĩnh như nơi này để ở”Thủy Vũ lại nói. Truyện "Ngự Đạo "

Nghe Thủy Vũ giới thiệu, Mộc Vĩnh Diệp lập tức hỏi: “Vậy phòng ở phía đông có ai ở không?”.

“Không! Biểu thúc nếu ngươi thích thì cứ ở đó!”Thủy Vũ lập tức nói.

“Ừ!”Mộc Vĩnh Diệp liền đáp ứng.

“Tốt rồi, mai cháu sẽ tìm người quét dọn!”Thủy Vũ liền nói.

Hai người vừa nói vừa đáp, hoàn toàn không nghĩ tới việc Mộc Vĩnh Diệp có thể trúng tuyển hay không. Hai người tiến vào một gian phòng ở phía bắc, cùng với Hỏa Tuyên và Thủy Văn ăn cơm do học viện đưa tới, Mộc Vĩnh Diệp theo Thủy Vũ đi tìm một gian phòng để ở.

Ngày thứ hai, mới sáng sớm Mộc Vĩnh Diệp theo Thủy Vũ về đến quảng trường ngày hôm qua, mà lều bạt trên quảng trường lúc này đã bị lấy đi. Ở phía bắc quảng trường, ma pháp sư Sean đang thì thầm cùng với những nhân viên bên cạnh.

“Biểu thúc, chúng ta đi thôi, ngươi cố gắng nha ta sẽ cổ vũ cho ngươi”Thủy Vũ nói, sau đó chạy nhanh tới một cái ngách ở phía đại lâu.

“Các vị, hôm qua mọi người đều đã thông qua cửa thứ nhất, tiếp theo là cửa ải thứ hai, qua được ải này mọi người sẽ là đệ tử của Thiên Tinh học viện, chúc mọi người may mắn”Tiếu Ân đột nhiên thông qua phóng âm ma pháp nói



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.