Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 366: Đường Lui





Thiên Vũ kiêu ngạo đi đến chỗ của lão ta đồng thời phía sau lưng Thiên Vũ có không ít nhưng đệ tử của lão ta tham gia cuộc chiến lần này và dĩ nhiên lão ta cũng chẳng thể nào chống lại được số lượng lớn như vậy cả cũng chỉ đành bất lực còn Thiên Vũ lấy một thanh kiếm bên cạnh đó cầm lên rồi mém về phía của lão ta rồi nói.
- Phập !
- !!!????
- Ta đang trao cơ hội sống sót cho ngươi đấy à mà ta cũng tiện nhắc ngươi luôn một chuyện Thối Hồn Thể Đan mà các ngươi uống trước khi hành động ta sớm đã luyện chế ra Linh Đan chế ngự lại nó và trực tiếp luyện hóa nó rồi.
Ngươi có thể tin ta hoặc không tin ta nhưng đám đó thì không có lý do gì đi nói dối ngươi làm gì cả.
Thiên Vũ chỉ tay về phía đám đệ tử của lão ta rồi nói.
- Trưởng lão , thật sự thứ đó không còn ngăn cản việc chúng ta làm loạn nữa và cũng không còn cảm giác bị truy xét nhất cử nhất động nữa thật sự là chuyện tốt đấy !
Một đệ tử lên tiếng đồng thời vận chuyển Long Khí khắp cơ thể và dường như không có trở ngại nào đối với bản thân mình cả.
- Hoàn toàn không bị thứ đó khống chế ???
- Sao ??? Nhìn đã nhìn rồi nghe cũng đã nghe rồi giờ ngươi có chịu thuần phục trước ta không ?
- Soạt !
- Ngươi nên biết thức thời một chút đi ! Đi theo chủ nhân chỉ có phúc không có họa ta cũng giống như ngươi ngày đó nhưng suy nghĩ thấu đáo chọn đi theo giờ tu vi của ta không những đột phá mà còn được ban tặng bảo vật không ít trong số đó của Khí binh vô chủ.
- Khí binh vô chủ ???
- Đúng vậy !
- Soạt !
- Lão nô nguyện ý làm trâu làm ngựa cho chủ nhân.
- Chỉ một chút đồ không đáng giá gì đối với ta mà lại thu hút không ít kẻ quy phục nhưng để chắc chắn và đảm bảo ta sẽ để lại trên người ngươi một Đạo ấn cũng chỉ đề phòng ngươi trở mặt thôi.
- Vù! !.
.
!

- Đạo ấn này! ! !.
có cả Sát ý niệm bên trong tên tiểu tử này làm việc quả nhiên thâm sâu khó lường còn hơn cả Từ gia chủ.
- Đúng rồi ! Đã là nô bộc của ta ta cũng tuyệt không bạc đãi ngươi.
- Soạt !
- Cầm lấy và uống nó đi.
Từ bên trong áo Thiên Vũ lấy ra một viên Linh Đan đưa cho lão ta rồi nói.
- Linh Đan tầm thường gì đây ??? Tính chơi lão già này à ???
- Pặc !
- Cạch !
- Yên tâm đi ! Đan của ta chỉ cứu người không hại người.
- Chủ nhân , cứ để hắn ta lại một mình như vậy sao ??? Có phải không ổn chỗ nào không ???
- Đám cáo già đó vốn sẵn tính đa nghi không thể làm gì được chỉ có tự mình kiểm chứng mới chịu tin.
- Các ngươi ở lại đi phần còn lại ta và chủ nhân sẽ lo liệu nốt.
- Vâng ! ( đồng thanh )
- Hấp !
- Vù! !.
.
!
Phía của Trường Cửu Vân , cả một tòa nhà lớn như vậy giờ hơn phân nửa đã bị tàn phá nặng nề khiến cho không ít kẻ bị vạ lây theo.
- Năm xưa đánh ngang nhau sao bay giờ ngươi tàn tạ hơn năm đó vậy ???
- Hừ , ngươi chinh chiến khắp nơi đánh đánh giết giết ta đâu có hiếu chiến với một tên điên như ngươi đâu.
Xét đánh thực lực quả nhiên không so được với ngươi nhưng những thứ khác thì ta nghĩ ngươi không bằng ta đâu.
- !!!!???
- Ngươi giở hết trò ra đây đi ta tiếp tới cùng.
Trường Cửu Vân khoanh tay kiêu ngạo nói.
- Ngươi nên nhớ một điều kẻ khôn ngoan luôn để lại một đường lui cho mình và ta cũng vậy.
- Bộp !
- Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm! ! !.
!
Từ dưới đất hàng ngàn chiếc hộp gỗ lớn xuất hiện đồng thời bên trong mỗi một chiếc hộp gỗ đó tỏa ra một luồng sức mạnh cực kì đáng sợ và nguy hiểm và điều đáng ngạc nhiên hơn là sắc mặt của Trường Cửu Vân tối sầm lại rất nhanh nhíu mày tức giận hỏi.
- Gan cẩu tặc tử ngươi cũng lớn đấy dám làm điều bất nhân bất nghĩa dám cả gan quật mộ những vị Cường giả tuyệt thế đã mặt được lắm ! Ngươi làm ta nổi điên thành công rồi đó !
- UỲNH !
- BÙM !
- Chết đi !
- Vút !
- Rầm !
- Vút !
- Bộp !
- !!!!????
Chiếc quan tài lớn kia bất ngờ bị đạp tung ra một bóng dáng ai đó lao nhanh ra đỡ cho Tử Phá Nguyên khiến cho Trường Cửu Vân hết sức bất ngờ trước cảnh tượng này.
- Thế quái nào! !.
.
- Vù! !.
.
!
- Chát !
- Xạt! ! !.
!.
- Bộp !
- Hấp !
- Thứ sức mạnh này là sao vậy ??? Một quyền của ta đầy uy lực vậy mà dễ dàng bị khống chế bằng một tay hoặc có thể nói bị triệt để tiêu trừ gần như là toàn bộ.
- Sao thế lão Cửu ??? Sức lực còn không thế ???
- Tên cáo già này quỷ kế vẫn y như xưa.
- Mưu mô quỷ quyệt vẫn như năm nào chỉ tiếc ngươi vẫn chỉ giỏi điều khiển kẻ khác dùng chí đấu cường cũng không có gì là mới cả có chiêu trò gì mới không ??? Mấy cái này năm đó ta cũng thấy qua rồi giờ đem ra dùng lại ta thấy ngươi chẳng còn mưu mô như trước như thật đáng buồn a !
- Khẩu ngữ khích tướng không có tác dụng với ta đâu ngoan ngoãn chịu chết đi.
- Bộp !
- Cạch Cạch Cạch Cạch Cạch Cạch !
- Giờ một địch 5 ngươi sẽ đánh thắng kiểu gì đây Trường Cửu Vân ??? Hahahahahaha !!!
- Soạt !
- Ầy , ngươi nên biết một điều rằng xác chết của họ rất kị với một số thứ nhưng ta lại có trong tay mấy thứ đó vừa hay tiện tay giúp ngươi luôn nhé.
- Soạt !
- Lạch cạch lạch cạch !
Từ bên trong chiếc hộp gỗ mà Trường Cửu Vân lão mở ra một âm thanh giống như cơ quan bên trong chiếc hộp đang được khởi động vậy rồi bất ngờ thứ bên trong lại là một vật khó mà hình dung ra được.

- Khiết Tinh Ngự Thủy.
- !!!!????
- Thủy Khiết Tinh của Hiên gia ??? Ngươi sao lại có thứ đó ???
Tử Phá Nguyên giật mình kinh ngạc hỏi.
- Cứu lão già sắp chết của Hiên gia xong được tặng thôi người tốt lắm điều thiện tất sẽ có thứ mà mình muốn vừa hay ta khá hứng thú với thứ này tiện tay lấy thôi.
- Bảo vật của Hiên gia bảo vệ bao đời đâu có dễ dàng dâng cho kẻ khác được ngươi nói dối.
- Ha , tin hay không thì tùy ngươi ta không rảnh đi đôi co với ngươi làm gì.
- Vút !
Khiết Tinh Ngự Thủy trong tay Trường Cửu Vân đột nhiên cảm nhận được gì đó lập tức lao tới tấn công đám xác chết biết đi kia.
- Bụp Bụp Bụp Bụp Bụp Bụp! ! !.
!
- !!!!????
Điều kì lạ đã xảy ra nhiều làm bị Khiết Tinh Ngự Thủy phá hủy đi thân xác thì mấy cái xác đó lại hồi phục lại rất nhanh làm cho Trường Cửu Vân cảm thấy khó chịu.
- Hóa ra ngươi rút cạn hết máu bọn họ ra để tránh việc này có thể xảy ra ?
- Khôn ngoan chọn đường mà đi ta luôn suy nghĩ trước và luôn đi trước ngươi một bước đây là điều hiển nhiên kẻ nào chủ động hơn thì phần thắng thuộc về kẻ đó và đó cũng là quy luật sing tồn ở cái thế giới hỗn loạn phân tranh này.
- Đạo lý thối nát đó ngươi giữ đến lúc chết đi thì tốt hơn.
- Vút !
- Soạt !
- Bộp !
- Hợp cho ta !



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.