Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 144: Cảnh Cáo





Bạch gia liền sai người chuẩn bị xe ngựa để đưa mọi người vào bên trong Hoàng Cung , còn ở phía bên Hoàng Cung thì Hùng Đế hết sức lo lắng đi đi lại lại trước cửa phòng của Thanh Hoa cung ,
- Haiz , sao mãi vẫn chưa đến vậy rõ ràng ra đã phái người đi đưa thư rồi mà sao vẫn chưa thấy vậy ???
- Cạch !!!
- Tình hình của nàng ấy sao rồi ???
Hùng Đế nghe thấy có tiếng mở cửa thấy có người đi ra ngoài liền đi đến hỏi.
- Haiz , cũng may mà Hoàng Hậu không sao cả rồi nên người có thể yên tâm nhưng tạm thời nên để cho người được nghỉ ngơi ít nhất cũng phải 1 tháng để xem xét tình hình ra sao rồi nếu có gì bất thường hãy gọi tiểu nhân !
- Được rồi ngươi đi đi !
- Tạ Hùng Đế !!!
Vị đại phu đó nhắc nhở Hùng Đế xong rồi cúi đầu hành lễ rồi rời đi.
- Nô tỳ bái kiến Hùng Đế ! ( đồng thanh )
- Các ngươi tạm thời lui ra đi không có lệnh của ta không ai được vào hết !
- Dạ , nô tỳ cáo lui ! ( đồng thanh )
Đám nô tỳ kia cúi đầu hành lễ rồi lần lượt đi ra bên ngoài để Hùng Đế và Hoàng Hậu ở một mình riêng tư.
- Trúc Mai , nàng hãy kiên trì thêm một chút nữa thôi con trai của chúng ta đang đến đây rồi mặc dù làm vậy rất nguy hiểm cho nó nhưng chỉ cần là nàng muốn gặp ta sẵn sàng làm tất cả vì nàng và con trai của chúng ta miễn sao nàng bình an vô sự là được rồi.
- Chàng vất vả trăm công nhìn việc nên chú ý đến sức khỏe của mình nhiều hơn là ta còn nữa chàng lại đi nói cho Minh nhi biết chàng có biết cin trai của chúng ta nếu thấy cảnh này sẽ đau lòng biết bao nhiêu sao chàng không chịu hiểu cho cảm xúc của con trai chứ ?
- Nhưng nàng đã như vậy rồi làm cho ta không có được một chút yên tâm nào cả nàng hãy nghe ta một lần được không ???
- Vậy thì theo ý chàng đi !
- Thật sao ??? Tốt quá rồi !!!
Ở phía ngoài Hoàng Cung ,

- Chờ đã , chúng ta muốn kiểm tra người trên xe ngựa là những ai đã.
- Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám nói thế hả ??? Đó là xe ngựa của Bạch gia chủ mới được Hùng Đế thăng chức đấy ngươi muốn chị xử lý không hả ???
- Đó là xe của Bạch gia chủ thì đã sao ! Lệnh của Hùng Đế nên bọn ta cũng hết cách mong các vị chiếu cố phối hợp !
- ngươi dám! ! ???
- Các ngươi đang làm gì đấy để bọn họ vào đi nếu có chuyện gì xảy ra cứ nói Hàn gia ta sẽ chịu trách nhiệm chuyện này còn ý kiến gì nưa không hả ???
Anh Nguyệt và Liễu Hương nhìn thấy xe ngựa đó rồi tiến tới giải vây cho mọi người.
- Là Anh Nguyệt công chúa sao ??? Ta còn tưởng ai chứ nếu Anh Nguyệt công chúa đã trở về rồi thì liệu đến khi nào hai bên gia tộc được ngồi xuống nói chuyện với nhau đây ???
- Tên con trai ngu xuẩn ngu ngốc của ông không có tư cách để ta quan tâm tới càng huống hồ ta đã có nam nhân của mình rồi nên ta hi vọng ông hãy dẹp bỏ cái ý định đó đi thì hơn !
Mọi người giật mình kinh ngạc bất ngờ và càng bất ngờ hơn là nét mặt của Liễu Hương và cả Hoàng Khương miệng cứng nhắc lại không biết phải nói sao nữa.
- Tỷ!.
.
tỷ thực sự có nam nhân nguyện ý ở bên cạnh tỷ rồi sao ???
- Đúng thế !!!
- Tỷ định nói dối đến lúc nào nữa đây tỷ tỷ đáng thương của muội à !!!
- Bộp !!!
- Lâu không giáo huấn lại muội muội dám ăn nói như thế với ta hả ???
- Rắc Rắc Rắc! ! !!!
- Ầy , không biết tên nào xui xẻo khi bị cô nhìn trúng vậy ta cũng rất tò mò về tên đó đấy !
Nhìn hướng chỉ tay của Anh Nguyệt mọi người hướng mắt đến đó rồi ngơ ngác ngẩn người toàn bộ không dám tin vào mắt mình còn Chu Phúc vẫn ngẩn ngơ không biết chuyện gì cả.

- Hả ??? Mặt ta dính gì à ???
Chu Phúc hỏi.
- Bốp !!!
- Huynh còn ngẩn người ra đó nữa là muội không ngần ngại đánh huynh rồi kéo huynh đến chỗ cô ta đâu !
- Muội nói gì ta không hiểu ???
- Ôi trời , tính khí tên này sao giống Thiên Vũ quá vậy ???
Hàn Đức lắc đầu bất lực thở dài rồi nói.
- Anh Nguyệt vốn dĩ là công chúa ở Thiên Hoa thành này có rất nhiều nam nhân theo đuổi cũng không ít kẻ liều mạng theo công chúa ra biên ải kia nhưng đều không trụ nổi 1 ngày liền bỏ về mà con lại được công chúa để ý đến là phúc của con đấy còn không mau đến bên cạnh Anh Nguyệt công chúa đi !
- Cô ta bạo lực như vậy mà cũng dám nói con là nam nhân của cô ta á ??? Con khinh cô ta dựa vào cái thá gì mà dám nói câu đó hả không biết độ vô liêm sỉ của cô ta ở đâu nữa !
- Bịch Bịch Bịch!.
.
!!!
- Bốp Bốp Bốp Chát Chát Chát! !.
!!!
- Ngươi mới là tên vô dụng ấy lão nương đây cho ngươi cơ hội theo đuổi ngươi dám thẳng thùng từ chối ngươi có biết có bao nhiêu nam nhân muốn có cơ hội này cũng không thể có được không hả đồ ngu ngốc kia ???
- Ta khinh !!! Người như cô ngay cả một chút nữ tính còn chẳng có còn dám nói ra câu đó mà không biết suy nghĩ à ???
- Hai người mau dừng lại đi ở đây có rất nhiều người đang quan sát hai người đấy !!!
- Câm miệng !!! ( đồng thanh )
- Đồng ngữ trong từng câu nói luôn xem ta huynh và Anh Nguyệt công chúa đúng là dành cho nhau thật rồi !
- Ta khinh ! Ta còn lâu mới thích cô ta !
- Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt thì đừng có trách ta !
Nhìn hai người bọn họ khẩu ngữ chiến với nhau Minh thiếu cười thầm rồi tiến tới ngấm ngầm ra ám hiệu cho Liễu Hương.
- Liễu Hương ! ( nói nhỏ )
- Muội hiểu rồi ! ( nói nhỏ )
- Bộp !!!
- Bộp !!!
- Chụt !!!
- Woao !!! Miệng lưỡi ác khẩu với nhau mà hành động lại đi ngược lại với lời nói của mình quá vậy ???
Hoàng Khương cười hí hửng sung sướng không ngớt và mọi người cũng vậy.
- Bốp !!!
- Rầm !!!
- Chu Phúc huynh !!!
- Ta hận ngươi !!!
Anh Nguyệt tức giận tung một quyền thẳng vào mặt Chu Phúc xong rồi quay người rời đi.
- Đồ đáng ghét cứ chờ đấy ta sẽ trị cô theo câch của ta.
- Hô , thú vị rồi đây !
- Vụt !!!
- Bẩm Hùng Đế người chữa bệnh cho Hoàng Hậu đã đến hiện đang ở ngoài chỗ học viện ạ !
- Mau dẫn ta đến đó ! Nàng nghỉ ngơi đi chờ ta một lát !
- Chàng đi đi !

Hùng Đế gật đầu rồi quay người rời đi đi đón Minh thiếu.
- Này này , các ngươi biết tin gì chưa Anh Nguyệt công chúa chỉ đích danh nam nhân của mình ở ngay trước mặt mọi người đấy các ngươi có tin chuyện đó không ???
- Ta không tin chuyện đó đâu ! Bình thường công chúa thích luyện thương múa kiếm rất hiếm khi chú ý hay quan tâm đến nam nhân nhưng đùng một cái lại đi thích một nam nhân nào đó thì trời có sập xuống ta cũng không tin đâu !
- Ấy , chính mắt ta lúc đó cũng nhìn thấy người đó mà cũng rất là khôi ngô tuấn tú rất bản lĩnh một nam nhân như vậy ta cũng muốn có !!!
Anh Nguyệt đi ngang qua thấy đám nữ nhân kia bàn tán xôn xao chuyện của mình không kiềm chế được cảm xúc liền lớn tiếng trách móc đám nữ nhân kia.
- Ta cấm các ngươi không được nhắc đến tên đó trước mặt ta nếu dám làm trái ý ta các ngươi biết hậu quả thế nào rồi đấy !
- Vâng vâng chúng nô tỳ hiểu rồi ạ !
- Ầy , theo ta thấy tên tiểu tử Chu Phúc này cũng không tệ đâu nhưng tính khí nha đầu này lại đối lập với mẫu thân của nó làm cho ta rất khó xử lý còn Liễu Hương thì giống mẫu thân nó một đứa thì giống mẫu thân nó đứa còn lại thì mê mẩn đao kiếm binh thương , haiz đến khi nào thì lão già như ta mới có cháu bế đây ?
- Hahahahaha !!! Rất nhanh thôi lão sẽ có cháu bế chỉ là chưa phải lúc thôi có cần ta chỉ cách giúp lão chuyện này không ???
- Ồ , lão Lý nhà ông cũng có mưu kế gì hay sao ???
- ông ghé tai lại đây ta nói cho !!!
Hàn lão ghé sát tai nghe thì Anh Nguyệt từ đâu xuất hiện nói.
- Nếu cha con nhúng tay vào chuyện của con thì đừng có trách con vô tình với cha !
- Bịch !!!
- Anh! ! Anh Nguyệt ??? Sao con lại ở đây làm ta giật mình !!!
- Không âm thầm lặng lẽ sao biết được cha và Lý bá bá đang âm mưu gì chứ !
- Con nghe thấy hết rồi sao ?
- Nghe hết rồi !
- Lão Hàn!.
.
ta còn có việc cần giải quyết nên cáo từ trước đây !



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.