Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 273: Ngư Ông Đắc Lợi





Ây da , tên này giết người rồi kìa ! Vũ ca , huynh xem kìa Vũ......!ca ???
Tiêu Thanh vừa mới nói xong thì quay đầu lại đã thấy không thấy Thiên Vũ đâu cả quay đi quay lại trong đám người đều không có đang rối bời thì bất giác nghe thấy giọng của Thiên Vũ ở đâu đó .
- Soạt !
- Đại thúc à , đại thúc có ổn không vậy ???
Thiên Vũ giả bộ hốt hoảng chạy tới kiểm tra ông ta thì bất giác ông ta nói nhỏ .
- Lão phu còn lâu mới chết chỉ là cố diễn cho thật một chút thôi !
- Vậy thì để ta giúp ông một tay nhé !
Vừa nói dứt lời Thiên Vũ hốt hoảng nói .
- Tim của ông ấy ngừng đập rồi ! Tên khốn kiếp này đã làm điều đó với con gái nhà lành đã không chịu nhận còn ra tay đánh người nữa chứ.
Thật không thể tha thứ được hôm nay Thiên Vũ ta thay mặt ông ta đòi lại công đạo cho bọn họ.
Mọi người nhanh chóng trói chân tây tên tiểu tử này lại rồi đem vào bên trong nhà họ cử hành hôn lễ mau lên nào !
- Dương Thiên Vũ ??? Hóa ra là tên khốn kiếp nhà ngươi ám toán ta ???
- Ám toán thì ta đâu có bằng được ngươi đâu hơn nữa sắp thành phu quân người ta rồi ngươi ngậm cái miệng lại được rồi đấy !
- Bụp !
- Ưm......!Ưm.......!!!

- Viu.........!
- Bùm !
Một thứ gì đó vừa bay đến chỗ của Thiên Vũ và rồi đáp xuống đất khiến cho ai nấy đều hoang mang không biết người đó là ai .
- Kẻ nào dám dẫn thiếu chủ của bọn ta đi ???
- Đại trưởng lão mau cứu ta !
- Hừ !
- Ầm !
Lão ta bạo phát Long Khí ra xung quanh khiến cho ai nấy đều sợ hãi mà lui lại vài bước chỉ riêng Thiên Vũ vẫn đứng vững như sơn không lùi là mà lên tiếng hỏi .
- Ta chỉ đang đòi lại công đạo cho họ thôi ngươi là đại trưởng lão của Kiêu gia mà lại không biết trông chừng hắn để hắn nửa đêm nửa hôm chạy vào nhà dân lành làm trò đồi bại làm xong người ta đến báo oan thì phủi tay làm ngơ như chưa từng xảy ra chuyện gì thử hỏi đại gia tộc lớn Kiêu gia nổi danh khắp nơi lại làm điều đó lại không dám nhận mọi người nói xem có đúng không ???
- Phải đấy ! Hắn ta có bản lĩnh làm ra cái chuyện đáng hổ thẹn đó thì nên chấp nhận hiện thực và lấy cô ấy đi !
Tiêu Thanh cố đổ thêm dầu vào lửa khiến cho lão ta càng thêm tức giận nói .
- Gan của các ngươi cũng lớn đấy dám đối đầu với Kiêu gia.
Được lắm ! Hôm nay ta thanh lý môn hộ hai tên tạp chủng các ngươi .
- Vút !
Thiên Vũ vẫn hiên ngang đứng đó , Tiêu Thanh quá lo lắng chạy ra kéo Thiên Vũ tránh qua một bên thì bất ngờ thay có ai đó cũng lao ra ứng cứu kịp thời cho Thiên Vũ .
- Rầm !
- Xạt......!!!
- Kẻ nào dám phá hỏng chuyện tốt của lão phu ???
Khói vẫn mù mịt dần dần tan đi đại trưởng lão của Kiêu gia giật mình trước hai người đang đứng ở ngay trước mặt mình .
- Ầy , xin lỗi Thiên Vũ công tử ! Lão phu rảnh rỗi đang tính qua xem đệ tử của công tử tỷ võ thì lại thấy cái tên vô lại của Kiêu gia ở đây nên qua chào hỏi đôi chút hi vọng công tử không chê !
- Ta thấy thiếu chủ bọn họ làm xằng làm bậy với con gái nhà người ta xong không chịu nhận còn ra tay giế t chết cha cô ấy nữa không biết theo ý của hai vị nên xử lý ra sao mới hợp lý đây ??? Hải Xuyên lão , Dạ Hoàng lão ???
- Trói tên tiểu tử đó lại ném vào phòng cùng với cô nương đó là xong .
- Khốn kiếp ! Rõ ràng ta là kẻ bị hãm hại tại sao hai người lại làm thế với ta ???
- Ngươi là cái thá gì mà dám nói ngang hàng vai vế với bọn ta vậy hả tiểu tử ???
- Ngươi có tin ta đánh gãy tứ chi của ngươi luôn không hả ??? Tên cạn bã nhà ngươi !
Cái nhìn đầy sự chết chóc đó khiến cho hắn ta cảm thấy sợ hãi mà im lặng không dám nói bất kì điều gì thêm nữa còn Thiên Vũ cũng nhanh chóng xem xét tình hình thành ngư ông đắc lợi .
- Không biết từ khi nào mà hai vị đại thế gia tộc lại bắt tay nhau liên thủ đối địch Kiêu gia ta ??? Bình thường cả hai như nước với lửa sao giờ lại quay ra liên thủ với nhau nữa ??? Rốt cuộc là có ý gì đây ???
- Lão già lẩm cẩm như ngươi thì tốt nhất ngậm cái miệng lại và biến đi chỗ khác cho người ta còn cử hành hôn lễ đi chớ có nhúng tay vào bằng không ta không đảm bảo tính mạng của cả hai người các ngươi đâu .
- Ngươi đang uy hiếp Kiêu gia ta ???
- Phải thì sao mà không thì sao ???
- Ầm !
- Vai vế tuy ta thua hai người như tu vi của ta thì lại ngang hai người các ngươi đấy .
- Vút !
Nói xong rồi hắn ta lao nhanh đến chỗ của Thiên Vũ còn thiên bất bất giác tháo chạy bạt mạng và cũng không kêu la lớn .
- Aaaaaaaaaa........!!! Kiêu gia giết người diệt khẩu kìa !!! Aaaaaaaa.........!!! Cứu mạng với ! Ai đó cứu mạng với ta sắp bị diệt khẩu rồi !
- Cái tên này........??? Xem ngươi chạy được bao lâu .
- Vút !
- Rầm !
-Hấp !
- Cứu mạng với !!!
Rất nhanh Thiên Vũ đã né tránh được đòn đó rồi vẫn không quên la lớn tiếng cầu cứu .
Cái tên gia hỏa này , sao vẫn còn dư sức lực để kêu gào cầu cứu vậy ???
- Vút !
- Bộp !
- Ầy , ta nói rồi mà đánh thì đánh với bọn ta một trận đi đã nào ! Sao ngươi cứ hở ra chút ra muốn động tay động chân với hậu bối thế hả ??? Hay là cái tên ngu ngốc đó không dạy ngươi cách làm người tốt sẽ được trời ban điều tốt hay sao cái lão già cổ hủ đó .
- Rầm !
- Hoàng lão ngươi cũng lắm lời y hệt năm xưa cũng thích chọc khéo ta cũng không ít đâu .
- Gia chủ ???
- Cha !
- Hừ .
Lão ta vung nhẹ tay của mình lên đám ngươi kia suýt chút nữa là chết ngay lập tức bởi độc của lão ta vừa tung ra .

- Ưm.....! Có độc ???
- Vù.........!
- !!!???
Bất ngờ thay Thiên Vũ lại hút hết số lượng lớn độc khí đó vào người khiến cho đám người kia chết lặng ngay tại chỗ .
- Tên này muốn chết à mà sao dám cả gan hít toàn bộ khí độc đó vậy ??? ( đồng thanh )
Rồi sắc mặt Thiên Vũ tái mét xanh sao mặt mày khiến cho Tiêu Thanh hốt hoảng chạy đến bên cạnh Thiên Vũ hoang mang ôm lấy rồi nói .
- Vũ ca Vũ ca ??? Huynh đừng dọa muội như vậy chứ ! Đại phu ! Đại phu đâu mau cứu huynh ấy giúp ta với !
- Hahahahahaha..........!!! Trúng độc của ta không một ai có thể sống sót cả ngươi có kêu đại phu hay thần y đến cứu hắn cũng vô dụng cả thôi !
Đang lúc hí hửng vui mừng sung sướng thì bất giác Thiên Vũ lại thản nhiên gối đầu vào đùi Tiêu Thanh rồi nói .
- Độc giết gà giết cẩu của ngươi cũng mạnh đấy có điều lại vô tác dụng với ta cho nên ngươi cảm thấy nên vui mừng tiếp hay ngẩn ngơ cái bản mặt ngu ngốc đó đây hả ???
- Vũ ca , huynh không sao thật rồi !
Tiêu Thanh suýt chút nữa khóc nấc lên cứ ngỡ là sẽ không gặp lại được Vũ ca của mình được nữa còn Thiên Vũ cũng từ từ đứng dậy xoa đầu Tiêu Thanh rồi mỉm cười nói .
- Nha đầu ngốc , ca ca của muội sao có thể xảy ra chuyện được chứ !
- Ngươi.........!sao ngươi vẫn chưa chết ???
- Lắm lời quá rồi đấy ! Ta còn việc phải đi việc còn lại ta giao cho hai vị nhé .
- Công tử đi thong thả !



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.