Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 186: Binh Dũng Tướng Tài





Sau khi nghe xong 2 thông tin đó tất cả mọi người đều suy ngẫm rất lâu về chuyện lần này vì rất quan trọng liên quan đến sự an nguy của muôn dân trong và ngoài thành .
- Thiên Vũ , con tạm thời lui ra ngoài đi chuyện lần này chúng ta cần bàn bạc kĩ lưỡng trước đã cho nên con quay về nghỉ ngơi đi !
- Trước khi con đi con muốn mọi người gặp lại một người từng là một trong bát tướng nắm giữ biên cương trước đây và cũng là nỗi sợ duy nhất của rất nhiều kẻ muốn chiến lấy nơi này Lương Mã Bình .
Một bóng hình quen thuộc cùng với con trai mình tiến vào bên trong sảnh lớn .
- Bịch !
- Thần Lương Mã Bình và con trai Lương Mã khải bái kiến Vương Tôn và các vị !!!!
- Lương Mã Khải bái kiến mọi người !
Bất giác Vương Tôn liền đi đến đỡ Mã Bình và con trai đứng dậy rồi nhìn thật kĩ rồi nói .
- Ta đã cử người đi tìm ngươi suốt bao nhiêu năm qua đều vô vọng không có lấy một chút hi vọng nào cứ ngỡ sẽ mất đi một đại công vệ tướng như ngươi làm ta rất khổ tâm để rồi khi buông xuôi sự hi vọng đó thì ngươi lại trở về hơn nữa còn dẫn cả con trai ngươi đến bái kiến chúng ta nữa coi như sự hi vọng mong manh đó của ta cũng đã được hồi đáp rồi !
- Đa tạ sự nỗ lực cố gắng đó của người nhưng thật sự chuyện năm đó là chuyện mà thần không thể nào quên được thù mới nợ cũ thần nhất định phải tự tay giế t chết hắn báo thù cho người Lương gia !
Khí chất kiên cường sao bao nhiêu năm bị tra tấn dày vò cơ thể lẫn ý chí nhưng lại không thể nào hạ được người được cho là nỗi sợ hãi của biên cương ngoài kia .
- Mã Khải , ngươi đi theo ta ra ngoài để cho cha của ngươi nói chuyện riêng một lúc được không ?
- Vâng sư phụ !

- Sư phụ ??? ( đồng thanh )
- Tiểu tử này thu nhập đệ tử sao ??? Còn là con trai của Mã Bình nữa chứ thật không thể tin nổi !
- Có gì mà không tin với không tin.
Có thực lực tự sẽ có thôi ngươi bất ngờ thế sao ??? Trang lão ???
- Đương nhiên rồi ! Ngươi không biết Lương Mã Bình đã từng một mình diệt sạch cả một đại quân mấy trăm ngàn người mở đường máu thoát thân cho cả đại quân hay sao ???
- Một mình diệt sạch hơn trăm ngàn quân ??? Ngươi đang đùa ta đấy à ???
- Ngươi tin hay không thì tùy ngươi nhưng ta cũng là người đã chứng kiến chuyện đó rồi nếu thật sự có chuyện đó xảy ra thêm một lần nữa Trang gia ta tình nguyện cùng với hơn ba ngàn đại đệ tử cùng Mã Bình vệ tướng xông pha giết địch !
- Ngữ khí cao đấy lão cáo già ngươi chưa gì đã mưu tính cướp vị trí tốt cho mình rồi sao ???
Hai bên Trang gia Cầm gia quay sang đối đầu nhau ánh mắt đầy đố kỵ nhìn nhau còn mọi người thì thở dài rồi tiếp tục bàn bạc đối sách.
Ở phía ngoài kia , Thiên Vũ đưa Mã Khải đi gặp huynh đệ tỷ muội của mình .
- Thiên Vũ cuối cùng đệ cũng về rồi sao ??? Làm bọn ta tìm đệ mãi !
- Đứa trẻ này là ai vậy ???
Mẫn Tuệ lên tiếng hỏi .
- Là con trai của Lương gia chủ Lương Mã Khải .
- Con trai Mã Bình Vệ tướng sao ??? Không thể tin nổi một Vệ tướng tài giỏi như ông ấy lại xuất hiện ở đây làm ta cũng muốn được lĩnh giáo thương pháp của ông ấy nghe nói ông ấy thông thạo dụng binh đánh trận thương pháp rất tuyệt diệu ta rất muốn gặp ông ấy !
Hoàng Khương hớn hở sung sướng khi được gặp con trai của Mã Bình và cũng không làm chủ được hành động của mình khi không ngừng tưởng tượng ra người mà mình luôn luôn ngưỡng mộ bao lâu nay sắp được gặp rồi .
- Nói thì dễ nghe đấy quan trọng là gặp được hay là không thôi đệ bớt suy diễn ngớ ngần đi .
- Chí ít thì đệ có người mà đệ ngưỡng mộ còn hơn là huynh đồ sợ thê tử !
Chu Phúc nổi điên lên .
- Có gan thì nói lại lần nữa ta nghe coi Hoàng Khương ???
Và rồi cả hai nhào tới đánh nhau hệt như hai đứa trẻ con vậy ngẫm lại cứ mỗi khi Chu Phúc nổi giận đòi đánh người là Tống Mai ngăn lại nhưng giờ đây mỗi người một nơi khoảng cách là quá xa vời chỉ mong sao sớm ngày gặp lại .
Và rồi thời gian cứ thế thấm thoắt trôi qua ai nấy đều đã đạt đến tu vi Ngưng Kiếm Ngũ Tinh ,
- Ya.........!!!!
- Uỳnh !!!!
- Phù !!! Đột phá rồi nhưng mà..........!tại sao ta vẫn còn là Ngũ Tinh vậy chẳng lẽ 2 năm qua ta quá luời biếng không chịu tu luyện đến nơi đến trốn hay sao aaaaaaaaaa..........!!!!
Sự bất lực đến không thể nói thành lời đó của Thiên Vũ đa khiến mọi người xung quanh chỉ biết phì cười trong sung sướng .
- Thiên Vũ à , trông đệ khổ sở quá vậy chẳng lẽ lại không có gì tiến triển gì mới trong tu luyện à ???
- Đệ là đứa tụt lại phía sau cả đám còn thua cả Mẫn Tuệ nữa chứ !
- Hahhahahahaha !!! Thì ra đó là lý do chính đáng để đệ phải ủ rũ mặt mày nãy giờ sao ??? Đúng là khó coi a !
- Huynh thích đổ thêm dầu vào lửa thế cơ à ???
Một người thì bất lực vì tu vi thua thiệt so với mọi người kẻ thì hí hửng sung sướng trên nỗi đau của kẻ khác .
- À đúng rồi , ta nghe nói bên kia biên cương bọn chúng đã bắt đầu di chuyển đến gần biên cương rồi đấy còn cách kinh thành chúng ta 3 ngày đường nữa thôi đệ dự tính thế nào Thiên Vũ ??? Có nên để bọn họ ra trận không ???
- Vẫn chưa được vì vẫn chưa thể nào nắm rõ được toàn bộ đường đi nước bước của đối phương hắn ta thì vẫn ở trong thành suốt 2 năm qua mà chẳng rời đi dù chỉ là ra ngoài thành thật khó hiểu mà ?!!
- Binh dũng tướng tài đệ đều đã tập hợp đủ tất cả rồi đây cũng là dịp tốt để cho bọn họ lập đại công đừng do dự nữa Thiên Vũ hành động trước sẽ tốt hơn đấy .
- Đệ biết nhưng không cần vội làm gì chúng ta lập tức xuất phát ! Chuyển mấy lá thư này đến chỗ của họ giúp đệ đệ phải đi ₫ến Đan Linh Các rồi Đan Tháp đã rời thời gian tổ chức lùi lại 2 năm để chuẩn bị hết thảy mọi thứ xong xuôi hết rồi vấn đề hiện tại chỉ là tập hợp người tham gia mà thôi nếu không có gì đáng lo ngại thì đệ đi đây !
Thế là những lá thư đó đã đến tay của cả 8 người đó và cũng đã bắt đầu tập kết quân và bắt đầu di chuyển chia ra làm 8 hướng khác nhau theo chỉ định của lá thư của Thiên Vũ mỗi người dẫn quân không quá số lượng đã chỉ định còn về phía cùa Vương thành thì đã phái người giám sát Trịnh gia nhưng lần lượt đều đi mà không thể về điều này cũng đã khiến cho Vương Tôn phải nhíu mày tạm thời rút hết những người đó ra ngoài phòng trường hợp xấu nhất xảy ra.
Tại Đan Linh Các ,

- Sư phụ người thấp thỏm lo lắng thế cơ à ???
- Không lo sao được rõ ràng thời gian tổ chức đã được quyết định là 2 năm trước ấy thế mà trong phút chót lại thay đổi đúng là khó hiểu mà !
- Vậy thì ta xin lỗi vì đã khiến vho tất cả mọi người ở đây phải khó xử rồi ta sẽ đáp lại sự kỳ vọng vủa toàn bộ bằng chiến thắng áp đảo nhấp cho mọi người !
- Ngữ khí cao đấy tiểu tử ngươi có làm nồi không đã mà dám năng ngông cuồng vậy hả ???
- Đương nhiên là làm được rồi chẳng lẽ ông vẫn không tin ta sao ???
- Với bản lĩnh coi thiên địa như không của ngươi có quỷ còn tạm tin ngươi còn nói ta tin ngươi sao đúng là nực cười !
- Hai người đừng khẩu ngữ nữa mọi chuyện cũ đều đã qua rồi đừng nhắc lại nữa ha !
- Soạt !
- Giờ tả cũng đã hiểu vì sao Tam Tước Vị của ông lại dễ dàng có được như vậy rồi trong khi anh tài lại đứng ở trí đó suốt 30 năm qua rồi e rằng gốc rễ mỗi chuyện đều nằm ở ông hết sao ông không thử kiêu ngạo một lần cho cả thiên hạ này thấy ông tài giỏi cỡ nào đi !
- Nói dễ nghe đấy ngươi có bản lĩnh thì lấy cái danh đó về đây cho ta xem !
- Ta chỉ sợ đến lúc đó ông sẽ nghĩ đủ mọi cách để chuồn thì tính sao đây ???
Dáng vẻ đầy kiêu ngạo ngông cuồng đó khiến cho lão phải e ngại không dám nói gì thêm.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.