Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 420: Ác Mộng Đẫm Máu





Ngươi nói thì ta mới chợt để ý tiểu tử kia là Thái tử không ở trong Cung làm chuyện chính sự việc trong triều chạy tới đây tìm tiểu tử giả làm nữ nhân này làm gì vậy ?
- !!!!!
- Suỵt ! Có người tới.
Thấp thoáng trong bóng tối vài đạo thân ảnh xuất hiện cung kính hành lễ với hắn ta rất cung kính.
- Thái tử , đến lúc hồi cung rồi không nên đi quá lâu tránh chuyện này bại lộ ra ngoài thì không hay đâu ạ.
- Được rồi , không chơi nữa hồi cung chuẩn bị vài thứ cần thiết để tiện tay diệt luôn cái Tông môn này cho ta.
- Vâng Thái tử.
- Tông môn nhỏ nhoi không chịu quy thuận ta thì chờ chuẩn bị lo hậu sự diệt môn đi.
- Diệt môn ???
- Tên tiểu tử này không biết đang đối phó với ai hay sao mà dám cả gan làm càn vậy ?
- Soạt !
- Ngươi thân thủ nhanh nhẹn đi đưa lá thư này tới đó đi ta và những người còn lại ra tay thăm dò thực lực đám người này đã.
- Vụt !
- Hành động thôi.
- Được.
- Vụt Vụt Vụt !
Cả nhóm chia ra hành động một nhóm đứng ra chặn đường nhóm Thái tử.
- Không ngờ dựa chốn vắng lặng này Thái tử điện hạ cũng có nhã hứng tới đây đấy không biết giết người rồi lấy tiền chuộc chắc cũng nhiều lắm nhỉ ?
- Hỗn xược ! Ngươi có biết bản thân đang nói chuyện với Âu không hả ?
- 2 tên Hồn Kiếm đỉnh phong 2 tên Nguyên Kiếm kể ra cũng hơi ít mà thôi xử lý ngươi xong tự kẻ đó cũng ra mặt thôi.

- Vụt !
- Bảo vệ Thái! ! !.
- Pặc !
- !!!!!????
- Tên khốn kiếp nhà ngươi mau thả Thái tử ra !
- Hấp !
- Bụp !
- !!!!????
- Rầm !
- Đem hắn ta đi đi mấy tên tạp nham này ta tự mình xử được.
- Người có chắc không ? Tên đó đang trốn chui lủi quanh đây đấy.
- Hắn không ra thì tên này xảy ra chuyện mọi tội trạng hắn phải tự mình gánh lấy cùng lắm lãnh một đao thôi nhưng cơ thể hắn vốn cứng như đá e là không dễ chết đâu.
- Vù! ! !.
!
Một bóng người mập mờ trong bóng tối mập mờ xuất hiện thoáng lướt qua rồi nhẹ nhàng vung một kiếm về phía của nhóm người thuộc hạ của Thiên Vũ.
- Xoẹt !
- Ầm !
- Này này , muốn giết ta thì làm cho cẩn thận chút tên này mà xảy ra chuyện thì là lỗi của ngươi đấy.
- Chết đến nơi còn lắm lời.
- Ầm !
- Hấp !
- Cạch !
- Vút !
- Keeng !
- Ầm Ầm Ầm Ầm !
- !!!!
- Nhiếp Hồn Kỳ ???? Ngươi là Ma Việt Quốc ???
Nhận ra được người quen cũng như sự nguy hiểm cận kề rất nhanh người đó đã lùi lại về phía sau đồng thời tóm lấy tên Thái tử rồi ném về phía bọn chúng rồi nhanh chóng tẩu thoát.
- Vút !
- Pặc !
- Tiểu tử , xem như ngươi mạng lớn.
- Viu !!!!
- Aaaaaaaa! ! !.
!
- Bùm !
- !!!????
- Bọn chúng vậy mà trốn thoát được.
- Tên đó ta có cảm giác rất quen nhưng vì trời tối không nhìn rõ được mặt hắn.
- Vậy sao ngươi không uy hiếp hắn chứ để hắn ta chạy mất ?
- Hắn nhìn thấy thứ này của ta liền lùi lại về phía sau còn chủ động thả người cũng đủ biết tên đó biết đang đối mặt với ai mà lui.

Làm người luôn chừa lại cho mình một đường lui đừng có quá ép người.
Sau khi đưa Thái tử trở về hoàng cung an toàn cũng là lúc đám người đi theo Thiên Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Không ngờ hơn 30 năm trôi qua cứ tưởng rằng lão ta đã chết nào ngờ lại quy thuận quân triều đình làm tay sai thật khó mà tưởng tượng nổi số vệ quân chết dưới tay hắn và bị Nhiếp Hồn Kỳ giam cầm linh hồn lại lại chịu quy thuận.
- Hay là do bản thân hắn chán việc chém giết mấy tên kia mà tìm thứ khác như là tội phạm để ra tay cũng là một ý hay.
- Ngươi nghĩ đơn giản thế à ??? Nhiếp Hồn Kỳ của hắn từng vang danh khắp nơi giết được 4 vị Tuyệt Kiếm đỉnh phong đương thời cùng hắn sau đó cũng biến mất sau ngày đó giờ tái xuất không biết sẽ gieo rắc nỗi ác mộng gì cho mọi người đây.
- Ta cũng có dự cảm tên này thật sự là mối họa rất lớn đối với Long tử nhưng ta tin Long tử có thể diệt trừ được tên này.
- Ta không mong gì cả nhưng thực lực của Long tử và tên đó một trời một vực không thể nào đâu suy cho cùng ngày hôm đó miễn cưỡng đột phá vượt giới hạn tu vi nếu không có thể chất cực kì mạnh thì e là tụ bạo mà chết rồi.
- Quan trọng hơn là tên đó tuy quy thuận nhưng cũng phải có kẻ áp chế được bản năng giết người cuồng loạn của hắn bằng không cả hoàng cung sớm là một nơi xác người la liệt khắp nơi có khả năng sẽ sinh ra oán khí rất nặng để thu hút không ít kẻ có sát niệm có sẵn trong tâm can thì càng nguy hiểm hơn.
- Xem ra bóng tối cuồng sát sắp tái diễn thêm lần nữa rồi có điều lần này Long tử sẽ không nhúng tay vào liệu ai sẽ là cứu thế cứu bách tính đây ?
- Khó nói quá !
Cứ thế một đêm tối nữa lại trôi qua lại thêm một ngày mong nhớ ai đó trở về có dịp được hàn huyên nói chuyện với nhau.
- Long Nữ lại nhớ ai đó rồi sao ?
- Bạch tỷ , tỷ có biết huynh ấy đi đâu không muội cứ có cảm giác lần này đi lành ít dữ nhiều.
- Haiz , người lo lắng cũng chẳng thể thay đổi được gì đâu hơn nữa những lần nguy hiểm ập tới Long tử vẫn hiên ngang đối diện hay sao lần này chắc là không sao đâu.
- Tỷ nói vậy cũng đúng có lẽ muội nghĩ cũng hơi nhiều rồi.
- Cạch !
- Đây là mấy món đồ cũng như thư của mấy Tông môn gần đây nói muốn gia nhập cùng chúng ta không biết ý Long Nữ thế nào ?
- Bảo bọn họ hiện tại huynh ấy đang ở bên ngoài làm chút chuyện riêng nên chưa thể trở về được vì thế xin lỗi mọi người ta không có quyền quyết định chuyện này.
- Soạt !
- Ủa , phía Chu Phúc đại ca cũng được mời tham gia chuyện này không ?
- Ta cũng không biết nữa nhưng chắc là có gửi thư đến đó rồi chắc cũng đang hồi âm chuyển thư về đây cho chúng ta biết.
- Ưm! ! !.
!
- !!!!!

- Long Nữ , người sao vậy ???
Đột nhiên Tuyết Băng trở nên khó thở rồi có cảm giác buồn nôn liền bịt miệng lại chạy đến một cái chỗ nào đó dưới lầu nôn.
- Bịch bịch bịch bịch bịch !
- Long Nữ , người đi đâu vậy ???
- Ưm! !.
.
! Muội! ! cảm thấy khá khó chịu quá !
- !!!!!
- Khoan đã , tình trạng của muội bây giờ! !.
rất giống tỷ tỷ của ta trước đây để ta bắt mạch thử cho muội xem sao.
- Bắt mạch ??? Nhưng muội đâu có bị sao đâu chỉ là gần đây hay có cảm giác thích ăn đồ gì đó thôi.
- Soạt !
- Dù thế nào thì thân thể trở của người bây giờ là trên hết vẫn nên kiểm tra.
- !!!!!
- Chúc mừng Long Nữ , người có tin vui rồi !
- Hả ??? Tin vui gì cơ ???
- Người có thai rồi theo như suy đoán của ta nhiều khả năng cái thai này cũng được 3 tuần rồi cung hỷ cung hỷ !
- Thật sao ???
- Là sự thật.
Tuyết Băng mỉm cười đầy mãn nguyện trước câu nói đó của Bạch tỷ niềm vui trọn vẹn cũng đã tới nhưng hiện tại niềm vui này nàng lại muốn cùng chia sẻ cho Thiên Vũ biết nên đã cố gắng kiềm chế lại rồi nói.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.