Ngự Đạo

Chương 125: Thiên tằm di thuế






Hồ điệp khổng lồ mở rộng đôi cánh ngũ sắc, vừa vỗ một cái đã bay đến giữa không trung, rất giống như chầm chậm vượt qua không gian, cứ như vậy tan biến trong hư không, chỉ để lại vô số quang mang ngũ sắc dần dần tan biến.

Nhìn thấy màn này, chúng nhân đều há tô miệng.

Lúc này, ảnh tượng đạm lam sắc cũng dần dần nhạt đi, băng kén bị phá vỡ dần dần tan biến vào mặt đất, băng kén như là hóa thạch, chậm rãi dung hợp cùng mặt đất, chầm chậm hợp làm một thể cùng đại địa.

Nhưng là ở nơi hồ điệp phá kén, xuất hiện một băng nhãn, không ngừng tỏa ra hàn khí đóng băng xung quanh lại.

“Đây là Băng Tằm sơn mạch?”Một thánh cấp nhân loại có chút không thể tin nổi kêu lên.


Lúc này, đám người lại nhìn về ảnh tưởng dần tan biến, hình dáng kia, quả đúng là Băng Tằm sơn mạch.

“Chẳng lẽ, tất cả sơn mạch là do một cái kén tằm tạo thành sao?”Trong lòng mọi người tràn đầy không thể tin nổi nói, điều này sao có thể chứ?

Quả không thể tưởng tượng nổi, sao lại có thiên tằm lớn như thế chứ? Tuy chúng nhân không ngừng cưỡng bách chính mình phải tin tưởng, nhưng là đoạn ảnh tượng đã vô hình hoàn toàn đánh đổ ý thức của chúng nhân, hiện tại, bọn họ mới phát hiện ra, chính mình dù là thánh cấp đỉnh phong thì vẫn còn nhỏ bé lắm!

Chầm chậm, lam sắc ảnh tượng toàn bộ tan biến, chậm rãi biến thành hàn khí tụ xuống quanh miệng hố.

Ảnh tượng đã tan biến nhưng vẫn còn đọng lại trong lòng mỗi người, ảnh tượng vừa rồi quá chấn kinh, hoàn toàn vượt qua nhận biết của mỗi người, ở thời khắc này, tất cả mọi người đều đột nhiên cảm thấy mình nhỏ bé biết bao. Truyện "Ngự Đạo "

Tuy mười thánh cấp cường giả không đi tranh đoạt thuế phàm băng tinh, nhưng mọi người đều vô cùng vui mừng cho bản thân, vừa rồi thu được còn trân quý gấp ngàn lần thuế phàm băng tinh.

Rốt cuộc, đám người đứng đây đều tự tin sẽ đột phá thuế phàm, thuế phàm băng tinh đối với đám người chỉ là thêm một tầng bảo hiểm mà thôi, mà ảnh tượng vừa rồi cho chúng nhân thêm một mục tiêu càng xa so với thuế phàm, không biết cao hơn mấy lần nữa.

Một nén hương qua đi, chúng nhân còn đắm chìm trong huyễn cảnh hồ điệp phá kén bay đi, họ vẫn là những cường giả lúc trước, nhưng trong tâm linh được một lần triệt để tịnh hóa, ánh mắt cũng không dừng lại ở cực hạn thuế phàm nữa, làm cho tâm cảnh mọi người có được đột phá không thể tưởng nổi.

Tuy đạt tới thuế phàm còn rất khốn khó, nhưng nhất định đột phá trong tương lại sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Thủy Như Trọng cũng có thể nghĩ thông, huyệt này hẳn do thiên sứ phong ấn, còn về mục đích gì thì chúng nhân không thể đoán ra.

Chỉ có một mình bản tôn không quá chấn kinh, dù sao hắn cũng nhìn thấy nhiều trường diện to lớn hơn vậy nhiều lần. Nhìn vào đám người đang chấn động, bản tôn cũng không tiếp tục đứng trên không nữa mà chậm rãi hạ xuống đất, tâm thần hướng về tiểu tinh linh. Truyện "Ngự Đạo "


“Phốc”Tiểu tinh linh nhanh chóng lao ra khỏi hàn đàm, lúc này, trên người nàng bám đầy băng sương, sắc mặt có hơi chút trắng bệch, miệng môi run rẩy nhanh chóng bay về hướng bản tôn.

Thanh âm tiểu tinh linh gây ra trong nháy mắt bừng tỉnh đám người.

Nhìn thấy tiểu tinh linh bay ra từ hàn đàm, ánh mắt mọi người nhìn về nàng đều lộ vẻ phức tạp, chẳng lẽ tiểu tinh linh này đã đạt đến thuế phàm cảnh giới?

“Lách cách lách cách, lạnh thật lạnh a”Tiểu tinh linh bay đền bên người bản tôn run loạn lên.

Nhìn thấy bộ dáng của tiểu tinh linh, bản tôn vươn ra tay phải, truyền chân nguyên cho tiểu tinh linh đang co rúm trong lòng bàn tay phải của hắn, bên trong xen lẫn một ít năng lượng hỏa tính.

Chân nguyên tiến vào khắp thân thể tiểu tinh linh thì băng sương trên người nàng nhanh chóng tiêu tan, sắc mặt nàng từ có chút trắng bệch nhanh chóng chuyển hồng, băng sương trên sợi tóc cũng chậm rãi biến mất.

“Ô”Tiểu tinh linh nhắm lại tròng mắt, rên rỉ đầy thoải mái.

“Tốt rồi đi?”Bản tôn thu tay hỏi.

Tiểu tinh linh có chút lười nhác không chịu mở tròng mắt, chậm rãi nói: “Ân, a, đa tạ lão gia”.

“Lấy được chứ?”Bản tôn thông qua khế ước hỏi tiểu tinh linh.


Nhìn thấy động tác của bản tôn, tiểu tinh linh cũng biết chung quanh nhiều người, cười hì hì gật đầu.

Chúng nhân từ khi nhìn thấy tiểu tinh linh đi ra, liền chăm chăm nhìn nàng, xem nàng nói gì, nhưng tiểu tinh linh thật lâu không nói gì, làm cho mọi người không khỏi thất vọng, nhưng là ánh mắt của đám người thủy chung không có ly khai tiểu tinh linh. Rốt cuộc, cảnh tượng bên ngoài đã chấn kinh như thế, tiểu gia hỏa này có thể tiến xuống sâu trong, đến cùng sẽ thu được cái gì đây? Nhưng là trở ngại thực lực thuế phàm cảnh của tiểu tinh linh, nên không ai chọn hành động quá khích cả.

“Đi, đi xem xem đến cùng là gia hỏa nào hảo vận đạt được thuế phàm băng tinh”Bản tôn đột nhiên nói với tiểu tinh linh.

Tiểu tinh linh lập tức phụ họa nói: “Ân”.

Thủy Như Trọng cũng lập tức đi theo, cùng bản tôn bay về hướng đông nam.

Những người khác thấy bản tôn không tiết lộ chút tin tức nào, cũng lập tức bay về hướng đông nam, bởi ở hướng đó hiện tại còn rất nhiều người giữa không trung, hiển nhiên còn chưa có ai đạt được thuế phàm băng tinh.

Tuy mọi người vô cùng tự tin đột phá thuế phàm, nhưng đồ vật tốt thì ai mà không muốn chứ? Cho đến khi bay cách xa đám người, Thủy Như Trọng mói hỏi bản tôn: “Tiểu tinh linh vừa rồi thu được thứ gì vậy?”.

“A, được gì thế? Lấy ra cho ta xem một chút nào”Bản tôn lập tức nhìn tiểu tinh linh nói.

“Ân, là thứ này, cùng thứ ta ăn trước khi đi ngủ không kém là bao, vừa mới ăn mất một cái rồi, hiện tại còn năm cái”Tiểu tinh linh gật đầu nói, hơn nữa lấy ra một tinh thể lam sắc đưa cho bản tôn



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.