Nghịch Thiên Tam Tiểu Thư

Chương 43: Nữ nhi yếu đuối ư ... ?




Như thế cũng đành,hắn còn dám dùng giọng nói đầy xem thường ấy để bình phẩm nhan sắc của nàng.
Công bằng mà nói, nàng trùng sinh trong cơ thể này,không được coi là mĩ nhân, nhiều nhất cũng chỉ có thể gọi là thanh tú thôi.
So với nhan sắc mĩ miều chấn động tứ tọa của nàng ở kiếp trước thì đúng là không có gì đáng nói.
Nhưng trong mắt Bạch Đan Đan nàng, thực lực quan trọng hơn ngoại hình rất rất nhiều, chỉ bằng cơ thể Bạch Đan Đan là " hỏa linh thánh thể " thì cũng đủ khiến nàng vui sướng hơn là sở hữu bất kì một nhan sắc tuyệt thế như nào...
Mà nói đi phải nói lại,tên nam nhân này là ai chứ? Đến lượt hắn có quyền bình phẩm ngoại hình của nàng ư?
- Các chủ đại nhân,ngoại hình của tôi thế nào hình như đều không liên quan đến chuyện hợp tác của chúng ta cả, đúng không?
- Hợp tác?
Nam nhân bật cười nói:
- Nàng nói hợp tác? Nhưng vừa nãy nàng còn không thừa nhận mình chính là Bạch tam tiểu thư và còn nói bản thân không hề biết luyện khí đó sao?
Đã bị bóc mẽ vậy rồi, còn phải đóng kịch tiếp cho ai xem?
Nàng lườm hắn một cái dài, giọng nói lại mềm mỏng hơn nhiều.
- Các chủ đại nhân, đúng là tiểu nữ đã lừa ngài... Nhưng cũng mong ngài hiểu cho, tiểu nữ một mình thân nữ nhi yếu đuối, ra ngoài bôn ba rất dễ bị người khác ức hiếp nên mới phải hóa trang thế này... Ta không cố ý lừa ai cả... Ngài giữ tay ta chặt vậy, thật sự rất đau, ngài buông tay ta ra có được không? Ngài muốn hợp tác thì chúng ta bàn bạc đã...
Bạch Đan Đan chớp chớp mắt,đáy mắt còn long lanh vài giọt lệ như đang trực trào ra vậy...
Dáng vẻ ấy kết hợp với vóc người nhỏ bé, thật sự toát lên một vẻ liễu yếu đào tơ...
Bất kì nam nhân nào nhìn thấy cũng sẽ phải động lòng xót thương và tuyệt đối không làm hại nàng nữa...
Nhưng nam nhân này thì khác....
Hắn bật cười....
Con tiểu hồ ly, phúc hắc, giảo hoạt,ra tay tàn nhẫn... như này mà dám nhận là một nữ nhi yếu đuối? Sợ bị người khác bắt nạt?
Rõ ràng là nàng ta đi trên đường thì những người khác mới phải lo sợ bị nàng ta bắt nạt thì có.
Hơn nữa, nếu hắn mà buông tay thì chỉ trong một giây thôi, tiểu nha đầu này sẽ lập tức phản kháng, nói không trừng còn sử dụng chiêu thức cổ quái gì để đối phó lại? Hắn đâu ngốc vậy chứ?
Nam nhân nhếch miệng cười:
- Ta thấy tư thế này rất tốt,không cần đổi, cứ như này mà bàn bạc thôi.
- Ngươi.... được, ngài nói đi!
Thấy nam nhân không mắc mưu, Bạch Đan Đan cũng hết cách, chỉ còn cách thỏa hiệp.
Nam nhân hỏi:
- Những món tam phẩm huyền khí này rốt cuộc có phải do nàng luyện không?
Bạch Đan Đan gật đầu.
Đã bị lật tẩy rồi giờ có giả vờ cũng vô nghĩa...
- Vậy bản tọa càng nghĩ không thông rồi, trên người tiểu thư thật sự không hề tồn tại chút huyền lực nào, tinh thần lực cũng không cao,càng không phải song thuộc tính kim hỏa. Vậy sao có thể luyện huyền khí? Mà lại còn là tam phẩm huyền khí nữa?
Bạch Đan Đan mím môi:
- Cái này thì ta không thể cho ngài biết,nếu ngài quyết dò hỏi tới cùng thì ta cũng quyết không nói và bất luận ngài có làm gì chăng nữa thì ta cũng sẽ không hợp tác với ngài nữa.
Nam nhân lặng lẽ nhìn nàng một lúc lâu, bỗng bật cười.
- Được vậy ta không hỏi nữa, ai cũng có bí mật riêng, bản tọa cũng không cần phải biết hết.
- Vậy thì tốt!
Bạch Đan Đan thở phào...
Nhưng nàng không hay biết trong lòng nam nhân đang nghĩ:
- Một chốc một lát không biết cũng không sao,vì dù sao tiểu hồ ly này cũng chủ định là của ta. Những gì liên quan tới nàng thì sớm muộn ta cũng sẽ biết hết thôi.
Sao phải vội vàng chứ?
Bạch Đan Đan nghĩ chút rồi lên tiếng:
- Ta có thể nói rõ ràng với ngài,hiện tại ta chỉ có thể luyện được tam phẩm huyền khí,và cũng chỉ luyện được một vài loại nhất định thôi.... Không biết ngại định luyện loại huyền khí gì? Rất có thể là ta không thể luyện được đâu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.