Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 210: Dễ Vào Khó Ra





Tiểu tử , ngươi nghĩ Trịnh gia ta là cái nơi nào mà ngươi nghĩ muốn vào là vào ra là ra sao ???
Trịnh lão nhíu mày hỏi .
- Hay cho câu nói này của lão hôm nay thù mới nợ cũ ta phải bắt lão trả lại hết !
- Uỳnh !
- KEENG !!!
- Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm.........!!
Sức mạnh to lớn của cả hai chạm vào nhau đã khiến cho tất cả mọi xung quanh đều thứ sức mạnh khủng khiếp đó áp chế không thể nào mà chạy được cứ ngỡ là sẽ phải quyết một trận sống còn với lão ta thì bất ngờ thay Thiên Vũ chuyển hướng di chuyển đến chỗ con trai lão ta .
- Keeng !
- Vù.......!!
- Tiểu tử , ngươi dám ????
- Pặc !
- Ngươi nghĩ sao khi tao giế t chết lấy chính con trai của ngươi hả ???
- Thả con trai của ta ra ta sẽ cho ngươi được chết thoải mái nhất bằng không đừng hòng sống sót trở ra .
Trịnh lão nhíu mày trong lòng chứa đầy sự tức giận nhưng vẫn cố kìm nén sự tức giận đó xuống để đảm bảo con trai hắn được an toàn .
- Nhận tiện ta cũng nói luôn cho ngươi biết một tin rằng con trai của ngươi đang nằm trong tay của ta không phải là con trai ruột thịt của ngươi đâu !
- Cái gì ???
- Bất ngờ lắm đúng không ? Ta đã điều tra ra được thân phận thật của gia tộc ngươi hết rồi nếu như ngươi ngoan ngoãn đầu hàng thì vẫn còn cơ hội để gặp lại con trai ngươi đấy !
- Cha đừng có để hắn khống chế người cứ ra tay đi nghiệp lớn của cha cái chết của con cũng xứng đáng để đánh đổi lấy điều mà cha luôn khao khát có được .
- Khốn kiếp !
Lão ta siết chặt tay mình lại định ra tay thì bất ngờ thay có ai đó ở trong bóng tối ra tay tương trợ lão ta .

- Viu !
- Bộp !
- Chết đi tiểu tử !
- Hấp !
- Ngu xuẩn .
- Keeng !
- Cái quái gì nữa đây ???
Đòn tấn công vừa rồi của lão ta đã bị một thứ gì đó ngăn lại đồng thời tạo ra một kết giới vững chắc cho Thiên Vũ .
- Phong Lân ??? Tiểu tử này sao lại có bảo vật vô giá đó trong tay vậy ??? Trong cổ thư có ghi chép rằng nó đã thất lạc từ hàng ngàn năm trước rồi cơ mà sao lại xuất hiện và ở trong tay tên tiểu tử này được ??? Lẽ nào tên tiểu tử này có liên quan mật thiết đến chuyện đó ???
- GRÀOOOOO !
- Keeng !
- Nghiệt súc ! Dám đánh lén ta sao ???
- Keeng keeng keeng keeng......!!
- Da của nó sao cứng quá vậy ??? Ngay cả Khí Binh thức tỉnh cũng không thể làm nó xây xước dù chỉ là nhỏ nhất thôi ư ???
Chớp lấy cơ hội Thiên Vũ lao lên tấn công bất ngờ nhưng lão ta lại phát giác ta được liền né qua một bên rồi tung một cước đá Thiên Vũ văng ra bên ngoài .
- Chát !
- Rầm !
- Bịch........!sạt........!!
- Vút !
- Cốp ! Chát chát chát.........!
- Vù........!!
- Hấp !
- Lôi Kích !
- Truy Phong Ảnh !
- Bùm !
- Vút !
Keeng keeng keeng keeng.........!!
- Phá Thiên !
- Hợp Lôi !
- Uỳnh !
- Vù..........!!
- Ya.......!!
- Kình !
- Tên này là quái vật phương nào vậy ??? Có đúng là Ngưng Kiếm thật sự không đấy ??? Thậm chí còn đánh ngang ngửa với cả cha nữa chứ không được ta phải nghĩ cách giúp cha !
- Rầm !
- Đáng ghét , suýt chết nữa thì quên mất còn con Ma thú này vẫn còn ở đây .
- Cổ Trùng tới đây !
Nghe thấy lệnh của Thiên Vũ Cổ Trùng nhanh chóng tức tốc lao đến nhưng lại bị một trận pháp nào đó ngăn cản lại .
- Ầm Ầm Ầm Ầm !
- Nghiệt súc , còn muốn làm loạn sao ???
Một thanh âm giọng nói khàn khàn và có lẫn một chút uy áp tròng câu nói đó .
- Lại là tiếp viện sao ?
- Tiểu tử ngoan ngoãn ở lại Trịnh gia đi .
- Uỳnh !!!
- Hự ! Các ngươi nghĩ các ngươi là cái thá gì mà dám ra lệnh cho ta ở lại hả ???
- Còn muốn chống lại ??? Hừ !
Súc ép ngày một đè nặng lên người của Thiên Vũ cứ thế đám người kia ngày một tiến lại gần hơn thì sức ép cứ thế tăng lên không ngừng rồi đột nhiên thanh kiếm Cuồng Thần Phong của Thiên Vũ có dấu hiệu rạn nứt bao kiếm .
- Rắc rắc rắc........!!
- Là các ngươi đã khiến cho sự phong ấn của thanh kiếm này vỡ ra vậy thì chuẩn bị sẵn vài chiếc quan tài đi .
- Vụt !
- Ầm !
- Cạch !
Sức mạnh của Thiên Vũ đột nhiên tăng lên cực kì nhanh và khủng khiếp khiến cho không gian xung quanh đồng loạt xuất hiện vết nút không gian xung quanh vị trí của Thiên Vũ .
- Soạt !
- Vụt !
- Ya.......!!
- Xoẹt !
Bất ngờ thay tốc độ của Thiên Vũ quá nhanh nhanh tới mức có thể tạo ra được cả dư ảnh của chính mình ở vị trí trước đó làm lão ta cứ ngỡ rằng mình đã đánh trúng mình .
- Sao......!sao có thể.......!???
- Xông hết lên bắt tên tiểu tử đó lại cho ta !
Bọn chúng đồng loạt tấn công Thiên Vũ nhưng nào có biết sức mạnh hiện tại của Thiên Vũ bây giờ đã không có đối thủ rồi nhưng vẫn cố gắng kiềm chế sức mạnh đó lại tránh những người vô tội xung quanh bị thương .

- Sao lại nhiều hơn một tên vậy ???
- Chỉ là dư ảnh thôi tốc độ di chuyển quá nhanh so với mức bình thường sẽ để lại một dư ảnh của chính mình ở vị trí cũ mà thôi không cần phải lo ngại tên tiểu tử này làm gì .
- Ngu ngốc .
- Rầm !
Thiên Vũ dẫm mạnh xuống đất mặt đất rạn nứt vỡ vụn đồng thời sức ép từ đầu cho đến hiện tại Thiên Vũ liền giải phóng toàn bộ vào một đường kiếm duy nhất .
- Phá Thiên !
- Xoẹt !
- Uỳnh !
Chỉ với 1 chiêu duy nhất của Thiên Vũ đã chém nát gần như là cả một toàn thành kiên cố vững chắc phía Đông của Vương thành rồi đám người kia hết sức ngỡ ngàng và ngơ ngác không thể tin vào mắt mình liền lùi hết lại không dám làm càn hay thậm chí là gây khó dễ cho Thiên Vũ nữa mà trực tiếp mở đường lui cho Thiên Vũ rời đi .
- Đánh nữa đi chứ ? Nãy các ngươi thi nhau đánh ta cơ mà sao bây giờ lại né tránh ta hết rồi ?
- Tên tiểu tử này tuyệt đối không thể để thoát được hôm nay không giết được hắn thì người chết sẽ là tất cả chúng ta ! Tâm Tiễn Lôi Đao !
- Uỳnh !
- Chờ đã ! Không được ra tay với tên tiểu tử đó vào ngay lúc này được nếu ra tay thì e rằng sẽ đánh rắn động cỏ mất tha cho hắn một mạng sau này sẽ lấy lại cũng không muộn .
- Ngươi rốt cuộc nói thế là có ý gì đây ?
- Không có ý gì cả tả chỉ muốn nhắc nhở người nên lấy đại cuộc làm trọng không nên thừa hơi tốn sức với tên tiểu tử này làm gì cả .
- Ta cần các ngươi dạy ta cách làm việc hay sao hả ??? Các ngươi coi ta là gia chủ hay là người hầu của các ngươi ???
Bỏ ngoài tai những lời can ngăn lão ta nhất quyết không bỏ qua cho Thiên Vũ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.