Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chương 93: Lại có hai cái




Edit: Hoa Thiên
Beta: Zi
Bá Hiêu nhìn bộ dạng ngạc nhiên của ma thú, cười cười, đi tới trước mặt chúng nó, “Các ngươi không thần phục, có thể rời đi, nhưng một khi thần phục, chính là vĩnh viễn không phản bội, đương nhiên, trước khi rời đi, phải lập hạ huyết thệ, vĩnh viễn cũng không nói ra một chữ những chuyện phát sinh ngày hôm nay, bằng không nghiền xương thành tro!”
Nhìn thấy Bá Hiêu, toàn bộ ma thú lại lui về phía sau một bước, trước mắt chúng nó chính là Thánh Thú a, Thánh Thú cũng thần phục nhân loại, thật là cường đại bao nhiêu.
“Các ngươi sai rồi, ta hiện tại cũng không cường đại, nhưng ta tin, tương lai có một ngày, ta nhất định sẽ chân chính cường đại lên.” Nhìn bộ dạng chúng nó, Quân Mộ Khuynh liền biết trong lòng chúng nó suy nghĩ cái gì, cường đại, hiện tại Quân Mộ Khuynh, còn cách cường đại rất xa.
“Thánh Thú đại nhân, nhân loại này cũng không phải là rất cường đại, ngài vì sao lại ở bên người nàng?” Thần thú thay mặt toàn bộ ma thú hỏi, đường đường là Thánh Thú, vậy mà cũng sẽ cam nguyện vì nhân loại làm việc, chúng nó vẫn là lần đầu tiên nghe nói.
Bá Hiêu cười cười, không phải rất cường đại, “Thua liền nhận.” Đây là lời nói thật.
Toàn bộ ma thú đều hơi sững sờ, chẳng lẽ ngay cả Thánh Thú cũng đánh không lại người trước mắt, nhìn qua không giống, nhưng Thánh Thú đại nhân, sao có thể nhận người trước mắt làm chủ nhân, nếu không phải là thua, vậy sẽ không có lý do nào tốt hơn, để ma thú khế ước với mình, trừ khi là thua, nếu không không có ma thú nào lại cam tâm tình nguyện khế ước.
“Bản Thánh Thú là thực sự thần phục, đó là bởi vì biết, chủ nhân trước mắt, đáng để ta thần phục.” Quân Mộ Khuynh quả thực có sức hấp dẫn này, bất kể là người, hay là ma thú nhìn thấy, cũng sẽ có một loại cảm giác muốn thần phục.
Thần phục! Toàn bộ ma thú lại lần nữa kinh hãi, thần phục, không phải khế ước, điều này sao có thể, Thánh Thú sao có thể thần phục nhân loại.
“Các ngươi muốn nhận liền nhận, sao lại nói nhiều lời vô ích như vậy!” Bá Hiêu lạnh lùng nói, vừa rồi chủ nhân bị ba đạo tia chớp, còn không biết có chuyện gì hay không, nếu như chúng nó không muốn thần phục, bọn họ còn phải đi về, kiểm tra thân thể của chủ nhân một chút.
Toàn bộ ma thú đều cúi đầu, cẩn thận suy nghĩ, không biết qua bao lâu, vẫn là không có kết quả.
“Bá Hiêu, ta đi về trước, nhớ cho chúng nó lập huyết thệ!” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, sắc mặt cũng càng lúc càng tái nhợt.
Đây không phải là bởi vì tia chớp vừa rồi, mà bởi vì bốn nguyên tố phong, thủy, đất, quang ở trong thân thể nàng đang chạy tán loạn, nàng có loại cảm giác hít thở không thông, phải nhanh chút trở lại, xem Huyết Yểm tỉnh chưa, nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Vâng.” Bá Hiêu nhẹ giọng đáp, nàng đương nhiên cũng nhìn thấy sắc mặt Quân Mộ Khuynh tái nhợt, nhìn thân ảnh màu đỏ rời đi, âm thanh lạnh như băng lại lần nữa truyền tới, “Hoặc là lập thệ, hoặc là thần phục lập thệ!”
“…” Toàn bộ ma thú đồng loạt ngẩng đầu, cảm tình, bất kể là thần phục, hay là không thần phục, đều phải lập thệ.
Thần thú quyết định, đi tới trước mặt Bá Hiêu nói, một giọt máu tươi rơi xuống, “Thánh Thú đại nhân, ta nguyện ý thần phục, Lăng Tuyệt lại lần nữa lập ra huyết thệ, nguyện ý thần phục chủ nhân! Vĩnh viễn không phản bội, bằng không nghiền xương thành tro!” Thánh Thú cũng thần phục, nó là thần thú có lý nào lại không thần phục.
Thấy thần thú cũng đã thần phục, toàn bộ ma thú nhỏ xuống một giọt máu, cũng chỉ trời lập thệ, nguyện ý thần phục, vĩnh viễn không phản bội!
Lời thề nặng nề hạ xuống, từng đạo ngân quang đi vào thân thể ma thú, Bá Hiêu chậm rãi xoay người rời đi, “Các ngươi sau này ở lại phong thiên bồn địa, chủ nhân nếu như có chuyện, nhất định sẽ triệu hoán các ngươi.” Coi như chúng nó biết nặng nhẹ, sớm muộn có một ngày, chúng nó sẽ biết, chủ nhân cũng không phải là nhìn qua đơn giản như vậy, sớm muộn sẽ có một ngày, chủ nhân nhất định sẽ dẫn chúng nó, đứng ở trên cao.
Quân Mộ Khuynh vội vã chạy về Phong thành, nhìn cả thành bừa bãi, vội vàng đi đến chỗ ở.
Mấy người còn đang lo lắng cho Quân Mộ Khuynh, nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, vội vàng xoay người, liền nhìn thấy thân ảnh màu đỏ rất nhanh thoáng qua kia, đi đến hướng gian phòng của mình.
“Tiểu Khuynh làm sao vậy?” Lạc Anh Ninh nghi ngờ nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng liền nhìn thấy một hồng ảnh thoáng qua, tiểu Khuynh liền đi vào, chẳng lẽ bị thương, hay bị ma thú công kích, làm sao cũng không cùng bọn họ nói một tiếng, nếu không thì bọn họ sẽ lo lắng.
“Không biết.” Liên Tí nghiêm túc lắc đầu, trực giác nói cho hắn, nhất định rất nghiêm trọng.
“Nếu không chúng ta đi vào xem thử?” Lạc Anh Ninh hỏi đại ca ở bên cạnh.
“Chúng ta vẫn là chờ một chút, xem Tiêu cô nương trở về nói như thế nào.” Lạc Ưng Hùng bình tĩnh nói, bọn họ cũng không biết xảy ra chuyện gì, nếu như cứ như vậy đi vào, tiểu Khuynh nhất định sẽ không vui.
“Được rồi!” Lạc Anh Ninh mặc dù lo lắng, thế nhưng chuyện lần này náo động như thế, sau đó tiểu Khuynh vội vàng chạy về, tự giam mình ở trong phòng, cũng không biết xảy ra chuyện gì, nhìn bộ dạng tiểu Khuynh vội vàng, nhất định là có chuyện gì đó, nhưng là vì sao không nói cho bọn họ biết.
“Cô nương đâu?” Âm thanh vội vã của Bá Hiêu vang lên, bốn người vội vàng đi tới.
“Tiêu, tiểu Khuynh đã xảy ra chuyện gì, tại sao lúc trở về, liền nhốt mình ở trong phòng?” Lạc Anh Ninh gấp gáp hỏi, cho dù có chuyện gì, cũng phải nói ra, nếu như gánh chịu, bọn họ cùng nhau gánh chịu là được, tại sao phải nhốt mình chứ.
Bá Hiêu lắc lắc đầu, nếu như nó biết chủ nhân đã xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không đứng ở chỗ này, vừa rồi sắc mặt của chủ nhân có chút là lạ, chẳng lẽ là di chứng do thiên phạt hạ xuống.
Nghĩ tới đây, Bá Hiêu đi nhanh qua, gõ cửa phòng, “Cô nương, phát sinh chuyện gì, ngươi hãy nói với Tiêu a!” Bá Hiêu vội vàng hỏi, đây rốt cuộc là đã phát sinh chuyện gì.
“Tiêu, tất cả dựa theo kế hoạch mà làm, còn có, ta bế quan mấy ngày, các ngươi không cần lo lắng cho ta.” Âm thanh lạnh như băng từ bên trong truyền ra.
Nghe thấy âm thanh, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, hóa ra tiểu Khuynh muốn bế quan còn tưởng rằng đã phát sinh chuyện gì, không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi.
Mấy người rời khỏi của phòng Quân Mộ Khuynh, kéo Bá Hiêu đi tới bên cạnh, “Tiêu, các ngươi đi chỗ nào, vừa rồi ma triều là có chuyện gì xảy ra, còn có cái gì mà cùng tấn chức?” Đây là một đống chuyện lớn, sau khi hai người các nàng rời khỏi liền phát sinh, sau khi các nàng trở về, liền kết thúc, nói cùng các nàng không có quan hệ, đây là chuyện không có khả năng.
Bá Hiêu cười cười, “Chuyện này hẳn là đợi chủ nhân nói cho các ngươi biết, ta bây giờ còn có việc phải hoàn thành, an tâm đi.” Nàng vội vã nói xong, xoay người đi ra ngoài.
Nhìn bóng lưng Bá Hiêu rời đi, Lạc Anh Ninh càng thêm xác định là đã xảy ra chuyện, thú triều vừa rồi, nhất định có liên quan đến các nàng, giống như chuyện Long Vũ dong binh đoàn vậy, trong một đêm, bị ma thú san thành bình địa, lần này không biết là chỗ nào gặp họa.
“Đại ca, ngươi cảm thấy là sẽ có chuyện gì?” Lạc Anh Ninh nghiêng đầu nhìn Lạc Ưng Hùng, nếu như đại ca cũng không biết, vậy bọn họ càng đoán không ra được tiểu Khuynh là có ý gì.
Lạc Ưng Hùng lắc lắc đầu, tất cả mọi chuyện vẫn là chờ bình phục lại rồi nói, hiện tại cũng không phải là thời điểm nghi hoặc.
Quân Mộ Khuynh ngồi ở bên trong phòng, trên trán toát ra từng giọt mồ hôi lớn bằng hạt đậu, nàng rõ ràng có thể cảm giác được, lực lượng kia vô cùng mạnh, điểm đen kia không phải cùng với nguyên tố chơi đùa, mà là muốn gạt chúng nó ra, lần này so với lúc kim ô hỏa tiến vào trong cơ thể, còn muốn nghiêm trọng hơn.
“Đây rốt cuộc là đã xả ra chuyện gì, Huyết Yểm, Huyết Yểm!” Quân Mộ Khuynh lớn tiếng kêu lên, không gian vắng vẻ, không có truyền đến một chút âm thanh, nàng cắn cắn cánh môi, không thể chuyện gì cũng dựa vào Huyết Yểm, Huyết Yểm còn có chuyện nó muốn làm, nó phải gỡ bỏ phong ấn, mà mình cũng phải càng thêm cường đại.
Quân Mộ Khuynh lại lần nữa bình tâm lại, cảm nhận nguyên tố không gian, hỏa nguyên tố so với mới nãy run rẩy còn muốn lợi hại hơn, sự sợ hãi của nó thuận theo những lúc điểm đen chuyển động.
Đây rốt cuộc là có chuyện gì? Quân Mộ Khuynh không nói gì nhìn điểm đen kia kia, ngay cả kim ô hỏa cũng sợ hãi nó, nó rốt cuộc là cái gì, vì sao lại đột nhiên xuất hiện, lại đột nhiên biến mất, bây giờ lại xuất hiện ở trong thân thể của, đây cũng quá kỳ quái!
Nghĩ không ra, Quân Mộ Khuynh nhắm mắt lại, cảm nhận điểm đen, nàng kinh ngạc phát hiện, chính mình đối với điểm đen, lại có một loại cảm giác quen thuộc thân thiết, giống như nó nguyên bản chính là một phần trong thân thể nàng, một phần không thể tách rời.
Người ở trong phòng, không biết hoàn cảnh ở ngoài cửa, bất giác năm ngày đã trôi qua, nhưng cửa phòng vẫn đóng chặt như cũ, người đứng ở ngoài cửa cũng sốt ruột, mấy ngày này chuyện xảy ra không ít, nhưng tiểu Khuynh cái gì cũng không biết.
“Tiểu Khuynh ở bên trong, nhất định không biết Quang Minh thánh điện đã bị san thành bình địa, quang minh chi thần này rốt cuộc đã làm được một chuyện tốt, để cho người của Quang Minh thánh điện còn dám kiêu ngạo, lần này bọn họ sai quá lớn!” Lạc Anh Ninh đắc ý lặp lại không biết nói bao nhiêu lần, thế nhưng trong lòng nàng vẫn rất vui vẻ, bởi vì không có Quang Minh thánh điện, chỉ đơn giản như vậy.
Bá Hiêu lắc lắc đầu, Quang Minh thánh điện biến mất, nó chỉ ở bên ngoài nói hai câu, nhân loại liền nghĩ là quang minh chi thần trừng phạt người Quang điện, Quang điện bỏ hoang một mảnh, đến bây giờ cũng không người nào dám đi qua, bọn họ lo lắng việc này sẽ liên lụy đến mình, nếu như ma thú đột nhiên quay lại, vậy bọn họ không phải rất thảm.
“Tiêu cô nương, ma triều dũng động, là tiểu Khuynh làm đúng không?” Lạc Ưng Hùng nhìn Bá Hiêu hỏi, hắn cũng không phải là đang chỉ trích, mà là hiếu kỳ, tiểu Khuynh làm sao có thể hiệu triệu nhiều ma thú như vậy, để cho chúng nó công kích Quang điện liền công kích Quang điện.
“Coi như là vậy.” Bá Hiêu cười nói, nó biết chủ nhân đối với những người bạn này, là không giấu giếm gì, bọn họ không hỏi, nàng sẽ không nói, nếu đã hỏi, cũng không có cái gì không dám thừa nhận.
“Cái gì! Thật sự là tiểu Khuynh!” Lạc Anh Ninh bỗng nhiên nhảy lên, này… Tiểu Khuynh làm sao có thể hiệu lệnh ma thú, thật là khó tin mà.
Bá Hiêu không trả lời, ma thú là nó triệu tập, thế nhưng người thực sự hiệu lệnh, lại là chủ nhân, nhân loại đối với những chuyện mình không thể làm được, đều sẽ kinh ngạc giật mình như thế sao?
“Thật lợi hại, ta nhất định phải cùng tiểu Khuynh học tập, nhìn xem là như thế nào làm được, hiệu lệnh ma thú, là một chuyện rất lợi hại!” Lạc Anh Ninh hưng phấn nói, có thể làm cho ma thú nghe mệnh lệnh của mình, việc lợi hại này ngoại trừ tiểu Khuynh, còn có ai có thể làm được như vậy, các ngươi có thể chứ?
Vẻ mặt Liên Tí xấu hổ nhìn Lạc Anh Ninh, dựa vào nàng, hiệu lệnh ma thú, thôi đi! Không bị ma thú ra lệnh là may lắm rồi, đến lúc đó ma thú còn chưa được thấy bóng dáng cũng đã nằm trên mặt đất không đứng dậy nổi, vì sao, bởi vì bị ma thú hù chết.
“Liên Tí, ánh mắt kia của ngươi là ý gì hả, ta khiến ngươi rất khinh bỉ sao? Ta chính là muốn học, thế nào, ngươi không phục hả!” Lạc Anh Ninh hung ác nói với Liên Tí, người này biết cái gì, nếu như nàng muốn học, tiểu Khuynh nhất định sẽ đáp ứng nàng.
“Lạc cô nương, ngươi đừng có mà quấy rầy cô nương, lão Ngưu ta đây tuyệt đối không tin ngươi có thể giống như cô nương.” Quýnh Ngưu xem thường liếc mắt nhìn Lạc Anh Ninh, dựa vào nàng, còn muốn hiệu lệnh ma thú, đang chơi bị ma thú ăn thì có.
“Này! Hai người các ngươi…”
“Hai chúng ta nói đều là lời nói thật.” Liên Tí nghiêm túc nói, nàng không phải là hiệu lệnh ma thú, mà là thu hút ma thú, để ma thú đến ăn nàng.
“Các ngươi!”
“Anh Ninh, cô nương có thể làm được chuyện này, nếu như mọi thứ ngươi cũng có thể làm được, ngươi cũng không phải là muội muội ta.” Lạc Ưng Hùng sủng nịch nhìn Lạc Anh Ninh, cái gì cũng muốn học, nhưng mà cũng phải có năng lực mới được, những chuyện cô nương có thể làm được, trong thiên hạ, có bao nhiêu người có thể làm được.
Lạc Anh Ninh chu chu miệng, nàng trừng mắt liếc Lạc Ưng Hùng một cái, biết rõ thì cũng không cần nói ra, làm nàng mất mặt.
Bá Hiêu cười cười, nhân loại thực sự rất thú vị, đàm tiếu giữa bọn họ, cũng rất thú vị, hiện tại nó càng ngày càng thích như bây giờ.
“Không biết tiểu Khuynh phải mấy ngày nữa mới ra, chúng ta còn phải quay về công hội lính đánh thuê.” Lạc Anh Ninh buồn bã nói, bọn họ cũng đã ra ngoài lâu rồi, nếu không quay về, đội trưởng hẳn là rất lo lắng, bọn họ cũng sẽ đem tin tức tốt này nói cho đội trưởng, còn có mọi người trong Huyết Nguyệt dong binh đoàn.
Phải quay về?
“Mấy vị đừng lo lắng, cô nương cũng không biết lúc nào ra, nếu như các ngươi có chuyện, có thể rời đi trước, năm tháng sau, cô nương sẽ đi Âm Nguyệt thành.” Bá Hiêu không biết Âm Nguyệt thành là chỗ nào, nhưng nó loáng thoáng nghe Quân Mộ Khuynh nói qua, những gì nên lấy lại, cần phải tới Âm Nguyệt thành để lấy lại.
“Âm Nguyệt thành? Đó không phải là chủ nhà đấu kỹ ngũ đại gia tộc sao?” Lạc Anh Ninh tò mò nhìn Lạc Ưng Hùng, tiểu Khuynh đi chỗ đó làm cái gì? Nàng cũng không phải người của ngũ đại gia tộc.
“Năm tháng sau, chính là ngày Âm Nguyệt thành náo nhiệt nhất, đó là cuộc tỉ thí của ngũ đại gia tộc, mấy năm một lần, ngũ đại gia tộc cũng giống như dong binh đoàn vậy, phái ra thứ tự, nếu như đạt được đệ nhất, mặc kệ rơi vào nhà ai nhà đó chính là đấu kỹ đệ nhất gia tộc, năm nay Quân gia có cơ hội rất lớn, bởi vì đệ nhất thiên tài Quân Lạc Phàm, vào ba năm trước, cũng đã được xưng là thiên tài ngũ đại gia tộc.” Thiên tài hiếm có như vậy, chỉ sợ năm nay Quân gia lại là đệ nhất.
Nghĩ đến Quân Mộ Khuynh sẽ đi, trong lòng Lạc Ưng Hùng không khỏi nghi hoặc, tiểu Khuynh đi Âm Nguyệt thành làm cái gì, chẳng lẽ là vì xem náo nhiệt sao?
“Đại ca, chưa chắc, ta nghe nói Quân Lạc Phàm cùng người đánh cược, nói tỉ thí năm nay, hai người sẽ phân cao thấp, ngay cả Long Thiên đại nhân cũng làm chứng cho bọn họ.” Lạc Anh Ninh đắc ý nói, người kia chính là Xích Quân, Xích Quân nhất định sẽ lợi hại hơn so với Quân Lạc Phàm, đến lúc đó xem đệ nhất danh sẽ ở trên tay ai.
“Nói thì nói như thế, nhưng thời gian đã lâu như vậy, Xích Quân cũng đã biến mất gần ba năm, ai cũng không biết hắn đi chỗ nào, cũng không biết tỉ thí năm nay có đi hay không.” Liên Tí như có điều suy nghĩ nói, mấy năm nay bọn họ ở bên ngoài, cũng nghe nói không ít, trước đây không biết chuyện, Xích Quân a, là người bọn họ hâm mộ!
“Liên Tí, ngươi phải tin tưởng, Xích Quân công tử nhất định sẽ xuất hiện.” Trong mắt Quýnh Ngưu kỳ vọng mãnh liệt, hắn thật sự muốn lần này bọn họ sẽ đi Âm Nguyệt thành, nếu có thể nhìn thấy Xích Quân công tử, vậy thật sự là quá tốt.
“Các ngươi quen nhau?” Lạc Anh Ninh nhìn Liên Tí, nhìn bộ dáng của bọn họ, hình như còn rất quen.
Nói đến quen biết, Liên Tí coi như đắc ý, “Cũng không tính là quen biết, chỉ là đã từng gặp qua hai lần, Xích Quân công tử luôn mang theo vi mạo màu đỏ, song nguyên tố phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, ngươi nhớ lần trước chúng ta đấu bài danh của lính đánh thuê không, đội trưởng, cộng thêm mấy người các ngươi, chỉ có thể dựa theo phương pháp của cô nương mà chật vật đối phó, thế nhưng một mình Xích Quân công tử vẫn có thể chém giết huyết mộc đất thú, đương nhiên, là cấp bậc linh thú.” Liên Tí càng nói càng đắc ý, trong lòng đã là vui sướng.
Một mình!
Lạc Anh Ninh nuốt một ngụm nước miếng, hiện tại nàng nghĩ tới cái con nửa thú nửa cây cỏ kia, liền có chút sợ hãi, Xích Quân thật sự lợi hại như vậy sao, một mình có thể đối phó được.
“Không tin thì thôi, nếu không chúng ta đi Âm Nguyệt thành nhìn xem?” Liên Tí ước gì được đi xem, hắn đã lâu cũng chưa thấy qua Xích Quân công tử, còn có Hoa thiếu chủ Hỏa Dung thành, cùng hoàng thành Hạng gia công tử.
Lạc Anh Ninh bĩu môi, đề tài này hình như đã nói lạc đề, bọn họ đang nói về tiểu Khuynh, như thế nào lại thành nói tới Xích Quân, dù cho muốn đi nhìn cũng không được, đại ca sẽ không đồng ý, đội trưởng cũng sẽ không đồng ý.
“Ta sẽ đi Âm Nguyệt thành.” Âm thanh nhu hòa truyền đến, thân ảnh đỏ rực đập vào mi mắt, nếu như mình không ra, bọn họ nhất định sẽ lo lắng, vẫn là cùng bọn họ cáo biệt, nói cho bọn họ biết mình sẽ đi đâu, nếu không bọn họ nhất định sẽ lo lắng.
Lạc Anh Ninh lập tức nhảy lên, đi tới bên người Quân Mộ Khuynh, “Tiểu Khuynh! Ngươi thế nào? Có sao không?”
“Ta không sao, các ngươi muốn đi rồi sao?” Quân Mộ Khuynh yên lặng hỏi, bọn họ đến nơi này chính là vì kiếm vận may, bây giờ tìm được nàng, hẳn là phải quay về.
“Đúng vậy, chúng ta cũng đã đi nhiều ngày, đội trưởng hẳn là lo lắng cho chúng ta, tiểu Khuynh, bằng không ngươi theo chúng ta cùng nhau đi công hội lính đánh thuê đi.” Nàng thật sự là không nỡ rời xa tiểu Khuynh, bọn họ vừa mới gặp nhau mà thôi.
Quân Mộ Khuynh khẽ cười, “Không được, ta bây giờ còn có chuyện của mình, công hội lính đánh thuê có thể trở lại một lúc nào đó.” Nàng đến anh địa, là vì tìm người vu tộc, hiện tại người vu tộc còn chưa tìm được, nàng sẽ không trở về.
Lạc Ưng Hùng đi tới bên cạnh Lạc Anh Ninh, cười cười, “Nếu như ngươi muốn trở về, liền thông báo một tiếng, chúng ta sẽ đi đón ngươi.” Quân Mộ Khuynh sẽ không dừng lại ở một chỗ lâu, điểm này bọn họ cũng biết.
“Năm tháng sau, các ngươi đi Âm Nguyệt thành là có thể gặp ta, hơn nữa các ngươi không phải vẫn muốn nhìn thấy Xích Quân sao? Ta bảo đảm các ngươi sẽ thấy hắn.” Quân Mộ Khuynh cười ha hả nói, kỳ thực các ngươi hiện tại cũng đã nhìn thấy, chỉ là không ai nhận ra mà thôi.
“Được, đến lúc đó ta nói với đội trưởng, chúng ta nhất định sẽ đi Âm Nguyệt thành, huống hồ chúng ta cũng nên có mấy ngày nghỉ, để toàn bộ mọi người đi Âm Nguyệt thành chơi!” Hai năm qua bọn họ không ngừng tiếp nhận nhiệm vụ, gần như cũng không có nghỉ ngơi, liền thừa dịp mấy ngày này đi Âm Nguyệt thành nghỉ ngơi thật tốt, đó cũng là một ý kiến không tệ.
Lạc Ưng Hùng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, “Ngươi suốt ngày đã muốn đi chơi, lúc nào ngươi mới có thể suy nghĩ một chút chuyện đứng đắn? Nghiêm Thanh vì ngươi cứ tới đâu cũng đòi ở lại chơi một chút, cũng đã đi về trước.” Người đã lớn như vậy, mà cứ giống như tiểu hài tử vậy, cứ muốn đi chơi.
Lạc Anh Ninh le lưỡi, làm mặt quỷ, nàng chính là muốn đi xem Xích Quân a, nàng sớm muốn đi nhìn, “Tiểu Khuynh ngươi không biết đâu, ta nghe Y Nguyệt nói nàng đã gặp qua Xích Quân, cũng hâm mộ muốn chết, sớm biết lần đó chúng ta cũng đi Linh Lung sơn, là có thể quen biết Xích Quân, thật tốt a!” Lần này Y Nguyệt nhất định sẽ đi, thật tốt.
Quân Mộ Khuynh cười khúc khích, nàng hâm mộ, thế nhưng Xích Quân không phải đứng ở trước mặt bọn họ sao, có cái gì thật hâm mộ, Xích Quân cũng là người, còn là một người từng được gọi là phế vật, không có gì vẻ vang.
“Ngươi cười cái gì, chẳng lẽ ngươi đã gặp qua Xích Quân, đúng rồi, ngươi đã thấy qua.” Quan hệ còn rất tốt, hình như tiểu Khuynh còn thích Xích Quân, tiểu Khuynh thích Xích Quân, thích Xích Quân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.