Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 154: Tâm Tư Mỗi Người





Cạch !
- Hử ??? Mới sáng sớm đã có chuyện gì vậy ???
- Đấu luyện huynh rảnh không Quân huynh ???
- Cũng được vừa hay ta cũng muốn cũng đã lâu rồi không vận động được gân cốt thôi thì đánh một trận vậy ! Nhưng ai sẽ là đối thủ của ta đây ?
Lâm Quân đứng nhìn một lúc rồi thấy Chu Phúc ở phía xa xa liền gọi tới .
- Này Chu Phúc , qua đây đánh với ta một trận không ?
- Sao tên này thấy được mình vậy rõ ràng mình đã trốn kĩ lắm rồi mà !
- Ta cũng vừa mới đến thôi ngươi muốn đánh với ta hả ??? Không sợ thua ta sao ???
- Thua gì mà thua cả ta lẫn ngươi đều ngang nhau lấy đâu ra chuyện thua cơ chứ năm đó cả hai người chúng ta đều đánh hòa nhau chi bằng lần này đánh thêm trận nữa phân định thắng thua , thế nào đồng ý không ???
- Nếu như ngươi muốn ta đành chấp nhận vậy đánh một trận phân định thắng thua !
- Soạt !
- Hê , tu vi của ta cũng hơn ngươi một bậc đấy có bản lĩnh đánh thắng được ta không đã rồi hẵng nói .
- Vút.....!!!!
- Chát.....!!!!
- Woao !!! Quyền cước cơ bản thôi mà sao mạnh quá vậy đệ cũng muốn được đấu với huynh ấy một trận quá !
- Pặc !!!
- Đệ đi theo ta qua đây một lát !
- Hể ???

Tống Mai cứ thế kéo Thiên Vũ ra chỗ khác để nói chuyện còn Minh thiếu thì ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang diễn ra .
- Rầm !!!
Tống Mai ép Thiên Vũ vào tường tồi tung ra một quyền ngay sát mặt câu đằng đằng sát khí .
- Tỷ......!tỷ làm gì vậy ??? Đệ có Tuyết Băng rồi đệ không muốn có người thứ 2 đâu !
- Đệ lôi cái tên đó tới đây làm cái gì hả ??? chẳng phải trước đây ta đã nói với đệ rồi hay sao người ta thích là Lâm Quân đệ cứ hết lần này đến lần khác đẩy ta với tên đó với nhau rốt cuộc là có ý gì đây nếu đệ không nói ta sẽ không để đệ đi đâu hết nghe rõ chưa ?
- Haiz , đệ có chuyến này muốn nói cho tỷ biết tỷ có còn nhớ ngày chúng ta vào sơn mộ đó không nếu tỷ không biết có thể đệ sẽ nhắc lại nhưng đệ nghĩ tỷ sẽ rất tức giận nhưng đệ vẫn phải nói cho tỷ biết thực ra lúc đó cả đám bị tách ra có mỗi tỷ và huynh ấy lại ở cùng một chỗ hơn nữa lại còn hít phải thứ gì đó nhưng suy cho cùng thì lỗi thì cũng là của cả hai tỷ không cho huynh ấy cơ hội để giải thích một mực khăng khăng nói huynh ấy đã làm điều đó với tỷ còn nữa hai người mới chỉ quen biết nhau chưa được bao lâu sao có thể làm ra được chuyện đó được tỷ nghĩ lại đi xem trước đó có kẻ nào khác gây ra chuyện này hay không ?
- Đệ nghĩ ra đổ oan cho hắn ta ???
- Đệ không có tư cách để nói thế với tỷ nhưng đệ không muốn chuyện của hai người càng thêm rắc rối chỉ muốn tốt cho cả hai thôi sao tỷ không thử cho huynh ấy cơ hội giải thích rõ ràng đi !
- Ta không quan tâm.
Ta chỉ biết bảng ta rất hận mấy tên như hắn và càng không ưa gì đám con cháu gia tộc lớn kia đệ phí công vô ích rồi .
- Nếu đệ nói đệ cũng giống như bọn họ thì tỷ có hận đệ không ???
- Nói vớ vẩn xong chưa Thiên Vũ ??? Đệ và ta cả Chu Phúc nữa đều đã kết bái với nhau rồi tính khí của đệ ta cũng biết rất rõ đệ đối với ta là đặc biệt nhất vì đệ chính đệ tự cao tự đại bằng chính thực lực của mình cá nhân ta cũng đã từng có lúc bất chấp tất cả để có được đệ nhưng ta không làm được ta thà rằng cô độc cả đời còn hơn làm một kẻ xen vào tình cảm của đệ và Tuyết Băng , sau này đừng có nhắc tới hắn ta trước mặt ta hay là cái khác nữa Thiên Vũ nói với hắn ta tìm một cô gái khác đi sẽ tốt cho hắn và cả ta .
- Tỷ !!! Xem ra nói chuyên không có tác dụng gì cả chỉ có thể quay lại điều tra lại một lần nữa mới được theo tính cách của Minh thiếu không thể có chuyện đó xảy ra rốt cuộc là tên nào làm ra cái chuyện này ???
- Rầm !!!
Thiên Vũ tức giận đấm mạnh vào tường rồi quay người rời đi .
- Long tử cho gọi ?
- Lập tức phái người điều tra cho rõ ràng chuyện nửa năm trước ở sơn mộ đó cho ta ta không tin là không lôi tên khốn kiếp đó ra thù này không báo ta không nghịch thiên !
- Long Tử thật sự nổi điên thật rồi không biết lại tên ngu xuẩn nào chọc vào người nữa riêng Bắc thành đã có vài tên rồi cộng thêm 2 tên đứng đầu kinh thành nữa đúng là ngu ngốc mà !
- Ta hiểu rồi ta sẽ đi làm ngay !
- Vụt !
- Rầm !!!
- Rầm !!!
- Hự....!!!
- Ta.....không......phục !!!
Sau một trận ác chiến cả hai vẫn bất phân thẳng bại đều gục xuống vì kiệt sức .
- Nhìn hai người trông như hai tên ngốc không hả ???
- Ngốc nhưng chí ít cũng hảo hán dám nói dám làm dùng tay chân nói chuyện mới lâu như vậy mà nữ nhân như muội sao mà......
- Bốp !!!
- Ặc !!!!
- Rầm !!!
- Chu Phúc huynh !!!
- Huynh không sao chứ Lâm Quân ???
- À ừ , ta không sao cả quan trọng hơn là Chu Phúc huynh nói cũng có lý sao muội cứ hành hạ huynh ấy mãi thế ???
- Mặc kệ huynh ấy muội đưa huynh đi bôi thuốc trị thương trước đã !
- Muội......!có phải.....!là muội muội......của ta nữa không.....!vậy ???
- Chu Phúc đại ca !!!
Thiên Vũ cùng với Minh thiếu kéo Chu Phúc ra khỏi bức tường kia rồi dìu đi về phòng nghỉ ngơi .
- Có cần đệ gọi Anh Nguyệt công chúa tới chữa trị cho huynh không ???
- Ta cấm đệ gọi cô ta đến đây đấy cô ta giống với ta thích luyện võ thì lấy đâu ra bản tính nữ nhân cơ chứ !
- Ấy ấy đệ thấy huynh hợp với tẩu tẩu đó dù sao thì huynh còn mấy năm tháng ngắm hoa thưởng nguyệt chi bằng.......
- Bộp !!!
- Lắm lời quá !!!
Chu Phúc tức giận ném cái gối vào mặt Thiên Vũ tức giận .
- Vừa nhắc tẩu tẩu tới rồi !
- Cái.....
- Tẩu tẩu tỷ và đại ca của ta từ từ nói chuyện nhé ta và Minh thiếu đi đây !
- Cạch !!!
- Hai tên đáng nguyền rủa này báo hại ta xong lại toan tính bỏ chạy được lắm thù này ta nhất định sẽ báo đừng có trách ta ác !
- Này !
- Hể hả ???
Chu Phúc theo phản ứng đáp lại .
- Ta hỏi ngươi một câu ngươi trả lời thật lòng cho ta biết được không ?
Anh Nguyệt hạ thấp giọng nói xuống nói với một giọng nói nhẹ nhàng .
- Hả ??? Câu hỏi gì ???

- Trong lòng huynh ta có xứng đôi với huynh hay không ?
- Sao cô lại hỏi ta câu đó ?
- Cứ trả lời ta đi !
- Ta.......
Chu Phúc do dự .
- Ta biết rồi huynh không cần phải nói nữa tháng sau ta phải lên đường đến Lập Thành gả cho Nam Vương con trai Hải gia rồi ta chỉ đơn giản đến tìm câu trả lời từ huynh thôi nhưng xem ra ta đã sai tạm biệt Chu Phúc nam nhân mà ta thực lòng muốn bên cạnh huynh .
- Soạt !!!
- Pặc !!!
- Chụt......!!!!
- Nữ nhân của ta ai làm nàng khóc ta thẳng tay xử lý hắn ta không ai được đem nàng đi hết chỉ có Chu Phúc ta mới có quyền đó đợi ta 1 tháng nhất định ta sẽ đột phá Hồn Kiếm để được bên cạnh nàng kiên nhẫn chờ ta .
- Huynh thật sự thích ta ?
- Thật ra thì ta trước đây cũng có hôn ước với một người khác nhưng bị từ hôn lý do thì họ không có nói rõ ràng nhưng ta cũng dần dần hiểu ý định của bọn họ nên chủ động rời đi và rồi cứ như vậy tung hoành khắp nơi cùng Tống Mai cho đến khi gặp được muội nhưng thân phận cao quý kia ta sợ không thể nào với tới nhưng nàng liên tục khiêu khích ta còn ta cũng theo bản năng mà làm thôi .
- Huynh yêu thương Tống Mai sư muội như vậy rồi làm tương tự với muội phải không ???
- Đại loại là thế !
Anh Nguyệt dựa vào bờ vai của Chu Phúc mỉm cười hạnh phúc về phía của Tống Mai và Lâm Quân ,
- Muội đừng có cố che giấu cảm xúc trước mặt của ta làm gì tâm tư của muội ta cũng hiểu rất rõ nhưng ta đã nhiều lần nói với muội rồi Lâm Quân ta thích chu du đó đây chưa từng nghĩ sẽ để ý đến nữ nhân mà muội cứ hết lần này đến lần khác làm khó ta ta phải làm sao thì muội mới chịu dừng việc lừa dối bản thân mình đây ???
- Huynh biết hết cũng chẳng sao cả dù gì đi chăng nữa muội cũng chẳng có cơ hội nào nữa rồi chỉ muốn được đi cùng huynh chu du tứ phương cũng được .



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.