Ngôn Ngữ C Tu Tiên

Chương 6: Vòng Lặp Vô Hạn 6






Sau khi biết được ý của Lâm Tầm, Cơ Cấu cười ra tiếng, nói: "Cậu hẳn phải cảm thấy xấu hổ."
Lâm Tầm: "Xấu hổ không thể khiến tớ đọc hiểu được, cậu hiểu tớ rất rõ, cho nên cậu có thể đọc hiểu không?"
Triệu Cơ Cấu ngồi vào bên cạnh Lâm Tầm, nhận lấy sách, lật vài tờ, một lát sau đã đổi tư thế ngồi nghiêm chỉnh.
Chỉ nghe cậu ta nói: "Thuật Toán, dù cậu có thể viết ra Lạc, dù cậu được gọi là “Tầm” — nhưng vậy thì thế nào? Cậu, không có khả năng xem hiểu, mà tớ lại có thể.
Trong văn học của các cậu có một câu Xích có sở đoản, thốn có sở trường(*), nói đến chính là..."
(*)Thước có khi ngắn, mà tấc có khi dài.
Nói đến đây, cậu ta nhanh chóng đổi giọng: "Không đúng, không thể nói như vậy, như vậy là tớ đang mắng mình, tớ không phải tấc."
Lâm Tầm: "Hiện tại tớ bắt đầu nghi ngờ vào trình độ tiếng Trung của cậu rồi đó."
Triệu Cơ Cấu nhìn hắn: "Phép khích tướng của cậu rất thành công."

Cậu ta khép sách lại, nói với Lâm Tầm: "Cho tớ bốn giờ."
Dứt lời liền cầm sách đi, mở máy tính của mình ra.
Vương An Toàn đưa tay cầm lấy «Ngàn ngày Trúc Cơ», lật vài tờ, hoài nghi đánh giá Triệu Cơ Cấu: "Cậu có thể làm?"
"Học được một ngôn ngữ tựa như giải được một mật mã, An Toàn, đây là lĩnh vực của cậu." Triệu Cơ Cấu nói.
Vương An Toàn: "Thật xin lỗi, tớ chịu."
Triệu Cơ Cấu nhún vai, bắt đầu thao tác máy tính.
Lâm Tầm cùng Vương An Toàn một trái một phải tiến tới, quan sát cử động của cậu ta.
— Triệu Cơ Cấu có được thiên phú ngôn ngữ phi thường kinh người, cậu ta có một loại cảm giác bén nhạy với kết cấu ngôn ngữ, điểm này có thể thấy được từ việc cậu ta rất thành thạo tiếng Trung.
Chỉ thấy Triệu Cơ Cấu mở công cụ tìm kiếm, tìm kiếm cổ văn kinh điển, từ đó sàng lọc ra mấy trang ngôn ngữ rất nặng, mặt khác lại nhìn bìa sách «Ngàn ngày Trúc Cơ», mở ra một quyển «Đạo Đức Kinh».
Cậu ta bắt đầu so sánh mấy trang cổ văn này với tiếng phổ thông để xem dần.
Đọc năm phút, Lâm Tầm và Vương An Toàn liền bại, đành đi làm việc của mình.
Triệu Cơ Cấu ngâm nga bài hát nhìn bọn họ: "Đầu tiên tớ phải làm quen với kết cấu ngữ pháp của bọn chúng đã."
Vương An Toàn: "Sau này nếu chúng ta đóng cửa, cậu còn có thể đi làm một nhà ngôn ngữ học."
Triệu Cơ Cấu: "Chỉ sợ không được, tớ không có tế bào nghệ thuật, tớ đang dùng cách giải mật mã để đọc bọn chúng."
Hai giờ trôi qua, Triệu Cơ Cấu tắt trình duyệt đi, cầm lấy cuốn sách bìa trắng lần nữa, bắt đầu lật xem.
Tốc độ đọc của cậu ta không chậm, giống như là đang đọc tiếng mẹ đẻ.
Lật được khoảng 5 trang, cậu ta nhìn về phía Lâm Tầm.
"Thuật Toán thân yêu của tớ," cậu ta nói: "Mặc dù tớ không biết vì sao cậu lại cảm thấy hứng thú với nó, nhưng nó toàn là chuyện ma quỷ."
"Mặc dù tớ cũng cảm thấy đây là chuyện ma quỷ," Lâm Tầm trả lời cậu ta: "Nhưng rất có thể nội dung có ích với tớ — tớ tăng thêm tiền lương cho cậu."
Triệu Cơ Cấu: "Được, vậy tớ sẽ cố gắng tổng kết cuốn sách này thành thứ cậu có thể nghe hiểu."
Lại một giờ nữa trôi qua, đến lúc nên ăn cơm trưa, Triệu Cơ Cấu mới khép lại cuốn sách bìa trắng: "Tớ xong rồi."
Tiếp theo, hắn lừa Lâm Tầm mua cho mình một phần cơm hộp phong phú, bắt đầu giải thích cho Lâm Tầm.
"Đây là một tài liệu giảng dạy tu tiên.
Mục đích là hướng dẫn một người đạt tới một cảnh giới tên là “Trúc Cơ”, quả thực là vô căn cứ, cậu biết nó nói cái gì không?" Triệu Cơ Cấu vuốt bìa sách: "Nói người ta có thể hút không khí vào trong thân thể — nguyên văn gọi là Khí, có lẽ là thứ gì khác."
"Sau khi trong người có khí, nó sẽ tiến vào trong bụng của cậu — trong sách gọi nó là Đan điền, nhưng thật ra chính là bụng, bụng của cậu kết nối với mạch máu cơ thể, mạch máu — nó gọi cái này là Kinh mạch, sau đó cậu phải làm gì? — Cậu phải khống chế những khí này, để nó di chuyển trong kinh mạch của cậu, hình thành một hệ tuần hoàn, để cái tuần hoàn này chuyển động cả ngày lẫn đêm trong cơ thể cậu."
Tuần hoàn, Lâm Tầm bén nhạy bắt được danh từ này.
Hắn hỏi: "Tiếp đó thì sao?"
"Nội dung tiếp theo không hề có căn cứ khoa học nào hết, đúng là nói bậy nói bạ.” Tốc độ nói của Triệu Cơ Cấu rất nhanh: "Sách này nói, con người, sở dĩ sẽ mắc bệnh, là bởi vì có bệnh khí tích tụ trong kinh mạch của cậu, tạo ra chướng ngại.
Mà khi cậu khống chế khí tuần hoàn trong người, những khí này sẽ dần dần mở ra tất cả chướng ngại, để kinh mạch toàn thân cậu đều trở nên lưu loát.
Khi tất cả ổ bệnh đều biến mất, thân thể của cậu sẽ đạt đến trạng thái hoàn toàn khỏe mạnh, quá trình này đại khái phải trên ba năm, cho nên mới là «Ngàn ngày Trúc Cơ»."
Vương An Toàn: "Hoàn toàn khỏe mạnh? Sẽ không mắc bệnh, sẽ không béo, cũng sẽ không trọc?"
"Sẽ không mắc bệnh, cũng sẽ không trọc, nhưng béo thì không chắc," Triệu Cơ Cấu lành lạnh nói: "Đến khi cơ thể cậu đạt đến trạng thái hoàn toàn khỏe mạnh, sẽ “Trúc Cơ thành công”, cậu có thể dùng toàn thân thể khỏe mạnh của cậu để tiến hành vài hoạt động tu luyện khác.
Toàn bộ nội dung của sách này chính là như vậy."
Lâm Tầm: "Cả cuốn sách chỉ nói những này?"
"Ba phần nội dung đầu tiên đều nói về cái này." Triệu Cơ Cấu mở phần sau ra, chỉ vào một kết cấu cơ thể nói với hắn: "Hai phần ba phía sau là dạy cậu áp dụng thế nào, ví dụ như cái tuần hoàn này cụ thể nên đi như thế nào, từ kinh mạch nào đi đến kinh mạch nào.
Hoặc là dạy cậu nên dùng dạng tư thế ngồi tĩnh tọa gì — ngồi tĩnh tọa, Thuật Toán, tớ cảm thấy đây không phải sách bình thường, người viết nó có vấn đề về thần kinh."

Lâm Tầm nhận lấy cuốn sách từ trong tay Cơ Cấu, như có điều suy nghĩ.
Ánh mắt Triệu Cơ Cấu và Vương An Toàn nhìn hắn rất lo lắng, giống như hai ông bố già lo lắng con trai sẽ đi vào vòng xoáy phạm pháp vậy.
Lâm Tầm nói: "Tớ về phòng trước đã, tớ phải đi kiểm tra một thứ.”
Triệu Cơ Cấu: "Cậu sẽ không thật sự muốn tu luyện chứ?"
"Cho dù như thế nào," Lâm Tầm híp mắt: "Chí ít hiện tại tớ vẫn là một người chủ nghĩa duy vật."
Triệu Cơ Cấu: "Vậy mong cậu giữ vững."
Lâm Tầm: "Được."
Hắn nằm xuống trên giường, ôm «Ngàn ngày Trúc Cơ», nghĩ lại những lời Triệu Cơ Cấu nói một lần, sau đó nhắm mắt lại, tập trung lực chú ý nghĩ đến không gian thần bí tối qua.
Quả nhiên, một giây sau, hắn lại đặt mình vào nơi đó lần nữa, đối mặt với giao diện nhập ngôn ngữ C màu lam to lớn.
Ý nghĩa của «Ngàn ngày Trúc Cơ» chính là muốn để "Khí" hình thành một vòng tuần hoàn trong cơ thể.
Mà kết cấu tuần hoàn là một trong những kết cấu cơ sở của chương trình ngôn ngữ, tác dụng của nó là thực hiện lặp đi lặp lại đoạn thuật toán nào đó.
Lâm Tầm đặt tay lên trên bàn phím, viết vào một chương trình tuần hoàn đơn giản.
Đây là một vòng lặp cấp 1, vô cùng đơn giản, mục đích là lũy thừa từ 1 đến 7.
Đầu tiên là đặt ra một biến i, giá trị ban đầu là 1.
Mỗi lần xong một vòng lặp, máy tính sẽ nhận xét xem i có nhỏ hơn 8 không, dùng câu ktibe(i.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.