Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 219: Giơ Kiếm Diệt Phản Nghịch





Uỳnh !
- Xạt........!
- Hoa Anh chạy thẳng về phía đó đi ta sẽ yểm trợ phía sau !
Thiên Vũ chỉ tay về phía khu rừng sương mù kia để lánh nạn nhưng nào ngờ quân địch đã bao vây toàn bộ nơi đó ép buộc Thiên Vũ phải chạy theo một hướng đi khác .
- Ngăn hai tên đó lại cho ta !
- Ya..........!!!! ( đồng thanh )
- Khốn kiếp ! Bị bao vây rồi tính sao giờ ??? Lối ra nằm ở bên đó cũng bị phong tỏa hết rồi !
- Theo ta !
Chớp lấy cơ hội đó Thiên Vũ dùng Long Khí của mình mở ra một con đường để thoát thân cho cả hai .
- Phá Vân Thiên !
- Uỳnh.......!
- Aaaaaaaaa........!!
- Đi thôi !
- Bịch bịch bịch bịch bịch...........!
- Đuổi theo cho ta chết cũng phải tìm thấy xác hai tên đó cho ta !
- Rõ ! ( đồng thanh )
- Bích Thủy Ngân Thương !
- Vù...........!!
- Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt.......!!
- Đi tiếp mau !

- Chết đi !
- Xoẹt !
- Hự !
- Phiền phức !
- Bộp !
- Thạch Ngự Uy Chấn !
- Ầm Ầm Ầm..........!
Một bức tường bằng đá đang được dựng lên ngăn cản không cho hai người Thiên Vũ và Hoa Anh rời đi .
- Cạch !
- Đáng ghét ! Quên mất thanh kiếm Cuồng Thần Phong không có trong tay nếu không đã phá được nó rồi phải làm sao đây ???
Đang trong thế khó thì Hoa Anh chủ động lao lên phá vỡ bức tường đá đó .
- Kích Thủy Triều Thần !
- Ầm.........!!
- Đi mau lên đừng suy nghĩ gì nhiều cả sự kiêu ngạo ngông cuồng của huynh đâu rồi Thiên Vũ ???
Hiểu được ý đồ của Hoa Anh Thiên Vũ vừa chạy vừa khiêu khích mấy tên kia .
- Chỉ là một lão già đánh không lại đi gọi đám này vây bắt đánh tay đúng là một trò đùa đáng để được lưu lại sử sách đấy hahahahaha !!!
- Được lắm tên tiểu tử không biết sống chết như ngươi có lẽ nên chết sớm thì có thể có được chút yên bình cho bọn ta đấy !
- Ầm !
- Lôi Long Hàng Quân !
Một con Lôi Long xuất hiện lao thẳng đến chỗ của Thiên Vũ bất ngờ đã xảy đến Hoa Anh lao ra đỡ cho Thiên Vũ lấy đòn tấn công đó mà không hề có chút do dự nào .
- Roẹt !!!!!
- Aaaaaaaaaaaa..........!!!
- Hoa Anh ????
Sau đòn tấn công đó Hoa Anh dường như đã bị nội thương rất nghiêm trọng và hơn thế nữa sức mạnh Lôi Long đó đã vượt qua sức chịu đựng của một người thiếu nữ như muội ấy Thiên Vũ ôm lấy Hoa Anh trong tay tức điên lên toàn bộ sức mạnh được giải phóng hoàn toàn thanh kiếm còn lại trong tay cũng dần dần thức tỉnh và tự động di chuyển đến tay còn lại của Thiên Vũ ánh mắt vô hồn lướt nhanh như một cơn gió loạt quân bám đuổi vây bắt đồng loạt bị diệt sạch không chừa một ai tên trưởng lão kia nhìn thấy có phần e ngại liền lùi lại phía sau định chạy trốn thì bất giác trong 1 khắc ngắn ngủi Thiên Vũ đã đứng ở ngay phía trước mặt lão ta trên tay còn có một vật gì đó nữa .
- Ngươi..........!!!!
- Phập !
Ánh mắt đầy sát ý đến mức không thể nào nhìn thấy được đã lan tỏa khắp nơi khiến cho ai nấy đều cảm thấy lạnh người .
- Bịch !
- Hộc......hộc......hộc.......!Sức mạnh của ngươi quả nhiên không hề kém cạnh gì Cuồng Thần Phong cả đều làm ta phải dốc hết sức khống chế các ngươi lại lần này xem như là ngoại lệ ngươi ngoan ngoãn để ta sử dụng lần sau e là không dễ dàng rồi .
- Soạt !
Thiên Vũ đỡ Hoa dậy rồi cõng nàng trên vai trở về đại doanh cùng lúc đó Tuyết Băng đang cùng với Lâm Đồng di chuyển đến đại doanh địa của Hàn Đức để gặp Thiên Vũ.
- Hử ???
Lâm Đồng cảm nhận được điều gì đó bất thường ở đâu đó xung quanh đây .
- Huynh sao vây Đồng huynh ???
- Là Long tử ! Ta có thể cảm nhận được nhưng đột nhiên lại biến mất rốt cuộc là sao đây ???
- Vậy thì chúng ta nhanh chóng đến đó thôi muội có chút lo lắng cho huynh ấy !
- Được .
- Vù...........!
Về phía Thiên Vũ hiện tại đã an toàn trốn thoát khỏi nơi đó nhưng vì Hoa Anh đã đỡ cho mình đòn sát chiêu đó cho nên vẫn đang trong tình trạng bất tỉnh vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại .
- Không ngờ lão ta lại dùng tới cả sát chiêu để giết ta.
Được lắm , thù mới nợ cũ tốt nhất ngươi nên chuẩn bị sẵn vài chiếc quan tài đi là vừa thù này ta tất sẽ báo .
Nói rồi Thiên Vũ đành mạo phạm cởi bỏ y phục của nàng ấy xuống để xử lý vết thương thời gian cứ thế lẳng lặng trôi đi sao vài canh giờ nghỉ ngơi được chăm sóc cuối cùng Hoa Anh cũng đã dần dần tỉnh lại .
- Ưm.........!đây là.......!đâu ???
- Soạt !
Nàng ấy gắng gượng ngồi dậy thì nhìn thấy những vết thương kia của mình đã được băng bó cẩn thận bên cạnh nàng ta còn có một vài lọ thụ ốc và cả một lá thư ở bên cạnh nữa .
- Thư ???
- Soạt !
- Sau lần gặp này có lẽ ta và cả muội sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa hãy trở về Nữ Thần Các đi lọ thuốc kia nhớ bôi thuốc đều đều nhé .
- Vũ ca.........!
Nét mặt chứa đầy sự tiếc nuối không thể nói thành lời chưa kịp thì người ấy đã đi rồi .
- Bịch bịch bịch bịch.........!
- Soạt !
- Cấp báo ! Cách chúng ta áng chừng khoảng 1000 dặm một đợt lớn quân tiên phong của Trịnh gia đang dần dần kéo đến đại quân doanh của chúng ta ạ !
- Lão ta không chờ được nữa rồi sao ? Cũng được rất đúng ý ta khai trống mở cửa cho ta toàn quân chuẩn bị theo ta nghênh chiến diệt phản nghịch cho ta !
Hàn Đức truyền lệnh xuống toàn quân chuẩn bị ra nghênh chiến đón địch .
- Rầm rập rầm rập rầm rập.........!
- Tiếng trống trợ uy .
- Tùng Tùng Tùng Tùng........!!!
- Các huynh đệ hôm nay cùng ta nghênh chiến với Trịnh gia ta mong các ngươi chiến đấu vì chính nơi này và cũng vì chính bản thân các ngươi bảo vệ lấy tương lai của các ngươi hãy giơ cao vũ khí của các ngươi lên cùng ta quyết tử chiến một trận !

- Xông pha giết địch bảo vệ tương lai ! Xông pha giết địch bảo vệ tương lai........!
- Xuất phát !
Cả hai bên cánh quân lao nhanh đến chỗ nhau một trận ác chiến với quy mô lớn nổ ra những tướng lĩnh tài giỏi đối đầu nhau còn về mấy tên Trưởng lão Trịnh gia sẽ do nhóm Hàn Đức trực tiếp đứng ra để đối phó bọn chúng .
- Sư phụ , hiện tại Thiên Vũ vẫn chưa trở về lẽ nào cũng là có kẻ đã âm thầm báo tin không ?
- Có hay là không trận chiến này chúng ta không thể nào mà tránh né được phải đối mặt với nó còn về phần Thiên Vũ chắc cũng đang trên đường trở về đây rồi chúng ta nghênh địch trước mắt đã rồi tính tiếp .
- Vậy con tình nguyện xung phong mở đường cho quân ta .
- Được nhưng hãy cẩn thận !
- Con hiểu sư phụ .
- Pặc !
- Diễm Liệt Thương - Phá Quân !
Vút.........!
- Aaaaaaaaaaaa..........!!!
Hoàng Khương tích tụ sức mạnh rồi ném cây thương của mình về phía trước cứ như vậy đã mở đường cho đại quân tiến lên xông lên phía trước .
- Các huynh đệ , xông lên !!!
- Ya.........!!! ( đồng thanh )
- Chúng ta cũng lên !
- Được !
- Oanh Lôi Kích !
- Ầm.........!!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.