Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 391: Thao Túng





Tia tàn hồn.......!đã hồi........!hồi phục thưa chủ nhân .
- Vù........!
- Bộp !
- Nhập !
Sau khi Vong khôi phục lại được tàn hồn đó Thiên Vũ cũng lấy ra một hình nhân gỗ rồi để tàn hồn đó nhập vào bên trong .
- Vật vô chi như vậy để tàn hồn nhập vào có thực sự là ý hay không vậy ?
- Đây là Nhân Mộc Đằng mộc thụ này rất có linh khí trời đất cho nên cho tàn hồn của hắn ngự trong này là tốt lắm rồi đấy .
- Rắc rắc rắc.........!
- Nó.......!cử động được ?
- Chẳng phải ta đã nói rồi đó thôi có linh khí trời đất là bảo vật vô giá còn bây giờ ngươi mau cho ta xem ký ức của ngươi đi .
- Mộc nhân liền chuyển toàn bộ ký ức đó qua cho Thiên Vũ xem thì nào ngờ lại bị một thứ sức mạnh nào đó ngăn cản lại không thể xem được kí ức đó .
- !!!!!
- Hự !
- Sao vậy ???
- Kí ức của tên đó cũng bị phong tỏa rồi không thể mở ra được dù ta đã khôi phục lại được tên cáo già đó đến cả lúc chết hồn phách chẳng còn cũng không tha trực tiếp khóa lại hoặc tệ hơn là bị tiêu tan .
- Việc này xem ra công cốc rồi .
- Tên này có còn là người nữa không vậy ? Đến cả linh hồn cả kí ức cũng bị lão ta kiểm soát rốt cuộc lão ta còn mưu đồ gì lớn nữa đây ?
- Soạt !

- !!!!
- Ngươi muốn gì ở ta ?
Mộc nhân trèo lên tay Thiên Vũ rồi chỉ chỉ về hướng Đông .
- Hướng Đông ? Ngươi muốn bọn ta đi đến nơi đó sao ?
- Gật đầu .
- Phía Đông chỉ là một vùng đất hoang tàn thôi mà sao nó lại...........!khoan đã , chẳng lẽ ý của nó là nơi đó............
- Hấp !
- Ta qua đó trước xem thử còn Kiếm chủ nhanh chóng bảo các đệ tử lập tức trở về đại sảnh lớn mở phòng ngự cực đại đi dề phòng bất chắc ta sẽ để lại vậy này nếu nó phát sáng tức là ta còn sống và ngược lại nếu ta bị thương nó sẽ nhấp nháy và ta cũng không dễ bị mấy thứ đó giết được đâu .
- Bộp !
- Vút !
- Nhớ cẩn thận đấy tránh đánh một trận đấu vô ích đấy !
- Ta biết rồi !
Phía Đông ,
- Vút !
- Không ngờ nơi này tan nát hoang tàn đến cái mức này xác chết đâu đâu cũng có không biết có còn ai sống sót dưới đống xác chết này không nữa .
- Soạt !
- Cổ Trùng ngươi thử xuống dưới xem có phát hiện ra được gì không .
- Hấp !
- Bộp !
Sau vài canh giờ mò mẫm thì cũng chẳng có thu hoạch được gì thì từ phía dưới mặt đất như có thứ gì đó đang trồi lên vậy bất giác Thiên Vũ gọi Cổ Trùng quay lại rồi tìm chỗ nấp trước đã rồi quan sát tiếp .
- !!!!
- Cổ Trùng , quay lại .
- Hấp !
- Bộp !
- Vù..........!
- Thứ đó là cái gì vậy ?
Một thứ hết sức kinh dị và sặc mùi hôi thối nồng nặc tỏa ra khiến cho Cổ Trùng cũng rất khó chịu và định tấn công thì một thứ gì đó lại xuất hiện theo ngay sau đó .
- Thứ đó..........!lẽ nào là từ đống xác chết đó hóa thành ư ? Hơn nữa sát ý chết chóc cũng ở sâu bên trong đó nữa chẳng lẽ thù của bọn họ có liên quan tới ai đó cũng nên .
- Ầm ! Ầm ! Ầm !
- Bước chân gì mà như núi đá đè vậy ??? Tên này mang theo núi đá trên lưng à ? Dịch , ngươi có thể nói cho ta biết thứ đó rốt cuộc là gì không ?
Bẩm chủ......!chủ nhân thứ đó.........!có lẫn độc vực rất.......!nguy hiểm........!chỉ cần........!cần dính một chút.......!là kéo theo một đại dịch lớn.........
- Dịch bệnh ???? Lời khai của bọn họ là giả sao ??? Không thể nào ! Bọn họ nhiều khả năng cũng nuôi gia súc có thể gia súc cũng bị nhiễm cũng có khả năng này xảy ra .
- Gia súc có khả năng nhiễm không ?
- Nguy cơ.

........là rất lớn ạ !
- Được rồi ngươi lui đi .
- Vâng !
- Xem ra chuyện này ẩn chứa không ít bí mật ta phải tra rõ mới được bắt đầu từ bọn họ trước đã .
- Hấp !
- Vù............!
Kiếm Vương phủ ,
- Sao rồi Thiên Vũ nơi đó..........
- Vùng đất chết đó không thể nào tiến lại gần được chỉ có thể phong tỏa nơi đó lại thôi .
- Chẳng lẽ có thứ quái dị được sinh ra sao ?
- Đúng vậy hơn nữa lại là thực thể tồn tại dưới hình dáng là một cái xác chết vô cùng thối rữa ta đã trốn cách đó vài trăm dặm cái mùi đó còn sộc thẳng vào mũi ta rất khó chịu .
- Ngươi sao không thử đám Thi tổ ra đánh một trận xem sao .
- Càng không thể vì cái thứ bốc mùi đó chỉ cần cái thứ nhớt nhát đó dính vào người coi như chết luôn rồi Thi tổ không làm gì được nó đâu đánh trực diện e là vô tác dụng phải nghĩ ra đối sách khác để triệt để hạ nó hiện tại nó đang di chuyển tới đây nhưng tốc độ rất chậm .
- Có thể thay đổi lịch trình di chuyển của nó không ?
- Thứ đó di chuyển dựa chết sát niệm còn sót lại của đám xác chết đó .
- Tên gây ra chuyện tày trời đó trốn ở đây ngay sau khi gây chuyện xong tính đổ hết lên đầu Kiếm Vương phủ của ta à ?
- Rầm !
- Ta phải đi tra rõ cái chuyện này từ bọn chúng mới được lũ khốn kiếp đó .
Kiếm Các chủ tức giận đập bàn rồi đứng dậy đi đến chỗ đám người đó đang ở còn bản thân Thiên Vũ lại nhân cơ hội này để người đó trực tiếp ra tay tiếp cận đám người đó từ bên trong .
- Vụt !
Một người bí ẩn mặt y phục thường dân xuất hiện trước mặt Thiên Vũ cung kính hành lễ .
- Người cho gọi thuộc hạ ?

- Người trà trộn trong đám đó có tin tức gì không ?
- Có ạ ! Ba ngày trước nhận lệnh của tên đó rồi đi đến khu vực phía Đông rục rịch chuẩn bị một nghi thức nào đó điều kiện là phải hiến tế đủ 1 ngàn sinh mạng chưa hết , thứ đó một khi được hình thành sẽ theo mục đích mà người đó đã đọc nhưng thuộc hạ vô dụng không thể hiểu thứ ngôn ngữ cổ đó là gì .
- Ngôn ngữ cổ ??? Ngươi có thể đọc được từ nào không ?
- Hoàn toàn không thể ạ .
- Quả nhiên lão ta làm việc thà vứt bỏ đám này sau khi xong việc hơn nữa kế hoạch luôn được hoàn thành thà để kế hoạch thành công còn hơn thân bại để nhiều người phải chết theo kế hoạch của lão ta .
- Vấn đề tiếp theo có nên đi bước tiếp chứ Long tử ?
- Nghe ngóng tiếp cho ta không có lệnh của ta tạm thời không làm gì hết .
- Vâng !
- Vụt !
Từ bên trong áo , Thiên Vũ lấy ra Tinh Phong Bộ Biến ra xem xem có ghi chép gì về ngôn ngữ cổ nào không thì bất giác Thiên Vũ bị cuốn vào bên trong Tinh Phong Bộ Biến .
- Vụt !
- Aaaaaaaaa !
- Bịch !
- Ui da , đây.........!là đâu vậy ?
- Vù.........!
Một cánh cửa không gian mở ra liên kết tới một khoảng không thời gian nào đó trong dòng chảy của thời gian .
- Thê tử của ta vì các ngươi liều mạng cứu ấy thế mà cô ấy bị nhiễm không một ai trong số đám khốn kiếp các ngươi cứu đây là điều mà các ngươi đang làm để trả ơn thê tử ta sao ???
- Làm càn ! Thê tử ngươi có công rất lớn số dược liệu đó bổn Vương sẽ cất giữ còn về thê tử ngươi ta cũng đã tra rõ ràng rồi không thể cứu vì dịch độc đó đã có sự biến hóa thay đổi khiến cho dược liệu mất tác dụng không lâu trước ta cũng phái người mang qua cho rồi nhưng không có kết mà ngược lại thứ đó ngày mò hung hãn hơn đến cả đại danh y của ta cũng phải bất lực ngươi nói báo ơn ta đã làm rồi ngươi còn muốn gì nữa đây ?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.