Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 182: Mã Tướng Chiêu Quân





Như vậy quân Mã Binh đã về tay ta chỉ còn thiếu 7 người nữa là đủ Bát Vệ Thần Tướng rồi !
Thiên Vũ cười.
mỉm rồi cầm trên tay một quân cờ Vân trên tay rồi đặt nó xuống bàn cờ rồi nhìn tên Thương Vẫn .
- Bao năm không gặp tay nhìn não nghĩ của người lại tiến bộ lên rồi lão phu không thể đánh thắng người rồi hổ thẹn hổ thẹn !
- Hà tất thúc phải như vậy dù gì chúng ta cũng đã lâu không gặp tình hình ở đây sao rồi ???
Thiên Vũ hỏi .
- Hẳn là đệ ấy có nói cho người biết chi tiết rõ ràng rồi tên đó không trực tiếp ra mặt chỉ đứng trong bóng tối chỉ đạo thôi hiện vẫn còn ờ Đông thành .
- Nói vậy chuyện dựng binh tạo phản cũng là do một tay hắn dựng nên đúng không ?
- Vẫn còn kẻ khác nhúng tay vào chuyện này nữa nhưng ta chưa từng gặp kẻ đó bao giờ !
- Thôi dù sao thời gian vẫn còn nhiều bây giờ ta muốn ông diễn với ta một màn kịch để tăng thêm sự tín nhiệm của Công Hồ .
- Công Hồ ??? Thì ra người chiêu binh tướng đã hết cơ hội ra trận về dưới trướng của mình sao ???
- Tầm ảnh hưởng của ông ta mới chính là thứ mà ta cần binh đông tướng ngốc cũng chỉ là một đám ngu ngốc thôi Tướng tài mới là thứ khiến cho Vệ quân tin tưởng giao tính mạng mình cho người đó kẻ thông minh nhất định sẽ lựa chọn đúng người mà mình tin tưởng .
- Sách lược mà người viết ra quả nhiên hoàn hảo không một kẽ hở lão phu bội phục muôn phần !!!
- Công ơn dạy dỗ vẫn thuộc về mọi người ta thành danh như bây giờ đều có mọi người chỉ dẫn nào dám đề cao bản thân chứ !
Trong khi đó bên ngoài kia vẫn đang rất náo loạn một tên trong số đó vội vàng chạy đến báo tin .
- Báo cáo Quân Tướng bên ngoài có kẻ địch tấn công chúng ta ạ phiền người ra chỉ thị mọi người đệ truy bắt đám đó ạ !
- Các ngươi chú tâm dập tắt kho lương thực trước đã còn về kẻ địch cũng chỉ là một tên tiểu tử vô danh thôi không đáng để ta phải bận tâm làm gì cả các ngươi mau đi dập lửa đi .
- Vâng , thuộc hạ đi ngay ạ !
- Long tử , có vẻ phía bên kia cũng đã lấy được lòng tin rồi người cũng nên gấp rút qua đó một chuyến đi ạ !
- Vậy thì ta đi trước đây lần sau sẽ gặp lại .
- Cung tiễn Long tử !

- Vụt.......!!!!!
Phía bên kia nơi mà Huyết Ma thúc thúc của Thiên Vũ cũng như tên tiểu tử kia đang đứng đợi .
- Đến rồi !
- Hả ???
- Vù...........!!!!
Thiên Vũ xuất hiện từ trong cõi hư vô rồi mập mờ xuất hiện khiến cho tiểu tử kia hết sức kinh ngạc lùi lại một bước .
- Bái kiến Thiên Vũ công tử !
- Ừm , vất vả cho thúc trong chuyện lần này rồi về phần tiểu tử này thúc đã nói rõ mọi chuyện cho rồi phải không ?
- Đúng vậy chỉ là tiểu tử này vẫn còn hoài nghi về khả năng của công tử cho nên chỉ có tận mắt nhìn thấy thì mới tin .
- Haiz , cũng đúng làm gì có chuyện tốt như vậy cơ chứ nếu tiểu tử đó muốn xác nhận thực hư năng lực của ta thì ta sẵn lòng thành toàn chỉ mong đến khi đó tiểu tử ngươi sẽ cho ta câu trả lời mà ta mong muốn .
Thiên Vũ cười mỉm rồi tiến tới chỗ tên tiểu tử kia rồi hỏi .
- Tiểu tử phụ mẫu của ngươi tên là gì bị giam giữ ở đâu ???
- Vĩnh Ngục Tâm ! Phụ thân tên Lương Mã Bình mẫu thân tên là Thiên Nghi Hoa .
- Rất tốt ngươi dám nói ra tên phụ mẫu ngươi cho một kẻ lạ như ta không sợ bị ta giết bọn họ sao ???
- Ta không sợ gì hết mất đi phụ mẫu mới là nỗi đau lớn nhất của cả đời ta những thứ khác ta đều không sợ !
- Cho dù đối mặt với cả cái chết sao ???
- Ta không sợ !
- Bộp bộp bộp bộp..........!!!!
- Tuổi còn rất nhỏ nhưng khí thế kiên cường bất diệt rất giống cha ngươi ta sẽ thành toàn cho tiểu tử ngươi cứu toàn bộ ra .
- Bộp bộp !
- Vụt !!!
Sai cái vỗ tay đó của Thiên Vũ có vài cao thủ xuất hiện trước mặt tiểu tử đó rồi quay sang cung kính hành lễ với Thiên Vũ .
- Công tử cho gọi chúng ta ??? ( đồng thanh )

- Lập tức đi đến Vĩnh Ngục Tâm cứu phụ mẫu tiểu tử này cho ta phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho bọn họ .
- Thuộc hạ Tuân lệnh ! ( đồng thanh )
- Đi đi thời gian không chờ đợi ngươi đâu nếu nhanh chân sẽ cứu kịp đấy !
- Bịch !
- Cốp !
Tên tiểu tử đó đột nhiên quỳ xuống dập đầu ngay trước mặt mọi người .
- Tiểu tử này.........!!!!
- Đa tạ ơn cứu mạng của công tử sau này ta nhất định sẽ tìm được công tử báo đáp người .
- Bộp !
- Tiểu tử đi thôi !
- ( Gật đầu )
- Vụt !!!
Vĩnh Ngục Tâm ,
- Chát Chát chát chát..........!!!!
- Hahahahaha !!! Các ngươi mau nhìn kìa hắn ta lại đang tức giận với chúng ta kìa hahahahaha !!!
- Ây da , nữ nhân của hắn quả nhiên khuynh quốc khuynh thành khiến cho bao kẻ phải si mê nàng ấy thế lại phải lòng tên ngu ngốc này chi bằng đi theo bọn ta hưởng phúc có phải hơn không hả ???
- Hahahahaha !!!
Nói rồi bọn chúng liền lôi lôi kéo kéo nàng ấy đến chỗ bọn chúng định giở trò đồi bại ngay trước mặt người từng là Quân Tướng của bọn chúng từng tên một xé rách từng miếng vải trên người nàng ấy khiến cho Lương Mã Bình nổi giận lôi đình nhưng xích sắt đó rất đặc biệt càng dùng sức chống lại nó thì nó càng khống chế nhiều hơn nhưng là một người phu quân làm gì có chuyện để cho thê tử của mình chịu đau khổ được bất chấp tất cả gồng sức lên một bên dây xích đột nhiên có dấu hiệu bị nứt ra mà bọn chúng không mải may để ý mà vẫn cố tình trêu tức .
- Soạt........!!!!
- Woao !!! Đúng là tuyệt thế mĩ nhân a !!!
- Đêm nay , ta sẽ chăm sóc tốt cho nàng nhé !!!
- Cạch !
Bất ngờ nàng ấy rút ra một thanh kiếm trong tay một tên nào đó rồi rưng rưng nước mắt nhìn Lương Mã Bình lần cuối mỉm cười mãn nguyện rồi tự sát ngay trước mặt phu quân của mình .
- Cảm ơn chàng Mã Bình !
- Xoẹt !!!!
- Ư.m..........!!!!
- Cô ta tự sát chứ không quan tâm đến hắn ta sao đúng là ngu ngốc mà !!!
- Đi thôi đi thôi chúng ta cũng hết việc rồi !
- Rắc rắc rắc........!!!!
- Vụt !!!
- Hả ???
- Uỳnh !!!
- Mã.......!Mã Bình ??? Hắn ta phá được xích thật rồi ư ???
- Hức......!hà........!Nghi Hoa nàng hà tất phải làm như vậy nàng ra đi như vậy thì con trai của chúng ta thì sao nàng không nghĩ đến cảm xúc của con trai chúng ta sao ???
- Nhanh khống chế hắn lại đi !
Hàng loạt Vệ Quân xông tới bao vây Mã Bình rồi chĩa vũ khí về phía Mã Bình rồi ra tay thì bất ngờ thay Mã Bình dường như hóa điên lên vậy không thể khống chế được bản thân ánh mắt đầy thù hận trong nháy mắt đã tàn sát hơn trăm tên nhưng vẫn chưa dừng lại ở đó Mã Bình ôm theo thi thể của vợ mình theo xông thẳng vào phòng tên quản ngục mọi người xung quanh hoảng sợ nhưng tên quản ngục kia hối thúc bọn chúng xông lên giết Mã Bình .
- Công lên hết cho ta !!!
- Ya..........!!!!
- Ta nể tình các ngươi không nơi nương tựa đã thu nhận các ngươi về dưới trướng của ta rồi giờ đây quay lại phản ta thù mới nợ cũ hôm nay ta phải diệt vong toàn bộ các ngươi ! ( Hét lớn )
- Bịch bịch bịch bịch bịch........!!!!
- Đó là tiếng cha ta mau lên ta cầu xin các vị đấy !
- Vút.......!!!
- Cha !!!
- Khải nhi ???
Bất ngờ lão ta dương cung bắn một mũi tên về phía con trai Mã Bình .
- Soạt !
- Vút.......!!!!
- Cẩn thận !!!

- Pặc !!!
- Rắc !!!
- Cái gì.......!vậy ???
- Vút !
- Chát !!!
- Rầm !!!
- Khụ !!!
- Cha !!!!
Gia đình bọn họ cuối cùng cũng được đoàn tụ với nhau nhưng lại chậm một bước kẻ đi kẻ ở lại nước mắt trào dâng .
- Mẫu thân..........
- Ta xin lỗi con Khải nhi ta không thể bảo vệ tốt cho mẫu thân con ta quá vô dụng mà !
- LÀ TÊN KHỐN KIẾP NÀO DÁM RA TAY VỚI MẪU THÂN TA ???
- ( Hét lớn tiếng )
Sát ý tỏa ra khắp nơi khiến cho đám ngươi xung quanh đều run rẩy sợ hãi không dám lại gần dù chỉ nửa bước .
- Muốn chạy ???
Bất ngờ trước sức mạnh đó tên quản ngục tính trốn thì bị bắt lại rồi nói .
- Tiểu tử , tên này giao cho ngươi xử lý hắn là kẻ đã ra tay với mẫu thân ngươi .
- Bịch !!!
- Thì ra là ngươi dám hại chết mẫu thân ta .
Một người trong số đó tiến lại gần đưa cho Khải một thanh kiếm rồi nói .
- Giết hay tha quyết là ở ngươi hãy nhớ kĩ nắm quyền trong tay tức nắm quyền sinh tử của toàn bộ bọn họ .
- Xoẹt !
- Giết.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.