Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 382: Đáng Để Ta Bảo Vệ





Nhưng rời đi hơn phân nửa đột ngột như vậy ta cũng hiếu kì cũng muốn đi theo bọn họ .
- Chuyện này rõ ràng là có bàn tay cô nhúng tay vào nếu không làm sao có chuyện vị tiền bối đó phải đốt cháy sinh mệnh mình để diệt mối họa sắp diễn ra chứ .
- Ta không có gây họa mà chỉ đơn giản trả ơn cho hắn ta thôi còn về tên ngu xuẩn đó ta chẳng có một chút liên quan gì cả .
Tiểu Điệp thản nhiên đáp lại còn vẻ mặt Thiên Vũ cũng ngơ ngác bất lực ngay sau đó .
- Bớt phí lời đi.
Mau cởi trói cho ta mau lên nếu không sẽ không kịp cứu hai người bọn họ mất .
- Dù ngươi có chạy tới đó kịp cũng không thể cứu được tình hình đó đâu hơn nữa tên đó vốn dĩ đã già lắm rồi dốc toàn lực trận chiến cuối cùng ấy cũng có lẽ là điều mà lão ta muốn .
Vì mải suy nghĩ nói chuyện thì Thiên Vũ đã nhanh chóng tẩu thoát từ lúc nào không hay khiến Tiểu Điệp chỉ biết cười khổ rồi quay người rời đi .
- KÌNH !!!
- Đốt cháy cả sinh mệnh để giết ta ??? Ngươi cũng đánh giá cao bản thân ngươi quá rồi đấy Trường Cửu Vân à !
- Ít nhất lão già này tung hoành đến tận bây giờ được người người ngưỡng mộ tôn sủng như một bậc Tuyệt thế còn ngươi trốn chui trốn lủi không khác gì một con cẩu chờ đến ngày ta chết mới ló cái bản mặt mình ta để ra oai .
- Chết tới nơi rồi còn già miệng lưỡi với ta à ???
- Cạch !
- Xoẹt !
- Hừ !
- Keeng !

Khoảnh khắc đó thời khắc của sự chia ly cũng đã tới Trường Cửu Vân đốt cháy huyết mạch của mình đẩy mạnh toàn bộ sức mạnh đến đỉnh điểm toàn lực đánh với Tử Phá Nguyên .
- Bộp !
- Phù..........!
- Khốn kiếp ! Ngươi không biết giữ tý nào gọi là miệng lưỡi sạch sẽ hay sao vậy hả ??? Thối chết đi được .
Tử Phá Nguyên thổi ra một làn khói đen kịt che khuất tầm nhìn của Trường Cửu Vân rồi bất ngờ từ phía sau rất nhiều thi thể bị hắn ta thao túng điều khiển đồng loạt tấn công .
- Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt !!!
- !!!!???
- Vút !
- Phập !
- Khụ !
- Pặc !
- Chát !
- CÚT HẾT RA CHO LÃO PHU !!!
Một đợt sung kích năng lượng cực kì lớn được bộc phát ra quét tan toàn bộ đám thi thể đó nhưng đồng thời lão cáo già đó chớp lấy cơ hội ra tay đoạt lấy mạng của Trường Cửu Vân ngay vào khoảnh khắc đó , chỉ một kiếm duy nhất đâm vào tim của Trường Cửu Vân rồi bị lão ta đẩy thẳng về phía vách núi sau lưng .
- Vù...........!
- Uỳnh !
- Kẻ thức thời mới là kẻ sống sót cuối cùng khôn ngoan sẽ luôn chừa lại một đường lui nhưng ngươi lại chẳng làm điều đó .
- Bịch bịch bịch bịch.......!
- Hấp !
- !!!!???
- Đền mạng cho ông ấy đi đồ khốn !
- Pặc !
- Vốn muốn tha cho ngươi một mạng nhưng nếu đã muốn tìm cái chết nhanh đến thế thì ta thành toàn cho hai người các ngươi .
Thật bất ngờ , Trường Cửu Vân nhanh như một tia chớp chém đứt một cánh của của lão ta cứu được Kiệt Thần nhưng vẻ mặt của lão ta vẫn rất thoải mái ung dung tự đắc vì cố gắng mấy dùng hết sức lực bình sinh còn lại chỉ càng khiến Trường Cửu Vân chết nhanh hơn mà thôi.
- Vĩnh biệt .
- Vù..........!
- TÊN KHỐN KIẾP NHÀ NGƯƠI THỬ RA TAY VỚI LÃO GIÀ ĐÓ XEM XEM BỌN TA BIẾN CÁI NƠI NÀY CỦA NGƯƠI VĨNH VIỄN BIẾN MẤT KHỎI NƠI NÀY KHÔNG ?
Một giọng nói vang lên khiến cho lão ta phải run sợ không dám làm càn thêm nữa liền lùi lại thêm phải xạ.
Trên trời Phong Vân nổi lên cuồn cuộn khiến cho không ít tên trưởng lão đi theo lão ta bất giác chết ngay tại chỗ .
- Lão già khốn kiếp kia , chết thì chết một cách vẻ vang oai phong như một tuyệt thế Cường kiếm giả lẫy lừng vang danh thiên hạ ta xem nào sao lại đi chết trong tay một tên vô dụng vô lại nào thế hả đồ khốn !
- Soạt !
- Ta dự liệu được chuyện này sẽ xảy ra được cho nên ta cũng chẳng quan tâm gì nhiều chỉ là không ngờ đám người các ngươi lại kéo đến đây gặp ta thật khó mà tưởng tượng được mà .
- Bớt nói nhảm đi ! Ngươi còn nợ ta một trận đấu đấy nếu ngươi dám chết trước ta thì đừng có trách ta không nể tình xưa nghĩa cũ .
- Ha , thân già này đến cuối vẫn được lòng không ít người dù ngươi là kẻ hay kiếm chuyện với ta nhất nhưng lại là kẻ trọng tình nghĩa nhất làm ta rất vui ! Sau cùng Trường Thiên Tông sẽ do đệ tử Kiệt Thần của ta kế nhiệm mong ngươi thay ta giúp đỡ tiểu tử này nhé !
- Rầm !
- Tên khốn kiếp nhà ngươi...........!
Ánh mắt mờ dần rồi nhắm lại trước mặt không ít người cơ thể dần lạnh lẽo Kiệt Thần rưng rưng nước mắt ôm chầm lấy người vừa là sư phụ vừa là một người cha người thân năm xưa giờ chẳng còn lại một ai ở bên cạnh một cú sốc quá lớn đè nặng lên người Kiệt Thần .
- Bịch !
- KHÔNG !!!!!
- Vù............!
- !!!!????
- Khốn kiếp , không ngờ lại đến chậm một bước rồi tên cáo già này nếu không giết được ngươi thiên hạ vẫn chưa hết bình yên .
Thiên Vũ nhíu mày vẻ mặt đầy tức giận nhưng bây giờ vẫn chưa thể xuất hiện ra tay được vẫn phải chờ đợi bước tiếp theo thôi .
- Món nợ xương máu này ta tuyệt không đứng ngoài cuộc ta sẽ trả thù giúp ngươi chủ trì công đạo .
Bất chi bất giác Thiên Vũ hất tay một cái một nửa Tình môn Tử gia liền bị hủy đi ngay tức khắc mà lão tao không hề hay biết .
- Uỳnh !
- Aaaaaaaaa..........!!!
- Lại......!lại là kẻ nào dám ra tay với Tử gia chúng ta vậy ???
- Hơn..........!hơn nữa vừa mới đang xây dựng lại phần vừa bị phá hủy cách đây không lâu giờ lại bị phá tiếp rốt cuộc chúng ta chọc phải kẻ nào máu mặt vậy ?
- Hỏi dư thừa ít thôi.
Người đó không trực tiếp biến cả cái nơi này thành bãi đất hoang đã là may lắm rồi đấy !

- Ta chỉ hi vọng không gây thù oán quá với người đó thôi .
- Ủa mà sao Tử gia chủ mãi chưa về vậy ?
- !!!
- Chẳng lẽ đây là mưu đồ của kẻ địch lôi gia chủ đi ra bên ngoài rồi ở đây không ai quản liền nhân cơ hội này ra tay diệt luôn phân nửa Tử gia ?
- Mau phái người đi tìm số còn lại cứu những người bị thương cho ta .
- Tuân lệnh !
- Chỉ là những gì ra đoán ra chưa thể chắc chắn hoàn toàn nhưng vẫn nên đi thông báo cho gia chủ biết trước một tiếng thì tốt hơn .
- Vù...........!
- Muốn thông báo cho hắn ? E là không kịp đâu .
Một giọng nói vang lên khiến cho đám người Tử gia bất giác quay lại nhìn ngó xung quanh nhưng lại chẳng thấy ai cả liền bị một kiếm khí từ đâu bay tới giết chết số người chết liên tiếp tăng lên không ngừng đám trưởng lão cáo già đó quá mưu mô kịp ra tay phát tín hiệu cầu cứu lão già đó cũng phát hiện ra liền tức tốc chạy về nhưng lại bị đám người kia phong tỏa lối thoát của lão ta lại đồng loạt động thủ khiến lão ta không kịp trở tay .
- Khốn kiếp ! Các ngươi chơi ta.
Thừa dịp ta không có ở nhà giết người của ta .
- Giết cả Tử gia cỏn con như ngươi cũng chẳng đủ để bồi táng cho những người mà ngươi đã sát hại đâu.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.