Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 426: Hồ Miêu Tộc





Vù..........!
- Chát Chát Chát Chát Chát Chát Chát !!!
Tốc độ tấn công nhanh và sự phản ứng của cả hai quá là nhanh không thể nào kịp nhìn ra đòn tấn công của cả hai nhưng nhìn thoáng một nhịp thì nhìn thấy được Bạch Ân Nha đã phải dùng đến sức mạnh Long Khí tăng cường thể chất tốc độ của mình lên mới có thể đánh được toàn lực với Tuyết Băng còn Tuyết Băng lại sở hữu năng lực nhanh nhẹn của Miêu yêu nên hầu như né tránh được mọi đòn tấn công trực diện vào người .
- Không thể tin được sức mạnh của Tuyết Băng lại mạnh như vậy dù chỉ là sức mạnh cơ bản đơn thuần hay là do bản năng đây ?
- Vút !
- !!!!!
- Bụp !
- Xạt........!
- Hừ , thực lực nhiều khả năng là Tôn Kiếm sánh ngang với ta nếu đã như vậy không nên đánh lâu dài nên kéo đến chỗ của Long tử mới được .
- Hấp !
- Có bản lĩnh như thì đuổi theo ta đi .
- Vút !
- Quả nhiên là bám theo .
Bất ngờ xảy ra Tuyết Băng đang đuổi theo Bạch Ân Nha thì liền thôi đổi mục tiêu khi thấy gì đó .
- !!!!????
- Nguy rồi sao lại thay đổi phương hướng ngay lúc này cơ chứ .
- Vút !
- Bộp !
Bất ngờ Tuyết Băng đổi hướng chỉ một cái chớp mắt liền xuất hiện ở ngay phía sau Bạch Ân Nha và tung một cước đá văng xuống mặt đất đồng thời bồi thôi một cước nữa .
- Chát !
- Hự !

- Rầm !
- Vút !
- !!!!!
- Rầm !
- Uy lực sức mạnh này.............
- !!!!!
- Chát !
- Uỳnh !
Chỉ một khắc Bạch Ân Nha đã lãnh một cước bay thẳng đến chỗ của Thiên Vũ đang mở kết giới ra và chỉ chờ đợi mình mà thôi .
- Không thể tin được một cước đó suýt chút nữa lấy mạng của mình phần còn lại đành nhờ vào người thôi Long tử .
- Khởi Tinh trận - mở !
- Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm !!!
Một trận pháp được mở ra Tuyết Băng theo bản năng nhận thấy điều gì đó sắp xảy ra liền lùi lại thì bất ngờ bị thứ gì đó khống chế lại không thể di chuyển bất giác vùng vẫy cố gắng thoát thân nhưng vô ích .
- Tuyết Băng , nàng mau tỉnh lại đi là ta đây đừng có để thứ huyết mạch đó khống chế nàng ta tin phần lượng thiện đó của nàng vẫn còn đó mau tỉnh lại đi .
Rất nhanh chóng Tuyết Băng đã bị trận pháp khống chế và dịu dần xuống và ngất đi ngay sau đó .
- Bịch !
- Tuyết Băng !!!
- Bịch bịch bịch bịch !!!
- !!!!
- Long tử cẩn thận .
Đang chạy tới chỗ Tuyết Băng bất ngờ nàng ấy tỉnh lại đồng thời sử dụng Mê Hồn thuật thao túng tâm trí của Thiên Vũ nhưng bất ngờ bị phản phệ mà ngất đi ngay sau lần sử dụng đó .
- !!!????
- Hự !!!
- !!!!
- Bịch !
- Tuyết Băng , nàng tỉnh lại đi Tuyết Băng !!!
Sau đó Thiên Vũ đưa Tuyết Băng vào thư phòng của mình nghỉ ngơi đồng thời chạy đến chỗ Bạch Ân Nha đưa cho cô ấy một viên Linh Đan để trị thương .
- Bạch tỷ , đây là Linh Đan do ta tự làm tỷ mau uống đi .
- Đa tạ Long tử !
Tiếp theo đó Thiên Vũ cũng mở ra thêm một trận pháp nữa để triệt để khống chế huyết mạch đó xuống khiến cho an toàn cả ba người .
- Không ngờ huyết mạch nàng ấy không phải người của Phàm giới huyết mạch sao lại là của Thú yêu vậy ???
Nói tới đây hàng loạt câu hỏi hiện ra trong đầu Thiên Vũ thì quyển Tinh Phong Bộ Biến xuất hiện rồi đưa tâm thức Thiên Vũ vào bên trong quyển công pháp đó.
Tại đây mọi thắc mắc của cá nhân đều được giải đáp và cũng như nguồn gốc lai lịch của Tuyết Băng dần được hé lộ .
- !!!!
- Nàng ấy vậy mà lại xuất thân từ nơi đó và cả phụ mẫu nàng ấy rốt cuộc là ai sao lại mơ hồ quá vậy ??? Chưa kể huyết mạch nàng ấy theo lý mà nói không thể nào chống lại được bản thân sinh ra đã rất yếu rồi là ai đã phong tỏa sức mạnh của nàng ấy lại ??? Chưa kể hai người còn đứng đầu hai bên nữa sự ra đời của nàng ấy rõ ràng có thể cứu vãn tình hình cuộc chiến khốc liệt của cả hai bên vậy mà lại xảy ra chuyện này.
Không được ta nhất định phải làm rõ thực hư chuyện này dù bất kể là ai ta phải lôi kẻ đó ra xử tử ngay trước mặt toàn bộ bọn họ trả lại sự minh bạch cho gia đình nàng.

Ta thề trên niềm kiêu ngạo của ta .
- Vù.........!!!!
- !!!!!????
- Trở lại rồi.
Có vẻ nên trở về cố hương thêm một chuyến nữa để hỏi cho ra lẽ mới được nhưng người này Lý gia không hề nhắc đến chẳng lẽ người này không phải người Lý gia ngay từ đầu sao ??? Nhị trưởng lão đã nói là người đã cưu mang nàng ấy về vậy vẫn còn một người nữa mà Nhị trưởng lão không hề nới tới tên này đã chết hoặc đã phi thăng cũng có khả năng .
- Cộc cộc cộc !
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa Thiên Vũ liền hỏi xem là ai đến .
- Ai vậy ???
- Sư phụ , là đệ tử Quân Dân ạ.
Nghe thấy tiếng động lớn ở chỗ sư phụ không biết người có sao không ạ ?
- Ta không sao chỉ là vận động gân cốt quá thôi .
- Vâng !
Khi đã xác nhận được không có sư phụ an toàn Quân Dân cũng rời đi ngay sau đó đồng thời Tuyết Băng cũng mơ hồ dần dần tỉnh lại .
- Ưm..........!đây là........!đâu ???
- !!!!????
- Tuyết Băng , nàng tỉnh rồi à ???
- Soạt !
- Ư.......!muội có cảm giác bản thân hình như đã đánh một trận với Bạch tỷ thì phải ?
- Làm gì có chuyện đâu chắc là giấc mơ của nàng quá chân thật thôi .
- Vậy sao ?
Tuyết Băng hỏi .
- Lời ta nói chẳng lẽ nàng không tin ?
- Không phải muội không tin chỉ là muội........
- Nàng không cần phải cố nghĩ làm gì Bạch tỷ chẳng phải vẫn luôn ở bên cạnh muội hay sao hay để ta bảo tỷ ấy vào để xác nhận lại lời ta nói nhé .

- Cạch !
- Long tử , Long nữ , hai người đang bàn tán gì về ta sao ?
Bạch Ân Nha mở cửa đi vào bên trong đồng thời cùng với Thiên Vũ diễn một màn kịch trước mặt Tuyết Băng khiến Tuyết tin lời nói của Thiên Vũ là thật và mơ cũng chỉ là giấc mơ .
- Bạch tỷ , tỷ thật sự không bị sao ư ???
- ????
- Ý của Long nữ là sao ??? Ta chẳng phải vẫn bình ổn đó thôi ý của Long nữ là sao ta không hiểu .
- Được rồi tỷ ra ngoài đi ta chăm sóc nàng ấy được rồi .
- Vâng !
- Cạch !
- Vụt !
Bất ngờ bóng dáng Bạch Ân Nha vô tình bị ai đó nhìn thấy rồi lẳng lặng quan sát để rồi bóng dáng dần biến mất vào không trung .
- Được rồi nàng nghỉ ngơi đi ta phải tranh thủ tu luyện cái đã thời gian không còn nhiều ta phải tranh thủ chút thời gian này mới được .
- Vũ ca , thật sự tỷ ấy không bị thương ư ???
- Nàng cứ yên tâm nghỉ ngơi đi Bạch tỷ không sao đâu nghỉ ngơi đi đừng suy nghĩ nhiều làm gì tránh ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng nàng thì mẫu thân không tha cho ta mất .
- Vậy muội ngủ đây .
Tuyết Băng cứ thế chìm vào giấc ngủ Thiên Vũ cũng nhanh chóng lên mãi nhà rồi nhanh chóng tu luyện thời gian cứ thế trôi qua đến sáng sớm hôm sau Thiên Vũ nhận được 1 lá thư từ phi điểu của Hoàng Khương gửi tới .
- Soạt !
- Huynh ấy và Mẫn Tuệ đang đến đây rồi cơ à ?
- Hấp !
- Cổ Trùng qua đó đón bọn họ nào !.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.